” Ngộ ha, anh chia tay với tập đoàn rồi sao? tôi ngày cứ cấm đầu vào đó không chán sao?”

” Nhờ không chán mới có tiền cho ai đó mua túi hiệu với đồ hiệu”

“Ê , ngày xưa thôi nha em bây giờ rất giàu , em đã giữ hết tiền của anh Minh Nhân rồi”

“Hừ …Tội cho bạn tôi bị đày ải” Hoắc Kiến Văn nhếch môi kinh bỉ

“Anh đừng…”

“Hai đứa đủ chưa ? mẹ chết rồi sao?” Triệu Tuệ An lên tiếng

“Mẹ, mẹ coi anh 2 kìa”

Hoắc Kiến Văn mệt mỏi ngả người về sau dây dây thái dương,

“Sao lại về đây? rảnh thì qua chơi với ba mẹ chồng” Triệu Tuệ An quay qua trách Tuệ Anh

“ời ơi con mới về hôm qua , ba mẹ chồng con đi du lịch rồi”

“Vậy thì lên tập đoàn với chồng. Có ngày chồng nó bỏ thì đừng có về đây , ba mẹ hết tiền nuôi con rồi”

“Dễ gì có chuyện đó mẹ, anh ấy làm gì đều nằm trong lòng bàn tay của con”

“Ừ, để mẹ coi” Triệu Tuệ An lườm một cái

“Anh 2,YY rất đau lòng khi anh cứ từ chối cậu ấy” Hoắc Tuệ Anh nhìn Hoắc Kiến Văn nói

“Ừ” Anh lạnh nhạt nói

“Anh đúng là đồ vô tâm, tàn nhẫn nhất mà em từng gặp”

“YY thì liên quan gì tới anh ?”

“YY từ nhỏ đã thích anh , khi lớn cậu ấy đi học có rất nhiều thiếu gia theo đuổi nhưng nhất quyết yêu anh . Người con gái từ bỏ sĩ diện của bản thân để theo đuổi anh ,vậy mà anh đối xử với YY như vậy”

” Giống như em vậy đó hả ,mặt dày đi theo đuổi Âu Minh Nhân”

“Ê…anh xem bây giờ Minh Nhân đã rất yêu em, yêu tới nỗi không có em sẽ chịu không nỗi”

“Anh 2,YY cậu ấy rất tốt , dễ thương đáng yêu còn xinh đẹp nữa , sao anh không thử mở lòng mình ra xem” Hoắc Tuệ Anh lây lấy người anh

” Mẹ và dì Y Nhung của con đã quyết định rồi , tháng sau hôn lễ hai đứa sẽ được tiến hành Triệu Tuệ An nói

” Mẹ con không yêu em ấy , sao mẹ cứ thích ép buộc con vậy ”

” Kiến Văn con đừng để khi mất rồi mới cảm thấy hối tiếc ” Hoắc Kiến Vũ nói rồi nắm tay Triệu Tuệ An lên phòng.

“Anh đúng là đồ tàn nhẫn ” Hoắc Tuệ Anh nói xong cũng chạy đi theo ba mẹ mình

Hoắc Kiến Văn mặt nhăn lại ra xe về tập đoàn . Vừa vào tới đã bị Hoắc Nghị Niên trêu chọc

“Ê anh họ sao mặt căng thẳng vậy ? bị bác 2 giáo huấn việc cưới vợ nữa phải không?”

” Muốn ăn đạn sao? tập đoàn hết việc rồi sao?”

“Haizz không có hết việc nhưng em có thời gian để tâm sự với anh.”

” Thôi thôi không cần”

” Anh? dạo này không thấy Cố tiểu thư tới tìm anh vậy?”

“Vậy thì càng tốt chứ sao?”

“Em thấy Cố tiểu thư xinh đẹp lại còn dễ thương sao anh không cưới theo ý bác 2 đi”

” Không yêu”

“Từ từ rồi yêu”

“Vậy nếu là em, em sẽ cưới người mình không yêu sao?”

“Haha không cưới ”

“Vậy sao bảo anh cưới”

“Đùa , đùa mà”

Cả hai nói chuyện một lát thì Hoắc Nghị Niên cũng về phòng làm việc của mình. Hoắc Nghị Niên có đam mê với luật sư nhưng vì tập đoàn có quá nhiều việc nên anh đành phải về tập đoàn để làm việc.

Hoắc Kiến Văn ngã người về sau ghế đầy mệt mỏi . Ba mẹ cứ ép anh phải lấy Cổ YY mặc dù trong lòng anh không hề có tình cảm trai gái nào hết

Cố YY đi dạo nhìn đường phố mà nước mắt chảy dài , Yêu một từ lúc nhỏ đến lúc trưởng thành mong nhớ Hoắc Kiến Văn 5 năm đi du học nhưng khi về thì lại lạnh nhạt tránh né.

 

” Cố tiểu thư” Cao Hạo Hiên từ xa đi lại

“Cao tổng”

” Có thể nào gọi tôi Hạo Hiên không ?gọi Cao tổng nghe xa lạ quá”

“À …tôi ”

“Thôi được rồi không gọi cũng được nhưng có thể nào cho tôi gọi là YY không ?”

“Được ” Cố YY phì cười

“YY em đang buồn sao? ” Cao Hạo Hiên nghiêng đầu hỏi

“À, không có”

“Em chấp nhận lời mời đến tập đoàn thời trang của tôi làm việc chứ”

“Tôi còn phải về hỏi ý kiến ba mẹ nữa”

” Được tôi chờ em “.

“Vậy tôi xin phép về trước , tạm biệt Cao tổng”

Cao Hạo Hiến nhìn Cố YY rời đi mà cong môi cười . Anh đã phải lòng Cố YY nên muốn mời cô đến tập đoàn của anh để làm việc và để cho anh ngày ngày gặp cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện