Người này điên rồi! Trước mắt cô, chiếc cưa điện đang từng bước từng bước đến gần mình, cô sợ tới mức bật khóc, miệng run run muốn van xin nhưng chẳng thể thốt ra lời, ai tới cứu tôi với! Chúa ơi!
"Nếu hiện tại em không muốn cập nhật, vậy thì sau này không cập nhật nữa."
Thời tiết lạnh đến nỗi khi đối phương nói chuyện liền phun ra sương trắng, tựa như ác long đang gào thét.
"Không không không! Tôi cập nhật, tôi sẽ cập nhật mà! Xin đừng giết tôi!"
"Vậy thì em nên ngoan ngoãn viết thật hay cho tôi."
Đối phương tắt máy cưa, sau đó ném cho cô một cái liếc mắt rồi chỉ vào cuốn notebook cùng cây bút đang nằm trên sàn.
"Viết tay trước, tôi sẽ đưa em laptop sau."
"Tôi viết, tôi viết." Cô nhanh chóng cầm lấy bút và vở, toàn thân bủn rủn, tay chẳng thể cầm vững bút nữa là, đành dùng tay kia nắm chặt lấy tay cầm bút, không ngừng run rẩy viết xuống hàng đầu tiên, cô không biết bản thân mình đang muốn cái gì, hiện tại đầu óc cô chỉ toàn là đống hỗn độn.
"Rất tốt, trước giờ cơm chiều tôi muốn nhìn thấy chương 1 của cuốn thứ 7, nếu em đã viết hắn chết thì bằng mọi cách phải viết hắn sống lại cho tôi. Bằng không——"
Tiếng cưa điện được khởi động "Brừ brừ" vang lên!
"Tôi viết, tôi viết, tôi sẽ viết!"
Cô khóc lóc tiếp tục cầm bút viết xuống, không dám chậm trễ. Đợi đến khi đối phương xoay người rời đi, cửa đóng lại, cô mới dám buông lỏng đặt bút xuống, nhưng vì quá sợ hãi nên tinh thần vẫn chưa thể ổn định. Cô vừa khóc vừa thở gấp, ngực không ngừng nhấp nhô từng đợt từng đợt một.
"Nếu hiện tại em không muốn cập nhật, vậy thì sau này không cập nhật nữa."
Thời tiết lạnh đến nỗi khi đối phương nói chuyện liền phun ra sương trắng, tựa như ác long đang gào thét.
"Không không không! Tôi cập nhật, tôi sẽ cập nhật mà! Xin đừng giết tôi!"
"Vậy thì em nên ngoan ngoãn viết thật hay cho tôi."
Đối phương tắt máy cưa, sau đó ném cho cô một cái liếc mắt rồi chỉ vào cuốn notebook cùng cây bút đang nằm trên sàn.
"Viết tay trước, tôi sẽ đưa em laptop sau."
"Tôi viết, tôi viết." Cô nhanh chóng cầm lấy bút và vở, toàn thân bủn rủn, tay chẳng thể cầm vững bút nữa là, đành dùng tay kia nắm chặt lấy tay cầm bút, không ngừng run rẩy viết xuống hàng đầu tiên, cô không biết bản thân mình đang muốn cái gì, hiện tại đầu óc cô chỉ toàn là đống hỗn độn.
"Rất tốt, trước giờ cơm chiều tôi muốn nhìn thấy chương 1 của cuốn thứ 7, nếu em đã viết hắn chết thì bằng mọi cách phải viết hắn sống lại cho tôi. Bằng không——"
Tiếng cưa điện được khởi động "Brừ brừ" vang lên!
"Tôi viết, tôi viết, tôi sẽ viết!"
Cô khóc lóc tiếp tục cầm bút viết xuống, không dám chậm trễ. Đợi đến khi đối phương xoay người rời đi, cửa đóng lại, cô mới dám buông lỏng đặt bút xuống, nhưng vì quá sợ hãi nên tinh thần vẫn chưa thể ổn định. Cô vừa khóc vừa thở gấp, ngực không ngừng nhấp nhô từng đợt từng đợt một.
Danh sách chương