Lòng tốt của Soso

"Có chuyện gì mà không chịu được hả? Hôm nay, mình đến đây muốn có được một đáp án khẳng định từ cậu."

Tôi nhìn cô ấy khó hiểu.

"Cậu có ý gì?"

Cô ấy đi lại ngồi cạnh tôi.

"Cũ không đi mới không tới. Người phụ nữ kia có chỗ nào đáng giá để cậu phải thương nhớ, nghe lời chị đây đi, thay đổi bản thân bước ra giang hồ đi."

Nói xong, Soso lấy một tấm danh thiếp từ trong túi ra.

"Cầm, mình đoán vốn liếng của cậu cũng sắp cạn rồi, mình coi như đêm mưa xuân đến chi viện cho cậu."

Tôi cầm lấy tâm danh thiếp và nhìn nó.

"Giới thiệu công việc?"

Soso gật đầu đắc ý.

"Giám đốc nhân sự của công ty này là một khách hàng mà mình quen, nói chuyện cũng rất vui. Sau khi tìm hiểu kỹ, mình được biết công ty này đã thành lập chi nhánh tại thành phố của chúng ta. Mình nghe nói chế độ đãi ngộ đặc biệt tốt, quy tắc và quy trình làm việc rất rõ ràng, là một công ty lớn. Bây giờ bộ phân tài chính đang thiếu nhân tài, mình để mắt nó một chút, đưa hồ sơ xin việc cho cô ấy rồi. Mau đến quỳ lạy mình đi."

Tôi nhìn chằm chằm vào danh thiếp một cách cẩn thận.

"Kiệt Thế Trác Tuyệt? Ngành nghề là gì?"

"Chủ yếu là kinh doanh khách sạn và trung tâm thương mại cao cấp, ngành phụ cũng rất nhiều, mình cũng chịu trách nhiệm về việc khai báo hải quan xuất nhập khẩu của họ. Vị trí béo bở a, cậu điều chỉnh lại bản thân cho tốt, chờ mình thông báo đi."



Tôi khinh thường đem danh thiếp trả cho Soso.

"Mình có đáp ứng cậu đi phỏng vấn đâu? Cậu cảm thấy mình còn kiếm được việc à? Mình không làm được."

Điều này làm Soso không vui, lập tức bạo lực với tôi.

"Cậu rốt cuộc muốn sa sút đến khi nào hả, cậu cho bản thân là thuỷ sao, quăng ngã một lần thì không thể đứng dậy? Cơ hội chỉ có một lần, tự cậu quyết định đi, là bạn bè mình chỉ có thể làm đến thế thôi. Đừng mang quá khứ xui xẻo đến hiện tại nữa, đôi cẩu nam nữ kia sống tốt, hà cớ gì cậu lại một mình chịu đắng cay. Nếu mình là cậu, thì sẽ sống cho mà tốt, chống mắt lên xem bọn họ hạnh phúc đến khi nào."

Tôi trầm mặc, Soso nói rất có đạo lý. Tôi chộp lấy tấm danh thiếp, bỏ vào trong túi

"Mình không nói không thoải mái, mình đồng ý với cậu, bắt đầu từ hôm nay sẽ tìm lại bản thân, được chưa."

Soso hài lòng gật đầu.

"Như vậy mới đúng chứ. Nào, uống rượu ăn thịt."

Tôi cùng với Soso bày đồ ăn thức uống lên bàn, chúng tôi đúng thật đã lâu rồi không gặp nhau. Soso đưa cho tôi lon bia.

"Cạn ly~! Hoan nghênh Vưu Phi Phàm bất phàm trở lại!"

Tôi cười cụng ly với cô ấy mà trong lòng lại không phải thế, trên cuộc đời này người yêu tôi còn lại mấy ai? Tôi uống một ngụm bia lớn, duỗi tay ôm lấy bả vai Soso.

"Cảm ơn cậu, sau ngần ấy năm, cậu vẫn luôn ủng hộ mình."

Soso đẩy tôi ra.

"Cút đi! Còn khách sáo với mình làm gì? Cậu đã quên rồi sao, lúc trước Đại Tráng ở sân bay đã nói gì, dặn dò mình phải chăm sóc cho cậu thật tốt. Cậu cũng chỉ có mấy người bạn mà thôi. Đúng rồi, mấy ngày hôm trước, Đại Tráng gọi điện thoại cho mình. Nói tháng sau sẽ trở về."

Tôi nghiêng đầu nhìn Soso, tin này như sét đánh.

"Tên kia sao lại về? Không phải nói năm sau học xong mới về sao?"



Soso nhún vai, đưa ngón tay ra chọc vào người đầu tôi.

"Người ta rất nhiệt tình nha, vì cậu mà quay về đó. Nói không để cho cuộc sống của cậu mất đi ý nghĩa."

Tôi tránh cái móng heo của Soso.

"Mình khinh! Con mắt nào của cậu nhìn thấy cậu ta vì mình mà trở về hả! Lúc trước, cứ hai ba ngày là có phụ nữ đến tìm cậu ta, còn không phải nhờ tôi đây từng bước giúp cậu ta xử lý hậu sự sao!"

Nhắc đến Đại Tráng, coi như cũng là phú nhị đại, một người đàn ông hơi quái dị nhưng lại có trí thông minh siêu phàm. Coi như là đối thủ một mất một còn với Soso, hai người từ lúc bắt đầu học đại học đã 've vãn đánh yêu', cho đến khi Đại Tráng xuất ngoại du học.

Khi đó ba người chúng tôi ngưu tầm ngưu, mã tầm mã như hình với bóng, trở thành cảnh quan trong khuôn viên trường lúc bấy giờ. Thậm chí còn có tin đồn nói ba người chúng ta đang trong một cuộc tình kỳ lạ. Mẹ ơi, chẳng lẽ khẩu vị của chúng tôi nặng thế sao!!!

Thật ra lúc đó ở sân bay tiễn Đại Tráng, Đại Tráng đã ở bên tôi dặn dò, phải chăm sóc Soso cho tốt, Soso là người thích giả ngơ giả điên, cái gì cũng hiểu hết, từng có lần tôi chất vấn cô ấy, tại sao lại luôn bảo trì mối quan hệ bạn bè với Đại Tráng.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi

2. Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau? 3. Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi

4. Thế Thân

=====================================

Soso nhẹ nhàng bâng quơ nói.

"Nếu cố tình xuyên thủng mối quan hệ đó, có lẽ ba người chúng ta sẽ bị tổn thương, cho nên bảo trì hiện trạng thế này là lựa chọn tốt nhất."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện