Lúc này, trên màn hình lớn hiện ra gương mặt có tỉ lệ hoàn mỹ của Yến Khôn, vừa lạnh lùng kiêu ngạo, vừa đẹp trai anh tuấn, giữa tiếng thét chói tai, Yến Khôn ngẩng đầu nhìn gương mặt của bản thân trên màn hình, sau đó khinh thường hừ lạnh một tiếng, giơ tay đẩy mắt kính, bắt đầu lột quả quýt ra ăn.

Động tác cực kỳ đơn giản như vậy cũng làm nhóm thiếu nữ thiếu phụ đang xem ti vi rớt tim, hận không thể biến thành trái quýt trong tay Yến tổng, có thể được nằm trong những ngón tay thon dài hữu lực kia.

Mà lúc mọi người còn đắm chìm trong vẻ mặt vương chi miệt thị của Yến tổng, anh trai camera không chịu nổi ánh mắt chăm chú của đại mật Ngô Hình, nhịn đau dời máy đi.

Mọi người lập tức sửng sốt, mặc dù có rất nhiều fan não tàn còn muốn lớn tiếng kêu gào phải cho bọn họ nhìn ngắm ông xã, nhưng không hiểu sao ánh mắt vương chi miệt thị kia lại hiện lên trong đầu, làm mấy chị gái mê muội kia không dám gào to, sợ phá hủy hình tượng tốt đẹp trong lòng Yến tổng.

“A ha! Thật không ngờ quả quýt cuối cùng lại rơi vào tay người chồng quốc dân của chúng ta!” Vương Nhạc Nhạc nắm chắc cơ hội, giọng nói mang theo vài phần trêu chọc và thán phục ước ao: “Tôi nghĩ lúc này mấy chị em trong khán đài hay đang xem truyền hình đều rất muốn trở thành quả quýt vàng óng này đây! Dù sao nó từ trong tay Tiểu Dịch ném ra, sau đó lại rơi vào tay Yến tổng, chậc chậc, đúng là quá hạnh phúc!”

Khán giả rất nể mặt lớn tiếng cười đồng ý, Hồ Văn Phàn tiến lên một bước nói: “Ôi chao, các cô phải rụt rè một chút chứ. Tuy lúc này tôi cũng rất kích động, nhưng vì để ông xã có ấn tượng tốt, nhất định phải rụt rè! Nhưng mà Nhạc Nhạc, chị nhéo em một cái đi! Em thật sự không nghĩ có thể nhìn thấy Yến tổng ở đây, hôm nay nhất định là thần may mắn đã chiếu cố chúng ta!”

Vương Nhạc Nhạc không khách sáo nhéo Hồ Văn Phàn một cái, làm hắn phải gào khóc, sau đó cô nhìn thoáng qua Tư Không Dịch: “Ôi chao, nếu nói thần may mắn chiếu cố chúng ta, không bằng nói… Ha ha ha… mọi người hiểu không?”

Câu sau cùng là hỏi khán giả, mà lúc này anh chàng camera lại cực kỳ nhanh nhạy thông minh zoom vào mặt Tư Không Dịch, ánh mắt cậu hơi lay động nhưng không nhìn Yến Khôn, khán giả trong và ngoài trường quay đồng thời nhìn thấy, lập tức yy vô số phim con hêu trong đầu! Weibo cũng bùng nổ các đề tài.

#Quả quýt đại biểu cho trái tim của tôi.

#Tư Không Dịch và Yến tổng không kiêng nể gì trêu chọc nhau.

#Nam thần cướp ông xã của tôi rồi.

#Nói Yến tổng rất bận mà?!

Bấm vào ba đề tài đứng đầu này có thể nhìn thấy vô số fan đang ôm ngực dậm chân, hoặc liên tục gào thét, thậm chí có người còn vui như mở cờ.

@Yến tổng giàu nổ trời: Xem Cuối tuần Hi ngất trời hôm nay, đột nhiên có dự cảm ông xã nhà mình sẽ bị tiểu, tiểu, tiểu vô lại cướp đi! Ôi trời ơi, tôi thế mà không thể nói được chữ tiểu biểu tạp!

@Vợ của Yến tổng: Lầu trên câm miệng đi, dù trước kia tôi là fan của Tư Không Dịch, nhưng sau sự kiện hôm nay, tôi nhất định anti hắn cả đời! A a a a đấm ngực dậm chân! Hắn dám trêu ghẹo chồng tôi trước mặt nhiều người như vậy!

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Lầu trên mới câm miệng! Nhìn tên là biết mặt mũi cô lớn cỡ nào rồi! Tiểu Dịch của chúng tôi tốt từ đầu đến chân, hiền lành, lạc quan, yêu đời, hăng hái làm việc tốt, ảnh đáng yêu như vậy, sao có thể bị lão trâu già Yến tổng kia gặm được! Tiểu Dịch là của mọi người! Yêu cuộc sống yêu Tư Không!

@Thuần ái vương đạo: Tui thấy mọi người không cần kích động như vậy đâu, hỗ động của người ta không liên quan gì đến mọi người! Chúng ta chỉ cần nhìn chính chủ phát đường là cảm thấy mỹ mãn rồi. Nói thật, nhìn gương mặt hai người họ, ngẫm lại thân phận của họ, mọi người không thấy họ rất xứng đôi sao? Hả? Hả? @Yến tổng giàu nổ trời: Tôi không muốn nói chuyện với lầu trên, mà còn ném cho cô cái mặt chó. Tôi không tin không tin không tin! Có chứng cứ thì đặt trước mặt tôi!

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Tuy nghe cũng có chút cảm giác, nhưng mà… Tôi cũng không tin! Không thèm! Tôi xem ti vi tiếp! Tạm biệt!

Vì thế bình luận trên Weibo tạm ngừng, lúc này trên sân khấu trực tiếp của đài Dưa Hấu cũng đã giới thiệu khách mời xong. Tiếp theo là phần hai, tiết mục phô diễn tài năng, lúc này mọi người đã ngồi trên ghế nhỏ, Tề Đại Thắng mở lời: “Ôi, Chu Chu, sau khi khách quý đến, tôi phát hiện bọn họ rất lợi hại! Chỉ cần lên sân khấu cũng làm mắt tôi sắp mù luôn rồi, nhưng tôi vẫn chưa phục, tôi chính là Tề Đại Thắng đa tài đa nghệ, có tài nghệ phòng thân, đi đến đâu cũng không sợ, sáu vị này có không? Không có thì nhận thua đi!”

Hoàng Chu Chu nghe vậy ha một tiếng: “Cậu đúng là con khỉ không đụng tường thì không quay đầu! Chị Nhạc đã nói sáu vị này là người rất lợi hại, sao lại không có tài nghệ được? Sáu vị soái ca mỹ nữ mà trình diễn tài nghệ, tuyệt đối làm anh phải quỳ xuống khâm phục! Đúng không anh Chung? Anh là người đầu tiên lên sân khấu, tôi là đội trưởng fan não tàn của anh đó! Mau phô diễn tuyệt chiêu cho khỉ con nhận thua, để hắn biết cái gì gọi là tài nghệ!”

Hoàng Chu Chu nói xong, Chung Khôi liền cười tủm tỉm đứng lên, khán giả nhìn động tác của anh đều reo hò vỗ tay, vì hàng ghế ngồi trò chuyện đặt bên phải sân khấu, thế nên Chung Khôi tiến đến giữa sân khấu, đặc biệt thong thả cởi áo khoác, sau đó nhìn Tư Không Dịch gọi một tiếng: “Tiểu Dịch.”

Tư Không Dịch phối hợp đứng lên: “Đội trưởng, sao ạ?”

Chung Khôi cầm áo khoác xoay vòng vòng trên không, sao đó bỗng buông tay, áo khoác vừa vặn nằm trọn trong tay Tư Không Dịch, hai người phối hợp vô cùng ăn ý, dù là động tác nào cũng lưu loát gãy gọn cực ngầu!

Khán giả nữ lại thét chói tai, Chung Khôi bắt đầu biểu diễn bộ quyền bát quái – Phải biết sở dĩ Chung Khôi là biểu tượng của lớp diễn viên cường tráng khỏe mạnh trong giới cũng không phải nhờ diễn xuất và dáng người, mà là từ thời thiếu niên anh đã luyện võ trong các võ quán, còn đoạt được huy chương.

Khán giả cực kỳ thích màn biểu diễn này, thế nhưng so với khán giả trường quay đang nhiệt huyết sôi trào, khán trả trước ti vi mới là người ôm ngực gào thét, còn nhanh tay lên Weibo tám với bạn thân đại mật – Anh chàng camera lại nhanh nhẹn phấn chấn, vờ như vô tình đảo qua gương mặt Yến Khôn khi Chung Khôi và Tư Không Dịch đang phối hợp cực kỳ ăn ý, chỉ thấy tổng tài đại nhân hơi không vui nheo mắt, dường như nhìn cái áo khoác kia rất không vừa mắt.

Màn này làm nhóm hủ nữ như có ngọn lửa đang thiêu đốt trong lòng!

Group Khôn Dịch là vương đạo.

“Trời đất ơi! Nhìn ánh mắt ghét bỏ đó kìa! Tất nhiên là Yến tổng không ưa cái áo khoác kia rồi!”

“Chính chủ phát đường! Chính chủ phát đường! Tôi đoán tối nay sẽ bị bánh chó nhét đầy miệng không chịu nổi luôn!”

“Trời ơi, làm sao bây giờ, tui thấy Tiểu Dịch vừa đẹp trai vừa tốt bụng như vậy, ghép với ai cũng xứng đôi hết! Chung Khôi thì khỏi nói, Hồ Văn Phàn cũng rất ôn hòa! Làm sao bây giờ! Sao lập trường của tui lại không kiên định thế này!”

“… Thay mặt Yến tổng tiêu diệt cô.”

“Thay mặt Yến tổng khinh bỉ cô.”

“Thay mặt Yến tổng lườm cô, trời lạnh, cô có thể lui nhóm.”

Mà Weibo cũng bắt đầu tám về ánh mắt ghét bỏ thoáng qua kia của Yến tổng. Mọi người hưng trí bừng bừng mà tám trong khi show Cuối tuần Hi ngất trời vẫn còn tiếp tục.

Lúc này, đội trưởng lính đánh thuê Chung Khôi đã biểu diễn xong, ngay sau đó Lô Vũ Hàng, Trần Manh và Miêu Miêu lần lượt lên biểu diễn. Lô Vũ Hàng hát một bài hát, không trôi chảy lắm nhưng fan của hắn vẫn rất nể tình vỗ tay cổ vũ. Trần Manh trình diễn một điệu múa dân tộc, mọi người xem như mở rộng tầm mắt.

Đến lượt Miêu Miêu, hiển nhiên cô cũng bỏ chút công sức, biểu diễn màn dùng roi đánh vỡ bóng bay, khán giả nghe hát xem múa đã nhàm chán, lúc này nhìn mỹ nhân Miêu Miêu vung roi, lập tức kích động hò hét. Kết thúc màn biểu diễn, Miêu Miêu thu hoạch một tràng pháo tay cực lớn, cô tươi cười vui vẻ quơ quơ roi trong tay, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Rốt cuộc không uổng phí một tháng luyện tập.

Cô rất rõ nhân khí của cô kém hơn Chung Khôi và Tư Không Dịch, dù sao nhân vật chính trong Dong binh chi vương cũng là hai người kia, nhưng trong phim cô lại là nhân vật nữ duy nhất, lại rất đặc biệt, cho nên có thể mượn vai này mà đỏ một phen. Sau khi trở về chỗ ngồi, Miêu Miêu vui vẻ cười với Tư Không Dịch một cái. Cậu cũng cười lại, hiển nhiên không có gì đặc biệt.

Nhưng lúc này, trên Weibo.

Cư dân mạng 1: Không khoa học! Tại sao Miêu Miêu và Tư Không Dịch lại nhìn nhau cười?

Cư dân mạng 2: Nụ cười quyến rũ này là sao?

Cư dân mạng 3: Đại mỹ nhân Miêu Miêu cũng bị Tư Không Dịch cướp sao?!

Khôn Dịch vương đạo: … Trận này tụi tui không muốn xem.

Cũng may Vương Nhạc Nhạc đã phát hiện hai người đang nhìn nhau cười, tròng mắt lập tức xoay xoay, nói với Miêu Miêu: “Miêu Miêu, vừa rồi em làm ám hiệu gì với Tư Không Dịch đó? Đây là địa bàn của chúng tôi đó nha, không được có âm mưu quỷ kế.”

Nghe câu nói của Vương Nhạc Nhạc, lực chú ý của mọi người đều tập trung trên người Miêu Miêu.

Miêu Miêu nghe thế bất đắc dĩ liếc Vương Nhạc Nhạc một cái, sau đó hơi ngại ngùng nói: “Thật ra ngay từ đầu tôi không thông thạo việc dùng roi, nhiều lần đánh lên người, thật sự rất đau, lúc ấy tôi có chút không muốn dùng thứ này làm vũ khí. Nhưng sau đó Tiểu Dịch nói dáng vẻ tôi vung roi nhìn rất đẹp, nhất định khán giả sẽ muốn xem, thế nên tôi mới kiên trì tập luyện. Hiện tại tôi cảm thấy sự kiên trì của tôi cũng không uổng phí.”

Khán giả ngay lập tức tặng cho Miêu Miêu một tràng pháo tay, Hồ Văn Phàn ôn hòa cười nói: “Quả nhiên Tư Không Dịch là thanh niên tốt thích góp vui nha, tôi cũng hy vọng có một người bạn như vậy bên cạnh, có thể thay đổi cách thức cổ vũ tôi, sau đó tôi sẽ giống như Miêu Miêu, kiên trì đạt được thành công.”

Mọi người đều nở nụ cười, bầu không khí rất tốt, vốn cũng đến lượt Vạn Thiên Khánh biểu diễn, hắn bỗng nhiên cầm ván trượt đứng lên cắt ngang: “Đến tôi phải không? Nhanh lên giới thiệu tiết mục của tôi, tôi cũng rất lợi hại đó.”

Giọng nói của hắn còn mang theo tia kiêu ngạo và một chút nóng giận, nhưng không làm mọi người chán ghét. Khán giả đều mỉm cười, mà fan của hắn thì bắt đầu vỗ tay hô vang tên hắn. Lúc tập luyện hoàn toàn không có đoạn này, Vương Nhạc Nhạc mím môi, còn Hồ Văn Phàn thì nheo mắt lại, Tề Đại Thắng nhanh chóng đứng lên phối hợp, khoa trương nói: “Được được được! Tiếp theo xin mời tiểu vương tử đẹp trai Vạn Thiên Khánh biểu diễn tài nghệ, tiểu vương tử, cậu muốn biểu diễn tiết mục gì?”

Vạn Thiên Khánh ngẩng đầu nói: “Vừa nhảy vừa làm ảo thuật!”

Ba chữ làm ảo thuật vừa ra khỏi miệng hắn, khán giả trường quay lập tức mở to hai mắt, chưa từng thấy màn biểu diễn nào như vậy nha. Vì thế ai cũng mong chờ nhìn Vạn Thiên Khánh, tiếng nhạc vang lên, ánh đèn sân khấu bật sáng, Vạn Thiên Khánh bắt đầu nhảy múa, động tác vừa đẹp vừa tùy tiện, hơn nữa hắn còn trẻ tuổi, đúng là cảnh đẹp ý vui, dù đến lúc kết thúc mọi người cũng chưa thấy cái gì gọi là ảo thuật. Ngay lúc khán giả không đợi được nữa, Vạn Thiên Khánh bỗng nhiên rút một cái khăn lụa màu đỏ trong cổ tay áo ra, sau đó vừa lắc lư cơ thể vừa nhét cái khăn vào lòng bàn tay, bàn tay run lên, khăn lụa biến thành một bó hoa hồng.

Nhóm fan của Vạn Thiên Khánh ôm mặt gào thét, hắn cũng tươi cười thắng lợi xuống sân khâu, tặng hoa hồng trong tay cho một nữ khán giả. Màn biểu diễn này cũng không tệ, nhưng làm ảo thuật cái quái gì, chỉ là một mánh lới mà thôi. Màn ảo thuật cuối cùng kia chỉ cần mua đạo cụ chuyên dụng là được.

Tư Không Dịch yên lặng nghĩ, ảo thuật như vậy cậu cũng có thể một mình biến tám. Nếu phối hợp với năm nhóc nhà cậu, không chừng còn có thể trở thành bậc thầy ảo thuật dân gian nha, là loại không thể đánh bại đó.

Ngay lúc cậu còn đang suy nghĩ, Vạn Thiên Khánh lại không làm theo kịch bản lần nữa, hắn trực tiếp đi đến trước mặt Tư Không Dịch, hất cằm nói: “Thế nào?”

Tình cảnh so sánh hơn thua như thế làm khán giả kích động hẳn lên, mọi người chờ nhìn xem hai nghệ nhân đang hot này nhìn nhau không vừa mắt mà xé mặt gì đó, nhưng Tư Không Dịch lại cực kỳ bình tĩnh, tươi cười nói: “Không tồi. Hoa rất đẹp.”

Vạn Thiên Khánh: “…” Ý cậu là tôi nhảy rất khó coi, ảo thuật là đồ bỏ à?!

Vương Nhạc Nhạc vội tiếp lời: “Thiên Khánh biểu diễn không tồi, kế tiếp đến em rồi đó, Tiểu Dịch, em nhất định không được để thua nha.”

Tư Không Dịch nghe thế mỉm cười nói: “Em không thua đâu, vì em không chỉ có một mình.”

Nghe cậu nói thế, khán giả nhanh chóng quan sát sân khấu, tự hỏi bạn diễn của cậu là ai. Anh chàng camera lại thông minh nhanh nhẹn lần thứ ba – gương mặt như cười như không, ánh mắt vương chi miệt thị lại xuất hiện trên màn hình lần nữa, rating tăng vọt lên.

Cư dân mạng 1: Nhìn ánh mắt của Yến tổng kìa, cảm thấy có người sắp bị xui xẻo!

Cư dân mạng 2: Kỳ này Yến tổng nhất định là khách mời thứ bảy ngoài biên chế, ha ha ha! Ngoài trừ khách mời, đa số màn hình đều là Yến tổng.

Cư dân mạng 3: Ha ha ha, lầu trên làm tôi cười muốn chết, chẳng lẽ Yến tổng thật sự đến vì Tư Không Dịch? Quan hệ của họ cũng tốt quá nhỉ?

Cư dân mạng lại bắt đầu tám, mà lúc này, cánh cửa trường quay lại bắt đầu chuyển động lần nữa, khán giả kích động suy đoán xem khách mời là ai, kết quả chờ cánh cửa mở ra, lập tức tiếng hò hét kích động vang dội cả trường quay.

“A a a a a! Công chúa công chúa công chúa công chúa!”

“Kỵ sĩ! Kỵ sĩ!”

“Chủ tử giá lâm! Nô tài đi chuẩn bị cá nhỏ!”

“Vừa lúc trong túi xách chị có một hộp thức ăn cho chó loại cao cấp luôn nè, Đại Hoàng, mau đến đây!”

“Chị có quả hạch nè, Tiểu Bạch! Tiểu Bạch, cho chị vuốt một cái đi!”

Trong tiếng hò hét của khán giả, Tư Không Dịch cao hứng đón ba con thú cưng có thể thấy bằng mắt thường nhà cậu. Sau đó cậu làm động tác im lặng, đa số khán giả đều là thú cưng khống lập tức nín thở tập trung lắng nghe.

“Ừm, tiếp theo, tôi và những người bạn thân mến sẽ biểu diễn một tiết mục cho mọi người xem. Vui vẻ là được.”

“Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch, chào mọi người đi, khán giả rất thích ba đứa đó.”

Thế là khán giả liền thấy ba con thú cưng theo thứ tự giơ chân lên, vì Tiểu Bạch quá nhỏ con, nó ngồi trên đầu Đại Hoàng, camera còn đặc biệt quay cận cảnh đặc tả cho nó, lúc móng vuốt hồng hồng mềm mềm kia lộ ra, khán giả run bắn cả người.

“Không được, quá manh! Tôi muốn chết luôn!”

Tư Không Dịch tiếp tục: “Khụ, Tiểu Bạch có hơi nhỏ con, Đại Hoàng lớn nhất, mày giúp Tiểu Bạch tìm một cái ghế đến đi.”

Đại Hoàng nghe thế liền vui vẻ đi về phía Chung Khôi, ngậm cái ghế của Tư Không Dịch rồi bước đi, sau đó đặt xuống trước mặt Tư Không Dịch, lúc này Tiểu Bạch đặc biệt hiểu ý nhảy lên cái ghế kia.

Khán giả ra sức vỗ tay, Đại Hoàng quá lợi hại, đây cũng không phải là giả, là hiện trường trực tiếp nha!

Thế nhưng Tiểu Bạch mới vừa ngồi lên ghế, Đại Hoa bên kia cũng trực tiếp nhảy lên ghế, còn rất không nể tình chen chúc với Tiểu Bạch, làm mọi người nhìn mà bật cười. Tư Không Dịch thở dài: “Đại Hoa, mày không thể vì là cô gái duy nhất trong nhà mà bắt nạt Tiểu Bạch như vậy. Đại Hoàng, mau khuyên bảo Đại Hoa đi, bảo nó thu liễm một chút.”

Vì thế khán giả lại nhìn thấy Đại Hoàng đi đến bên cạnh Đại Hoa, vươn móng đè đầu Đại Hoa, cô mèo không kiên nhẫn meo một tiếng, nhưng vẫn dịch sang bên cạnh một chút.

Tư Không Dịch cười nói: “Ừ, vậy mới được chứ. Chúng ta là người một nhà yêu thương lẫn nhau mà, nào nào, thật vất vả mọi người mới đến xem trực tiếp, chúng ta biểu diễn cho mọi người xem một tiết mục đi. Chúng ta hát một bài được không? Tiểu Bạch khiêu vũ nhé?”

Tư Không Dịch vừa nói xong, Chung Khôi đã cực kỳ phối hợp lấy một quả bóng cao su nhỏ trong túi áo ra ném cho cậu, cậu bắt quả bóng đặt xuống bên cạnh Tiểu Bạch, bé hamster vươn móng đẩy quả bóng, sau đó chít chít hai tiếng, trực tiếp nằm sấp lên giữ thăng bằng, không hề rơi xuống.

Tư Không Dịch ngồi xổm xuống, búng tay một cái: “Bắt đầu một bài hát vui vẻ nào!”

Âm nhạc lập tức vang lên, Tư Không Dịch cầm micro hắng giọng hai tiếng: “Ừm, có thể mở nhạc dương cầm không, vậy chúng tôi mới phát huy tốt.”

Lúc này, khán giả trong và ngoài màn ảnh đều bị bản hợp xướng của người và thú cưng hấp dẫn, mọi người hưng trí bừng bừng tập trung xem, Tư Không Dịch ừ một tiếng, bắt đầu hát.

“Là lá la la – là lá la lá – là la la lá – lá la la là!”

“Gâu gấu gầu gâu – gâu gầu gâu gâu – gâu gấu gấu gâu – gâu gâu gấu!”

“Meo meo meo meo – meo méo mèo meo meo – meo meo meo méo méo – meo meo mèo ~”

“Chít chít chít chít – chít chít chít chít – chít chít chít chít – chít chít chít!”

“Lá là la la – gâu gấu gâu gầu – mèo meo méo méo – chít chít vo ve!”

Ngoại trừ tiếng “vo ve” cuối cùng khá lạ lùng nhưng hoàn toàn không lạc điệu, ca khúc vui vẻ mà gia đình Tư Không Dịch biểu diễn lần này có thể nói là thần khúc. Khán giả nghe thấy Đại Hoàng mở miệng cũng mở miệng, bởi vì bọn họ nghe ra giai điệu vui vẻ trong đó! Mà đoạn sau của Đại Hoa càng khó lường, ngay cả giai điệu trầm hay bổng đều có thể nghe ra được, âm rung cuối cùng kia quả thật là đánh thẳng vào tim. Cuối cùng Tiểu Bạch gia nhập, chuẩn và manh đến nỗi làm người ta muốn khóc. Đoạn điệp khúc cuối cùng, người và thú kết hợp “hát” quả thật giống như muốn khắc âm nhạc và giai điệu kia vào đầu tất cả mọi người.

Cho đến khi Tư Không Dịch dẫn ba nhóc về chỗ ngồi, khán giả vẫn còn đắm chìm trong ca khúc “Gâu meo chít vo ve” vui vẻ kia, giai điệu này còn tuần hoàn vô tận trong đầu họ.

@Sủng vật khống: Bị manh khóc luôn! Đã ghi âm đoạn nhạc vừa rồi, nghe liên tục ba tháng cũng không ngán!

@Siêu sao âm nhạc: … Tuy tôi cũng ngây ra, nhưng tôi phải nỏi một chút, trong bản hợp xướng này, người lạc điệu duy nhất ấy vậy mà lại là Tư Không Dịch, người hát đầu tiên, ba “vị” kia quả thật là linh hồn của buổi diễn

@Đạo sĩ Trương Tam Phong: Này! Bọn yêu nghiệt! Nói sau khi kiến quốc không thể thành tinh đâu! Các ngươi mau hiện nguyên hình, để ta xem các người có phải là đại mỹ nhân không!

@Trời đất ơi: Trời đất ơi, hôm nay tam quan lại thêm cái mới rồi, tôi muốn yên lặng nghe thần khúc! Cầu download thần khúc.

@Công chúa cầu gả: Cầu download thần khúc!! Đã quỳ xuống đất khóc lớn.

@Càng nghĩ càng thấy sợ: Bỗng nhiên cảm thấy, nửa kia trong tương lai của Tiểu Dịch nhất định rất thảm. Yên lặng thắp nến.

Một lúc sau, người nào đó yên lặng bấm like cho @Càng nghĩ càng thấy sợ.

____________________________

Tui thật sự không tưởng tượng được bài hát đó có gì hay =.=
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện