- Đại Chí?- A hừm! Sao chưởng môn lại tới?Lý Đại Chí giật mình nhảy dựng, cùng với các trưởng lão, chấp sự xung quanh khom người hành lễ với chưởng môn đại nhân.Chưởng môn Vạn Vân tông vẫn duy trì khuôn mặt trung niên, lúc nói chuyện giọng nói ôn hòa, ánh mắt nhìn người rất dịu dàng, rất ít khi nổi giận trong lòng, rất được môn nhân đệ tử kính yêu.Trong tông nghe đồn, khoảng cách đến cảnh giới Kim Tiên Trường Sinh cảnh của chưởng môn không xa, rất có thể sẽ trở thành kim tiên thứ tư.—— Trước đây, khi chưởng môn còn tại vị thì mọi người cũng đều là như thế.Chưởng môn bản danh đường mực, đạo hiệu chính là tăng thêm một chữ đạo, tự xưng đạo nhân nói mực.- Sư đệ Đại Chí, bên này.- Ai, vâng...Lý Đại Chí khoát tay với các trưởng lão và chấp sự xung quanh, căn dặn nói:- Thỉnh cầu các vị an bài trận công việc chuyển biến tốt đẹp, bên Thải Vân phong đừng xảy ra nhiễu loạn.Chúng tiên chắp tay lĩnh mệnh.Lý Đại Chí bước nhanh theo đuổi đến bên cạnh chưởng môn, ngồi cùng chưởng môn nói chuyện phi hành trên không trung.Chư môn nhân đệ tử, bạn tông, tân khách, dưới sự dẫn dắt của hơn trăm vị chấp sự ngoại môn, hướng về ngọn núi Thải Vân thứ tự di chuyển, ở trên trời cao tạo thành ba con sông dài.- Sư đệ Đại Chí.Chưởng môn cảm khái một tiếng:- Thi đấu lần này, ngươi làm quả thực không tệ, lập được đại công cho trong môn.Chưởng môn thi triển ra một chút đạo vận che lấp, âm thanh đối thoại của hai người bọn họ, người khác tất nhiên là không thể thám thính được.Lý Đại Chí hai tay thò vào trong tay áo, cười nói:- Là kết quả của các vị và Môn Hiệp, ta chỉ lải nhải vài câu bên tai bọn họ, coi như là không có công lao gì.- Các ngươi, một lời một nhóm, ta đều nhìn ở trong mắt.Chưởng môn biểu lộ có chút một lời khó nói hết, nhẹ nhàng lên tiếng:- Cái khác không nói, chính ngươi ngồi ở bên cạnh đôi trưởng lão, bộ dáng của chấp sự kia, nhưng so với ta thì càng giống như là một chưởng môn hơn.Trong lòng Lý Đại Chí lộp bộp một cái.Không, không, không được!Chưởng môn đang xúi giục hắn à?Lý Đại Chí vội nói:- Cái này...!Chưởng môn ngài chớ hiểu lầm, ta chỉ là lúc ấy tay chân vội vàng không biết nên ứng đối như thế nào, vội vàng đã lấy một chút giá đỡ, thực ra...- Ngươi hoảng sợ cái gì?Chưởng môn suýt chút nữa thì cười thành tiếng:- Ta thật sự đang khen ngươi, đồng thời cũng không có thâm ý.



Ngươi đó, đừng luôn câu nệ như vậy, lấy khí phách của một ít đệ tử tổ sư đi ra ngoài.Lý Đại Chí nới lỏng khẩu khí.- Ngươi xem.Chưởng môn nhìn chăm chú vào đám mây trắng phía xa, cười nói:- Hôm nay có năm vị chưởng môn đến từ các tông môn, đến từ Càn Nguyên tông, Huyễn Linh tông, Xích Diễm môn, Bách Quả Sơn, Thiên Uyên môn, đều là tiên môn chính tông có giao tình rất tốt với Vạn Vân tông ta, nếu nhà nào gặp kiếp nạn, mấy nhà khác đều sẽ nhanh chóng rút người đến trợ giúp.- Còn có thứ chưởng môn, trưởng lão, các gia tông môn đến từ không ít tông môn xem như đã cho Vạn Vân tông chúng ta đủ mặt mũi.- Trước đây, thi đấu nội môn chúng ta chỉ là đại khái hai mươi năm một lần, không cố định thời gian.- Ngươi nói không sai, sau này chính là định vị cố định trong tháng ngày, như vậy cũng thuận tiện sớm mời những tân khách này.- Sư đệ Đại Chí.- Ta ở đây...Lý Đại Chí vội vàng đáp lời:- Chưởng môn ngài nói.Chưởng môn thở dài:- Những tông môn này phần lớn đều là giao hảo với chúng ta cách đây hai, ba vạn năm, ngươi có biết, từ khi đó đến nay, có bao nhiêu tông môn đã đi vào bờ vực tuyệt tích, lại có bao nhiêu tông môn đã đi vào bờ vực tuyệt tích bây giờ không?Lý Đại Chí cười nói:- Chuyện này, ta thật đúng là chưa từng hiểu.- Sáu phần, đã mất sáu thành.Trong mắt chưởng môn phần lớn là cảm khái:- Ba tông môn có giao tình sâu nhất với Vạn Vân tông ta, Nữu Nguyên tông, Thiên Uyên môn, Hồng Nhạn cốc, bây giờ đều đã cô đơn, mà sự cô đơn của bọn hắn lại cũng chỉ xảy ra trong mấy ngàn năm mà thôi.Lý Đại Chí nhỏ giọng hỏi:- Là bởi vì biến cố gì sao?- Biến cố là một mặt, tông môn khó mà liên hệ được với nhau mới là nguyên nhân chính.Chưởng môn cười nói:- Giới tu hành chính là như vậy, có thiên tiên sinh ra, chính là có thế lực mới bắt đầu phát triển, tuy Đông Châu rộng lớn, nhưng phúc địa tiên gia tốt nhất đều có định số.- Nhất là hai, ba ngàn năm gần đây, di tích thượng cổ còn sót lại càng ngày càng ít, bách tộc bị hai vị giáo chủ Tây Phương Giáo thu nạp, tránh lui đi tới nơi ở của Tây Châu, ít xung đột với nhân tộc chúng ta.- Sau đó, thế lực trong nhân tộc thay đổi, chinh phạt lẫn nhau, cao thủ trước đây vẫn lạc, cao thủ mới nổi lên.- Ai, tuy nói là nhân tộc chúng ta tự sát, nhưng sao đó lại không phải đại đạo thiên địa?Đáy mắt chưởng môn tràn đầy vẻ buồn bã vô cớ.Lý Đại Chí cảm khái nói:- Ta đã nghe Bình An nói qua, một tông môn muốn tồn tục lâu dài thì nhất định phải dùng các loại phương pháp bảo trì lực ngưng tụ của tông môn, nếu lòng người tản đi thì tông môn rất nhanh sẽ xuống dốc.- Lời này không sai.Chưởng môn lại hỏi:- Vậy ngươi có biết, Vạn Vân tông ta trải qua hơn sáu mươi ngàn năm sừng sững không ngã, là làm sao làm được?Lý Đại Chí trầm ngâm vài tiếng, đưa ra đáp án của mình:- Chúng ta có ngoại môn.- Hả?Trong mắt chưởng môn hiện lên mấy phần ánh sáng:- Vì sao ngươi lại cảm thấy như vậy?Lý Đại Chí: Bởi vì tông môn Vạn Vân bên ngoài là do năm đó ngài thành lập.Đương nhiên, không thể nói như vậy.- Chuyện này ngược lại là rất dễ giải thích.Lý Đại Chí cười nói:- Tông môn có thể cho rằng là một xí nghiệp, khục, chính là một xưởng công nhân nhuộm màu, công pháp phân biệt chính là thuốc màu, tu vi cảnh giới của nhóm đệ tử chính là vải vóc, thời gian nhuộm màu không thể thiếu được, cần phải chú ý nhất chính là nhiệt độ nước như thế nào.- Khi các đệ tử mặc vào quần áo màu xanh tiêu xài một chút chính là trở thành tiên nhân, trở thành môn nhân trong môn.- Lúc này đang xuất hiện một vấn đề, đó là nên sắp xếp và nuôi sống những môn nhân này như thế nào.Chưởng môn ý cười càng rõ ràng:- Tiếp tục nói.- An trí trọng yếu nuôi sống, nuôi sống thật ra tương đối đơn giản, nhiều mưu tài lộ chính là được.Lý Đại Chí khoát tay, giọng nói càng ngày càng nhẹ nhàng:- Nếu như môn nhân tích trữ quá nhiều hàng, quy mô công xưởng lớn như vậy, chỗ ở cần người khô sống nhiều như vậy, vậy thì dần dần chen chúc, còn dễ tụ tập gây sự.- Những người làm việc kia nhìn những người nhàn tản này, tâm hồn cũng sẽ không thuận, vốn sống rất tốt cũng sẽ dần dần uể oải.- Mà nếu như môn nhân quá ít, công xưởng khác sẽ cố ý kiếm chuyện làm cho ngươi, ngươi sẽ không có nhiều nhân lực làm cùng bọn họ, một khi bị khi dễ còn không có biện pháp trả thù trở về thì rất nhiều người sẽ suy nghĩ lại tìm một nhà máy khác.- Đây chính là biến cố.- Còn có một điều, tiền công của công xưởng là dùng để duy trì tất cả căn cơ, những môn nhân này cho dù không trực tiếp hỗ trợ làm việc thì cũng phải có một phần tiền công để bù đắp.Chưởng môn chậm rãi gật đầu, tinh tế suy nghĩ.Lý Đại Chí hơi phòng bị, tiếp tục chậm rãi nói:- Ta và Bình An thảo luận về cấu tạo trong tông môn, phát hiện tiền bối thiết trí tông môn ở ngoài Vạn Vân tông quả thực là một thiên tài.- Sau khi đệ tử Vạn Vân tông chúng ta đứng lên, trực tiếp xác lập phân chia đẳng cấp trong môn, để cho môn nhân đệ tử thản nhiên tiếp nhận tài nguyên do tư chất mang đến.- Ở bên ngoài, cửa hàng kinh doanh ở phường trấn, Vương triều kinh doanh phàm tục, sơn môn làm chút tạp vụ, như vậy cũng có thê an bài một số lượng lớn môn nhân đệ tử, cũng có thể tăng lên bảo tài của tông môn chúng ta.- Lấy tài nuôi người, đây là đạo lý vĩnh viễn không thay đổi.- Ha ha ha ha!Chưởng môn không nhịn được ngẩng đầu cười to, liên tục khoát tay:- Cũng không phải sư đệ ngươi nói lợi hại như vậy, một chiêu thiết lập ngoại môn là bần đạo từ nơi khác học được.Lý Đại Chí chớp chớp mắt nói:- Hả? Là ngài thiết lập tông môn Vạn Vân Tông ngoài?- Ai.Chưởng môn thở dài một hơi, chậm rãi nói:- Vạn Vân tông chúng ta gặp phải một lần đại biến cho nên trước khi xảy ra biến cố, trong môn có 54 ngọn núi.- Cũng chính là ngươi nói như vậy.- Lúc ấy, Vạn Vân tông nhìn như cường thịnh trong tông, nhưng thực tế bởi vì trên tất cả các đỉnh núi có càng ngày càng nhiều tiên nhân, tài nguyên trong môn chỉ dựa vào linh quáng gần sơn môn và cửa hàng trấn phường, đã không thể duy trì phúc phận môn nhân, cuối cùng đã thành một đại họa nội đấu.- May mắn là ba vị thiên ngoại kim tiên lão tổ đã trở về kịp thời, lúc này mới ngừng lại hoạ loạn, dù sao thì cũng đã làm cho thanh thiên nguyên này trở nên yên tĩnh.- Ba vị lão tổ rưng rưng chém mấy tên lão thiên tiên, Vạn Vân tông ta từ năm mươi bốn phong rơi xuống ba mươi sáu phong, xếp hạng tông môn ở Đông Châu rơi xuống mười mấy vị, trước kia Vạn Vân tông chúng ta đã liệt vào tám đại tông môn ở Đông Châu.- Bần đạo lâm nguy thụ mệnh, vậy thì vạn năm...!Như đi vào băng mỏng, Vạn Vân tông trước mắt này, cuối cùng cũng khôi phục lại nguyên khí.Vạn năm?Lý Đại Chí thụ một chỉ ngón tay cái.Hắn thật sự bội phục vị chưởng môn này.Hắn mang theo một nhà máy hơn hai mươi năm cũng suýt chút nữa bị sặc, nói Mặc sư huynh chấp chưởng Vạn Vân tông hơn mười ngàn năm, đưa một tông môn sau đại loạn đến tình trạng như bây giờ, quả thực không dễ dàng.Chưởng môn chuyển hướng lời nói:- Sư đệ Đại Chí cảm thấy, nếu như tiếp theo Vạn Vân tông chúng ta muốn tiếp tục phát triển thì nên đi con đường nào?Lý Đại Chí suy nghĩ một chút, cười nói:- Mở rộng phạm vi, nghi ngờ đã có.Chưởng môn lại hỏi:- Vậy Đại Chí sư đệ cảm thấy, ngoại môn kế tiếp có thể cần thay đổi gì?- Có một bộ phận chứLý Đại Chí trầm giọng nói:- Thật ra hiện tại vấn đề chủ yếu của ngoại môn chính là khoản tiền không quá rõ ràng, trong môn rất nhiều tiên nhân nuôi quá mập, không ít cửa hàng phường trấn xuất hiện loạn, mù quáng mua loạn tượng, đã vậy còn tổn thất không ít linh thạch.- Đương nhiên, đối với chúng ta thì đây chỉ là một vấn đề nhỏ mà thôi.Chưởng môn nói:- Sao sư đệ ngươi lại chú ý đến những thứ này?Lý Đại Chí nhếch miệng cười một tiếng:- Bình An nói cho ta biết.- Hả?Chưởng môn nhìn về phía dưới, nói: "Đệ tử Hà", tìm được người nói kia là người kết bạn với Mục Ninh Ninh.Lý Đại Chí vội nói:- Chưởng môn, trong tông có nghe đồn ngài cũng biết, đều nói ta muốn như thế nào như thế đó, cho nên Bình An vẫn luôn lo lắng ta sẽ bị người khác tính kế, luôn luôn thu thập rất nhiều tin tức...!Ngài xem cái này đi, Bình An viết.Lý Đại Chí đưa một viên ngọc phù cho chưởng môn.Chưởng môn cầm ngọc phù qua quét mắt, trong mắt tràn đầy ánh sáng.Lý Bình An làm vậy là vì quy hoạch cuộc thi trong môn.- Sư đệ Đại Chí.Chưởng môn trầm giọng nói:- Ý của ngươi là...- Chưởng môn hôm nay ngài tìm ta, nói với ta những chuyện này, ta đã hiểu ý tứ của ngài hơn.Lý Đại Chí cười nói:- Cũng không phải ta khen nhi tử này của ta, hắn ở phương diện này quả thật mạnh hơn ta quá nhiều, ta cũng chỉ là có chút khí vận, có chút tư chất.- Trái lại hắn còn tâm nhãn hơn ta mấy lần.- Nói như vậy, hai cha con các ngươi nói với Vạn Vân môn chúng ta ngược lại là thiếu một người không thê.Chưởng môn cười trả ngọc phù cho Lý Đại Chí, đập cánh tay của Lý Đại Chí.- Ngươi an tâm tu hành, tạp âm trong môn không cần quản nhiều, đối đãi với con trai bảo bối của ngươi thành tiên, tự sẽ giao phó trách nhiệm cho hắn.- Nhưng mà, sư đệ Đại Chí.- Bây giờ Bình An tốt nhất vẫn là sau lưng ngươi, để tránh bị người khác chỉ trích, chuyện ngọc phù này cũng đừng nhắc đến với người khác.- Ai, đúng rồi, ta đang tìm hiểu cho ngài một chút.Lý Đại Chí vội vàng chắp tay:- Bình An là một kẻ nói dối, đáy lòng nghĩ đến tu hành như thế nào.- Hai người chúng ta không có bất kỳ tâm tư dư thừa nào, có thể an thân lập mệnh ở trong môn với tâm trạng hài lòng, cho dù có người muốn nhờ vả, chúng ta cũng sẽ tận lực nhìn đại cục.- Hà gia an thân lập mệnh, ngày mai, tám phần là phải dựa vào đại khí vận của ngươi chống đỡ.Chưởng môn cười nói:- Đi, ta dẫn ngươi đi gặp mấy vị chưởng môn này.- Tư chất khảo nghiệm của ngươi ở Uyển An thành đã truyền khắp giới tu hành, chúng ta không cần phải giấu giếm tin tức người có đại khí vận của Vạn Vân tông ta.- Trung niên nhập đạo, ba năm thành tiên!- Bần đạo không đợi được nhìn bộ dáng kinh ngạc của bọn họ! Ha ha......Lý Bình An nhìn về phía lão Lý của nhà mình đang được chưởng môn mang đến giữa khán đài của Thải Vân phong, chào hỏi lẫn nhau với các vị khách quý khác.Hiển nhiên, bởi vì cuộc thi đấu trong tông lần này nên địa vị của phụ thân ở Vạn Vân tông đã vững chắc hơn mấy phần.- Sư huynh.Mục Ninh Ninh ở bên cạnh nói:- Chúng ta đi chào hỏi các vị sư tỷ của Thải Vân phong đi!- Ngươi đi đi.Lý Bình An căn dặn nói:- Sau này ngươi ở lại bên kia, nếu như ở bên ta có thể sẽ bị người khác nhắm vào.Mục Ninh Ninh chớp mắt hỏi:- Sư huynh ngươi không đi sao?Lý Bình An:...Bên kia đều là nữ đệ tử, hắn đi qua quả thật rất chướng mắt.- Ngươi chính là đệ tử của Thái Vân phong à.Mục Ninh Ninh cố nén ý cười, xích lại gần bên tai Lý Bình An, thần thần bí bí nói:- Hôm qua mấy sư tỷ đều nói, muốn ngươi hôm nay đi qua gặp mặt một lần, các nàng còn chuẩn bị lễ nhập môn cho đệ tử mới của Thái Vân phong ngươi đó!Lễ nhập môn? Lễ nhập môn cái gì?Tiểu váy màu phấn sao?Nhìn vẻ mặt này của Mục Ninh Ninh, dù sao Lý Bình An vẫn cảm giác không giống như là có chuyện gì tốt.Lý Bình An nhìn trận liệt đệ tử của Thái Vân phong.Nhóm đệ tử của Thải Vân phong chiếm gần một nửa phía đông đạo tường, liếc mắt một cái, oanh yến hợp đàn, vòng mập yến gầy, giống như trăm hoa đua nhau nở rộ, tranh nhau khoe sắc.—— Đầu năm nay, nữ tu không xấu chỉ có lười không đi điều khiển tinh tế dung mạo của mình.- Ta đi qua không thuận tiện, quên đi chứ.Lý Bình An nhỏ giọng nói:- Sư muội ngươi giúp ta ứng phó một chút, nói, sau thi đấu ta chắc chắn sẽ đi Thái Vân phong thăm hỏi.- Ta đang ở bên này chờ giao đấu bắt đầu.- Vậy được rồi.Mục Ninh Ninh nhếch khóe miệng lên:- Chờ lát ta sẽ nói, sư huynh ngươi không có ý tứ, lễ nhập môn cho ta là được rồi!Lý Bình An nói:- Ngươi chú ý nghe các vị chấp sự hô lên, chúng ta là người bảng thăng lên, có lẽ là giành trước đài.- Ừm, ta đi qua trước đây, sư huynh chờ đợi một chút.Lý Bình An mỉm cười phất tay, Mục Ninh Ninh phiêu nhiên rời đi.Lôi đài của Húc Vân phong và Thải Vân phong liên tiếp thuận lợi hoàn thành.Nói là liên tiếp, nhưng thật ra chính là khán giả thay đổi sân bãi, các vị lão chấp sự khiêng cái bàn của mình chạy tới hội trường Thải Vân phong, sau đó phong chủ Thải Vân phong hiện thân cổ vũ các đệ tử một phen.Dù sao thì đây cũng là một quá trình.Quy tắc của Địa Bảng đến chiến so với Nhân Bảng thì tinh tế hơn rất nhiều, mà những quy tắc này...!Chính là Lý Bình An làm.Ý của Thải Vân phong là muốn Địa Bảng đánh thêm mấy trận để môn nhân đệ tử ở trong Thải Vân phong náo nhiệt hơn.Vì để thỏa mãn nhu cầu nhỏ của chủ sự, hắn để bảng thông tin được đăng ký lâu hơn một chút, Lý Bình An lấy ra quy tắc thi đua xem điện mà mình hay xem.Tiếp theo, hơn sáu mươi đệ tử sẽ tiến hành sáu vòng thi đấu điểm tích lũy, điểm tích lũy sẽ sinh ra ba vị trí đầu Thập Nhị mạnh, tiến hành tiểu tổ so đấu vẽ khu tuần hoàn, quyết ra mười sáu mạnh tiến vào đào thải cuối cùng và trận chung kết.Thi đấu lần này, mục tiêu của Lý Bình An là xông vào Thiên Bảng, đánh vào top 50 Thiên Bảng.Sư phụ ta vui vẻ, chủ đánh một trận.Sư phụ không tới sao?Lý Bình An tìm kiếm khắp nơi, rất nhanh đã tìm được bóng dáng thanh lệ ngồi ở chỗ hẻo lánh trên khán đài.Nửa trượng quanh người Thanh Tố giống như trở thành cấm khu, không ai hàn huyên khách sáo, trong thanh tịnh mang theo một tia cô đơn.Nàng giống như không quá biết nói chuyện phiếm với người khác.Lý Bình An đang suy nghĩ, Vi Viêm Tử ở bên cạnh tản bộ tới, ngồi xổm ở bên cạnh hắn, kéo cánh tay của hắn lại, truyền âm hỏi:- Bình An, ngươi có muốn mở trận ra hay không? Làm cái đầu màu gì đó.- Các vị trưởng lão trong môn đều đang nhìn kìa, nếu như Ngưng Quang cảnh của ngươi có thể tiếp tục lấy yếu kích mạnh thì nhất định có thể để lại ấn tượng sâu hơn cho tiên nhân trong môn.- Bên kia chính là toàn bộ môn nhân đệ tử của Thải Vân phong nha, nhiều nữ tu mỹ mạo như vậy...!Ngươi đùa giỡn thương thế lại tặng hoa suất khí thế.- Chấp sự, rút thăm theo quy tắc đi.Lý Bình An thật sự có chút không thể nào khóc cười được.Hắn không phải là quỷ đói gì, cũng phải biểu hiện tuổi của mình trước mặt người khác phái.- Ta hiểu rồi, ai, cơ hội này tốt bao nhiêu nha!Vi Viêm Tử lộ vẻ tiếc hận, sau đó nhanh chóng rời đi.Vị chấp sự Nguyên Tiên này vừa đi, Lý Bình An đang muốn tiếp tục tĩnh tâm điều tức thì một giọng nói truyền vào trong tai Lý Bình An.Hắn không nhận ra giọng nói xa lạ này.Đối phương nói là:- Tiểu Bình An, Địa Bảng đến đây chiến đấu đi, nếu có thể đi vào top 10 Địa Bảng, bần đạo sẽ đưa ngươi mấy món bảo vật.Vậy à? Ai?Mở miệng chính là tiểu Bình An, lễ phép sao?Chợt nghe tiếng chiêng trống vang vọng Càn Khôn, du dương dương cầm phiêu đãng trong mây.Địa bảng đến chiến, chính thức khai mạc!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện