Trở lại Lâm gia,lời uy hiếp của Tô Lực Hằng còn đang bên tai quanh quẩn,nếu em dám lấy tên đó anh sẽ phá hủy Ngạo Thông,để hắn và Lâm Cẩm Quyền sống đầu đường só chợ.
Liễu Uyển Nhi tin nói được sẽ làm được,nhưng nếu cô từ hôn sẽ tổn thương đến anh Thiểu Đình,thật mâu thuẫn,thật lo lắng,thật rối rắm.
“Uyển Nhi,đang suy nghĩ gì đấy?” Vu Thiểu Đình xử lý xong chuyện của công ty về đến nhà đã thấy cô cầm ly nước ngẩn người.

“ Thiểu Đình,anh về rồi.” Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn hắn,trong lòng cảm thấy mâu thuẫn hơn.

“Vậy áo cưới quyết định thế nào?” Vu Thiểu Đình hỏi.

“Em đổi rồi.” Liễu Uyển Nhi thản nhiên nói.

“Tại sao? Chiếc áo đó không phải rất đẹp à?” Vu Thiểu Đình cảm thấy cô mặc rất đẹp.

“Em thích cái khác hơn.” Anh Thiểu Đình luôn hiền lành như thế,nếu không đẹp cũng không mở miệng phê bình nhưng cô thật không muốn như hóa đơn tiền thịt.

Nhớ tới lời đánh giá áo cưới của Tô Lực Hằng,Liễu Uyển Nhi cảm thấy vô cùng lúng túng thì ra ánh mắt của cô kém như thế.
Mặc dù rất thích cô mặc áo cưới đó nhưng Vu Thiểu Đình tôn trọng lựa chọn của cô.
Nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Vu Thiểu Đình,Liễu Uyển Nhi nghĩ mình phải làm sao bây giờ đây?
Có lẽ nên lựa chọn một chọn trong các biện pháp.
“Anh Thiểu Đình,anh gần đây rất bận sao?”

Vu Thiểu Đình gật đầu bởi vì muốn chống cự Tô Lực Hằng công kích,cho nên hắn đặc biệt bận rộn sắp xếp công việc.
“Vậy tháng năm kết hôn có phải quá vội.” Liễu Uyển Nhi thử dò xét nói.

Có ý gì?
Lời cô khiến Vu Thiểu Đình khẩn trương.
“Uyển Nhi,em bởi vì buổi chiều anh không thử đồ cưới mà giận sao?”

“Không phải.” Liễu Uyển Nhi lắc đầu thật mạnh,vội vàng tìm đại một cái cớ, “Em chỉ sợ anh quá cực khổ.”

Vu Thiểu Đình an lòng.
“Yên tâm,bao nhiêu bận rộn anh đều chịu nổi.” Trên mặt nặn ra một nụ cười.

“Anh Thiểu Đình,nếu như anh thật bận rộn chúng ta có thể lùi lại ngày,hoặc không cần làm hôn lễ,trực tiếp làm thủ tục là được rồi.”

Liễu Uyển Nhi nghĩ tới việc len lén kết hôn không để Tô Lực Hằng biết,như vậy cô sẽ không tổn thương Vu Thiểu Đình cũng sẽ không chọc giận Tô Lực Hằng.
Vu Thiểu Đình dĩ nhiên không biết dụng ý của cô,lập tức phản đối: “Làm sao có thể,kết hôn là chuyện cả đời,không thể tùy tiện,hơn nữa thiệp mời cũng vừa phát đi,nếu như hủy bỏ hôn lễ chúng ta làm sao giải thích với ông ngoại.”
“Qua loa một chút em cũng không ngại,về phần ông ngoại em sẽ nói với ông,em tin ông sẽ hiểu chúng ta .” Liễu Uyển Nhi vội vàng nói.

“Không được,phải làm theo nghi thức.”

Vu Thiểu Đình kiên quyết phản đối không thể không cử hành hôn lễ,cả đời người chỉ có một lần là cực khổ cũng là ngọt ngào,hơn nữa hắn là người truyền thống, kết hôn nhất định phải thông báo mọi người,không thể lén lén lút lút.
Liễu Uyển Nhi rất thất vọng,cô cực khổ nghĩ ra kế lưỡng toàn thế mà bị hắn từ chối,cô không biết có nên nói với hắn chuyện Tô Lực Hằng xuất hiện ở tiệm áo cưới hay không.
Không được!
Lập tức bỏ đi suy nghĩ của mình,lần trước chuyện vườn hoa hắn tức giận,quen biết đã lâu cô lần đầu tiên thấy hắn giận như thế,bây giờ nghĩ lại lòng vẫn còn sợ hãi.
Nếu như nói Tô Lực Hằng tức giận là nổi đóa ăn thịt người,còn Vu Thiểu Đình tức giận thì buồn bực không lên tiếng không để ý tới ai,càng làm cho cô không thoải mái.
Tốt nhất không nói với hắn,cô không phải còn những cách khác sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện