Nhìn Vu Thiểu Đình thất hồn lạc phách trở lại trong xe,Liễu Uyển Nhi quan tâm hỏi thăm: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Vừa rồi anh thấy người năm năm trước trộm dây chuyền của mẹ.”

“Bắt được cô ấy chưa?” Liễu Uyển Nhi lập tức trừng lớn mắt,mong đợi câu trả lời.

“Cô ấy chạy thoát.” Vu Thiểu Đình thở dài một hơi.

Người nào lại có thể chạy thoát khỏi anh Thiểu Đình thân thủ bất phàm a?
“Cô ấy rất lợi hại sao?” Liễu Uyển Nhi nghĩ thầm đối phương nhất định công phu rất cao.

Nhớ tới cô ta năm năm trước chảy nước miếng cùng mới vừa rồi giọt kem nhiễu lên di vật mẹ hắn,Vu Thiểu Đình lần nữa nhíu chặt chân mày.
“Đúng là rất lợi hại.”

Buồn nôn lôi thôi lợi hại!
“Không nên nói đến cô ta,chúng ta đi thôi.” Vu Thiểu Đình phát động xe,chạy đến công ty.

Vừa về tới công ty Vu Thiểu Đình sa vào một đống lớn tài liệu văn kiện,Liễu Uyển Nhi chơi xong móng tay chơi đầu tóc,xong tóc rồi đến quần áo,cuối cùng thật sự không có đồ chơi bèn rời phòng làm việc của hắn đi dạo chung quanh công ty.
Đợi đến khi Vu Thiểu Đình ngẩng đầu khỏi bàn làm việc,mới phát hiện không thấy cô bé của hắn,lập tức gọi điện thoại di động cho cô,nhưng không ai bắt máy.
Cảnh tượng giống như ngày đó,mất tích điện thoại di động gọi không được =Gặp mặt Tô Lực Hằng.
Vu Thiểu Đình lập tức xông ra tìm kiếm,vừa bước ra cửa công ty,bước chân đã rụt trở lại.
Không thể mù quáng đi tìm,trước tra xem cô đã rời khỏi công ty chưa .
Người bảo vệ nói với Vu Thiểu Đình cô ấy không rời khỏi công ty,vậy cô ấy đi đâu?
Dứt khoát điều tra tất cả phòng điều khiển,phát hiện cuối cùng cô biến mất ở tầng hai mươi sáu.
“Hãy giám xác nơi đây,nếu như vị hôn thê của ta xuất hiện lập tức báo cho tôi biết.” Ngay dau khi dặn dò bảo vệ hắn cầm điện thoại phóng đến tầng hai mươi sáu .

Tầng hai mươi sáu tầng là ngành thiết kế cùng kinh doanh,thấy Thiểu Đình đến mỗi công nhân viên đều khẩn trương đứng khỏi chỗ ngồi,biết được hắn đang tìm vị hôn thê,bọn họ lập tức giúp đỡ tìm kiếm.
Mọi người cơ hồ tìm khắp mỗi góc,có người ngay cả tủ hồ sơ cũng mở ra nhưng thủy chung không thấy cô gái khiến cho nơi đây náo loạn.
Lúc này,trong toilet nữ.
“Không nghĩ tới tổng tài tương lai của chúng ta thật lo lắng cho bà xã,điên cuồng đi tìm cô ta.” Một người phụ nữ khá lớn tuổi nói.

“Thật hâm mộ Tô tiểu thư,có thể tìm được một người đàn ông vừa đẹp trai vừa yêu thương mình.” Cô gái tuổi hơi nhỏ nói.

“Bất quá tôi cảm thấy tổng tài chúng ta đang mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân.” Người phụ nữ lớn tuổi phân tích, “Ông xã tôi trước khi kết hôn cũng vậy, lo được lo mất,thần kinh đặc biệt khẩn trương.”

Một đôi lỗ tai nghe những lời cô ta nói lập tức dựng lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện