Ngay khi vấn đề vừa được đưa ra, một nhà bốn quỷ toàn bộ ngây ngẩn cả người.

Sững sờ một hồi, nữ quỷ đã gật đầu thừa nhận: "Là tôi”.

Triệu Tình Họa gắt gao kéo chặt tay của Tô Vân Thiều mới dám nhìn nữ quỷ, cô ấy mới liếc mắt một cái đã bị vết sẹo giống như con rết dọa đến nước mắt giàn giụa, không dám nhìn nữa.

Bị dọa thành như vậy, nếu không phải bởi vì không thể nói được, thì cô ấy đã hét ầm lên rồi.

Tô Vân Thiều cũng không để Triệu Tình Họa quan sát khuôn mặt của nữ quỷ ở khoảng cách gần để xác nhận rốt cuộc có phải hay không, trực tiếp hỏi: "Cô có việc tìm cậu ấy?"

“Đúng vậy". Nữ quỷ vừa gật đầu vừa tới gần, Triệu Tình Họa liền lui về phía sau một bước.

Thấy vậy, cô ta cũng không dám tiến thêm bước nữa, cười khổ che khuôn mặt đã bị hủy của mình, "Thực xin lỗi, tôi làm cô sợ rồi”.

Cô ta vừa che mặt vừa xin lỗi, thái độ thành khẩn như vậy, Triệu Tình Họa cảm thấy bộ dạng tránh như rắn rết của mình đã làm tổn thương nữ quỷ, bèn áy náy cười xin lỗi, nhưng vẫn tiếp tục trốn phía sau Tô Vân Thiều.

Tô Vân Thiều: "... Có việc thì nói nhanh đi”.

Nữ quỷ vừa che mặt vừa giải thích nguyên nhân: "Mấy người cũng thấy đó, một nhà bốn người chúng tôi đang ngủ say thì bị người ta giết chết, còn chết thê thảm như vậy, không còn nhận ra được hình dạng, tôi muốn nhờ cô ấy hỗ trợ điều tra nguyên nhân cái chết”.

Sau khi Triệu Tình Họa tiếp nhận thông tin, liền gõ một câu trên màn hình điện thoại và đưa cho Tô Vân Thiều cùng nữ quỷ xem: [ Chuyện này nên báo cảnh sát!!! ]

Tần Giản rất tán thành với ý kiến này, sau đó liền gõ: [ Sau khi pháp y giải phẫu thi thể, tự nhiên sẽ biết nguyên nhân cái chết! ]



"Cảnh sát và pháp y đều là nhân viên ở trong hệ thống cơ quan nhà nước, là nhân viên công chức làm việc công chính, trên người hiển nhiên có khí chất chính trực, quỷ hồn bình thường không thể tới gần”.

Tô Vân Thiều nói,"Nếu Triệu Tình Họa không yếu bóng vía, e rằng ngay cả việc đi vào giấc mộng cũng không thể thực hiện được”.

Triệu Tình Họa nghe xong lại muốn khóc, bởi vì cô yếu bóng vía mới chiêu dụ ma quỷ tới hay sao? Nữ quỷ gật đầu: "Tôi tìm rất nhiều người, ngoại trừ cô ấy, ai cũng không được.”

Nói xong, lại nhìn về phía Tô Vân Thiều, "Nhưng tôi không nghĩ tới, cô ấy lại tìm Thiên sư”.

Triệu Tình Họa không biết hai từ Thiên sư viết như thế nào, vì vậy cô ấy đã đưa màn hình điện thoại di động đến trước mặt Tô Vân Thiều để chứng thực.

Tô Vân Thiều gật đầu, cả bốn người lập tức tìm kiếm những từ ngữ và ghi chép có liên quan đến Thiên sư, bọn họ bị hoa hết cả mắt. Nếu bây giờ không phải là thời điểm thích hợp, bọn họ đều muốn xem hết “Thiên sư Chung Quỳ”.

“Tô Thiên sư”. Nữ quỷ lôi kéo nam quỷ và hai quỷ nhỏ cùng nhau khom lưng hành lễ, “Xin giúp đỡ chúng tôi tìm ra chân tướng, để chúng tôi có chết cũng phải chết cho minh bạch”.

Tô Vân Thiều không né tránh, trực tiếp nhận lễ của gia đình bốn quỷ, "Tôi cho rằng cô tốn sức như vậy là để tìm ra hung thủ”.

Nữ quỷ cười khổ: "Cô ta đã chạy trốn đến nơi mà cảnh sát cũng không tìm thấy, tôi còn có thể làm gì đây? Cho dù tôi muốn hỏi cô ta vì sao phải tàn nhẫn sát hại cả nhà chúng tôi cũng không được”.

Nữ quỷ vừa nói ra lời này, vẻ mặt của nam quỷ đã có chút thay đổi.

Trong nhóm chát, bốn người cũng đang thảo luận.



Tần Giản: [ Người chồng ngoại tình với bảo mẫu, không phải đã bị cảnh sát phát hiện rồi sao? ]

Bách Tinh Thần: [ Có thể là do người chồng giấu kĩ nên người vợ không biết, hoặc là trong chuyện này còn có ẩn tình mà chúng ta chưa biết. ]

Lôi Sơ Mạn: [ Vậy làm sao bây giờ? Có giúp không? ]

Triệu Tình Họa: [ Phải giúp chứ! Tớ không muốn mỗi tối đều gặp quỷ ở trong mơ! ]

“Được thôi”. Tô Vân Thiều đáp ứng.

“Cảm ơn Tô Thiên sư!" Nữ quỷ mừng rỡ, lôi kéo cả nhà cuống quít muốn hành lễ, lại bị một câu nói của Tô Vân Thiều ngăn cản.

Cô nói: "Đừng vội cảm ơn tôi, trong nghề của chúng tôi, bất kể là ủy thác gì, đều phải có tiền thù lao.

“Thù lao”. Nữ quỷ sờ sờ quần áo, lúc chết cô ta đang mặc váy ngủ, ngay cả cái túi cũng không có, đương nhiên không tìm được thứ gì, “Tôi không có tiền, tôi cho cô vườn hoa hồng bên ngoài được không? Tôi chăm sóc chúng rất cẩn thận, hoa vẫn đang tươi tốt”.

Tô Vân Thiều: "......”

Không cần Tô Vân Thiều trả lời, bốn người Tần Giản cũng cảm thấy không được.

Lôi Sơ Mạn: "Cả nhà cô đều chết, cho dù chính miệng cô nói muốn đem vườn hoa hồng tặng cho cậu ấy, ai có thể biết được? Bất luận khi nào cô ấy tới đào hoa hồng, đều sẽ bị người ta coi là trộm”.

Nữ quỷ cũng lo lắng: "Vậy làm sao bây giờ? Tôi có giấu chút tiền riêng, nhưng người đã chết rồi, số tiền còn lại trong tài khoản ngân hàng cũng không thể chuyển đi được nữa”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện