Sau khi chia tay người đàn ông trung niên, Tô Vân Thiều đã đi đến phố Nguyên Thạch để mua ngọc.
Ngoài một nửa số tiền bán bùa bình an đã được quyên góp làm từ thiện, vẫn còn dư 40 vạn, cô lấy ra mua những viên ngọc thô từ lớn đến bé, chất lượng từ tốt đến trung bình.
Cho đến khi trong tài khoản chỉ còn lại năm nghìn tệ, cô mới xách theo bùa, chu sa và ngọc thô về nhà.
Trong nhà chỉ có hai người là Tô Y Y và dì giúp việc, một người ở trong phòng mải mê làm bài tập không để ý đến chuyện gì khác, một người không cần cô giải thích vì sao lại xách hai chiếc túi đen to rất khả nghi.
Tô Vân Thiều trở về phòng, kiểm tra tình trạng bồi dưỡng nguyên khí của các đồ vật trang trí trong nguyên trận, rồi ngồi xuống vẽ bùa bình an.
Trên mặt bàn, một người giấy tí hon chăm chú gấp bùa bình an thành một hình tam giác nhỏ, trong khi một người giấy tí hon khác đang đánh chữ trên màn hình di động.
Tô Vân Thiều:【 Khi nào anh tới lấy bùa? 】
Tần Sóc rất nhanh đã trả lời:【 Buổi tối. 】
Tô Vân Thiều:【 Nhớ đeo bùa lên… 】
Tần Sóc:【 Đang đeo ở trên cổ. 】
Tần Sóc:【 Có chuyện gì mà em phải đặc biệt dặn dò tôi như vậy?】
Tô Vân Thiều:【 Đêm nay có bách quỷ dạ hành, mang bùa theo cho an toàn. 】
Tần Sóc: “Mẹ kiếp!”
Các thành viên thuộc đội điều tra đặc biệt ngồi cạnh anh ta:??? “Làm sao vậy?”
“À, không có việc gì.” Tần Sóc lắc đầu, lập tức thêm những đồng đội được mở mắt âm dương ngày hôm qua vào trong một nhóm chat.
Tần Sóc: 【 Đêm nay có bách quỷ dạ hành, mang theo bùa sẽ an toàn hơn. 】
Tần Sóc: 【 Tôi đi theo đội đặc biệt để bắt người, nên tạm thời không có thời gian, đến khi xong việc chắc cũng đã khuya, các cậu ai có rảnh thì đi lấy bùa, cả đội chia nhau đeo lên rồi hãy về nhà. 】
Nữ pháp y: 【??? Là bách quỷ dạ hành mà tôi đang nghĩ tới sao? 】
Nữ pháp y: 【 Gửi địa chỉ cho tôi. 】
Tiểu Lưu: 【 Đội phó, nếu gặp phải thì sẽ thế nào? 】
Cẩu Tử: 【 Có phải sẽ bị quỷ ám? 】
Tiểu Phương: 【 Không phải nói trên người chúng ta có chính khí, ma quỷ sẽ không làm hại chúng ta sao? 】
Tần Sóc nói với Tô Vân Thiều rằng anh đã cử người tới lấy bùa bình an, sau đó gửi địa chỉ của nhà họ Tô cho nữ pháp y kia.
Làm xong việc anh mới để ý tới nhóm chat, mọi người đang thảo luận rất sôi nổi.
Trước khi gặp được Tô Vân Thiều, anh là người có lòng tin vững chắc vào khoa học, nhưng bây giờ anh lại có niềm tin song song vào khoa học và huyền học, nhưng anh chỉ là một người mới nên không thể hiểu được những vấn đề quá thâm sâu.
Rơi vào đường cùng, anh lựa chọn tìm kiếm sự giúp đỡ từ bậc thầy huyền học là Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều:【 Mắt âm dương tạm thời của người bình thường là do mắt của bọn họ được phủ thêm một tầng âm khí mỏng, cho nên các anh có thể nhìn thấy âm khí của vạn vật, giống như đang đeo một chiếc kính đặc biệt có thể nhìn thấy được ma quỷ. 】
Tô Vân Thiều:【 Mặt trời là khắc tinh của âm khí, chính khí cũng sẽ ăn mòn âm khí, nói chung, ma quỷ sẽ không dễ dàng tiếp cận người có chính khí, bởi vì chúng nó sẽ có cảm giác như bị lửa thiêu đốt, nhưng thời điểm bách quỷ dạ hành có rất nhiều ma quỷ, rất khó đảm bảo rằng sẽ không gặp xui xẻo. 】
Tần Sóc chụp màn hình hai đoạn tin nhắn này lại, gửi ảnh vào nhóm chat, còn cố ý tag Tiểu Lưu và Cẩu Tử.
Tần Sóc:【 Vừa rồi hai người các cậu mới gặp phải chậu hoa và phân chim rơi từ trên trời xuống phải không? 】
Tiểu Lưu:【 Không phải chậu hoa, là một quả táo, nó cũng không nhắm thẳng vào tôi. 】
Cẩu tử:【 Đội phó, tôi cần làm rõ chuyện này! Phân chim từ trên trời rơi xuống trúng xe của tôi chứ không trúng người tôi, không giống nhau! 】
Tần Sóc:【 Khác chỗ nào? Trong cục nhiều người như vậy, chỉ có một mình xe của cậu được “ưu ái”, còn chưa đủ xui xẻo sao? 】
Cẩu tử:【 Thế thì tôi cũng dán một tấm bùa bình an lên trên xe! 】
Tần Sóc: “……” Thằng nhóc nhà cậu định xem chiếc xe như vợ thật đấy à?
Nhưng sau đó anh đã nghĩ lại: Chẳng phải chỉ tốn thêm một tấm bùa bình an thôi sao? Xe mà xảy ra tai nạn thì không đơn giản chỉ tốn một, hai vạn thôi đâu, quan trọng là công việc sẽ bị trì hoãn!
Tối nay khi lấy được 30 tấm bùa, anh cũng phải dán một tấm ở trong xe.
Ở bên kia, nữ pháp y đã lái xe đi theo chỉ dẫn để đến điểm hẹn và nhận được một túi giấy từ Tô Vân Thiều.
Bên trong là những tấm bùa màu vàng được gấp thành hình tam giác có kích thước y hệt và xếp chồng lên nhau, chúng được đặt đối xứng, không có một xíu lộn xộn nào, vừa nhìn đã biết người gấp có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế rồi.
Cô ấy từng nhìn thấy một món đồ tương tự như vậy ở chỗ Tần Sóc.
Còn tưởng rằng đó là đồ vật mà mẹ của Tần Sóc xin về từ chỗ nào đó để trấn an tâm lý, không nghĩ tới là do Tô Vân Thiều sản xuất.
Đội phó chết tiệt, dám ăn mảnh!
Nữ pháp y thầm nghiến răng, lúc đối mặt với Tô Vân Thiều thì như gió xuân gặp mưa phùn, nhẹ nhàng hỏi cô có thể kết bạn WeChat không.
Vài giây sau, nữ pháp y đã trao đổi và thêm bạn tốt với cô gái nhỏ thì vui sướng mà quay trở về.
Tô Vân Thiều nhìn chiếc xe thể thao SUV phóng đi với tốc độ nhanh như ma đuổi, cô yên lặng sửa lại ghi chú: Bộc Tử Duyệt, người đam mê đua xe.
********
Buổi tối, người nhà họ Tô tập trung ở nhà.
Không có gì đặc biệt, chỉ là cả nhà ở bên nhau, ăn uống tâm sự để tăng thêm tình cảm gia đình.
Thói quen này không phải lúc Tô Vân Thiều tới mới có, bởi vì mẹ Tô cảm thấy ba Tô ngày thường quá bận rộn, hai đứa nhỏ dần dần lớn lên, bận rộn với việc học tập và giao lưu, không có cơ hội nói chuyện tử tế với nhau.
Ngoài một nửa số tiền bán bùa bình an đã được quyên góp làm từ thiện, vẫn còn dư 40 vạn, cô lấy ra mua những viên ngọc thô từ lớn đến bé, chất lượng từ tốt đến trung bình.
Cho đến khi trong tài khoản chỉ còn lại năm nghìn tệ, cô mới xách theo bùa, chu sa và ngọc thô về nhà.
Trong nhà chỉ có hai người là Tô Y Y và dì giúp việc, một người ở trong phòng mải mê làm bài tập không để ý đến chuyện gì khác, một người không cần cô giải thích vì sao lại xách hai chiếc túi đen to rất khả nghi.
Tô Vân Thiều trở về phòng, kiểm tra tình trạng bồi dưỡng nguyên khí của các đồ vật trang trí trong nguyên trận, rồi ngồi xuống vẽ bùa bình an.
Trên mặt bàn, một người giấy tí hon chăm chú gấp bùa bình an thành một hình tam giác nhỏ, trong khi một người giấy tí hon khác đang đánh chữ trên màn hình di động.
Tô Vân Thiều:【 Khi nào anh tới lấy bùa? 】
Tần Sóc rất nhanh đã trả lời:【 Buổi tối. 】
Tô Vân Thiều:【 Nhớ đeo bùa lên… 】
Tần Sóc:【 Đang đeo ở trên cổ. 】
Tần Sóc:【 Có chuyện gì mà em phải đặc biệt dặn dò tôi như vậy?】
Tô Vân Thiều:【 Đêm nay có bách quỷ dạ hành, mang bùa theo cho an toàn. 】
Tần Sóc: “Mẹ kiếp!”
Các thành viên thuộc đội điều tra đặc biệt ngồi cạnh anh ta:??? “Làm sao vậy?”
“À, không có việc gì.” Tần Sóc lắc đầu, lập tức thêm những đồng đội được mở mắt âm dương ngày hôm qua vào trong một nhóm chat.
Tần Sóc: 【 Đêm nay có bách quỷ dạ hành, mang theo bùa sẽ an toàn hơn. 】
Tần Sóc: 【 Tôi đi theo đội đặc biệt để bắt người, nên tạm thời không có thời gian, đến khi xong việc chắc cũng đã khuya, các cậu ai có rảnh thì đi lấy bùa, cả đội chia nhau đeo lên rồi hãy về nhà. 】
Nữ pháp y: 【??? Là bách quỷ dạ hành mà tôi đang nghĩ tới sao? 】
Nữ pháp y: 【 Gửi địa chỉ cho tôi. 】
Tiểu Lưu: 【 Đội phó, nếu gặp phải thì sẽ thế nào? 】
Cẩu Tử: 【 Có phải sẽ bị quỷ ám? 】
Tiểu Phương: 【 Không phải nói trên người chúng ta có chính khí, ma quỷ sẽ không làm hại chúng ta sao? 】
Tần Sóc nói với Tô Vân Thiều rằng anh đã cử người tới lấy bùa bình an, sau đó gửi địa chỉ của nhà họ Tô cho nữ pháp y kia.
Làm xong việc anh mới để ý tới nhóm chat, mọi người đang thảo luận rất sôi nổi.
Trước khi gặp được Tô Vân Thiều, anh là người có lòng tin vững chắc vào khoa học, nhưng bây giờ anh lại có niềm tin song song vào khoa học và huyền học, nhưng anh chỉ là một người mới nên không thể hiểu được những vấn đề quá thâm sâu.
Rơi vào đường cùng, anh lựa chọn tìm kiếm sự giúp đỡ từ bậc thầy huyền học là Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều:【 Mắt âm dương tạm thời của người bình thường là do mắt của bọn họ được phủ thêm một tầng âm khí mỏng, cho nên các anh có thể nhìn thấy âm khí của vạn vật, giống như đang đeo một chiếc kính đặc biệt có thể nhìn thấy được ma quỷ. 】
Tô Vân Thiều:【 Mặt trời là khắc tinh của âm khí, chính khí cũng sẽ ăn mòn âm khí, nói chung, ma quỷ sẽ không dễ dàng tiếp cận người có chính khí, bởi vì chúng nó sẽ có cảm giác như bị lửa thiêu đốt, nhưng thời điểm bách quỷ dạ hành có rất nhiều ma quỷ, rất khó đảm bảo rằng sẽ không gặp xui xẻo. 】
Tần Sóc chụp màn hình hai đoạn tin nhắn này lại, gửi ảnh vào nhóm chat, còn cố ý tag Tiểu Lưu và Cẩu Tử.
Tần Sóc:【 Vừa rồi hai người các cậu mới gặp phải chậu hoa và phân chim rơi từ trên trời xuống phải không? 】
Tiểu Lưu:【 Không phải chậu hoa, là một quả táo, nó cũng không nhắm thẳng vào tôi. 】
Cẩu tử:【 Đội phó, tôi cần làm rõ chuyện này! Phân chim từ trên trời rơi xuống trúng xe của tôi chứ không trúng người tôi, không giống nhau! 】
Tần Sóc:【 Khác chỗ nào? Trong cục nhiều người như vậy, chỉ có một mình xe của cậu được “ưu ái”, còn chưa đủ xui xẻo sao? 】
Cẩu tử:【 Thế thì tôi cũng dán một tấm bùa bình an lên trên xe! 】
Tần Sóc: “……” Thằng nhóc nhà cậu định xem chiếc xe như vợ thật đấy à?
Nhưng sau đó anh đã nghĩ lại: Chẳng phải chỉ tốn thêm một tấm bùa bình an thôi sao? Xe mà xảy ra tai nạn thì không đơn giản chỉ tốn một, hai vạn thôi đâu, quan trọng là công việc sẽ bị trì hoãn!
Tối nay khi lấy được 30 tấm bùa, anh cũng phải dán một tấm ở trong xe.
Ở bên kia, nữ pháp y đã lái xe đi theo chỉ dẫn để đến điểm hẹn và nhận được một túi giấy từ Tô Vân Thiều.
Bên trong là những tấm bùa màu vàng được gấp thành hình tam giác có kích thước y hệt và xếp chồng lên nhau, chúng được đặt đối xứng, không có một xíu lộn xộn nào, vừa nhìn đã biết người gấp có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế rồi.
Cô ấy từng nhìn thấy một món đồ tương tự như vậy ở chỗ Tần Sóc.
Còn tưởng rằng đó là đồ vật mà mẹ của Tần Sóc xin về từ chỗ nào đó để trấn an tâm lý, không nghĩ tới là do Tô Vân Thiều sản xuất.
Đội phó chết tiệt, dám ăn mảnh!
Nữ pháp y thầm nghiến răng, lúc đối mặt với Tô Vân Thiều thì như gió xuân gặp mưa phùn, nhẹ nhàng hỏi cô có thể kết bạn WeChat không.
Vài giây sau, nữ pháp y đã trao đổi và thêm bạn tốt với cô gái nhỏ thì vui sướng mà quay trở về.
Tô Vân Thiều nhìn chiếc xe thể thao SUV phóng đi với tốc độ nhanh như ma đuổi, cô yên lặng sửa lại ghi chú: Bộc Tử Duyệt, người đam mê đua xe.
********
Buổi tối, người nhà họ Tô tập trung ở nhà.
Không có gì đặc biệt, chỉ là cả nhà ở bên nhau, ăn uống tâm sự để tăng thêm tình cảm gia đình.
Thói quen này không phải lúc Tô Vân Thiều tới mới có, bởi vì mẹ Tô cảm thấy ba Tô ngày thường quá bận rộn, hai đứa nhỏ dần dần lớn lên, bận rộn với việc học tập và giao lưu, không có cơ hội nói chuyện tử tế với nhau.
Danh sách chương