Tô Vân Thiều có thể chờ hai ngày, nhưng cô không chắc đối tượng mà lệ quỷ muốn trả thù có thể chờ nổi hai ngày hay không.
“Vân Thiều?”
Một giọng nói vang lên từ phía sau cô, nghe có chút quen quen.
Tô Vân Thiều quay người lại, nhìn thấy hai người Tần Giản và Bách Tinh Thần, Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa không đi cùng.
Tần Giản lon ton chạy lại chỗ cô, vẻ mặt kinh ngạc: “Không phải cậu từ chối lời mời của tớ à? Sao đột nhiên lại tới đây một mình thế?”
Bách Tinh Thần có dự cảm, “Hẳn là có chuyện rồi.”
Tô Vân Thiều gật đầu, nhìn về phía Tần Giản, “Đây là nơi cậu muốn tới chơi kịch bản giết người đúng không?”
“Đúng vậy.” Nhìn thấy đồng bọn, Tần Giản càng hưng phấn, “Một tháng nay vài người trong số những người tới đây chơi kịch bản giết người đã bị giết, trên mạng đều đồn rằng nơi này là sơn trang giết người, nếu ai làm chuyện trái với lương tâm thì không thể tới, nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng, đương nhiên là tớ muốn tới đây xem một chút!”
Tô Vân Thiều: ??? Bách Tinh Thần giải thích: “Trên mạng, có người tung tin tức, bốn người chết kia ngày thường làm không ít việc xấu đáng bị người chỉ trích, sau khi bọn họ chết, nhiều người đã vỗ tay tỏ ý vui mừng. Có người nói là cô gái địa ngục đến lấy mạng họ, chuyên đoạt mạng những kẻ sống thiếu đạo đức.”
Tô Vân Thiều: “… Theo tớ được biết, người làm ở địa phủ đa số là đàn ông, chỉ có số ít là phụ nữ, nhưng tuổi của bọn họ cũng không còn trẻ rồi.”
Dĩ nhiên cũng có thể gọi Mạnh Bà là cô gái địa ngục đấy.
Nghe vậy, Tần Giản và Bách Tinh Thần đều ngây người trong giây lát, như thể bọn họ mới gặp chuyện gì đáng sợ quá sức tưởng tưởng vậy.
Chị gái nhỏ mặc đồ cổ trang nãy giờ vẫn chưa rời đi, lặng lẽ đi tới sau lưng Tô Vân Thiều, nhỏ giọng nhắc nhở: “Cô gái địa ngục này có thể không giống với những người cô đã quen biết.”
Tô Vân Thiều chợt nhận ra mình đã sai rồi, cô lấy di động ra tìm kiếm từ khóa: Cô gái địa ngục.
Những nội dung xuất hiện ra khiến Tô thiên sư kinh ngạc mà trợn trừng mắt, nguyên khí ở trong cơ thể ngo ngoe rục rịch, “Quỷ thần ở các quốc gia bên cạnh còn muốn quản lý xuyên biên giới sao?”
Không phải không có nhân viên công vụ tại địa ngục của họ sao?
Tô Vân Thiều mỉm cười và tắt điện thoại di động, nếu sự thật những án mạng tại sơn trang này là do quỷ thần ở các nước khác gây ra, vậy đừng trách cô…Đi mà khiếu nại ở chỗ Diêm Vương ấy.
Người đàn ông kia lạnh lùng, keo kiệt, thù dai, hay bênh vực người mình, quan trọng nhất chính là: Ý thức bảo vệ lãnh địa, siêu… mạnh.
Ba người còn lại có mặt ở đây vô thức mà hướng ánh mắt về phía điều hoà, nhiệt độ có phải hơi thấp rồi không?
Tần Giản đã hẹn trước vài ngày ở trên mạng, muốn chơi kịch bản của tám người kia.
"Muốn chơi thì phải chơi loại thú vị nhất!"
Tô Vân Thiều hoài nghi Tần Giản lúc trước mời cô tới chơi, bản thân đã ôm ý nghĩ này.
“Chỉ có hai người thôi sao?”
Tần Giản gật đầu: "Bọn họ nhát gan, không dám chơi."
Dù sao cũng đã từng có người chết, Tô Vân Thiều không tới cho nên Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa sẽ sợ hãi.
Nhưng mà... Tần Giản lại cười hắc hắc: "Nếu biết cậu tới, hai người bọn họ nhất định sẽ tức chết."
Bách Tinh Thần: "Đi thôi, đến lượt chúng ta rồi."
Sau khi làm xong các thủ tục, cô gái trẻ mang theo ba người đi tới phòng thay quần áo.
Chọn nhân vật, thay xong quần áo, lại nhìn câu truyện tương ứng với nhân vật, cuối cùng đi tới địa điểm diễn ra trò chơi.
Tô Vân Thiều chưa từng chơi kịch bản chết chóc, Tần Giản và Bách Tinh Thần vừa đi vừa nói chuyện.
Kịch bản giết có rất nhiều loại, tình cảm, kinh dị, hồi hộp, v.v, hôm nay loại mà bọn họ muốn chơi chính là một bản huyền nghi. Không có chỗ nào đặc biệt phải chú ý, chỉ cần tìm được hung thủ.
Vài phút sau, cả ba đã đến nơi.
Trong biệt thự, có sáu người đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại trong phòng khách, thấy có người tới thì đều ngẩng đầu lên, sau đó liền sửng sốt.
"Sao lại có thêm ba người?"
"Chín người?"
"Đây không phải là kịch bản tám người sao?"
Tần Giản cau mày: "Tôi mua ba vé."
Mọi người lấy điện thoại ra bắt đầu kiểm tra vé theo từng cặp, sau đó thì phát hiện có chín vé.
Đang yên đang lành kịch bản tám người lại biến thành chín người!
Tô Vân Thiều hỏi Tần Giản: "Hôm nay tớ đột nhiên tới, nếu tớ không tới thì cậu sẽ làm gì với tấm vé kia?"
Tần Giản: "Vốn dĩ tớ đã đặt năm vé, nhưng ba người các cậu đều không đến, nên mới trả lại ba vé. Trên đường tới đây thì phát hiện có một vé không hoàn lại được. Trong biệt thự này đã xảy ra sự cố, nhân viên không đủ cho nên đã xảy ra việc ngoài ý muốn, sau đó tớ cũng không để ý đến nữa."
Khi nghe Tần Giản nói như thế, có một đôi tình nhân đã kéo cậu ấy lại để kiểm tra thời gian hoàn vé, "Chúng tôi là người đã mua hai vé mà bạn trả lại."
"Là mua vé của hệ thống bug?"
"Sơn trang được trang bị hệ thống giám sát, nếu như phát hiện xảy ra chuyện gì không đúng, nhân viên công tác khẳng định đã sớm tới đây rồi."
Hai cô gái trẻ người hỏi người đáp, nghe qua cũng có vẻ hợp lí.
Vì vậy, chín người ngồi thành một vòng tròn quanh bàn trà, sẵn sàng chơi trò chơi.
“Ding dong - - " Chuông cửa vang lên.
Lúc này còn có người tới? Mọi người nhìn nhau, chỉ cảm thấy thể loại huyền nghi này có chút bất ổn, còn chưa bắt đầu đã có vấn đề, cần phải chú ý nhiều hơn.
“Là tôi gọi đồ ăn bên ngoài." Người đàn ông mặc âu phục lịch lãm đi tới cửa, dẫn theo một nhóm nam nữ mặc đồ cổ trang bưng theo đồ ăn, đặt lên bàn rồi lui ra ngoài.
Người đàn ông điển trai lên tiếng chào hỏi: “Đã 11giờ rưỡi rồi, mọi người không đói sao? Yên tâm đi, tôi mời khách, đồ ăn này là tôi mua, mọi người mau tới nếm thử".
“Vân Thiều?”
Một giọng nói vang lên từ phía sau cô, nghe có chút quen quen.
Tô Vân Thiều quay người lại, nhìn thấy hai người Tần Giản và Bách Tinh Thần, Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa không đi cùng.
Tần Giản lon ton chạy lại chỗ cô, vẻ mặt kinh ngạc: “Không phải cậu từ chối lời mời của tớ à? Sao đột nhiên lại tới đây một mình thế?”
Bách Tinh Thần có dự cảm, “Hẳn là có chuyện rồi.”
Tô Vân Thiều gật đầu, nhìn về phía Tần Giản, “Đây là nơi cậu muốn tới chơi kịch bản giết người đúng không?”
“Đúng vậy.” Nhìn thấy đồng bọn, Tần Giản càng hưng phấn, “Một tháng nay vài người trong số những người tới đây chơi kịch bản giết người đã bị giết, trên mạng đều đồn rằng nơi này là sơn trang giết người, nếu ai làm chuyện trái với lương tâm thì không thể tới, nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng, đương nhiên là tớ muốn tới đây xem một chút!”
Tô Vân Thiều: ??? Bách Tinh Thần giải thích: “Trên mạng, có người tung tin tức, bốn người chết kia ngày thường làm không ít việc xấu đáng bị người chỉ trích, sau khi bọn họ chết, nhiều người đã vỗ tay tỏ ý vui mừng. Có người nói là cô gái địa ngục đến lấy mạng họ, chuyên đoạt mạng những kẻ sống thiếu đạo đức.”
Tô Vân Thiều: “… Theo tớ được biết, người làm ở địa phủ đa số là đàn ông, chỉ có số ít là phụ nữ, nhưng tuổi của bọn họ cũng không còn trẻ rồi.”
Dĩ nhiên cũng có thể gọi Mạnh Bà là cô gái địa ngục đấy.
Nghe vậy, Tần Giản và Bách Tinh Thần đều ngây người trong giây lát, như thể bọn họ mới gặp chuyện gì đáng sợ quá sức tưởng tưởng vậy.
Chị gái nhỏ mặc đồ cổ trang nãy giờ vẫn chưa rời đi, lặng lẽ đi tới sau lưng Tô Vân Thiều, nhỏ giọng nhắc nhở: “Cô gái địa ngục này có thể không giống với những người cô đã quen biết.”
Tô Vân Thiều chợt nhận ra mình đã sai rồi, cô lấy di động ra tìm kiếm từ khóa: Cô gái địa ngục.
Những nội dung xuất hiện ra khiến Tô thiên sư kinh ngạc mà trợn trừng mắt, nguyên khí ở trong cơ thể ngo ngoe rục rịch, “Quỷ thần ở các quốc gia bên cạnh còn muốn quản lý xuyên biên giới sao?”
Không phải không có nhân viên công vụ tại địa ngục của họ sao?
Tô Vân Thiều mỉm cười và tắt điện thoại di động, nếu sự thật những án mạng tại sơn trang này là do quỷ thần ở các nước khác gây ra, vậy đừng trách cô…Đi mà khiếu nại ở chỗ Diêm Vương ấy.
Người đàn ông kia lạnh lùng, keo kiệt, thù dai, hay bênh vực người mình, quan trọng nhất chính là: Ý thức bảo vệ lãnh địa, siêu… mạnh.
Ba người còn lại có mặt ở đây vô thức mà hướng ánh mắt về phía điều hoà, nhiệt độ có phải hơi thấp rồi không?
Tần Giản đã hẹn trước vài ngày ở trên mạng, muốn chơi kịch bản của tám người kia.
"Muốn chơi thì phải chơi loại thú vị nhất!"
Tô Vân Thiều hoài nghi Tần Giản lúc trước mời cô tới chơi, bản thân đã ôm ý nghĩ này.
“Chỉ có hai người thôi sao?”
Tần Giản gật đầu: "Bọn họ nhát gan, không dám chơi."
Dù sao cũng đã từng có người chết, Tô Vân Thiều không tới cho nên Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa sẽ sợ hãi.
Nhưng mà... Tần Giản lại cười hắc hắc: "Nếu biết cậu tới, hai người bọn họ nhất định sẽ tức chết."
Bách Tinh Thần: "Đi thôi, đến lượt chúng ta rồi."
Sau khi làm xong các thủ tục, cô gái trẻ mang theo ba người đi tới phòng thay quần áo.
Chọn nhân vật, thay xong quần áo, lại nhìn câu truyện tương ứng với nhân vật, cuối cùng đi tới địa điểm diễn ra trò chơi.
Tô Vân Thiều chưa từng chơi kịch bản chết chóc, Tần Giản và Bách Tinh Thần vừa đi vừa nói chuyện.
Kịch bản giết có rất nhiều loại, tình cảm, kinh dị, hồi hộp, v.v, hôm nay loại mà bọn họ muốn chơi chính là một bản huyền nghi. Không có chỗ nào đặc biệt phải chú ý, chỉ cần tìm được hung thủ.
Vài phút sau, cả ba đã đến nơi.
Trong biệt thự, có sáu người đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại trong phòng khách, thấy có người tới thì đều ngẩng đầu lên, sau đó liền sửng sốt.
"Sao lại có thêm ba người?"
"Chín người?"
"Đây không phải là kịch bản tám người sao?"
Tần Giản cau mày: "Tôi mua ba vé."
Mọi người lấy điện thoại ra bắt đầu kiểm tra vé theo từng cặp, sau đó thì phát hiện có chín vé.
Đang yên đang lành kịch bản tám người lại biến thành chín người!
Tô Vân Thiều hỏi Tần Giản: "Hôm nay tớ đột nhiên tới, nếu tớ không tới thì cậu sẽ làm gì với tấm vé kia?"
Tần Giản: "Vốn dĩ tớ đã đặt năm vé, nhưng ba người các cậu đều không đến, nên mới trả lại ba vé. Trên đường tới đây thì phát hiện có một vé không hoàn lại được. Trong biệt thự này đã xảy ra sự cố, nhân viên không đủ cho nên đã xảy ra việc ngoài ý muốn, sau đó tớ cũng không để ý đến nữa."
Khi nghe Tần Giản nói như thế, có một đôi tình nhân đã kéo cậu ấy lại để kiểm tra thời gian hoàn vé, "Chúng tôi là người đã mua hai vé mà bạn trả lại."
"Là mua vé của hệ thống bug?"
"Sơn trang được trang bị hệ thống giám sát, nếu như phát hiện xảy ra chuyện gì không đúng, nhân viên công tác khẳng định đã sớm tới đây rồi."
Hai cô gái trẻ người hỏi người đáp, nghe qua cũng có vẻ hợp lí.
Vì vậy, chín người ngồi thành một vòng tròn quanh bàn trà, sẵn sàng chơi trò chơi.
“Ding dong - - " Chuông cửa vang lên.
Lúc này còn có người tới? Mọi người nhìn nhau, chỉ cảm thấy thể loại huyền nghi này có chút bất ổn, còn chưa bắt đầu đã có vấn đề, cần phải chú ý nhiều hơn.
“Là tôi gọi đồ ăn bên ngoài." Người đàn ông mặc âu phục lịch lãm đi tới cửa, dẫn theo một nhóm nam nữ mặc đồ cổ trang bưng theo đồ ăn, đặt lên bàn rồi lui ra ngoài.
Người đàn ông điển trai lên tiếng chào hỏi: “Đã 11giờ rưỡi rồi, mọi người không đói sao? Yên tâm đi, tôi mời khách, đồ ăn này là tôi mua, mọi người mau tới nếm thử".
Danh sách chương