Cô chỉ nghĩ ở trong lòng, không muốn nói ra ngoài để phá hư cảnh đẹp và lẫn tâm trạng của người đang ngắm cảnh.
Chỉ đáng tiếc là trong nhóm của bọn họ lại có một tên ngốc lẫn vào.
Tên ngốc Tần Giản hỏi: “Hồ sen và quỷ nước kết hợp lại với nhau sẽ như thế nào nhỉ?”
Bốn người: “……”
“Hai yếu tố này chẳng dính dáng đến nhau, nếu kết hợp lại khẳng định sẽ tạo nên ấn tượng sâu sắc cho người nhìn, có khi còn trở thành bức tranh đứng đầu của học viện mĩ thuật năm nay!”
Tần Giản càng nói càng hưng phấn, tư thế ấy gần như muốn dựng ngay giá vẽ và bắt tay vào làm.
Tô Vân Thiều đỡ trán, không phải vì thiếu niên kia đã mở mang đầu óc, mà là…… Thật sự có một tên quỷ nước đang bò ra từ trong hồ hoa sen, hắn tìm kiếm góc độ, õng ẹo tạo dáng, hai mắt phát sáng nhìn Tần Giản.
Cậu ta cũng giỏi thật, lại có thể dẫn dụ quỷ nước bằng linh cảm! Tên quỷ nước kia còn muốn làm người mẫu cho Tần Giản.
Bỗng nhiên Tô Vân Thiều cảm thấy đau đầu, năng lực tìm đường chết của cậu ta càng ngày càng lợi hại.
Cô thật sự lo lắng lỡ như ngày nào đó cô trông chừng không kĩ, Tần Giản sẽ gây chuyện đến trên đầu của lệ quỷ, làm mất cái mạng nhỏ của mình.
Cô phải cho cậu ta một bài học nhớ đời!
Tô Vân Thiều xoa xoa trán: “Tớ tạm thời mở mắt âm dương cho mấy cậu nhé.”
Bốn người đều tò mò vì sao Tô Vân Thiều lại đột nhiên đổi ý, tạm thời mở mắt âm dương cho người thường, kết quả không ngờ hồ sen ở trước mặt đột nhiên có thêm một người đang tắm.
Người đó lộ ra nửa bả vai, xương quai hõm sâu, da trắng như tuyết, mái tóc đen mượt, chỉ cần nhìn dáng lưng thôi cũng có thể đoán ra người đó chắc chắn là một mỹ nữ thế gian hiếm có.
Sau đó mỹ nữ quay đầu lại, chớp chớp mắt.
Dường như khuôn mặt kia không có lông mày, răng hô, râu ria xồm xoàm lại thêm đôi môi đỏ mọng…… Con mẹ nó chứ, đây là một nam quỷ đang giả làm nữ quỷ!
“Ọe ——”
“Phụt ——”
Tiếng nôn mửa cùng tiếng phun nước miếng đồng thời vang lên. Nhóm bốn người Tần Giản không dám quay đầu, chỉ vắt chân lên cổ chạy như điên.
Tô Vân Thiều bình tĩnh lấy ra điện thoại bắt đầu bấm giờ, bấm thời gian ở quãng đường chạy 50 mét, 100 mét, 200 mét và 400 mét.
Chờ tới lúc bọn họ dừng lại thở hồng hộc, Tô Vân Thiều cũng theo sát phía sau, đem thời gian bọn họ chạy được gửi hết lên nhóm.
“Thành tích chạy tốt thế này, bài kiểm tra môn thể dục của năm sau chắc chắn không có vấn đề gì.”
Cả bốn người không hiểu sao đều nghe thành ý: “Nếu bài kiểm tra môn thể dục có vấn đề, tớ có thể thả quỷ ra để hỗ trợ các cậu.”
Chỉ nghĩ thôi cũng rùng mình rồi, mỗi người âm thầm hạ quyết tâm phải tăng cường việc rèn luyện thân thể.
Triệu Tình Họa là người có thể lực kém nhất, nếu không có Lôi Sơ Mạn lôi kéo cô, hẳn là đã ngồi bệt dưới đất.
Cổ họng của cô vừa khô vừa ngứa, cảm thấy quãng đường 400 mét này chẳng khác nào 1500 mét, lúc nói chuyện còn không ngừng thở dốc.
“Đã, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lôi Sơ Mạn vỗ ngực, trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Quỷ đều có dáng….. vậy sao…… Không đúng, còn lẳng lơ…… Như vậy sao?”
Lời nói vừa đứt quãng, cũng không nối liền, những người còn lại đều hiểu cô muốn nói cái gì, nhưng lại có chút kiêng kỵ mà không dám nói ra miệng: “Đáng sợ, lẳng lơ, phần còn lại mọi người tự hiểu lấy.”
Tần Giản thống khổ đấm ngực: “Trong ấn tượng của tớ, nhan sắc của mỹ nữ tắm ở hồ sen phải có cấp bậc của em gái Linh Nhi, vừa gặp đã khiến người ta khó quên, kết quả con quỷ này…… hu hu hu chỉ ước rằng đôi mắt này chưa từng nhìn thấy quỷ.”
Người luôn kiên định theo thuyết vô thần, Bách Tinh Thần đã bị hiện thực đánh đến mức hai mắt vô thần. Vừa nghe thấy câu nói của Tần Giản, cậu ta vô thức mà nói một câu rất hợp với tình huống: “Chỉ vì nhìn thấy người ở trong đám đông, về sau cả đời tôi chẳng thể …”
“Bốp bốp bốp”, Bách Tinh Thần bị ba bàn tay che miệng.
Tần Giản, Lôi Sơ Mạn, Triệu Tình Họa trăm miệng một lời: “Câm miệng lại, cảm ơn!”
Nhưng muộn rồi! Giai điệu quen thuộc cứ quanh đi quẩn lại trong đầu, sau đó hiện lên hình ảnh nam quỷ ẩn nửa mình ở trong hồ sen đang ngoái đầu lại mỉm cười.
“Ọe——”
Lại nôn khan đến lần thứ hai, Tô Vân Thiều không nhịn được mà hoài nghi thủ đoạn của mình có phải đã quá ác độc: “Cũng đâu có khó coi?”
Khuôn mặt của Tần Giản không chút biểu cảm: “Cậu thật sự nghiêm túc?”
Trải qua cả kiếp trước lẫn kiếp này, Tô Vân Thiều đã gặp không ít quỷ, vì vậy cô đã tự an ủi lương tâm rằng tên nam quỷ lúc nãy cũng không phải xấu nhất. Nhưng nghĩ đến mấy tên nhóc này không có tố chất tâm lý mạnh mẽ, cho nên cô đã quyết định lảng sang chuyện khác: “Tớ đã phát hiện được một món đồ ở trong phòng ngủ của Cái Khiết.”
“Cái gì vậy?” Quả nhiên lực chú ý của bọn họ đã bị hấp dẫn.
“Cái Khiết kết âm hôn, tên gọi khác của kết âm hôn chính là minh hôn, tìm vợ hoặc chồng cho những người chưa kịp kết hôn mà đã chết.”
Đây cũng là việc mà Tô Vân Thiều vẫn còn chưa hiểu rõ: “Sau khi người sống dùng hết sính lễ đã nhận, e rằng chưa đến một tháng đã mất mạng, sau đó xuống địa phủ làm một đôi vợ chồng quỷ. Nhưng Cái Khiết lại không giống vậy, mặc dù cơ thể có chút không ổn, nhưng vẫn có thể tung tăng nhảy nhót.”
Bốn người: ??? Người ta hết đi khám tai mũi họng lại đi tìm bác sĩ tâm lí mà cậu còn nói người ta tung tăng nhảy nhót?
Chỉ đáng tiếc là trong nhóm của bọn họ lại có một tên ngốc lẫn vào.
Tên ngốc Tần Giản hỏi: “Hồ sen và quỷ nước kết hợp lại với nhau sẽ như thế nào nhỉ?”
Bốn người: “……”
“Hai yếu tố này chẳng dính dáng đến nhau, nếu kết hợp lại khẳng định sẽ tạo nên ấn tượng sâu sắc cho người nhìn, có khi còn trở thành bức tranh đứng đầu của học viện mĩ thuật năm nay!”
Tần Giản càng nói càng hưng phấn, tư thế ấy gần như muốn dựng ngay giá vẽ và bắt tay vào làm.
Tô Vân Thiều đỡ trán, không phải vì thiếu niên kia đã mở mang đầu óc, mà là…… Thật sự có một tên quỷ nước đang bò ra từ trong hồ hoa sen, hắn tìm kiếm góc độ, õng ẹo tạo dáng, hai mắt phát sáng nhìn Tần Giản.
Cậu ta cũng giỏi thật, lại có thể dẫn dụ quỷ nước bằng linh cảm! Tên quỷ nước kia còn muốn làm người mẫu cho Tần Giản.
Bỗng nhiên Tô Vân Thiều cảm thấy đau đầu, năng lực tìm đường chết của cậu ta càng ngày càng lợi hại.
Cô thật sự lo lắng lỡ như ngày nào đó cô trông chừng không kĩ, Tần Giản sẽ gây chuyện đến trên đầu của lệ quỷ, làm mất cái mạng nhỏ của mình.
Cô phải cho cậu ta một bài học nhớ đời!
Tô Vân Thiều xoa xoa trán: “Tớ tạm thời mở mắt âm dương cho mấy cậu nhé.”
Bốn người đều tò mò vì sao Tô Vân Thiều lại đột nhiên đổi ý, tạm thời mở mắt âm dương cho người thường, kết quả không ngờ hồ sen ở trước mặt đột nhiên có thêm một người đang tắm.
Người đó lộ ra nửa bả vai, xương quai hõm sâu, da trắng như tuyết, mái tóc đen mượt, chỉ cần nhìn dáng lưng thôi cũng có thể đoán ra người đó chắc chắn là một mỹ nữ thế gian hiếm có.
Sau đó mỹ nữ quay đầu lại, chớp chớp mắt.
Dường như khuôn mặt kia không có lông mày, răng hô, râu ria xồm xoàm lại thêm đôi môi đỏ mọng…… Con mẹ nó chứ, đây là một nam quỷ đang giả làm nữ quỷ!
“Ọe ——”
“Phụt ——”
Tiếng nôn mửa cùng tiếng phun nước miếng đồng thời vang lên. Nhóm bốn người Tần Giản không dám quay đầu, chỉ vắt chân lên cổ chạy như điên.
Tô Vân Thiều bình tĩnh lấy ra điện thoại bắt đầu bấm giờ, bấm thời gian ở quãng đường chạy 50 mét, 100 mét, 200 mét và 400 mét.
Chờ tới lúc bọn họ dừng lại thở hồng hộc, Tô Vân Thiều cũng theo sát phía sau, đem thời gian bọn họ chạy được gửi hết lên nhóm.
“Thành tích chạy tốt thế này, bài kiểm tra môn thể dục của năm sau chắc chắn không có vấn đề gì.”
Cả bốn người không hiểu sao đều nghe thành ý: “Nếu bài kiểm tra môn thể dục có vấn đề, tớ có thể thả quỷ ra để hỗ trợ các cậu.”
Chỉ nghĩ thôi cũng rùng mình rồi, mỗi người âm thầm hạ quyết tâm phải tăng cường việc rèn luyện thân thể.
Triệu Tình Họa là người có thể lực kém nhất, nếu không có Lôi Sơ Mạn lôi kéo cô, hẳn là đã ngồi bệt dưới đất.
Cổ họng của cô vừa khô vừa ngứa, cảm thấy quãng đường 400 mét này chẳng khác nào 1500 mét, lúc nói chuyện còn không ngừng thở dốc.
“Đã, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lôi Sơ Mạn vỗ ngực, trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Quỷ đều có dáng….. vậy sao…… Không đúng, còn lẳng lơ…… Như vậy sao?”
Lời nói vừa đứt quãng, cũng không nối liền, những người còn lại đều hiểu cô muốn nói cái gì, nhưng lại có chút kiêng kỵ mà không dám nói ra miệng: “Đáng sợ, lẳng lơ, phần còn lại mọi người tự hiểu lấy.”
Tần Giản thống khổ đấm ngực: “Trong ấn tượng của tớ, nhan sắc của mỹ nữ tắm ở hồ sen phải có cấp bậc của em gái Linh Nhi, vừa gặp đã khiến người ta khó quên, kết quả con quỷ này…… hu hu hu chỉ ước rằng đôi mắt này chưa từng nhìn thấy quỷ.”
Người luôn kiên định theo thuyết vô thần, Bách Tinh Thần đã bị hiện thực đánh đến mức hai mắt vô thần. Vừa nghe thấy câu nói của Tần Giản, cậu ta vô thức mà nói một câu rất hợp với tình huống: “Chỉ vì nhìn thấy người ở trong đám đông, về sau cả đời tôi chẳng thể …”
“Bốp bốp bốp”, Bách Tinh Thần bị ba bàn tay che miệng.
Tần Giản, Lôi Sơ Mạn, Triệu Tình Họa trăm miệng một lời: “Câm miệng lại, cảm ơn!”
Nhưng muộn rồi! Giai điệu quen thuộc cứ quanh đi quẩn lại trong đầu, sau đó hiện lên hình ảnh nam quỷ ẩn nửa mình ở trong hồ sen đang ngoái đầu lại mỉm cười.
“Ọe——”
Lại nôn khan đến lần thứ hai, Tô Vân Thiều không nhịn được mà hoài nghi thủ đoạn của mình có phải đã quá ác độc: “Cũng đâu có khó coi?”
Khuôn mặt của Tần Giản không chút biểu cảm: “Cậu thật sự nghiêm túc?”
Trải qua cả kiếp trước lẫn kiếp này, Tô Vân Thiều đã gặp không ít quỷ, vì vậy cô đã tự an ủi lương tâm rằng tên nam quỷ lúc nãy cũng không phải xấu nhất. Nhưng nghĩ đến mấy tên nhóc này không có tố chất tâm lý mạnh mẽ, cho nên cô đã quyết định lảng sang chuyện khác: “Tớ đã phát hiện được một món đồ ở trong phòng ngủ của Cái Khiết.”
“Cái gì vậy?” Quả nhiên lực chú ý của bọn họ đã bị hấp dẫn.
“Cái Khiết kết âm hôn, tên gọi khác của kết âm hôn chính là minh hôn, tìm vợ hoặc chồng cho những người chưa kịp kết hôn mà đã chết.”
Đây cũng là việc mà Tô Vân Thiều vẫn còn chưa hiểu rõ: “Sau khi người sống dùng hết sính lễ đã nhận, e rằng chưa đến một tháng đã mất mạng, sau đó xuống địa phủ làm một đôi vợ chồng quỷ. Nhưng Cái Khiết lại không giống vậy, mặc dù cơ thể có chút không ổn, nhưng vẫn có thể tung tăng nhảy nhót.”
Bốn người: ??? Người ta hết đi khám tai mũi họng lại đi tìm bác sĩ tâm lí mà cậu còn nói người ta tung tăng nhảy nhót?
Danh sách chương