Khi tôi tỉnh thì trời đã sắp sáng, cả người đều ướt đẫm.
Đường Tư Giai một đêm không ngủ, một mực ở bên chăm sóc tôi, mắt cũng đỏ cả lên.
Thấy tôi tỉnh, chị lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi tôi: "Cậu tỉnh rồi à? Còn đau không?"
Tôi nuốt nước miệng, cật lực nói:" Nước...." "A, tôi đi rót cho cậu!"
Chị đứng dậy vào phòng khách rót cho tôi một cốc nước ấm, bưng lại, đỡ tôi dậy, đưa tôi uống.
Tôi nhận lấy cốc, miệng nhỏ uống hết gần nửa cốc.
"Uống nhiều chút." Chị khẩn trương nhìn tôi.
"Đủ rồi." Tôi đưa cốc cho chị: "Tôi đứng lên ngồi xuống chút...."
Chị nhận lấy cái cốc rồi đặt xuống, lại cầm gối đến cho tôi làm đệm lưng, cẩn thận cho tôi dựa vào: "Chị một đêm không ngủ?"
"Tôi không sao." Chị nói: "Cậu khá hơn chút nào chưa?"
"Tốt hơn nhiều rồi." Tôi ngưng mắt nhìn gương mặt chị tiều tụy, không đành lòng: "Chị ngủ đi, em không sao."
"Cậu đói không? Tôi nấu đồ ăn cho cậu?"
"Chị ngủ một chút đi." "Tôi nói tôi không sao mà." Chị cười nhẹ một tiếng: "Trước kia đi làm cho một công ty, còn thức cả một đêm vì làm kế hoạch, sức khỏe tôi tốt, không vấn đề, cậu yên tâm.”
"Ừm." Tôi gật gật đầu, cầm cái cốc trên đầu giường, tiếp tục uống nước.
"Cậu đói không?" Chị lại hỏi.
Tôi uống xong nước, đặt cốc xuống, hít một hơi thật sâu, tinh thần đã lên hẳn.
"Gọi điện cho anh họ chị, để anh ấy tìm mua chu sa, bạch cập, tàng hồng hoa, giấy vàng, bút lông, chuẩn bị thêm ấn gỗ đào, phía trên khắc hình thất tinh bắc đẩu, khắc xong gọi người đưa đến cho em." Tôi đứng dậy xuống giường: "Em đi tắm..."
Chị đỡ tôi xuống giường, không nhịn được hỏi: "Cậu nghĩ ra cách rồi?"
"Nghĩ ra rồi, em còn phải suy nghĩ một chút." Tôi nói: "Báo với anh ấy, nhanh lên, trước trưa nay phải có."
Ánh mắt chị sáng lên, gật gật đầu: "Được!"
Ngọc khôi tiên lợi hại thế nào, cũng chỉ là một vật thành tinh mà thôi, còn chưa rời khỏi bản thể để tự tồn vong. Vì vậy muốn đối phó với nó, phải xuống tay với khối ngọc kia. Khối ngọc là bản thể của cô ta, không thể ném đi, càng không thể phá hủy, ném đi cũng vô dụng, phá hủy chỉ kéo theo Triệu Phi lấy mạng đổi mạng. Biện pháp duy nhất chính là lấy vật trấn vật. Dùng phù chú cùng với thuật trấn vật luyện hóa cô ta, từng bước suy yếu sức mạnh của cô ta, đánh tản đi tà khí, ép cô ta trở về nguyên hình.
Bây giờ cô ta dính lấy Triệu thổ hào, luyện cô ta cũng không khác gì luyện Triệu thổ hào, phải nghĩ cách tách cô ta và Triệu thổ hào ra. Với tình trạng sức khỏe tôi bây giờ cũng không dám tùy tiện vận nội khí cùng thần quang để vẽ bùa, cho nên tôi phải chuẩn bị trước một chút, còn động thủ cứu người.
Khi tôi còn đang trong phòng tắm, Đường Tư Giai đi tới nhẹ nhàng gõ của: "Thầy, anh họ tôi gọi điện thoại tới, nói anh ấy sẽ lập tức đi làm, trước trưa nay sẽ nhờ người mang tới."
"Ấn gỗ đào thì sao?" Tôi hỏi
"Nói là, anh ấy có một người anh em, trong tiệm anh ta vừa vặn có một thanh gỗ đào bị sét đánh, mấy ngày trước vừa hay tìm thấy. Anh tôi nói người bạn kia là một thợ khắc rất giỏi, bây giờ anh ấy gọi, chắc chắn sẽ không chậm trễ.
"Tốt." Tôi thở phào nhẹ nhõm.
"Anh ấy còn bảo tôi hỏi thầy, chuyện này đưa thầy bao nhiêu tiền thì được?"
"Tùy ý." Tôi nói.
"Được, vậy để tôi gửi số tài khoản của thầy cho anh ấy." Chị nói.
"Đừng gửi số tài khoản đó." Tôi nhớ lại: "Để em gửi cho chị một số mới.”
"Được!"
Tôi lấy điện thoại di động, gửi số tài khoản sang cho chị.
"Đã nhận được! Thầy, tôi sẽ gửi cho anh ấy." Chị đi vào phòng khách.
"Thầy..." Giờ tôi mới phản ứng được.
Có lẽ xưng hô như vậy, cô ấy mới cảm thấy thoải mái.
Mấy phút sau, điện thoại reo.
Tôi cầm lên nhìn, Triệu thổ hào gửi cho tôi một triệu.
Tiếp đó, anh ta lại gửi cho tôi một tin nhắn: "Thiếu gia, cậu cực khổ rồi. Lão Triệu vô cùng cảm kích, cảm ơn cậu!"
Tôi trầm tư trong chốc lát, đem điện thoại di động để sang một bên, tiếp tục tắm.
Tắm xong, tôi thay quần áo.
Đường Tư Giai đã làm xong điểm tâm, tới gọi tôi: "Thầy, tới ăn cơm."
Tôi đi tới, mở cửa: "Chị cứ thích gọi em là thầy như vậy à?"
"A?" Đường Tư Giai căn bản không ý thức được: "Tôi ... Do thói quen ..."
Tôi bất đắc dĩ cười một tiếng: "Được rồi, chị thích là được, đi, ăn cơm thôi."
Chị ngượng ngùng cười một tiếng: "Ừm."
Điểm tâm là sữa bò, bánh mì, lạp xưởng và trứng chiên, rất đơn giản, nhưng hương vị rất tốt. Những nguyên liệu nấu ăn này đều là lần trước khi chị ở nhà tôi đã mua, sau khi trở về, hai ngày qua tôi cũng chỉ ngủ, không ăn điểm tâm, cho nên những thứ này vẫn còn trong tủ lạnh, không xê dịch.
Tôi nhấp một ngụm sữa bò, cầm bánh mì lạp xưởng lên ăn.
Chị ngồi xuống cạnh tôi, hỏi: "Mùi vị thế nào?"
"Ừm, ngon lắm!" Tôi khen không dứt miệng.
Chị vui mừng cười một tiếng, cũng cầm trứng chiên lên cắn một miếng nhỏ.
"Ăn cơm xong, chị ngủ một lát đi." Tôi vừa ăn vừa nói: "Hôm nay cực khổ chị cả một ngày, buổi tối chị về nhà đi. Bắt đầu từ mai, chị đừng tham dự vào chuyện này nữa." Chị để đũa xuống: "Nhưng thầy đã nói, đàn ông không động được vào ngọc khôi tiên, chỉ thầy và anh họ tôi, có được không?"
"Để anh ấy tìm một cô gái nữa." Tôi nói: "Bên cạnh anh ấy nhiều con gái, không lẽ đến một người chịu mạo hiểm vì anh ấy cũng không có sao?"
Chị suy nghĩ một chút, gật gật đầu: "Cũng phải."
Tôi cười nhẹ: "Chị ăn đi."
Chị cũng cười: "Ừm!"
Ăn điểm tâm xong, tôi giục chị nhanh đi ngủ.
Đường Tư Giai một đêm không ngủ, một mực ở bên chăm sóc tôi, mắt cũng đỏ cả lên.
Thấy tôi tỉnh, chị lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi tôi: "Cậu tỉnh rồi à? Còn đau không?"
Tôi nuốt nước miệng, cật lực nói:" Nước...." "A, tôi đi rót cho cậu!"
Chị đứng dậy vào phòng khách rót cho tôi một cốc nước ấm, bưng lại, đỡ tôi dậy, đưa tôi uống.
Tôi nhận lấy cốc, miệng nhỏ uống hết gần nửa cốc.
"Uống nhiều chút." Chị khẩn trương nhìn tôi.
"Đủ rồi." Tôi đưa cốc cho chị: "Tôi đứng lên ngồi xuống chút...."
Chị nhận lấy cái cốc rồi đặt xuống, lại cầm gối đến cho tôi làm đệm lưng, cẩn thận cho tôi dựa vào: "Chị một đêm không ngủ?"
"Tôi không sao." Chị nói: "Cậu khá hơn chút nào chưa?"
"Tốt hơn nhiều rồi." Tôi ngưng mắt nhìn gương mặt chị tiều tụy, không đành lòng: "Chị ngủ đi, em không sao."
"Cậu đói không? Tôi nấu đồ ăn cho cậu?"
"Chị ngủ một chút đi." "Tôi nói tôi không sao mà." Chị cười nhẹ một tiếng: "Trước kia đi làm cho một công ty, còn thức cả một đêm vì làm kế hoạch, sức khỏe tôi tốt, không vấn đề, cậu yên tâm.”
"Ừm." Tôi gật gật đầu, cầm cái cốc trên đầu giường, tiếp tục uống nước.
"Cậu đói không?" Chị lại hỏi.
Tôi uống xong nước, đặt cốc xuống, hít một hơi thật sâu, tinh thần đã lên hẳn.
"Gọi điện cho anh họ chị, để anh ấy tìm mua chu sa, bạch cập, tàng hồng hoa, giấy vàng, bút lông, chuẩn bị thêm ấn gỗ đào, phía trên khắc hình thất tinh bắc đẩu, khắc xong gọi người đưa đến cho em." Tôi đứng dậy xuống giường: "Em đi tắm..."
Chị đỡ tôi xuống giường, không nhịn được hỏi: "Cậu nghĩ ra cách rồi?"
"Nghĩ ra rồi, em còn phải suy nghĩ một chút." Tôi nói: "Báo với anh ấy, nhanh lên, trước trưa nay phải có."
Ánh mắt chị sáng lên, gật gật đầu: "Được!"
Ngọc khôi tiên lợi hại thế nào, cũng chỉ là một vật thành tinh mà thôi, còn chưa rời khỏi bản thể để tự tồn vong. Vì vậy muốn đối phó với nó, phải xuống tay với khối ngọc kia. Khối ngọc là bản thể của cô ta, không thể ném đi, càng không thể phá hủy, ném đi cũng vô dụng, phá hủy chỉ kéo theo Triệu Phi lấy mạng đổi mạng. Biện pháp duy nhất chính là lấy vật trấn vật. Dùng phù chú cùng với thuật trấn vật luyện hóa cô ta, từng bước suy yếu sức mạnh của cô ta, đánh tản đi tà khí, ép cô ta trở về nguyên hình.
Bây giờ cô ta dính lấy Triệu thổ hào, luyện cô ta cũng không khác gì luyện Triệu thổ hào, phải nghĩ cách tách cô ta và Triệu thổ hào ra. Với tình trạng sức khỏe tôi bây giờ cũng không dám tùy tiện vận nội khí cùng thần quang để vẽ bùa, cho nên tôi phải chuẩn bị trước một chút, còn động thủ cứu người.
Khi tôi còn đang trong phòng tắm, Đường Tư Giai đi tới nhẹ nhàng gõ của: "Thầy, anh họ tôi gọi điện thoại tới, nói anh ấy sẽ lập tức đi làm, trước trưa nay sẽ nhờ người mang tới."
"Ấn gỗ đào thì sao?" Tôi hỏi
"Nói là, anh ấy có một người anh em, trong tiệm anh ta vừa vặn có một thanh gỗ đào bị sét đánh, mấy ngày trước vừa hay tìm thấy. Anh tôi nói người bạn kia là một thợ khắc rất giỏi, bây giờ anh ấy gọi, chắc chắn sẽ không chậm trễ.
"Tốt." Tôi thở phào nhẹ nhõm.
"Anh ấy còn bảo tôi hỏi thầy, chuyện này đưa thầy bao nhiêu tiền thì được?"
"Tùy ý." Tôi nói.
"Được, vậy để tôi gửi số tài khoản của thầy cho anh ấy." Chị nói.
"Đừng gửi số tài khoản đó." Tôi nhớ lại: "Để em gửi cho chị một số mới.”
"Được!"
Tôi lấy điện thoại di động, gửi số tài khoản sang cho chị.
"Đã nhận được! Thầy, tôi sẽ gửi cho anh ấy." Chị đi vào phòng khách.
"Thầy..." Giờ tôi mới phản ứng được.
Có lẽ xưng hô như vậy, cô ấy mới cảm thấy thoải mái.
Mấy phút sau, điện thoại reo.
Tôi cầm lên nhìn, Triệu thổ hào gửi cho tôi một triệu.
Tiếp đó, anh ta lại gửi cho tôi một tin nhắn: "Thiếu gia, cậu cực khổ rồi. Lão Triệu vô cùng cảm kích, cảm ơn cậu!"
Tôi trầm tư trong chốc lát, đem điện thoại di động để sang một bên, tiếp tục tắm.
Tắm xong, tôi thay quần áo.
Đường Tư Giai đã làm xong điểm tâm, tới gọi tôi: "Thầy, tới ăn cơm."
Tôi đi tới, mở cửa: "Chị cứ thích gọi em là thầy như vậy à?"
"A?" Đường Tư Giai căn bản không ý thức được: "Tôi ... Do thói quen ..."
Tôi bất đắc dĩ cười một tiếng: "Được rồi, chị thích là được, đi, ăn cơm thôi."
Chị ngượng ngùng cười một tiếng: "Ừm."
Điểm tâm là sữa bò, bánh mì, lạp xưởng và trứng chiên, rất đơn giản, nhưng hương vị rất tốt. Những nguyên liệu nấu ăn này đều là lần trước khi chị ở nhà tôi đã mua, sau khi trở về, hai ngày qua tôi cũng chỉ ngủ, không ăn điểm tâm, cho nên những thứ này vẫn còn trong tủ lạnh, không xê dịch.
Tôi nhấp một ngụm sữa bò, cầm bánh mì lạp xưởng lên ăn.
Chị ngồi xuống cạnh tôi, hỏi: "Mùi vị thế nào?"
"Ừm, ngon lắm!" Tôi khen không dứt miệng.
Chị vui mừng cười một tiếng, cũng cầm trứng chiên lên cắn một miếng nhỏ.
"Ăn cơm xong, chị ngủ một lát đi." Tôi vừa ăn vừa nói: "Hôm nay cực khổ chị cả một ngày, buổi tối chị về nhà đi. Bắt đầu từ mai, chị đừng tham dự vào chuyện này nữa." Chị để đũa xuống: "Nhưng thầy đã nói, đàn ông không động được vào ngọc khôi tiên, chỉ thầy và anh họ tôi, có được không?"
"Để anh ấy tìm một cô gái nữa." Tôi nói: "Bên cạnh anh ấy nhiều con gái, không lẽ đến một người chịu mạo hiểm vì anh ấy cũng không có sao?"
Chị suy nghĩ một chút, gật gật đầu: "Cũng phải."
Tôi cười nhẹ: "Chị ăn đi."
Chị cũng cười: "Ừm!"
Ăn điểm tâm xong, tôi giục chị nhanh đi ngủ.
Danh sách chương