“Thích thì làm.

” Lưu Nguyên Kiệt vẫn cưng chiều đứa con gái duy nhất này, nhưng đứa nhỏ này không có thiên phú ở lĩnh vực này, nếu như nó cũng có thiên phú ở lĩnh vực này thì tốt biết mấy.

“Ba, vậy ba cho con chút đồ tốt đi.

”Bùa xui xẻo không hợp với bà ta nữa, bà ta hy vọng nhà họ Lục sẽ diệt vong, con mụ kia lại dám tìm người phá trận đổi mệnh, gần đây cuộc sống của chồng bà ta ngày càng trở nên không vừa ý, điều này khiến bà ta càng ghét gia đình Trần Tú Phương nhiều hơn.

“Đây là mặt dây chuyền làm bằng xương của một đứa trẻ đột ngột qua đời, con đưa nó cho em chồng mình đi.

”Lưu Nguyên Kiệt trở nên thận trọng hơn đối với nhà họ Lục, đồng thời ông ta cũng muốn thử một chút nhà họ Lục rốt cuộc có người có bản lĩnh hay không.

Hoặc là mối quan hệ giữa người thực sự có năng lực và nhà họ Lục là gì.

“Được.

”Mặc dù Lưu An An không có thiên phú ở lĩnh vực này, nhưng bà ta vẫn biết một số chuyện, chẳng hạn mang đồ trang trí bằng xương của đứa trẻ đã chết, thứ này rất tà ác.

“Được rồi, con về đi.


”Lưu Nguyên Kiệt chuẩn bị tiếp tục tĩnh tâm tu luyện, hiện tại linh khí càng ngày càng ít, khi ông ta bắt đầu tu luyện liền cảm thấy vất vả, gần đây đã lâu không có tiến bộ, ông ta cũng cần dành nhiều thời gian hơn để tu luyện hơn.

“Vâng ạ.

”Lưu An An cầm mặt dây chuyền về nhà, Lưu Nguyên Kiệt thở dài, không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy bất an.

Ngay sau đó, ông ta áp chế sự lo lắng này, bất kể có điều gì xảy ra, ông ta tự tin rằng mình có thể xử lý tốt.

Ông ta đã trải qua nhiều mưa gió, ông ta cũng không lo lắng cho mình sẽ gặp được việc không thể giải quyết.

Ngày hôm sau, Lục Mãn lại lần nữa gặp được Lý Tú Lan.

“Thím, đã xử lý xong chưa?” Thấy Lý Tú Lan có vẻ mệt mỏi, cô có chút áy náy nói, cô cũng không thể giúp được bao nhiêu, cho nên chỉ đành xin lỗi Lý Tú Lan“Xử lý xong cả rồi.

”Bồi tiền cùng lương thực xong thì chuyện này mới tính áp xuống, nhưng tương lai của cháu trai bà ấy phải làm sao bây giờ?Vào ngày kết hôn, sau khi bái đường xong thì cô dâu lại chết.

Thanh danh của cháu trai cũng huỷ hoại, cha mẹ thằng bé hiện tại mỗi ngày đều ở nhà khóc.

Bà ấy cũng không biết nên làm sao bây giờ.


“Thím, xin lỗi, cháu không giúp đỡ được gì.

”Nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Lý Tú Lan, Lục Mãn biết Lý Tú Lan không có nghỉ ngơi tốt, ai gặp phải chuyện xấu như vậy có lẽ sẽ làm như vậy, nhưng đây là điều khiến cho cô càng thêm áy náy.

Tuy nhiên, chuyện này cô sẽ từ từ điều tra, sớm muộn gì cô cũng sẽ điều tra rõ ràng.

“Không sao.

”Thật ra Lý Tú Lan không trách Lục Mãn, dù sao Lục Mãn cũng không phải vạn năng.

Con bé không nhìn ra vấn đề cũng là việc bình thường.

Lục Mãn thấy Lý Tú Lan tựa hồ không muốn tiếp tục, cho nên cô cũng không nói thêm gì nữa.

Hai người tách ra như vậy, mỗi người đi đến khu ruộng nơi họ sẽ làm việc.

Nhiệm vụ hôm nay là tưới nước cho đồng ruộng đã trồng bắp, không còn cách nào khác, hiện tại nhất định phải tưới nước ngay, nếu không bắp sẽ mọc mầm.

Lục Mãn ngẩng đầu nhìn trời, phát hiện không có một cơn gió nào, thật sự rất nóng.

“Tôi nói này Tiểu Mãn, cô ngẩng đầu nhìn trời, lại nhìn thấy trời mưa sao?”Hứa Nguyệt Nhi âm dương quái khí nhìn Lục Mãn hỏi, Lục Mãn cũng không thèm liếc mắt nhìn bà ta một cái, đối với người phụ nữ này, cô thật sự không thèm quan tâm đến, bà ta ư, gần đây nhàn rỗi không có việc gì, liền thích dùng giọng điệu âm dương quái khí mà châm chọc cô, mặc kệ cô nhìn cái gì đều nhìn theo, luôn luôn kiếm chuyện châm chọc.

Đối đãi với người như vậy thì tốt nhất là không nên phản ứng người đó, nếu không, đối phương sẽ càng hăng hái đáp trả lại.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện