Lưu An An gật đầu, lôi kéo Trần Tùng đi vào trong phòng, vốn dĩ Lưu Nguyên Kiệt muốn nói vài câu với con gái, liếc mắt một cái nhìn thấy đường tài vận của con gái không còn nữa, đường con cái cũng đã xảy ra chuyện, con gái ông ta có lẽ cả đời này không thể được làm mẹ.Điều này làm sao có thể không khiến ông ta tức giận?Ông ta thề, ông ta nhất định phải tìm được người phá hủy kế hoạch của ông ta.

Ông ta nhất định phải khiến người đó bị băm thành trăm mảnh.“Ba, con làm sao à?”Lưu An An nhìn thấy biểu tình của ba bà ta không đúng, bà ta lo lắng nhìn về phía ông ta hỏi, bà ta cảm giác được trong ánh mắt của ông ta giống như mang theo ngọn lửa?“Không có việc gì.”Ông ta nhất định sẽ nghĩ cách giải quyết vấn đề trên người con gái.


Cái chuyện con gái không thể làm mẹ được trước tiên vẫn nên đừng nói cho nó biết.

Nếu nó biết chuyện này, e rằng sẽ không chịu nổi.Lục Mãn không biết ý tưởng của Lưu Nguyên Kiệt, nếu như cô biết đến điều ấy, cô tuyệt đối sẽ cười vào mặt ông ta.


Ở trước mặt bà ta, ông ta chính là người ba tốt, nhưng vì con gái mình mà đi hãm hại người khác không chút nào nương tay.

Loại người như ông ta tốt nhất là nên bị không con không cháu.“Vì sao các con đến đây thì ba đã biết rồi.” Lưu Nguyên Kiệt trực tiếp chuyển đề tài, ông ta lại nhìn về phía con gái cùng con rể thêm lần nữa, ở trong lòng thở dài, đường con cái của con gái ông đã bị phá hỏng, đường tài vận cũng chẳng còn nữa rồi.Vận mệnh bản thân con rể vốn dĩ nhấp nhô hiện tại cuối cùng lại biến thành chết đột ngột giữa đường, nghĩ đến tình cảm của con gái đối với Trần Tùng, Lưu Nguyên Kiệt rũ mắt xuống.Nếu so sánh với con rể, con gái càng quan trọng với ông ta hơn.“Ba, con và anh Tùng là bị làm sao thế?”Lưu An An vẫn lo lắng, lo lắng vận mệnh của bà ta và anh Tùng của mình lại bị đổi lại, bà ta không muốn, bà ta không muốn cứ ba ngày hai bữa lại gặp xui xẻo nữa, bà ta muốn có con với anh Tùng.“Không có chuyện gì lớn, qua mấy ngày nữa, ba sẽ xử lý tốt.” Lưu Nguyên Kiệt quyết định đi đại đội Hồng Kỳ nhìn xem: “Các con đi về trước đi, đừng lo lắng gì cả.”Nói xong, ông ta cứ thế nhắm mắt lại ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi, Lưu An An nhìn tư thái này của ông ta, là biết cho dù bà ta có hỏi cái gì, ông ta cũng sẽ không nói.“Anh Tùng, chúng ta về nhà trước đã.”Lưu An An bất đắc dĩ lôi kéo tay Trần Tùng, Trần Tùng rũ mắt xuống, thật ra chuyện đổi mệnh, ông có biết.

Ngay từ đầu, ông ta cho rằng cha vợ đang lừa dối mọi người, hiện tại, ông ta lại cảm thấy không xác định.Càng bởi vì không xác định, trong lòng ông ta mới càng thêm không được an ổn..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện