Diệp Thư Hoa Cảm thấy có chút an ủi nghe thấy các bác gái nhiều chuyện, lập tức hứng thú, mới vừa đến gần nghe, lại nghe thấy mẹ cô cũng đóng góp một chuyện."Có phải là con cán bộ không tôi không rõ, có điều có mấy gia đình của thanh niên trí thức quả thực coi trọng, thường xuyên gửi phiếu rồi tiền lại đây.
Thậm chí còn có trực tiếp gửi thịt hộp, thời đại này còn chịu đưa thịt hộp, các bà nói xem nội tình của nhà này sâu cỡ nào?"Diệp Thư Hoa nghe đến đó không khỏi trợn to hai mắt, nhiều chuyện hỏi: "Mẹ, ai có phúc thế, còn có thể ăn được thịt đóng hộp?"Chỉ đọc lên ba chữ thịt đóng hộp thôi, cô cũng không nhịn được chảy nước miếng, thực sự là hâm mộ con ngỗng may mắn được trời cao chăm sóc này.Vương Thúy Phân đang cười nhìn Diệp Thư Hoa một chút, có hơi thừa nước đục thả câu, ngược lại các bác gái xung quanh mồm năm miệng mười nói: "Còn có thể là ai? Trong đại đội chúng ta người làm cho người ta ước ao còn không phải là đồng chí Tiểu Tống à!""Đâu chỉ thịt hộp, mùa đông năm ngoái trong nhà Tiểu Tống còn gửi một chiếc áo bành-tô cho cậu ấy đấy.
Hô hố, làm cho mấy thanh niên của chúng ta thèm chết, đứng xếp hàng tìm cậu ấy mượn áo bành-tô cho đã nghiền!""Cũng là Tiểu Tống hào phóng, để mắt đám người thôn quê chúng ta, không giống những thanh niên trí thức khác, không chỉ chịu cho mượn áo bành-tô, có lúc còn phát kẹo cho trẻ con, là chàng trai rất hào phóng."Cho dù là Vương Thúy Phân không có hảo cảm đối với thanh niên trí thức, lúc này cũng phụ họa theo một câu: "Tiểu Tống quả thực không giống những thanh niên trí thức khác, cơ hội trở về thành phố nói nhường là nhường, cha bọn nhỏ của chúng tôi còn thầm đáng tiếc cho cậu ấy.
Nói vốn là Tiểu Tống có hy vọng trở về thành phố nhất, lãnh đạo công xã đều yêu thích cậu ấy."Các bà các bác gái một câu tôi một câu chí chóe, biến đồng chí Tiểu Tống này thành Lôi Phong sống của thập kỷ 70, nhưng Diệp Thư Hoa nghe xong chỉ có một đánh giá, người ngốc tiền nhiều.Cô đột nhiên có một ý nghĩ can đảm…*Diệp Thư Hoa nổi lên ý đồ xấu đối với đồng chí Tiểu Tống trong truyền thuyết này từ khi nghe thấy ba chữ "thịt đóng hộp".Nguyên nhân rất đơn giản, nhà họ Diệp ở dưới sự dẫn dắt của người cha đội trưởng cần cù làm giàu, trở thành "gia đình giàu có" được mọi người trong đội ca ngợi.
Nhưng dạng gia đình giàu có này còn vì mấy quả trứng gà trình diễn cung tâm kế, mà vị đồng chí thanh niên trí thức trong âm thầm, vậy mà gặm thịt đóng hộp trong nhà gửi tới, đây là gia đình thần tiên gì vậy, thật hận không thể gả đi ngay và luôn.Hơn nữa theo lời giải thích của mẹ cô và các bác gái, đồng chí Tiểu Tống chẳng những có đủ loại thịt hộp, trong tay còn có phiếu có tiền, thỏa với điều kiện cao giàu đẹp trai, vừa cho đám con nít ăn kẹo, vừa cho người khác mượn áo bành-tô, người ngốc nhiều tiền coi tiền như rác sống sờ sờ.
Phi, là Lôi Phong sống lấy giúp người làm niềm vui.Tổng kết một câu, vị đồng chí này quả thực là phiếu lương thực đo ni đóng giày cho Diệp Thư Hoa.Ban đầu Diệp Thư Hoa không nghĩ tới sẽ có ý tới thanh niên trí thức, là bởi vì cô còn trinh tiết, càng muốn tiếp thu ý kiến của đồng chí Vương Thúy Phân, thông qua gả cho người có tiền để thực hiện ước mơ vĩ đại của xã hội khá giả áo cơm không lo.Nói người giàu đương nhiên không bao gồm thanh niên trí thức, không cần Vương Thúy Phân vòng vèo trọng điểm, bản thân Diệp Thư Hoa cũng biết, kết hôn với thanh niên trí thức e rằng không phải hưởng phúc mà là chịu tội, bởi vì bọn họ căn bản không ổn định.Hiện giờ đã là giai đoạn sau của vận động thanh niên trí thức lên núi xuống nông thôn, chính sách của trung ương đối với thanh niên trí thức đã không còn nghiêm khắc giống như quá khứ nữa, đã có vô số thanh niên trí thức thông qua tìm quan hệ, đủ loại lý do bệnh tật hoặc điều động trở về thành phố.
Mà những thanh niên tri thức trở về thành phố, có vài thanh thiên trí thức cũ đợi ở nông thôn hơn bảy, tám năm, bọn họ ở trong tháng ngày ngày qua ngày làm lụng, không nhìn thấy hi vọng về nhà hoàn toàn mất hết hy vọng chấp nhận số phận.
Có vài thanh niên trí thức kết hợp sinh sống với nhau, cũng có rất nhiều người kết hôn với dân địa phương, trở thành một nông dân hoàn toàn.Những thanh niên trí thức nữ đã sớm có gia đình, bởi vì nguyên nhân chính sách, cố ý ly hôn, một thân một mình trở về thành phố.
Diệp Thư Hoa không biết bọn họ lén lút cam kết với người nhà thế nào, thế nhưng mười mấy đại đội trong công xã bọn họ, mỗi một đại đội đều lục tục có thanh niên trí thức thành công trở về thành phố, không có một ai về quê hương thăm viếng người nhà ở đây..
Thậm chí còn có trực tiếp gửi thịt hộp, thời đại này còn chịu đưa thịt hộp, các bà nói xem nội tình của nhà này sâu cỡ nào?"Diệp Thư Hoa nghe đến đó không khỏi trợn to hai mắt, nhiều chuyện hỏi: "Mẹ, ai có phúc thế, còn có thể ăn được thịt đóng hộp?"Chỉ đọc lên ba chữ thịt đóng hộp thôi, cô cũng không nhịn được chảy nước miếng, thực sự là hâm mộ con ngỗng may mắn được trời cao chăm sóc này.Vương Thúy Phân đang cười nhìn Diệp Thư Hoa một chút, có hơi thừa nước đục thả câu, ngược lại các bác gái xung quanh mồm năm miệng mười nói: "Còn có thể là ai? Trong đại đội chúng ta người làm cho người ta ước ao còn không phải là đồng chí Tiểu Tống à!""Đâu chỉ thịt hộp, mùa đông năm ngoái trong nhà Tiểu Tống còn gửi một chiếc áo bành-tô cho cậu ấy đấy.
Hô hố, làm cho mấy thanh niên của chúng ta thèm chết, đứng xếp hàng tìm cậu ấy mượn áo bành-tô cho đã nghiền!""Cũng là Tiểu Tống hào phóng, để mắt đám người thôn quê chúng ta, không giống những thanh niên trí thức khác, không chỉ chịu cho mượn áo bành-tô, có lúc còn phát kẹo cho trẻ con, là chàng trai rất hào phóng."Cho dù là Vương Thúy Phân không có hảo cảm đối với thanh niên trí thức, lúc này cũng phụ họa theo một câu: "Tiểu Tống quả thực không giống những thanh niên trí thức khác, cơ hội trở về thành phố nói nhường là nhường, cha bọn nhỏ của chúng tôi còn thầm đáng tiếc cho cậu ấy.
Nói vốn là Tiểu Tống có hy vọng trở về thành phố nhất, lãnh đạo công xã đều yêu thích cậu ấy."Các bà các bác gái một câu tôi một câu chí chóe, biến đồng chí Tiểu Tống này thành Lôi Phong sống của thập kỷ 70, nhưng Diệp Thư Hoa nghe xong chỉ có một đánh giá, người ngốc tiền nhiều.Cô đột nhiên có một ý nghĩ can đảm…*Diệp Thư Hoa nổi lên ý đồ xấu đối với đồng chí Tiểu Tống trong truyền thuyết này từ khi nghe thấy ba chữ "thịt đóng hộp".Nguyên nhân rất đơn giản, nhà họ Diệp ở dưới sự dẫn dắt của người cha đội trưởng cần cù làm giàu, trở thành "gia đình giàu có" được mọi người trong đội ca ngợi.
Nhưng dạng gia đình giàu có này còn vì mấy quả trứng gà trình diễn cung tâm kế, mà vị đồng chí thanh niên trí thức trong âm thầm, vậy mà gặm thịt đóng hộp trong nhà gửi tới, đây là gia đình thần tiên gì vậy, thật hận không thể gả đi ngay và luôn.Hơn nữa theo lời giải thích của mẹ cô và các bác gái, đồng chí Tiểu Tống chẳng những có đủ loại thịt hộp, trong tay còn có phiếu có tiền, thỏa với điều kiện cao giàu đẹp trai, vừa cho đám con nít ăn kẹo, vừa cho người khác mượn áo bành-tô, người ngốc nhiều tiền coi tiền như rác sống sờ sờ.
Phi, là Lôi Phong sống lấy giúp người làm niềm vui.Tổng kết một câu, vị đồng chí này quả thực là phiếu lương thực đo ni đóng giày cho Diệp Thư Hoa.Ban đầu Diệp Thư Hoa không nghĩ tới sẽ có ý tới thanh niên trí thức, là bởi vì cô còn trinh tiết, càng muốn tiếp thu ý kiến của đồng chí Vương Thúy Phân, thông qua gả cho người có tiền để thực hiện ước mơ vĩ đại của xã hội khá giả áo cơm không lo.Nói người giàu đương nhiên không bao gồm thanh niên trí thức, không cần Vương Thúy Phân vòng vèo trọng điểm, bản thân Diệp Thư Hoa cũng biết, kết hôn với thanh niên trí thức e rằng không phải hưởng phúc mà là chịu tội, bởi vì bọn họ căn bản không ổn định.Hiện giờ đã là giai đoạn sau của vận động thanh niên trí thức lên núi xuống nông thôn, chính sách của trung ương đối với thanh niên trí thức đã không còn nghiêm khắc giống như quá khứ nữa, đã có vô số thanh niên trí thức thông qua tìm quan hệ, đủ loại lý do bệnh tật hoặc điều động trở về thành phố.
Mà những thanh niên tri thức trở về thành phố, có vài thanh thiên trí thức cũ đợi ở nông thôn hơn bảy, tám năm, bọn họ ở trong tháng ngày ngày qua ngày làm lụng, không nhìn thấy hi vọng về nhà hoàn toàn mất hết hy vọng chấp nhận số phận.
Có vài thanh niên trí thức kết hợp sinh sống với nhau, cũng có rất nhiều người kết hôn với dân địa phương, trở thành một nông dân hoàn toàn.Những thanh niên trí thức nữ đã sớm có gia đình, bởi vì nguyên nhân chính sách, cố ý ly hôn, một thân một mình trở về thành phố.
Diệp Thư Hoa không biết bọn họ lén lút cam kết với người nhà thế nào, thế nhưng mười mấy đại đội trong công xã bọn họ, mỗi một đại đội đều lục tục có thanh niên trí thức thành công trở về thành phố, không có một ai về quê hương thăm viếng người nhà ở đây..
Danh sách chương