Thái độ tích cực nhận sai như vậy đúng là đánh động đến Vương Thúy Phân, thêm vào đồng chí Vương cũng không phải vợ hiền mẹ tốt truyền thống.
Bởi vì so với những người được gọi là "phụ nữ tốt", tính cách của bà ấy quá hiếu thắng, tâm tư cá nhân hơi nặng.Vì lẽ đó, ngược lại trong lòng bà ấy đồng ý với ý nghĩ của Diệp Thư Hoa, ngoài miệng con gái luôn nói "nghe cha mẹ làm chủ", trong lòng cũng nên có tính toán, mới có thể thật sự sống tháng ngày tốt đẹp.Điểm ấy con gái út đúng là rất giống bà ấy.
Tâm tư Vương Thúy Phân xoay chuyển một vòng, rốt cục ở dưới sự nhõng nhẽo đòi hỏi của Diệp Thư Hoa, mở miệng giải thích."Con làm tốt việc của con đi, không cần phải lo lắng người trong đội, coi như ngày nào đó có người vừa ý đến đại đội chúng ta hỏi thăm, bọn họ cũng sẽ không nói con không tốt ở trước mặt người ngoài.
Bởi vì đều là một đại đội, ngẩng đầu không gặp cúi đầu nhìn, không đáng làm loại chuyện tổn hại người nhưng không có lợi này."Diệp Thư Hoa nghe như hiểu mà không hiểu, vừa định hỏi rằng “nếu tất cả mọi người có thể nói tốt giúp cô, vậy có phải cô không cần cố ý biểu hiện”, thì nghe mẹ cô dừng một chút lại tiếp tục nói."Lại nói con mới mười bảy tuổi, lấy chồng còn sớm lắm, bắt đầu từ bây giờ con chú ý đi, qua nửa năm một năm, bảo đảm trong lòng toàn bộ đại đội đều cảm thấy con rất tốt."Ý của Vương Thúy Phân là muốn cổ vũ Diệp Thư Hoa không ngừng cố gắng, không biết sao cô nghe đến đó cả người đều trợn tròn mắt, bật thốt lên: "Vì thế ít nhất phải qua nửa năm một năm nữa con mới có thể kết hôn sao?"Giọng điệu này nghe cũng không vui vẻ lắm, bước chân Vương Thúy Phân dừng lại, hoàn toàn bối rối liếc nhìn Diệp Thư Hoa một chút, không chút biến sắc hỏi: "Làm sao, con đợi không nổi à?""Con chỉ quá bất ngờ thôi." Diệp Thư Hoa theo bản năng lắc đầu.Diệp Thư Hoa nói thật lòng, đời trước áo cơm không lo, hôn nhân cũng không nằm trong phạm vi suy xét của cô, xuyên qua rồi cũng không thể thành kẻ cuồng kết hôn trong giây lát, cô chỉ hi vọng mau chóng thoát khỏi tình cảnh bây giờ.Nhưng thời đại này lại quá mức đặc biệt, không thể thông qua đi học nhảy ngành nông nghiệp, không có cách nào kinh thương làm ăn.
Muốn làm ăn mày cũng không có tư cách, ra ngoài không có thư giới thiệu sẽ bị bắt, đương nhiên cũng không thể thông qua tìm việc làm nuôi sống chính mình.
Một nhà quê như cô muốn vào thành phố sinh hoạt, cách đáng tin nhất chính là tìm người thành phố mà lấy.Diệp Thư Hoa vốn không phải người ý chí kiên định, độc lập tự cường, nếu dung mạo của cô rất đẹp, có hi vọng gả vào thành phố, tại sao không nắm chắc?Hơn nữa theo khuôn mặt này càng lớn càng giống đời trước, Diệp Thư Hoa cũng càng ngày càng tự tin tràn đầy, dựa vào tư chất bây giờ của cô, tuyệt đối ổn, cô muốn gả cho người cao giàu đẹp trai ngay lập tức, ăn gà vịt cá thịt! Vào lúc này nghe Vương Thúy Phân nói cái gì mà nửa năm một năm, Diệp Thư Hoa đương nhiên cuống lên.Nhưng cô sốt ruột chính là vì chuyện vào thành phố, mà không phải mình kết hôn.Vương Thúy Phân thấy cô phủ nhận không chút nghĩ ngợi, cũng thở phào nhẹ nhõm, con gái không muốn gả là tốt rồi.Đáng tiếc bà ấy mới vừa thả lỏng không bao lâu, đã bị một câu hỏi của con gái ngốc của mình chọc tức suýt nữa nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên!Diệp Thư Hoa cẩn thận từng li từng tí hỏi mẹ cô: "Vậy… nếu như con muốn kết hôn sớm một chút thì sao?"Vương Thúy Phân là người phụ nữ rất khôn khéo, não cũng to, lúc trước khi Diệp Thư Hoa sốt ruột vì danh tiếng hỏng không dễ lấy chồng, bà ấy đã hơi nghi ngờ rồi.
Nhưng đồng chí Vương đa nghi đồng thời còn có thói quen bao che khuyết điểm, đặc biệt là cặp trai gái út mình thương yêu nhất.
Con trai nhỏ quanh năm ở trong thành phố không thấy, con gái út ở bên cạnh là của quý trong lòng, Vương Thúy Phân thường xuyên cảm thấy con gái nhỏ quá ngốc quá ngây thơ.
Nhưng trong lòng người tin tưởng nhất cũng là cô, đặc biệt là sau khi bị bệnh, con gái nhỏ dính bà ấy còn nhiều hơn cha, bà ấy không tin một đứa trẻ ngoan như vậy sẽ vô duyên vô cớ thèm gả.Nhất định là có người dẫn dụ cô!Vương Thúy Phân tin tưởng không nghi ngờ đối với kết luận này, dù sao con gái út của mình càng lớn càng xinh đẹp, còn đẹp hơn thanh niên trí thức tới từ trong trong thành phố.
Có mấy thanh niên trí thức lúc mới vừa xuống, còn quyến rũ toàn bộ nhóc con trong đại đội thần hồn điên đảo, xong việc thì giúp đỡ thanh niên trí thức trong thành phố làm việc.
Tiểu Muội nhà bà ấy vừa đẹp đẽ vừa hào phóng, còn khiến người ta thích hơn đám thanh niên trí thức nữ nhìn người bằng lỗ mũi, lúc này mới đến căn tin mấy ngày, đám nhóc trong đội đó không có chuyện gì là đến đảo quanh trước mặt bọn họ..
Bởi vì so với những người được gọi là "phụ nữ tốt", tính cách của bà ấy quá hiếu thắng, tâm tư cá nhân hơi nặng.Vì lẽ đó, ngược lại trong lòng bà ấy đồng ý với ý nghĩ của Diệp Thư Hoa, ngoài miệng con gái luôn nói "nghe cha mẹ làm chủ", trong lòng cũng nên có tính toán, mới có thể thật sự sống tháng ngày tốt đẹp.Điểm ấy con gái út đúng là rất giống bà ấy.
Tâm tư Vương Thúy Phân xoay chuyển một vòng, rốt cục ở dưới sự nhõng nhẽo đòi hỏi của Diệp Thư Hoa, mở miệng giải thích."Con làm tốt việc của con đi, không cần phải lo lắng người trong đội, coi như ngày nào đó có người vừa ý đến đại đội chúng ta hỏi thăm, bọn họ cũng sẽ không nói con không tốt ở trước mặt người ngoài.
Bởi vì đều là một đại đội, ngẩng đầu không gặp cúi đầu nhìn, không đáng làm loại chuyện tổn hại người nhưng không có lợi này."Diệp Thư Hoa nghe như hiểu mà không hiểu, vừa định hỏi rằng “nếu tất cả mọi người có thể nói tốt giúp cô, vậy có phải cô không cần cố ý biểu hiện”, thì nghe mẹ cô dừng một chút lại tiếp tục nói."Lại nói con mới mười bảy tuổi, lấy chồng còn sớm lắm, bắt đầu từ bây giờ con chú ý đi, qua nửa năm một năm, bảo đảm trong lòng toàn bộ đại đội đều cảm thấy con rất tốt."Ý của Vương Thúy Phân là muốn cổ vũ Diệp Thư Hoa không ngừng cố gắng, không biết sao cô nghe đến đó cả người đều trợn tròn mắt, bật thốt lên: "Vì thế ít nhất phải qua nửa năm một năm nữa con mới có thể kết hôn sao?"Giọng điệu này nghe cũng không vui vẻ lắm, bước chân Vương Thúy Phân dừng lại, hoàn toàn bối rối liếc nhìn Diệp Thư Hoa một chút, không chút biến sắc hỏi: "Làm sao, con đợi không nổi à?""Con chỉ quá bất ngờ thôi." Diệp Thư Hoa theo bản năng lắc đầu.Diệp Thư Hoa nói thật lòng, đời trước áo cơm không lo, hôn nhân cũng không nằm trong phạm vi suy xét của cô, xuyên qua rồi cũng không thể thành kẻ cuồng kết hôn trong giây lát, cô chỉ hi vọng mau chóng thoát khỏi tình cảnh bây giờ.Nhưng thời đại này lại quá mức đặc biệt, không thể thông qua đi học nhảy ngành nông nghiệp, không có cách nào kinh thương làm ăn.
Muốn làm ăn mày cũng không có tư cách, ra ngoài không có thư giới thiệu sẽ bị bắt, đương nhiên cũng không thể thông qua tìm việc làm nuôi sống chính mình.
Một nhà quê như cô muốn vào thành phố sinh hoạt, cách đáng tin nhất chính là tìm người thành phố mà lấy.Diệp Thư Hoa vốn không phải người ý chí kiên định, độc lập tự cường, nếu dung mạo của cô rất đẹp, có hi vọng gả vào thành phố, tại sao không nắm chắc?Hơn nữa theo khuôn mặt này càng lớn càng giống đời trước, Diệp Thư Hoa cũng càng ngày càng tự tin tràn đầy, dựa vào tư chất bây giờ của cô, tuyệt đối ổn, cô muốn gả cho người cao giàu đẹp trai ngay lập tức, ăn gà vịt cá thịt! Vào lúc này nghe Vương Thúy Phân nói cái gì mà nửa năm một năm, Diệp Thư Hoa đương nhiên cuống lên.Nhưng cô sốt ruột chính là vì chuyện vào thành phố, mà không phải mình kết hôn.Vương Thúy Phân thấy cô phủ nhận không chút nghĩ ngợi, cũng thở phào nhẹ nhõm, con gái không muốn gả là tốt rồi.Đáng tiếc bà ấy mới vừa thả lỏng không bao lâu, đã bị một câu hỏi của con gái ngốc của mình chọc tức suýt nữa nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên!Diệp Thư Hoa cẩn thận từng li từng tí hỏi mẹ cô: "Vậy… nếu như con muốn kết hôn sớm một chút thì sao?"Vương Thúy Phân là người phụ nữ rất khôn khéo, não cũng to, lúc trước khi Diệp Thư Hoa sốt ruột vì danh tiếng hỏng không dễ lấy chồng, bà ấy đã hơi nghi ngờ rồi.
Nhưng đồng chí Vương đa nghi đồng thời còn có thói quen bao che khuyết điểm, đặc biệt là cặp trai gái út mình thương yêu nhất.
Con trai nhỏ quanh năm ở trong thành phố không thấy, con gái út ở bên cạnh là của quý trong lòng, Vương Thúy Phân thường xuyên cảm thấy con gái nhỏ quá ngốc quá ngây thơ.
Nhưng trong lòng người tin tưởng nhất cũng là cô, đặc biệt là sau khi bị bệnh, con gái nhỏ dính bà ấy còn nhiều hơn cha, bà ấy không tin một đứa trẻ ngoan như vậy sẽ vô duyên vô cớ thèm gả.Nhất định là có người dẫn dụ cô!Vương Thúy Phân tin tưởng không nghi ngờ đối với kết luận này, dù sao con gái út của mình càng lớn càng xinh đẹp, còn đẹp hơn thanh niên trí thức tới từ trong trong thành phố.
Có mấy thanh niên trí thức lúc mới vừa xuống, còn quyến rũ toàn bộ nhóc con trong đại đội thần hồn điên đảo, xong việc thì giúp đỡ thanh niên trí thức trong thành phố làm việc.
Tiểu Muội nhà bà ấy vừa đẹp đẽ vừa hào phóng, còn khiến người ta thích hơn đám thanh niên trí thức nữ nhìn người bằng lỗ mũi, lúc này mới đến căn tin mấy ngày, đám nhóc trong đội đó không có chuyện gì là đến đảo quanh trước mặt bọn họ..
Danh sách chương