Từ Ninh luôn cảm thấy nữ chính và nam chính tới đây xong, khu thanh niên trí thức sẽ vô cùng náo nhiệt, cô không muốn trộn lẫn vào bên trong.
Khi Từ Ninh đang hồi ức lại cốt truyện trong sách, Lý Phượng Kiều và Lâm Thu Hoa đã ăn cơm xong đi tới.
Hai người không nói chuyện, tiến vào là nằm trên giường đất ngủ.
Nghe tiếng ngáy của hai người, Từ Ninh cũng mơ mơ màng màng ngủ mất.
Khi tỉnh lại đã hơn 4 giờ chiều, 5 giờ sẽ tan làm.
Từ Ninh lập tức rời giường, muốn làm xong cơm tối của hai chị em trước khi thanh niên trí thức tan làm trở về.
Từ Ninh cho gạo vào trong nồi định nấu cháo, cơ thể của hai chị em đều phải chậm rãi dưỡng, ăn quá nhiều dầu mỡ thì dạ dày không chịu nổi.
Cháo trong nồi đun nhỏ lửa, Từ Ninh cắt nửa cân thịt trong 1 cân thịt ba chỉ định rán lấy mỡ heo.
Cắt thịt heo xong, lại đến đất phần trăm hái ít đậu que, một quả cà tím, định rán mỡ heo, dùng tóp mỡ nấu đậu que cà tím.
Khi Từ An cắt cỏ heo trở về, Từ Ninh đã đặt cơm lên bàn.
Hai bát cháo thơm ngào ngạt, một bát đậu que cà tím hầm tóp mỡ, còn có bánh bao thịt giữa trưa hai người ăn còn thừa.
Từ Ninh thấy Từ An đã trở về bảo cậu bé đi rửa mặt rửa tay, đợi cậu bé rửa mặt đi đến phòng bếp, vội vàng bưng cốc nước sôi để nguội cho cậu bé, bảo cậu bé chậm rãi uống.
Đợi cậu bé uống nước xong, hai người mới bắt đầu ăn cơm.
Mỗi người một bát cháo, một cái bánh bao, còn đầy đồ ăn, hai người đều ăn no căng.
Từ An bảo Từ Ninh ngồi nghỉ ngơi, cậu bé đi rửa bát, nói xong thì ôm bát đi rửa.
Từ Ninh để cậu bé làm, dù sao chỉ có hai ba cái bát, Từ Ninh nấu cơm xong thì rửa sạch nồi.
Nhìn cậu bé đang rửa bát, Từ Ninh đến phòng sắp xếp lại đồ trong sọt.
Sắp xếp đồ mang đến nhà trưởng thôn trước, nửa cân thịt heo, nửa cân đường đỏ, nửa cân bánh trứng, đồ dư lại đều đặt trong ngăn tủ, khóa lại.
Từ Ninh nghĩ một lát, lại lấy hai ấm nước quân dụng trong không gian ra, một cái cho trưởng thôn, một cái để bên ngoài cho hai chị em dùng.
Mới thu dọn đồ xong xuôi, Từ An đi vào, nhìn thấy hai ấm nước mới đặt ở trên giường đất, vội hỏi:“Chị, ấm nước này lấy đâu ra vậy ạ?”“Hôm nay đến huyện thành mua, hai ta dùng một cái, một cái tặng cho trưởng thôn.
”Từ An gật đầu, nhỏ giọng nói: “Chị, vậy khi nào chúng ta đến nhà trưởng thôn?”“Đợi trời tối lại đi.
”Tặng quà mà, chắc chắn là đêm khuya yên tĩnh tặng mới tiện!Sắp xếp đồ xong, hai chị em cầm thùng đi gánh nước.
Hôm nay đến lượt ba thanh niên trí thức nam gánh nước, nhưng bọn họ đã chia cơm với người ta, cho nên không tiện chiếm tiện nghi phương diện này.
Giếng nước gần khu thanh niên trí thức nhất cách khoảng 20 mét, phía giữa cách một chuồng bò, chuồng bò này to cỡ hai khu thanh niên trí thức, chiếm hẳn là hơn ba mẫu.
Bên trong chuồng bò có sáu con trâu, trước đây do một ông cụ què chân góa bụa trong thôn canh giữ.
Trong năm 67 lại có hai vợ chồng bị điều xuống tới, hai vợ chồng khoảng hơn 40 tuổi, từ trước tới nay chưa từng thấy bọn họ nói chuyện, trong thôn cũng không có người để ý tới bọn họ.
Khi tới ngày mùa xuống ruộng lao động, khi còn lại thì ở chuồng bò chăm sóc gia súc, thỉnh thoảng còn thấy hai người lên núi kiếm củi hái rau dại.
Từ Ninh cũng suy nghĩ, cha mẹ của nguyên chủ xuống nơi này cải tạo, xem như rất tốt so với nơi khác.
Nơi này dân phong còn tính thuần phác, trưởng thôn cũng tương đối chính trực, không như ở trong thành phố lượng công việc rất nhiều, công điểm tính ít, trên tinh thần không bị tra tấn, cuộc sống có thể chịu đựng được.
Nếu cô và Từ An có thể thuận lợi xây nhà dọn ra, lại mở cửa nhỏ ở phía sau, như vậy qua lại chuồng bò càng tiện.
Khu thanh niên trí thức và chuồng bò gần núi Đại Thanh, cách trong thôn còn một khoảng.
Nghe thím Đại Xuyên nói, trước đây khi sửa chuồng bò ông cụ trong thôn nói nơi này không phì nhiêu, sản lượng hoa màu thấp nên xây chuồng bò ở chỗ này.
Mấy năm trước khi nhóm thanh niên trí thức đầu tiên xuống nông thôn, ở nhờ trong nhà thôn dân, thời gian lâu dần mâu thuẫn xảy ra, mấy thanh niên trí thức ầm ĩ đến quê nhà.
.