Thím Đại Xuyên cười nói: “Đúng vậy đúng vậy, nên như vậy, mau trở về nằm đi, hai ngày này đừng bắt đầu làm việc, dưỡng thương trước đã.
”Từ Ninh cười đáp lại, dẫn theo Từ An trở về khu thanh niên trí thức.
Khu thanh niên trí thức đã không có ai, hẳn là bắt đầu làm việc.
Từ An cầm trứng gà đi tới phòng bếp, đổ nước vào trong nồi, tính toán luộc trứng gà cho Từ Ninh.
Từ Ninh bảo cậu bé đi nhóm lửa, cô nấu.
Nhưng Từ An không cho, nói: “Chị, chị đi nằm đi, em nấu xong thì đưa qua cho chị.
”Từ Ninh để cho cậu bé nấu, cậu bé rửa sạch mới cho vào.
Khi cậu bé nhóm lửa luộc trứng gà, Từ Ninh lại đến đất phần trăm nhìn một lát.
Càng nhìn càng cảm thấy chỗ này được, nhìn khoảng 60 mét vuông, sau khi dọn sạch cỏ dại và tảng đá bên cạnh, hẳn là có thể dựng thành hai gian phòng.
Sát bên trái cách đó không xa còn có WC nhỏ, ngày mai phải đến thành phố một chuyến, tìm cớ lấy đồ trong không gian ra.
Bên Từ Ninh tính toán ngày mai đến thành phố, Từ An ở phòng bếp gọi cô qua ăn trứng gà.
Cô đi tới nhà bếp, cơ thể này đã lâu không được ăn no, vừa nghe nói trứng gà chín thì bước nhanh hơn.
Đi đến phòng bếp Từ An đã đặt bốn quả trứng gà vào bát, nhìn thấy cô tiến vào vội vảo cô ngồi xuống ăn.
Từ Ninh bảo cậu bé ngồi xuống, lấy hai quả trong bát đưa cho cậu bé, nói: “Ăn đi! Chúng ta mỗi người hai quả…”Từ An đặt hai quả trứng lại vào bát cô, nói: “Chị ăn đi, em không đói bụng, cho chị bồi bổ cơ thể.
”Vừa nói còn vừa nuốt nước bọt, Từ Ninh nhìn cảm thấy buồn cười lại chua xót.
Từ Ninh bóc trứng gà, đặt bên miệng Từ An nói: “Tiểu An không ăn, chị cũng không ăn.
”Cuối cùng Từ An ăn một quả, còn một quả nói gì cũng không chịu ăn, nói để lại buổi tối cho chị ăn.
Từ Ninh hết cách với cậu bé, nghĩ tới ngày mai vào thành phố một chuyến, lấy ra nhiều vật tư từ không gian một chút.
Từ An ăn trứng chim xong thì đi cắt cỏ cho heo, mỗi ngày cậu bé cắt bốn giỏ cỏ cho heo, có hai công điểm.
Từ Ninh nằm trên giường, nhắm mắt suy nghĩ con đường sau này đi thế nào.
Vừa rồi soi gương, ngũ quan của nguyên chủ có bảy tám phần tương tự cô, nhưng khi cười đôi mắt sóng nước mênh mông, rất đẹp.
Đẹp hơn đôi mắt cận thị của cô lúc trước nhiều, ở thời đại như vậy, nguyên còn có gia đình như thế, dáng vẻ xinh đẹp cũng không phải chuyện tốt gì, xem ra phải thay đổi hình tượng và tính cách của mình hiện giờ.
Nghĩ ngợi lung tung mơ mơ màng màng ngủ mất, đợi bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện Từ Ninh mới tỉnh lại, mở cửa thì thấy đều đã tan làm, Từ An cũng mới từ phòng thanh niên trí thức nam ra.
Nhìn thấy Từ Ninh thì chạy tới nói: “Chị, đầu chị còn đau không?”Không hỏi thì không cảm thấy gì, lúc này vừa hỏi thì cảm thấy miệng vết thương thật đau.
Miệng vết thương tê rần, tâm trạng sẽ không tốt, tâm trạng không tốt thì muốn tìm việc, tìm ai gây sự, đương nhiên là tìm đầu sỏ.
Cũng không quan tâm Từ An hỏi có đau hay không, cầm cây gậy buổi sáng đi đến trước mặt Lý Phượng Kiều.
Nghiêm mặt híp mắt, hỏi 20 quả trứng gà kia đã chuẩn bị xong chưa? Lý Phượng Kiều sợ tới mức lắp bắp:“Rửa mặt xong sẽ đi mua.
”Từ Ninh nghe thấy cô ta nói rửa sạch mặt sẽ đi mua, cầm gậy nhìn cô ta một cái rồi trở về phòng, Từ An đi theo sau mông chị gái đi vào.
Ba thanh niên trí thức nam liếc nhau, tiếp tục làm việc của mình.
Sắc mặt Lý Phượng Kiều và Lâm Thu Hoa đều rất khó coi, nhưng mà đều không nói chuyện, Lý Phượng Kiều rửa sạch mặt đi ra ngoài.
Lâm Thu Hoa đến phòng bếp nấu cơm, cơm tối vẫn là mỗi người hai cái bánh ngô, xào ít đậu que, tất cả mọi người im lặng ăn cơm, người nào cũng không mở miệng.
Từ Ninh ăn cơm tối với em trai ở bên ngoài nói chuyện một lát, sau đó mỗi người trở về phòng nghỉ ngơi.
Cô trở lại phòng thì thấy gần lò sưởi cô đặt ở đầu giường ngủ, có một rổ trứng gà, đếm một lát, vừa tròn 20 quả.
Từ Ninh hừ một tiếng, xem ra rất dễ làm, chỉ cần dùng miệng là được.
Ngáp một cái, nằm trên giường ngủ.
.