Chương 82
Ngô Bình: “Kiều Ba đó nổi tiếng trong giang hồ lắm à?”
Chu Thanh Nghiên gật đầu: “Tôi nghe nói ông ta là một cao thủ khá có tiếng ở Kiếm Nam, nhờ giỏi Thiết Sa Chưởng nên có rất nhiều người theo học, ông ta mở nhiều võ quán lắm. Bây giờ, ông ta còn là chủ tịch của tập đoàn Thiết Sa ở Kiếm Nam, khối tài sản cả chục tỷ đấy”.
Ngô Bình lắc đầu: “Đã ở địa vị cao như vậy rồi mà sao vẫn ra tay ác độc thế?”
Chu Thanh Nghiên: “Nghe nói người này rất nóng tính, từng đánh chết cả con trai ruột của mình.
Ngô Bình: “Vậy nhà cô phải cẩn thận, nghe căng đấy”.
Khi hai người đang nói chuyện thì ngoài cửa có tiếng động, Chu Truyền Võ đã về, cánh tay trái ông ấy buông thõng, hình như đã bị thương.
Chu Thanh Nghiên hoảng sợ rồi vội hỏi: “Bố, tay bố sao thế?”
Chu Truyền Võ giận dữ nói: “Bố đã quỳ xuống rồi mà ông ta vẫn không chịu thôi, vẫn đòi diệt cả nhà mình. Thanh Nghiên, con mau đi với cậu Ngô đi”.
Chu Thanh Nghiên lắc đầu: “Không, có chết thì cả nhà mình cùng chết!”
“Im miệng! Con ở lại thì chỉ như tự sát thôi, nghe lời bố, con phải sống cho tốt”, ông ấy trầm giọng nói, vành mắt đã đỏ hoe.
Chu Thanh Nghiên bật khóc nức nở, nhưng không chịu đi.
Ngô Bình thấy đau đầu, người bệnh còn chưa ổn định sức khoẻ thì anh chưa thể đi đâu được.
Trầm mặc một lát, anh chợt hỏi Chu Thanh Nghiên: “Thanh Nghiên, cô có bạn trai chưa?”
Chu Thanh Nghiên ngẩn ra: “Chưa”.
Anh gật đầu: “Vậy từ giờ, cô sẽ là bạn gái của tôi. Với cương vị là bạn trai, đương nhiên tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn nhà bạn gái mình gặp nạn”.
Chu Truyền Võ mừng rỡ: “Cậu Ngô, cậu…”
Ngô Bình bình thản nói: “Chú ơi, từ giờ chú cứ gọi cháu là Ngô Bình”.
Chu Truyền Võ hít sâu một hơi rồi nói: “Ngô Bình, cháu không cần lo về chuyện này đâu. Kiều Ba rất mạnh, chú không muốn người khác bị liên luỵ”.
“Giờ cháu không phải người ngoài nữa rồi”, nói rồi, Ngô Bình ngoảnh sang hỏi Chu Thanh Nghiên: “Đúng không?”
Chu Thanh Nghiên cắn môi rồi gật mạnh đầu, sau đó nhào vào lòng Ngô Bình.
Cảm nhận được xúc cảm mềm mại trong lòng, Ngô Bình thấy hơi rung động, anh vỗ vai Chu Thanh Nghiên: “Không có gì, anh có cách chuyên khắc chế Thiết Sa Chưởng rồi”.
Chu Thanh Nghiên thấy vô cùng cảm kích, cô ấy biết Ngô Bình làm vậy là vì gia đình mình. Người ngoài muốn ra tay giúp đỡ thì phải có một lý do nào đó, nếu không sẽ khiến đối phương thấy khó xử.
Rời khỏi vòng tay của Ngô Bình, Chu Thanh Nghiên nói: “Giờ chúng ta phải làm gì?”
Chu Thanh Nghiên hỏi Chu Truyền Võ: “Trước đó, chú nói đã mời cao thủ đến giúp đúng không?”