Trên trán Trần Mộ mồ hôi chảy thành dòng, hắn đang nhìn chằm chằm vào màn hình. Không biết rằng hắn duy trì tư thế này đã ba giờ. Cấu vân trên màn hình cổ quái đến lạ! Trần Mộ vắt hết óc mới miễn cưỡng phân biệt ra một loại kết cấu, còn lại hầu hết hắn đều không nhận ra. Mà phân biệt ra loại cấu vân kia, hắn cũng tốn hao cực lớn tâm lực.
Khi hắn vừa mới cân nhắc tạm xác định được hiệu ứng của cấu vân, màn hình đột nhiên tối sầm đem Trần Mộ từ trong suy tư bừng tỉnh.
Đầu óc u mê cố trấn định lại hắn xem xét bốn phía, ba giờ thời gian suy luận, làm hắn khó có thể phục hồi tinh thần lại lập tức. Gần mười phút, hắn mới dần dần tỉnh táo. Đột nhiên cảm giác cả người ẩm ướt rin rít, phi thường khó chịu, mới biết, cả người mình mồ hôi đã tuôn ướt đẫm.
Cấu vân kia cổ quái đến cực điểm, thật khác xa thiên du liên bang tạp phiến hệ thống, Cũng sai biệt nhiều với lý luận của thần bí tạp phiến. Bất quá, cũng may không phải hoàn toàn không tương hợp. Trần Mộ có thể phân biệt ra một loại cấu vân, đó là nhờ lý luận trong thần bí tạp phiến.
Đây là một loại cấu vân phi thường cùng loại với lý luận trù, bất quá cũng có sai biệt nhất định. Nếu như nói về mức độ tinh diệu, so với trù tạp tri thức của thần bí tạp phiến vẫn hơn một chút. Thật không dám nghĩ ba tiếng mới có thể miễn cưỡng phân biệt ra một loại cấu vân. cấu vân kia đối với hắn mà nói, thật là thâm sâu khó dò.
Lắc lắc cái cổ đã tê rần, quay đầu lại nhìn qua A Phương Tác, gặp vẻ mặt lã này trầm mê nhìn chằm chằm màn hình đang hiện thị một bản vẽ cực kì phức tạp, chỉ nhìn lướt qua Trần Mộ liền thu hồi ánh mắt, hắn biết nếu nhìn kỹ vào sẽ hoa mắt như chơi.
Nhìn quanh bốn phía, Trần Mộ trong lòng không nhịn được cười khổ, ở dạng tình trạng này. Mình đã mê mẫn mất bao nhiêu thời gian?. Chẳng bảo sao mình cùng A Phương Tác lại được xếp cùng một chỗ, ra là mình cùng A Phương Tác nếu so với mấy tên khùng cũng không phân biệt quá lớn a.
Khôi phục lại tỉnh táo Trần Mộ bắt đầu đánh giá chung quanh.
Chung quanh tối như hủ nút, chỉ có một màn hình lơ lững ở giữa không trung.
Kinh nghiệm nói cho hắn, nếu như không tìm ra được phương pháp, sẽ không cách nào thoát khỏi ảo giác cường đại này. Lần này khác hẳn lần đầu tiên tiến vào thần bí tạp phiến. ảo giác trong thần bí tạp phiến dù sao cũng do hắn phóng xuất ra, đối với hắn rất an toàn. Nhưng là ảo giác lúc này. Mặc dù cũng là do hắn kích động, nhưng người giải trừ lại không phải là hắn.
Lần này không thể nghi ngờ rất là hung hiểm.
Đúng lúc này, đột nhiên thanh âm nọ lại vang lên:
- Quyền hạn mới bắt đầu, phân tích kết thúc!
Trước mặt đột nhiên bắn ra một màn hình, làm hắn giật mình. Màn hình hiện lên một rừng chữ số, thấy vậy Trần Mộ hoa cả mắt. Không hiểu ra sao.
Bất quá cái kia thanh âm lại giải khai cho hắn nghi hoặc:
- Hệ thống hư hỏng không ổn định, ưu tiên tự động khôi phục, phân tích khả năng cống hiến giá trị, đối tượng đạt mức độ cấp 15. Đạt vị trí phân tích giả cao nhất. Chúc mừng ngươi, ngươi đạt được quyền hạn kiểm soát cao nhất trong hệ thống trừ mức độ ưu tiên tự động.
Những lời này làm cho Trần Mộ hơi không rõ ràng, hắn cái hiểu cái không:
- Cái gì là quyền hạn cao nhất.
- quyền hạn cao nhất tức có quyền khống chế hệ thống. Bởi vì ngươi độ cống hiến phân số cao nhất, không đi ngược lại trắc nghiệm dưới mọi tình huống. Ngươi có được quyền hạn trong quyền khống chế cao nhất.”
Nghe giải thích như vậy Trần Mộ vẫn như cũ không hiểu mô tê, bất quá hắn nghe kịp các chữ quyền khống chế cao nhất.
- Nói cách khác, ta được quyền khống chế ngươi? Trần Mộ cẩn thận hỏi dò.
- Không thể.
Đối phương cự tuyệt phi thường dứt khoát.
Trần Mộ ồ một tiếng, trong lòng cũng không cảm thấy thất vọng. Nếu như đối phương đáp ứng, hắn ngược lại có thể hãi hùng khiếp vía.
- Ngươi là ai?
Trần Mộ hỏi vấn đề đơn giản nhất. Chỉ cần đối phương đồng ý đàm thoại đã tốt lắm rồi.
- Hệ thống.
Trần Mộ lặp đi lặp lại từ này mấy lần, nhưng lại vẫn như cũ không hiểu ra là gì.(* dân tạp tu mù tin học giống ta)
- Đây là nơi nào?
Trần Mộ tiếp tục hỏi.
- Hạ thành.
- Hạ thành?
Danh xưng cổ quái làm Trần Mộ chú ý.
- Đúng.
- Các người kia thế nào?
Trần Mộ nhớ tới đồng bạn. Tránh không được hỏi.
- Trừ một người chết do nguyên nhân cố chống lại trắc nghiệm, những người còn lại hoàn hảo.
Hệ thống trả lời làm cho Trần Mộ trong lòng căng thẳng:
- Ai đã chết?
Trần Mộ trước mặt lập tức hiện ra màn hình,chiếu hình ảnh Bá Vấn nhìn đã mất đi sinh cơ, Trần Mộ trong lòng tư vị rối loạn. Mặc dù Bá Vấn đối với hắn mà nói, là một uy hiếp. Nhưng tận đáy lòng, nếu dứt bỏ ân oán, Trần Mộ đối với năng lực của Bá Vấn phi thường coi trọng. Hắn vẫn cho rằng Bá Vấn lợi hại nhất trong ba người, vô luận là tâm kế mưu lược, hay lực chiến đấu cá nhân.
Bá Vấn chết, Trần Mộ cũng không có bi thương nhiều. Bá Vấn là người hắn cảnh giác nhất dù coi trọng. Nếu có cơ hội giết Bá Vấn, Trần Mộ phỏng chừng chính mình đã ra tay. Đồng dạng, nếu chính mình cho Bá Vấn cơ hội, Bá Vấn cũng nhất định không nương tay. Song phương lập trường rất rõ ràng.
- Những người khác đâu? Bọn họ phân số bao nhiêu?
Hình ảnh đầu tiên hiện ra chính là Duy A, thanh âm hệ thống bình thản lạnh như băng nói:
- Phân số cao nhất, phân loại thành viên chiến đấu, chiến đấu phân số lớn hơn cấp 65, đề nghị tiến hành khảo sát chuyên môn chiến đấu
Cấp 65! Ngẫm lại chính mình mới có cấp 15, Trần Mộ há hốc mồm, vẻ mặt đình trệ.
- Duy A đạt cấp 65, hắn mới là người có cấp độ cao nhất, tại sao ta lại được quyền hạn cao nhất?
Trần Mộ không nhịn được hỏi.
- Hắn là phân số chiến đấu, ngươi là phân số kỹ thuật. Ưu tiên khôi phục hệ thống, phán đoán ngươi số giá trị cống hiến cao hơn.
Hệ thống phi thường đơn giản nói.
- Phân số kỹ thuật?
Trần Mộ nhất thời dở khóc dở cười, nguyên lai hệ thống coi mình như Kỹ thuật viên.
Liếc liếc mắt một nhìn A Phương Tác còn đang trầm mê, Trần Mộ chỉ chỉ, hỏi:
- Hắn đích phân số bao nhiêu?
- Cấp 9.
Hệ thống ngắn gọn trả lời.
- Những người khác đâu?
Màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh mọi người, phía dưới bọn họ hiển thị độ phân tích chuyên môn. Làm Trần Mộ dở khóc dở cười chính là, Trình Anh phân số chuyên môn ghi chú: Hậu cần! Trần Mộ thật sự không rõ, hệ thống như thế nào lại đem một tạp tu chiến đấu biến thành nhân viên hậu cần. Vừa nghĩ đến Trình Anh vận tạp dề, tay phải cầm cái muỗng cực lớn, tay trái mang theo một thùng khoai tây thịt bò, thật sự là......
Trừ Duy A, không người nào phân số vượt qua mười lăm phân, càng làm cho Trần Mộ không nhịn được một lần nữa cảm khái: Duy A thật cường hãn!
Trần Mộ hiểu được, nếu muốn thoát ly khốn cảnh, phải thu thập đủ tin tức, cho nên hắn không ngừng cùng hệ thống trao đổi. Rất nhanh, hắn hiểu cái gọi là “Quyền khống chế cao nhất” Là gì
Không đáng giá. Bởi vì cống hiến phân số quá thấp, quyền hạn có được ít đến thương cảm. Có một chi tiết, thường thường khoảng bốn năm mới đạt phân số cống hiến tối đa.
Ngoài ra, Trần Mộ biết thêm rất nhiều tin tức có ích.
Bọn họ hiện tại ở trong một trụ sở dưới đất, trụ sở này tổng cộng có bảy tầng, mà hiện tại, chỉ tầng một sát mặt đất còn nguyên vẹn. Trên thực tế, tầng một chỉ nguyên vẹn có hai mươi phần trăm. Hơn nữa làm cho Trần Mộ càng bất ngờ chính là hệ thống phân tích đã tiêu hao hầu hết năng lượng, trụ sở này chỉ có thể duy trì hoạt động đến năm ngày sau nếu không tu sửa kịp thời.
Không có nguy hiểm! phát hiện này rốt cuộc làm cho Trần Mộ thở phào nhẹ nhõm. Tất cả tin tức hệ thống cung cấp chỉ rõ, bọn họ an toàn,ít nhất là tạm thời an toàn.
Mà khi Trần Mộ thấy bản đồ tầng một, hắn thất kinh.
Cái trụ sở dưới đất này diện tích cực kỳ to lớn!
Khó trách nó kêu là hạ thành, trong mắt Trần Mộ nó quả thực có thể so sánh một thôn trấn nhỏ! Hơn nữa, Trần Mộ phát hiện, tầng thứ nhất có rất nhiều căn phòng, ước chừng có một ngàn sáu trăm căn, bố trí tựa như tổ ong. Tầng thứ nhất không gian thật sự rất lớn, độ cao là bốn mươi lăm thước!
Rất khó tưởng tượng, trụ sở tiên tiến như thế lại nằm ngầm dưới đất, lại không thể xác định niên đại của nó! Thật sự làm người khác khó có thể tin! Trần Mộ thậm chí tin tưởng, tại thiên du liên bang dù là trụ sở ngầm hạng nhất cũng sẽ không so lại nơi này.
Hơn nữa, tất cả đồ vật tại đây, đều là do kim loại chế thành. Phải khai thác bao nhiêu kim loại khoáng thạch? Phải cao siêu kỹ thuật kim loại cỡ nào? Và phải cần bao nhiêu nhân lực vật lực?
Số lượng phòng trống lưu lại, tiết lộ một tin tức, đã từng có rất nhiều người sinh hoạt trong trụ sở này. Những người đó đâu? tại sao lại ly khai nơi này?
Trong lúc nhất thời, vô số câu hỏi bật ra trong lòng Trần Mộ.
Hệ thống báo cáo liên tục, đến bây giờ mới thôi, Trần Mộ cũng không có được tin tức căn bản nào về trụ sở, Tỉ như trụ sở thành lập lúc nào? Người thành lập là ai? Tại sao lại thành lập một tòa trụ sở khổng lồ như vậy?.
Nhưng ngay cả như vậy, trụ sở này lộ ra một phần thông tin, đã làm Trần Mộ rung động.
Bọn họ lại gặp vận xui!
Khi hắn vừa mới cân nhắc tạm xác định được hiệu ứng của cấu vân, màn hình đột nhiên tối sầm đem Trần Mộ từ trong suy tư bừng tỉnh.
Đầu óc u mê cố trấn định lại hắn xem xét bốn phía, ba giờ thời gian suy luận, làm hắn khó có thể phục hồi tinh thần lại lập tức. Gần mười phút, hắn mới dần dần tỉnh táo. Đột nhiên cảm giác cả người ẩm ướt rin rít, phi thường khó chịu, mới biết, cả người mình mồ hôi đã tuôn ướt đẫm.
Cấu vân kia cổ quái đến cực điểm, thật khác xa thiên du liên bang tạp phiến hệ thống, Cũng sai biệt nhiều với lý luận của thần bí tạp phiến. Bất quá, cũng may không phải hoàn toàn không tương hợp. Trần Mộ có thể phân biệt ra một loại cấu vân, đó là nhờ lý luận trong thần bí tạp phiến.
Đây là một loại cấu vân phi thường cùng loại với lý luận trù, bất quá cũng có sai biệt nhất định. Nếu như nói về mức độ tinh diệu, so với trù tạp tri thức của thần bí tạp phiến vẫn hơn một chút. Thật không dám nghĩ ba tiếng mới có thể miễn cưỡng phân biệt ra một loại cấu vân. cấu vân kia đối với hắn mà nói, thật là thâm sâu khó dò.
Lắc lắc cái cổ đã tê rần, quay đầu lại nhìn qua A Phương Tác, gặp vẻ mặt lã này trầm mê nhìn chằm chằm màn hình đang hiện thị một bản vẽ cực kì phức tạp, chỉ nhìn lướt qua Trần Mộ liền thu hồi ánh mắt, hắn biết nếu nhìn kỹ vào sẽ hoa mắt như chơi.
Nhìn quanh bốn phía, Trần Mộ trong lòng không nhịn được cười khổ, ở dạng tình trạng này. Mình đã mê mẫn mất bao nhiêu thời gian?. Chẳng bảo sao mình cùng A Phương Tác lại được xếp cùng một chỗ, ra là mình cùng A Phương Tác nếu so với mấy tên khùng cũng không phân biệt quá lớn a.
Khôi phục lại tỉnh táo Trần Mộ bắt đầu đánh giá chung quanh.
Chung quanh tối như hủ nút, chỉ có một màn hình lơ lững ở giữa không trung.
Kinh nghiệm nói cho hắn, nếu như không tìm ra được phương pháp, sẽ không cách nào thoát khỏi ảo giác cường đại này. Lần này khác hẳn lần đầu tiên tiến vào thần bí tạp phiến. ảo giác trong thần bí tạp phiến dù sao cũng do hắn phóng xuất ra, đối với hắn rất an toàn. Nhưng là ảo giác lúc này. Mặc dù cũng là do hắn kích động, nhưng người giải trừ lại không phải là hắn.
Lần này không thể nghi ngờ rất là hung hiểm.
Đúng lúc này, đột nhiên thanh âm nọ lại vang lên:
- Quyền hạn mới bắt đầu, phân tích kết thúc!
Trước mặt đột nhiên bắn ra một màn hình, làm hắn giật mình. Màn hình hiện lên một rừng chữ số, thấy vậy Trần Mộ hoa cả mắt. Không hiểu ra sao.
Bất quá cái kia thanh âm lại giải khai cho hắn nghi hoặc:
- Hệ thống hư hỏng không ổn định, ưu tiên tự động khôi phục, phân tích khả năng cống hiến giá trị, đối tượng đạt mức độ cấp 15. Đạt vị trí phân tích giả cao nhất. Chúc mừng ngươi, ngươi đạt được quyền hạn kiểm soát cao nhất trong hệ thống trừ mức độ ưu tiên tự động.
Những lời này làm cho Trần Mộ hơi không rõ ràng, hắn cái hiểu cái không:
- Cái gì là quyền hạn cao nhất.
- quyền hạn cao nhất tức có quyền khống chế hệ thống. Bởi vì ngươi độ cống hiến phân số cao nhất, không đi ngược lại trắc nghiệm dưới mọi tình huống. Ngươi có được quyền hạn trong quyền khống chế cao nhất.”
Nghe giải thích như vậy Trần Mộ vẫn như cũ không hiểu mô tê, bất quá hắn nghe kịp các chữ quyền khống chế cao nhất.
- Nói cách khác, ta được quyền khống chế ngươi? Trần Mộ cẩn thận hỏi dò.
- Không thể.
Đối phương cự tuyệt phi thường dứt khoát.
Trần Mộ ồ một tiếng, trong lòng cũng không cảm thấy thất vọng. Nếu như đối phương đáp ứng, hắn ngược lại có thể hãi hùng khiếp vía.
- Ngươi là ai?
Trần Mộ hỏi vấn đề đơn giản nhất. Chỉ cần đối phương đồng ý đàm thoại đã tốt lắm rồi.
- Hệ thống.
Trần Mộ lặp đi lặp lại từ này mấy lần, nhưng lại vẫn như cũ không hiểu ra là gì.(* dân tạp tu mù tin học giống ta)
- Đây là nơi nào?
Trần Mộ tiếp tục hỏi.
- Hạ thành.
- Hạ thành?
Danh xưng cổ quái làm Trần Mộ chú ý.
- Đúng.
- Các người kia thế nào?
Trần Mộ nhớ tới đồng bạn. Tránh không được hỏi.
- Trừ một người chết do nguyên nhân cố chống lại trắc nghiệm, những người còn lại hoàn hảo.
Hệ thống trả lời làm cho Trần Mộ trong lòng căng thẳng:
- Ai đã chết?
Trần Mộ trước mặt lập tức hiện ra màn hình,chiếu hình ảnh Bá Vấn nhìn đã mất đi sinh cơ, Trần Mộ trong lòng tư vị rối loạn. Mặc dù Bá Vấn đối với hắn mà nói, là một uy hiếp. Nhưng tận đáy lòng, nếu dứt bỏ ân oán, Trần Mộ đối với năng lực của Bá Vấn phi thường coi trọng. Hắn vẫn cho rằng Bá Vấn lợi hại nhất trong ba người, vô luận là tâm kế mưu lược, hay lực chiến đấu cá nhân.
Bá Vấn chết, Trần Mộ cũng không có bi thương nhiều. Bá Vấn là người hắn cảnh giác nhất dù coi trọng. Nếu có cơ hội giết Bá Vấn, Trần Mộ phỏng chừng chính mình đã ra tay. Đồng dạng, nếu chính mình cho Bá Vấn cơ hội, Bá Vấn cũng nhất định không nương tay. Song phương lập trường rất rõ ràng.
- Những người khác đâu? Bọn họ phân số bao nhiêu?
Hình ảnh đầu tiên hiện ra chính là Duy A, thanh âm hệ thống bình thản lạnh như băng nói:
- Phân số cao nhất, phân loại thành viên chiến đấu, chiến đấu phân số lớn hơn cấp 65, đề nghị tiến hành khảo sát chuyên môn chiến đấu
Cấp 65! Ngẫm lại chính mình mới có cấp 15, Trần Mộ há hốc mồm, vẻ mặt đình trệ.
- Duy A đạt cấp 65, hắn mới là người có cấp độ cao nhất, tại sao ta lại được quyền hạn cao nhất?
Trần Mộ không nhịn được hỏi.
- Hắn là phân số chiến đấu, ngươi là phân số kỹ thuật. Ưu tiên khôi phục hệ thống, phán đoán ngươi số giá trị cống hiến cao hơn.
Hệ thống phi thường đơn giản nói.
- Phân số kỹ thuật?
Trần Mộ nhất thời dở khóc dở cười, nguyên lai hệ thống coi mình như Kỹ thuật viên.
Liếc liếc mắt một nhìn A Phương Tác còn đang trầm mê, Trần Mộ chỉ chỉ, hỏi:
- Hắn đích phân số bao nhiêu?
- Cấp 9.
Hệ thống ngắn gọn trả lời.
- Những người khác đâu?
Màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh mọi người, phía dưới bọn họ hiển thị độ phân tích chuyên môn. Làm Trần Mộ dở khóc dở cười chính là, Trình Anh phân số chuyên môn ghi chú: Hậu cần! Trần Mộ thật sự không rõ, hệ thống như thế nào lại đem một tạp tu chiến đấu biến thành nhân viên hậu cần. Vừa nghĩ đến Trình Anh vận tạp dề, tay phải cầm cái muỗng cực lớn, tay trái mang theo một thùng khoai tây thịt bò, thật sự là......
Trừ Duy A, không người nào phân số vượt qua mười lăm phân, càng làm cho Trần Mộ không nhịn được một lần nữa cảm khái: Duy A thật cường hãn!
Trần Mộ hiểu được, nếu muốn thoát ly khốn cảnh, phải thu thập đủ tin tức, cho nên hắn không ngừng cùng hệ thống trao đổi. Rất nhanh, hắn hiểu cái gọi là “Quyền khống chế cao nhất” Là gì
Không đáng giá. Bởi vì cống hiến phân số quá thấp, quyền hạn có được ít đến thương cảm. Có một chi tiết, thường thường khoảng bốn năm mới đạt phân số cống hiến tối đa.
Ngoài ra, Trần Mộ biết thêm rất nhiều tin tức có ích.
Bọn họ hiện tại ở trong một trụ sở dưới đất, trụ sở này tổng cộng có bảy tầng, mà hiện tại, chỉ tầng một sát mặt đất còn nguyên vẹn. Trên thực tế, tầng một chỉ nguyên vẹn có hai mươi phần trăm. Hơn nữa làm cho Trần Mộ càng bất ngờ chính là hệ thống phân tích đã tiêu hao hầu hết năng lượng, trụ sở này chỉ có thể duy trì hoạt động đến năm ngày sau nếu không tu sửa kịp thời.
Không có nguy hiểm! phát hiện này rốt cuộc làm cho Trần Mộ thở phào nhẹ nhõm. Tất cả tin tức hệ thống cung cấp chỉ rõ, bọn họ an toàn,ít nhất là tạm thời an toàn.
Mà khi Trần Mộ thấy bản đồ tầng một, hắn thất kinh.
Cái trụ sở dưới đất này diện tích cực kỳ to lớn!
Khó trách nó kêu là hạ thành, trong mắt Trần Mộ nó quả thực có thể so sánh một thôn trấn nhỏ! Hơn nữa, Trần Mộ phát hiện, tầng thứ nhất có rất nhiều căn phòng, ước chừng có một ngàn sáu trăm căn, bố trí tựa như tổ ong. Tầng thứ nhất không gian thật sự rất lớn, độ cao là bốn mươi lăm thước!
Rất khó tưởng tượng, trụ sở tiên tiến như thế lại nằm ngầm dưới đất, lại không thể xác định niên đại của nó! Thật sự làm người khác khó có thể tin! Trần Mộ thậm chí tin tưởng, tại thiên du liên bang dù là trụ sở ngầm hạng nhất cũng sẽ không so lại nơi này.
Hơn nữa, tất cả đồ vật tại đây, đều là do kim loại chế thành. Phải khai thác bao nhiêu kim loại khoáng thạch? Phải cao siêu kỹ thuật kim loại cỡ nào? Và phải cần bao nhiêu nhân lực vật lực?
Số lượng phòng trống lưu lại, tiết lộ một tin tức, đã từng có rất nhiều người sinh hoạt trong trụ sở này. Những người đó đâu? tại sao lại ly khai nơi này?
Trong lúc nhất thời, vô số câu hỏi bật ra trong lòng Trần Mộ.
Hệ thống báo cáo liên tục, đến bây giờ mới thôi, Trần Mộ cũng không có được tin tức căn bản nào về trụ sở, Tỉ như trụ sở thành lập lúc nào? Người thành lập là ai? Tại sao lại thành lập một tòa trụ sở khổng lồ như vậy?.
Nhưng ngay cả như vậy, trụ sở này lộ ra một phần thông tin, đã làm Trần Mộ rung động.
Bọn họ lại gặp vận xui!
Danh sách chương