16.
Hàm Hàm bối rối, cầm điện thoại di động nửa ngày cũng không biết nên làm như thế nào.
Tuy rằng hắn ở trong hiện tại không có nói qua đồng tính luyến ái, mà phim truyền hình cùng tiểu thuyết vẫn là xem qua không ít. Câu nói này của A cũng quá mập mờ đi, giống như là... Giống như là đang theo đuổi hắn vậy.
Nét mặt Hàm Hàm lo sợ đến tái mét, không biết đây là tưởng bở, hay là một đĩa bánh lớn thật sự rơi xuống trên đầu hắn.
Hắn tự mình biết người mình ra sao, có thể nhận ra được người khác đối với hắn lạnh nhạt hay nhiệt tình. Một tháng trước, A đối xử với hắn rất là lạnh nhạt, mặc dù không đến mức là thất lễ, mà người tinh ý đều có thể nhìn ra, tuyệt đối là đối với hắn không hề có hứng thú.
Mặc dù sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện... Thế nhưng...
Hàm Hàm quay người ngã về phía bên trong chiếc giường, hai tay mở rộng, ánh mắt thẳng tắp rơi vào phía trên trần nhà.
Hắn vẫn là tự ti, hay là không dám tin tưởng A sẽ thích chính mình.
E rằng hắn chỉ là đang khách khí với mình, cho nên mới nói cái gì mà lần sau cùng nhau ăn cơm?
Nhưng nếu như đó chỉ là lịch sự, tại sao còn cố ý nói câu đó, còn muốn hắn mặc chiếc váy này xuất môn?
Hàm Hàm trái lo phải nghĩ, đầu óc choáng váng, trước sau không quyết định được chắc chắn phải nói câu gì.
Mà liền ngay lúc này, A gửi tin nhắn tới.
- -------- còn ở đó chứ?
Hàm Hàm không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng nhắn lại: Vẫn còn đây.
A: Cái kia... Cái đề nghị vừa nãy, nếu để cho em cảm thấy không thoải mái, vậy coi như anh chưa từng nói gì đi.
Hàm Hàm suy nghĩ một chút, chậm rãi đanh chữ: Em không có cảm giác cảm thấy không thoải mái, chính là, có chút không quá chắc chắn...
A: Không chắc chắn được cái gì?
Hàm Hàm chần chờ một chút, quyết định hỏi hắn: Anh là thật sự muốn hẹn ăn cơm với em lần nữa đúng không?
A nhắn lại: Đương nhiên là sự thật.
Hàm Hàm lại hỏi: Muốn em mặc váy đi?
A lần này gửi tới chính là một đoạn tin nhắn thoại, vội vội vàng vàng giải thích: Ôi, anh vừa mới nói sai rồi, em đừng nóng giận! Anh vốn là muốn nói, em thích mặc quần áo như thế nào liền mặc quần áo như thế đó để ra khỏi nhà, mặc váy cũng có thể --------- Không yêu cầu em nhất định phải mặc quần áo gì để cùng anh ăn cơm, anh tuyệt đối không có ý tứ đó!
Hàm Hàm nghe xong đoạn tin nhắn thoại này, ngón tay nhấn xuống, nghe lại thêm một lần.
Sau đó, hắn vẫn là dùng phương thức nhắn văn bản hồi âm lại cho A: Em không hề tức giận.
A phát ra một Miêu Miêu có biểu cảm, phía trước ghi chữ: Rơi vào lúng túng, bán manh một cái, bầu không khí hóa giải một chút.
Hàm Hàm bị hắn chọc cho phát cười, tiếp tục đanh chữ: Em còn có một vấn đề nhỏ muốn hỏi anh.
A: Em hỏi em hỏi đi.
Hàm Hàm: Lần sau ăn cơm, là hẹn hò sao?
Khung chat đại khái ba, bốn giây không có động tĩnh.
Lập tức, A gửi tới một tin nhắn thoại.
"Đúng thế."
Edit: còn 3 chương nữa là kết thúc rồi!!!
Nhớ like cho mình nha 😘😘
Hàm Hàm bối rối, cầm điện thoại di động nửa ngày cũng không biết nên làm như thế nào.
Tuy rằng hắn ở trong hiện tại không có nói qua đồng tính luyến ái, mà phim truyền hình cùng tiểu thuyết vẫn là xem qua không ít. Câu nói này của A cũng quá mập mờ đi, giống như là... Giống như là đang theo đuổi hắn vậy.
Nét mặt Hàm Hàm lo sợ đến tái mét, không biết đây là tưởng bở, hay là một đĩa bánh lớn thật sự rơi xuống trên đầu hắn.
Hắn tự mình biết người mình ra sao, có thể nhận ra được người khác đối với hắn lạnh nhạt hay nhiệt tình. Một tháng trước, A đối xử với hắn rất là lạnh nhạt, mặc dù không đến mức là thất lễ, mà người tinh ý đều có thể nhìn ra, tuyệt đối là đối với hắn không hề có hứng thú.
Mặc dù sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện... Thế nhưng...
Hàm Hàm quay người ngã về phía bên trong chiếc giường, hai tay mở rộng, ánh mắt thẳng tắp rơi vào phía trên trần nhà.
Hắn vẫn là tự ti, hay là không dám tin tưởng A sẽ thích chính mình.
E rằng hắn chỉ là đang khách khí với mình, cho nên mới nói cái gì mà lần sau cùng nhau ăn cơm?
Nhưng nếu như đó chỉ là lịch sự, tại sao còn cố ý nói câu đó, còn muốn hắn mặc chiếc váy này xuất môn?
Hàm Hàm trái lo phải nghĩ, đầu óc choáng váng, trước sau không quyết định được chắc chắn phải nói câu gì.
Mà liền ngay lúc này, A gửi tin nhắn tới.
- -------- còn ở đó chứ?
Hàm Hàm không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng nhắn lại: Vẫn còn đây.
A: Cái kia... Cái đề nghị vừa nãy, nếu để cho em cảm thấy không thoải mái, vậy coi như anh chưa từng nói gì đi.
Hàm Hàm suy nghĩ một chút, chậm rãi đanh chữ: Em không có cảm giác cảm thấy không thoải mái, chính là, có chút không quá chắc chắn...
A: Không chắc chắn được cái gì?
Hàm Hàm chần chờ một chút, quyết định hỏi hắn: Anh là thật sự muốn hẹn ăn cơm với em lần nữa đúng không?
A nhắn lại: Đương nhiên là sự thật.
Hàm Hàm lại hỏi: Muốn em mặc váy đi?
A lần này gửi tới chính là một đoạn tin nhắn thoại, vội vội vàng vàng giải thích: Ôi, anh vừa mới nói sai rồi, em đừng nóng giận! Anh vốn là muốn nói, em thích mặc quần áo như thế nào liền mặc quần áo như thế đó để ra khỏi nhà, mặc váy cũng có thể --------- Không yêu cầu em nhất định phải mặc quần áo gì để cùng anh ăn cơm, anh tuyệt đối không có ý tứ đó!
Hàm Hàm nghe xong đoạn tin nhắn thoại này, ngón tay nhấn xuống, nghe lại thêm một lần.
Sau đó, hắn vẫn là dùng phương thức nhắn văn bản hồi âm lại cho A: Em không hề tức giận.
A phát ra một Miêu Miêu có biểu cảm, phía trước ghi chữ: Rơi vào lúng túng, bán manh một cái, bầu không khí hóa giải một chút.
Hàm Hàm bị hắn chọc cho phát cười, tiếp tục đanh chữ: Em còn có một vấn đề nhỏ muốn hỏi anh.
A: Em hỏi em hỏi đi.
Hàm Hàm: Lần sau ăn cơm, là hẹn hò sao?
Khung chat đại khái ba, bốn giây không có động tĩnh.
Lập tức, A gửi tới một tin nhắn thoại.
"Đúng thế."
Edit: còn 3 chương nữa là kết thúc rồi!!!
Nhớ like cho mình nha 😘😘
Danh sách chương