Ta ở lại Hoa phủ dưỡng bệnh, đoàn người bao gồm cha ta, Tiểu Y, Tiểu Trúc, Tiểu Bằng cùng thuộc hạ của ông lên đường xuống Nam Hạ. Minh Tử Kỳ cùng các thuộc hạ thân tính của huynh ấy đã lên đường trước đó mấy ngày để chuẩn bị.
Nhìn mọi người bận rộn náo nhiệt như vậy, trong lòng ta vừa cảm thấy khó chịu, đau lòng, lại vừa tự trách bản thân. Dịp quan trọng như kỳ thi của Hi Viên mà ta cũng có thể bỏ lỡ, bao giờ còn có một cơ hội như thế này để ta có thể góp sức cho Hi Viên nữa đây.
Ta gọi ma ma đỡ ta ra đình giữa viện, nằm tựa trên ghế, mắt nhìn về phía cây Tùng trước mặt, những làn gió thu man mát khẽ đưa, khiến tâm hồn ta như được thư thái đôi chút. Ma ma lo ngại cho sức khỏe ta, nhiều lần khuyên nhủ ta vào trong năm nghỉ, nhưng ta khoác tay, ý bảo ma ma đừng lo lắng, ta tự biết chừng mực.
Mặc dù cả nha hoàn cận thân cùng Minh Tử Kỳ hiện tại đều không ở bên cạnh, nhưng viện ta không lúc nào không có người ghé đến. Khi thì là mẫu thân, tỷ tỷ hay muội muội đến thăm ta, chơi đùa với ta. Khi lại là Tiểu Lang đến kể chuyện Kinh thành mấy hôm nay cho ta, lắm lúc còn trần thuật lại diễn biến kỳ thi của Minh gia mà ta luôn tâm niệm.
Đôi lúc lại là người của Minh gia đem thức ăn tẩm bổ đến cho ta. Muội muội Minh Tử Kỳ có hôm còn đến phủ thăm ta. Ta biết mọi người đều lo lắng cho ta, sợ ta vì buồn quá mà sinh bệnh. Còn muội muội huynh ấy, ắt hẳn là do huynh ấy gọi đến giúp ta giải khuây. Nhìn tình cảm của mọi người dành cho mình ta vô cùng cảm động, không kìm được nước mắt, nức nở ôm tỷ tỷ mà khóc.
"Muội xem, nhiều người quan tâm muội như vậy, chỉ một kỳ thi như vậy thì tính là gì. Sức khỏe của muội mới là quan trọng nhất. Phu quân tương lai yêu thương muội như vậy, muội còn sợ sau này gả qua đó sẽ khổ hay sao, khờ quá. Sau này có cơ hội lại nói đệ ấy cho muội tham gia là được mà, ta nghĩ đệ ấy là người có tư duy tiến bộ, mẫy chuyện nhỏ thế này sẽ không để ý đâu. Muội muội khờ của ta. Gả đi đâu có nghĩa cuộc sống vui vẻ của muội sẽ chấm dứt, tương lai còn dài mà có gì phải sợ hãi."
Ta xúc động ngẩng mặt lên nhìn tỷ tỷ, vẻ mặt quyết tâm:
"Tỷ tỷ, ta đã nghĩ thông rồi, ta sẽ không ủ rũ nữa. Tỷ nói đúng nhiều người yêu thương ta như vậy, ta lại vì chút chuyện này mà khiến ai ai cũng lo lắng cho mình. Tương lai còn dài như vậy, sợ gì không có củi đốt."
Tỷ tỷ vuốt tóc ta, lấy khăn tay lau nước mắt trên mặt ta, giọng yêu chiều:
"Muội muội khờ"
"Tỷ tỷ, ta đói"
Tỷ tỷ xoa đầu ta, mỉm cười gọi nha hoàn của tỷ ấy là Đồng Đồng xuống nấu cháo cho ta.
Ngày ngày ta đều ngoan ngoãn ăn cháo, uống thuốc, lại tẩm bổ bằng vô số dược liệu quý Minh gia gửi qua, sức khỏe ngày một hồi phục. Ngày nào ta cũng ngóng trông Tiểu Lang mang tin tức tốt từ Nam Hạ đến cho ta, nào là các bên tham gia thi đấu đều đã có mặt tại Nam Hạ, phút chốc cả Nam Hạ náo nhiệt hơn hẳn. Nào là các bên đã chính thức tiến hành thi đấu, kết quả sẽ có sau một ngày.
Ta nghe tin tức từ Tiểu Lang mà cảm thấy hồi hộp như chính mình là người thi đấu vậy. Trong suốt quá trình này,
Minh Tử Kỳ tuyệt nhiên sẽ không gửi thư về cho ta, vì ta biết huynh ấy là bên tổ chức thi đấu, không thể tiết lộ tin tức cho người khác, tỉ dụ như ta. Thế nên ta cũng không mong chờ gì, huống hồ gì huynh ấy ngày nào cũng sai người mang thức ăn đến cho ta. Ta muốn buồn cũng không buồn được lâu vì đồ ăn quả thực rất ngon.
Hôm thì dược thiện từ Mộc Hương Trai, hôm khác thì điểm tâm của Thanh Mai Lâu, hôm lại đồ chay từ Thanh Thủy Lâu. Toàn bộ đều vô cùng ngon miệng, cả người bệnh như ta miệng đắng, lưỡi nhạt mấy hôm nay cũng ăn đến không thể kìm chế.
Hôm nay là ngày có kết quả thi đấu, ta bồn chồn ngồi trong viện chờ Tiểu Lang mang tin tức đến, chờ mãi từ sáng đến khi trời sập tối cũng không thấy Tiểu Lang đâu, hại ta nôn nóng gần chết. Đến lúc ta tưởng như sắp không chờ nối, toan đứng dậy đi tìm đệ ấy thì chợt từ xa nghe thấy bước chân loạn xạ cùng giọng nói không thể lần vào đâu được của muội muội.
Muội ấy chạy vội vào trong tìm ta, sau lưng muội ấy còn có Tiểu Lang mà ta tìm kiếm cả ngày nay, đang thở hồng hộc vội vã đuối theo.
"Tỷ ... tỷ ... có tin tức từ Nam Hạ chuyển đến"
Ta gấp chờ không được, giục muội ấy mau chóng nói kết quả:
"Kết quả thế nào..."
"Ta ... ta... cho ta miếng nước trước đã."
Ta liếc nhìn muội ấy, rót cho muội ấy một chén trà nóng, lại nhìn sang Tiểu Lang bên cạnh ghét bỏ:
"Đệ đi đâu từ chiều giờ, hại ta đợi lâu như vậy"
Đệ ấy bối rồi gãi đầu nhìn ta, lại nhìn sang Tiểu Vi Tiếu bên cạnh"
"Tỷ hỏi tỷ ấy đi .."
Nhìn mọi người bận rộn náo nhiệt như vậy, trong lòng ta vừa cảm thấy khó chịu, đau lòng, lại vừa tự trách bản thân. Dịp quan trọng như kỳ thi của Hi Viên mà ta cũng có thể bỏ lỡ, bao giờ còn có một cơ hội như thế này để ta có thể góp sức cho Hi Viên nữa đây.
Ta gọi ma ma đỡ ta ra đình giữa viện, nằm tựa trên ghế, mắt nhìn về phía cây Tùng trước mặt, những làn gió thu man mát khẽ đưa, khiến tâm hồn ta như được thư thái đôi chút. Ma ma lo ngại cho sức khỏe ta, nhiều lần khuyên nhủ ta vào trong năm nghỉ, nhưng ta khoác tay, ý bảo ma ma đừng lo lắng, ta tự biết chừng mực.
Mặc dù cả nha hoàn cận thân cùng Minh Tử Kỳ hiện tại đều không ở bên cạnh, nhưng viện ta không lúc nào không có người ghé đến. Khi thì là mẫu thân, tỷ tỷ hay muội muội đến thăm ta, chơi đùa với ta. Khi lại là Tiểu Lang đến kể chuyện Kinh thành mấy hôm nay cho ta, lắm lúc còn trần thuật lại diễn biến kỳ thi của Minh gia mà ta luôn tâm niệm.
Đôi lúc lại là người của Minh gia đem thức ăn tẩm bổ đến cho ta. Muội muội Minh Tử Kỳ có hôm còn đến phủ thăm ta. Ta biết mọi người đều lo lắng cho ta, sợ ta vì buồn quá mà sinh bệnh. Còn muội muội huynh ấy, ắt hẳn là do huynh ấy gọi đến giúp ta giải khuây. Nhìn tình cảm của mọi người dành cho mình ta vô cùng cảm động, không kìm được nước mắt, nức nở ôm tỷ tỷ mà khóc.
"Muội xem, nhiều người quan tâm muội như vậy, chỉ một kỳ thi như vậy thì tính là gì. Sức khỏe của muội mới là quan trọng nhất. Phu quân tương lai yêu thương muội như vậy, muội còn sợ sau này gả qua đó sẽ khổ hay sao, khờ quá. Sau này có cơ hội lại nói đệ ấy cho muội tham gia là được mà, ta nghĩ đệ ấy là người có tư duy tiến bộ, mẫy chuyện nhỏ thế này sẽ không để ý đâu. Muội muội khờ của ta. Gả đi đâu có nghĩa cuộc sống vui vẻ của muội sẽ chấm dứt, tương lai còn dài mà có gì phải sợ hãi."
Ta xúc động ngẩng mặt lên nhìn tỷ tỷ, vẻ mặt quyết tâm:
"Tỷ tỷ, ta đã nghĩ thông rồi, ta sẽ không ủ rũ nữa. Tỷ nói đúng nhiều người yêu thương ta như vậy, ta lại vì chút chuyện này mà khiến ai ai cũng lo lắng cho mình. Tương lai còn dài như vậy, sợ gì không có củi đốt."
Tỷ tỷ vuốt tóc ta, lấy khăn tay lau nước mắt trên mặt ta, giọng yêu chiều:
"Muội muội khờ"
"Tỷ tỷ, ta đói"
Tỷ tỷ xoa đầu ta, mỉm cười gọi nha hoàn của tỷ ấy là Đồng Đồng xuống nấu cháo cho ta.
Ngày ngày ta đều ngoan ngoãn ăn cháo, uống thuốc, lại tẩm bổ bằng vô số dược liệu quý Minh gia gửi qua, sức khỏe ngày một hồi phục. Ngày nào ta cũng ngóng trông Tiểu Lang mang tin tức tốt từ Nam Hạ đến cho ta, nào là các bên tham gia thi đấu đều đã có mặt tại Nam Hạ, phút chốc cả Nam Hạ náo nhiệt hơn hẳn. Nào là các bên đã chính thức tiến hành thi đấu, kết quả sẽ có sau một ngày.
Ta nghe tin tức từ Tiểu Lang mà cảm thấy hồi hộp như chính mình là người thi đấu vậy. Trong suốt quá trình này,
Minh Tử Kỳ tuyệt nhiên sẽ không gửi thư về cho ta, vì ta biết huynh ấy là bên tổ chức thi đấu, không thể tiết lộ tin tức cho người khác, tỉ dụ như ta. Thế nên ta cũng không mong chờ gì, huống hồ gì huynh ấy ngày nào cũng sai người mang thức ăn đến cho ta. Ta muốn buồn cũng không buồn được lâu vì đồ ăn quả thực rất ngon.
Hôm thì dược thiện từ Mộc Hương Trai, hôm khác thì điểm tâm của Thanh Mai Lâu, hôm lại đồ chay từ Thanh Thủy Lâu. Toàn bộ đều vô cùng ngon miệng, cả người bệnh như ta miệng đắng, lưỡi nhạt mấy hôm nay cũng ăn đến không thể kìm chế.
Hôm nay là ngày có kết quả thi đấu, ta bồn chồn ngồi trong viện chờ Tiểu Lang mang tin tức đến, chờ mãi từ sáng đến khi trời sập tối cũng không thấy Tiểu Lang đâu, hại ta nôn nóng gần chết. Đến lúc ta tưởng như sắp không chờ nối, toan đứng dậy đi tìm đệ ấy thì chợt từ xa nghe thấy bước chân loạn xạ cùng giọng nói không thể lần vào đâu được của muội muội.
Muội ấy chạy vội vào trong tìm ta, sau lưng muội ấy còn có Tiểu Lang mà ta tìm kiếm cả ngày nay, đang thở hồng hộc vội vã đuối theo.
"Tỷ ... tỷ ... có tin tức từ Nam Hạ chuyển đến"
Ta gấp chờ không được, giục muội ấy mau chóng nói kết quả:
"Kết quả thế nào..."
"Ta ... ta... cho ta miếng nước trước đã."
Ta liếc nhìn muội ấy, rót cho muội ấy một chén trà nóng, lại nhìn sang Tiểu Lang bên cạnh ghét bỏ:
"Đệ đi đâu từ chiều giờ, hại ta đợi lâu như vậy"
Đệ ấy bối rồi gãi đầu nhìn ta, lại nhìn sang Tiểu Vi Tiếu bên cạnh"
"Tỷ hỏi tỷ ấy đi .."
Danh sách chương