Chương 890

Đổng Lộ bị chính cách đáp lời bình tĩnh thong dong của Phó Đình Viễn bức đến nỗi càng ngày càng thiếu kiên nhẫn, ông ta tức muốn hộc máu, quát: “Cậu đừng tưởng là tôi không biết, các người chọn nơi này để khai phá, vậy thì chắc chắn nơi này là tốt nhất, hơn nữa tiền xưởng cậu cũng đã thanh toán hết rồi, nếu từ bỏ chỗ này, vậy thì chắc chắn cậu sẽ tổn thất một số tiền lớn!”

Phó Đình Viễn lại tiếp tục khịt mũi khinh thường, đáp lại một tiếng: “Với ông thì số tiền tôi bị tổn thất là một số tiền lớn, nhưng đối với tôi nó chỉ là một số tiền nhỏ mà thôi.”

Anh lại tiếp tục hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ ông cho rằng, một dự án lớn như vậy, chúng tôi lại chỉ đề ra một kế hoạch thôi sao?”

“Cậu…” Đổng Lộ hoàn toàn cứng họng, không nói nên lời.

Ông ta không ngờ Phó Đình Viễn lại khó đối phó như vậy, ông ta còn tưởng rằng Phó Đình Viễn sẽ vì luyến tiếc miếng đất kia, mà thuận theo sự sắp đặt của ông ta. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mấy năm nay ông ta luôn phải sống trong những ngày tháng chật vật thê thảm, ngày đó bỗng nhiên nhìn thấy tin tức Phó Đình Viễn muốn xây dựng khu công nghiệp chip mới trên cơ sở nhà máy của ba ông ta, tin tức còn nói Phó thị sẽ bồi thường cho chủ nhân những nhà xưởng đó một số tiền, nghe đến đây hai mắt ông ta lập tức sáng ngời.

Nếu ông ta lấy được số tiền đó, thì chắc chắn đã có thể chạy trốn ra nước ngoài rồi, sẽ không bao giờ phải sống lén lút thế này nữa.

Nhưng ông ta cũng biết, ba ông ta không có khả năng cho ông ta số tiền lớn như vậy.

Cho nên ông ta mới lén quay về tìm đứa con gái của mình là Đổng Tâm Khiết, vốn dĩ ban đầu ông ta còn tưởng rằng cô ta sẽ không giúp mình trộm những con dấu đó, nhưng thật không ngờ cuối cùng cô ta lại đồng ý.

Đương nhiên, cô ta cũng đưa ra yêu cầu của mình, nói là muốn ông ta giúp gả cô ta cho Phó Đình Viễn.

Và đương nhiên là ông ta đồng ý, số tiền ông ta lấy được đó rồi một ngày nào đó ông ta cũng sẽ xài hết, nếu con gái ông ta gả cho Phó Đình Viễn rồi, vậy thì chẳng phải Phó Đình Viễn sẽ là cây ATM rút tiền cả đời này của ông ta sao.

Số tiền mà Phó Đình Viễn đưa cho ba vợ cũ Du Thế Đàn của anh có khác gì nước chảy ngoài biển, chi tiết số tiền đều được công khai với thiên hạ, đến lúc đó ông ta cũng sẽ nhận được đãi ngộ như vậy, chẳng phải cả đời có thể sống trong vinh hoa phú quý sao.

Cho nên hai ba con họ đã hợp tác với nhau.

Không có gì phải canh me so đo, chỉ có lợi ích.

Chỉ là bọn họ thật không ngờ Phó Đình Viễn lại chẳng hề dao động chút nào, Đổng Lộ tức đến điên rồi: “Các người chờ đó cho tôi!”

Phó Đình Viễn cười khẩy một tiếng rồi nói: “Đổng Lộ, tôi muốn đưa ra vài lời cảnh cáo với ông.”

“Đầu tiên, tôi nghĩ ông nên tìm hiểu sơ qua về tầm quan trọng của chip, và ông cũng nên đi hỏi thăm một chút, Phó thị phát triển mạnh chuyện chip này, sau lưng được ai ủng hộ, ông dám đứng ra ngăn cản chuyện này, thực chất là đang đối đầu với ai.”

“Thứ hai, hiện tại ông đã bị nghi ngờ là có liên quan đến việc tống tiền, cả đời này của ông coi như đã bị hủy hoại rồi, không biết nếu cô Đổng cũng bị khép vào tội danh này thì sẽ thế nào, nửa đời sau cô ta sống sao đây.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện