chương 74 - ĐỪNG CÓ LÀM KỸ NỮ CÒN MUỐN LẬP ĐỀN THỜ
editor: idecidedtobegay
---0---
Gia thế của Bạch Kỳ Quân không thể kém hơn Mặc Trạch Dương được, đáng tiếc Mông Tử Nhàn không biết, cô ta chỉ biết địa vị trong giới của chú nhóc không bằng Cố Giai Mính, nên không có khách sáo với Bạch Kỳ Quân như với Mặc Trạch Dương.
Không ngờ, tính tình của bé sói con không tốt đẹp gì, là bé sói con đánh nhau với toàn bộ yêu tinh trong nhà trẻ, chỉ thua dưới móng vuốt của Mặc Trạch Dương, nhóc chưa từng sợ thứ gì, tất nhiên, phần lớn thua Mặc Trạch Dương là do nhóc không muốn đánh với Mặc Trạch Dương, bởi vì nhóc cho là cao thủ so chiêu, sơ sẩy là bị thương nặng ngay, nên nhóc chưa từng cắn hồ ly nhỏ thật bao giờ.
Bây giờ nghe thấy "nữ ác nhân" bôi nhọ nhóc, không hề khiếp sợ diss lại, "Tôi nghe dì nói, nếu bé mập không nghe lời sẽ bắt nó đi, khóc nữa là dì không cho nó về tìm mẹ! Lỗ tai tôi thính lắm!"
Tồn Tồn trề mỏ, uất ức "oa" một tiếng khóc ra, mẹ Tồn Tồn đã vọt tới, ôm Tồn Tồn vào lòng, đau lòng hỏi: "Con nói thật cho mẹ biết, dì đó có từng nói vậy không? Tồn Tồn nói với mẹ đi, nếu không dì đó dắt con đi thật đó."
Tồn Tồn ôm cổ mẹ, vừa khóc vừa gật đầu, "Mẹ ơi, con muốn về nhà! Con không muốn đi với mẹ đó đâu!"
Nhân viên công tác trong đoàn lập tức thay đổi sắc mặt.
Trẻ con không biết nói dối, rốt cuộc Mông Tử Nhàn có nói những lời này không, thật ra trong lòng mọi người đã rõ bảy tám phần.
Mông Tử Nhàn xụ mặt, tức đến đỏ mặt, chỉ vào Bạch Kỳ Quân lạnh lẽo nói: "Nói bậy nói bạ! Sao thằng nhỏ này vô giáo dục quá vậy! Rủ rê Tồn Tồn nói dối!"
Bé sói con né bàn tay to của nó, biểu tình nhìn chú mình...... vẫn có một chút ghét bỏ.
Ba Tồn Tồn bế Tồn Tồn lên, nói với đạo diễn Dương: "Đạo diễn, nhà tôi không quay chương trình này nữa, nếu chuyện này là con chúng tôi nói dối, hai vợ chồng tôi sẽ đăng báo xin lỗi cô Mông, nếu lời thằng bé nói là thật, tổ chương trình cần phải cho chúng tôi một lời giải thích, chúng ta tham gia chương trình này không phải vì tiền, mà là muốn thằng bé ra ngoài rèn luyện, chứ không phải đến để bị đe doạ."
Thái độ của ba Tồn Tồn rất kiên quyết, tóm lại là chúng tôi không có ý gây chuyện, cũng không thể ngậm cục tức này.
Cố Giai Mính nhìn Mặc Uẩn Tề, nhỏ giọng nói: "Việc này chắc là thật rồi, hồi nãy em đã phát hiện cảm xúc của thằng bé không đúng, tiểu nhãi con nhà mình cũng đã thấy sai sai, nên mới đi tìm bé mập chơi."
Ánh mắt Mặc Uẩn Tề trầm trầm, "Loại nghệ sĩ này trong giới nhiều lắm sao?"
"Em gặp ít à, nhưng anh Thiệu nói gặp kiểu nào cũng không cần thấy lạ, trong giới này không có mấy ai sạch sẽ, cứ chuyện bé xé ra to sẽ có vẻ mình không có khi thế, nên bắt em phải học gặp biến bất kinh, phải bình tĩnh, không hiểu chuyện gì thì về hỏi anh ta, đừng mở miệng."
Mặc tổng: "......"
Trịnh Học Thiệu cũng xem như là một người đại diện đủ tư cách, về mặt bồi dưỡng nghệ sĩ coi như là đã phí công tốn sức.
Rất nhanh, bên kia đã hỏi chuyện Tồn Tồn xong, đúng là Mông Tử Nhàn đã hù doạ thằng bé, mẹ Tồn Tồn văn văn tĩnh tĩnh, vóc người cũng không cao, giờ như con hổ đang bị đạp trúng đuôi, hận không thể tóm Mông Tử Nhàn tán hai cái. Ba Tồn Tồn coi như bình tĩnh, ôm con kéo vợ về nhà, dù sao cũng không để yên việc này.
Đạo diễn Dương nhức đầu bóp trán, cmn chuyện gì đang xảy ra!
Ánh mắt người trong đoàn nhìn Mông Tử Nhàn cũng có chút bất mãn, con nít không nghe lời thì cô dỗ chút là được, doạ nó làm gì? Mông Tử Nhàn bị loại ánh mắt này vây xem, bắt đầu giở chúng, không thèm che giấu nữa, "Con nít không nghe lời không phải nên hù doạ vài câu sao? Tôi không đánh nó không chửi nó. Con bọn họ bản thân nó đã yếu ớt quen nuông chiều, tôi làm gì say? Dựa vào đâu mà lấy tôi ra trút giận?"
Đạo diễn Dương cũng bị lời này chọc tức chịu không nổi, cmn gây chuyện phiền phức rồi mà còn không nhận lỗi?
Lúc này chỉ nghe một giọng nói dễ nghe chậm rì rì hỏi: "Con người ta dựa vào đâu mà để cô hù doạ, cô là mẹ thằng bé à?"
"Tôi......" Vừa thấy người nói cô là Cố Giai Mính, Mông Tử Nhàn không dám nói tiếp nữa.
Cố Giai Mính cười lạnh hai tiếng, gọi Mặc Trạch Dương và Bạch Kỳ Quân đến cạnh mình, người thẳng tính nói chuyện không quanh co lòng vòng, "Nếu có người làm con tôi sợ, tôi không quan tâm là nam hay nữ, chắc chắn sẽ thưởng cho hai cái tát."
Mông Tử Nhàn bị nói tới mặt đỏ bừng, hơn nữa sắc mặt mọi người nhìn cô ta cũng không tốt, tức tới đỏ vành mắt, nước mắt rớt lộp bộp. Cô ta vừa khóc, đa số đàn ông trong đoàn phim cũng ngại nói cô ta tiếp, dù sao cũng là con gái, có thể nhất thời không kiềm chế được tính tình.
"Cùng lắm thì tôi xin lỗi bọn họ, tôi đền tiền cho bọn họ còn không được sao?" Mông Tử Nhàn khóc lóc gọi điện cho người đại diện, kêu gã tìm cả nhà đó, cho bọn họ 100 ngàn bịt miệng lại.
Cố Giai Mính thấy cảnh này, ánh mắt khó nén được khinh thường, tưởng có tiền là có thể giải quyết được tất cả mọi chuyện sao? Nhìn ánh mắt ba Tồn Tồn trước khi đi kìa, cho người ta tiền chưa chắc người ta nhận. Nếu có người hù Mặc Trạch Dương như vậy, có cho y tất cả mọi thứ trên đời y cũng không tha thứ cho người đó.
"Đi thôi, ở đây ngột ngạt hít thở không thông." Cố Giai Mính giao Bạch Kỳ Quân cho chú thằng nhóc, cùng Mặc Uẩn Tề một trái một phải nắm tay nhỏ của Mặc Trạch Dương, cả nhà rời khỏi đoàn phim.
Trên đường về khách sạn, Mặc Uẩn Tề ôm Mặc Trạch Dương đang ngủ trong lòng hắn, nhỏ giọng nói: "Buổi quay tập sau có thể sẽ bị hoãn lại."
Quả nhiên, ban đêm đã nhận được tin tức, ba Tồn Tồn không nhận 100 ngàn phí bịt miệng của Mông Tử Nhàn, bọn họ không phải là vì tiền, chỉ cần một lời giải thích, yêu cầu Mông Tử Nhàn xin lỗi công khai, là một nhân vật của công chúng, kính già yêu trẻ mà cũng không biết, cô còn làm thần tượng gì nữa?
Ngay sau khi chuyện này xảy ra, trên mạng còn chưa lan truyền chuyện của Mông Tử Nhàn, sau khi Mông Tử Nhàn về nhà lập tức lên Weibo khóc lóc kể lể, dòng chữ nào cũng nói con nít bây giờ quá khó trong, mới nói vài câu đã bị phụ huynh tìm tới, không có tâm trạng quay chương trình, không có tâm trạng quay phim gì đó.
Lần này đã chọc tổ ong vò vẽ, mấy chục triệu fan của cô ta như bị kíp nổ, nhanh chóng bới được thông tin của cả nhà Tồn Tồn, trên mạng gần như nghiêng về một phía mắng:
Bản thân không quản được con mình mà còn đi trách người khác? Đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn, gen đê tiện tổ tông truyền xuống, không phải là muốn bào tiền thôi sao, chúc nhà mày ra ngoài gặp lò thiêu!
Nó ngu sẵn mắc gì người ta không được nói? Chỉ có nhà mày coi như bảo bối, người khác nhìn là biết thằng nhỏ ngu dốt, loại con nít này cho tôi tôi cũng không cần! Mất mặt không chịu nổi!
Lầu trên nói chuyện cẩn thận chút đi, chúng ta không phải người không nói đạo lý, đừng làm idol nhà mình mất mặt, nói đến cùng vẫn là cha mẹ có vấn đề, chúng ta đừng nói thằng con.
Điều tra ra rồi! Nhà đó ở tiểu khu xxx thành phố K, nam là quản lý nhỏ ở một công ty nhỏ, nữ là giáo viên cấp hai, đây là tố chất của giáo viên?
Thúi không biết xấu hổ! Đề nghị đơn vị có liên quan sa thải bọn họ, loại người này quá ghê tởm!
Hai vợ chồng này quá không biết xấu hổ, coi chừng dạy hư thằng nhỏ, không biết sau này thằng nhỏ lớn lên ảm đạm cỡ nào!
......
Mông Tử Nhàn đang lướt Weibo, mỹ mãn xem fan của ả tạo áp lực với nhà Tồn Tồn, móng tay sơn đỏ chót lướt qua màn hình, trong mắt hiện lên vẻ sảng khoái sau khi trả thù, đáng đời! Cho tụi mày mặt mũi mà không biết xấu hổ!
Người đại diện của ả tìm tới nhà, vừa vào đã bất mãn hỏi: "Chuyện còn chưa giải quyết, sao cô lại đi châm ngòi thổi gió?"
Mông Tử Nhàn bĩu môi, đặt điện thoại lên bàn, mắt trợn trắng, "Em phải cho nhà bọn họ biết khó mà lui, ai bảo bọn họ không nghe lời không chịu buông tha? Anh Tần, sao ngay cả anh cũng nói em?" Mông Tử Nhàn ôm cánh tay người đại diện, dán ngực to của mình lên, ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Phụ nữ biết làm nũng luôn làm đàn ông phải thương tiếc, biểu tình người đại diện hơi khựng lại, sau đó sờ soạn ngực ả, "Được, tùy em đi."
"Em biết anh Tần tốt với em nhất mà ~"
"Ai mà không biết trong những người anh nâng lên, thì anh thương em nhất, nếu không sao mà em hot được?"
......
Lúc này, Cố Giai Mính thích ăn dưa cũng chú ý tới tin tức này, Cố Giai Mính phải tức đến cười, ai không biết xấu hổ? Cha mẹ người ta chỉ muốn một lời giải thích mà kêu cả nhà người ta vào lò thiêu?
Đám anh hùng bàn phím này, có biết chuyện này thế nào không, nói thịt người ta là thịt người ta, hai cái mép mỏ chạm vào nhau, nói ra rất nhẹ nhàng.
"Xem đi, đây là vì sao ba không muốn lôi hai cha con ra trước mặt người khác, coi mắng khó nghe với nhau." Cố Giai Mính nói tới đây "hừ" một tiếng, "Ba quyết định, nếu có người dám chửi cha con con, buổi tối ba sẽ biến thành quỷ đi hù bọn họ, ai chửi hù người đó."
Mặc Trạch Dương: "Ba ba tuyệt vời!"
Cố Giai Mính ưỡn ưỡn ngực, tất nhiên rồi, y là một người có thể phân thân thành mười chiếc yêu!
Mặc tổng nheo mắt, "Công khai địa chỉ nhà người ta, tạo thành tổn thương với đương sự, đã có thể làm theo trình tự pháp luật rồi."
Chuyện này vốn chỉ là một chuyện nhỏ, không ngờ càng xào càng loạn, cuối cùng ba Tồn Tồn cũng không chịu nổi bị chửi như vậy, kể ra chuyện tình ngày đó.
Nhưng mà, hắn đã xem thường uy lực của fan não tàn, là một đứa não tàn, bạn nói dưa hấu ngọt, nó cũng có thể diss lại: Mày nói ngọt là ngọt à, dựa vào đâu mà ngọt, một mình mày ăn được mấy trái dưa, sao mày có thể khẳng định tất cả dưa hấu đều ngọt, sao mày có thể thay mặt tất cả mọi người nói dưa hấu là chua hay là ngọt, mày từng trồng sao? Biết nguyên lý lớn lên của nó sao? Mày từng lấy chứng nhận tư cách giám định dưa hấu sao? Blah blah......
Ba Tồn Tồn nói lời thật, bị fan não tàn nói là chột dạ lấp liếm, mặt mũi vốn đã xấu xí, tẩy trắng có ích lợi gì? Con mày tệ là sự thật mà.
Còn có fan lãng vãng trước nhà Tồn Tồn, Tồn Tồn không dám đi học, sợ hãi, không biết tại sao sau khi nói ra sự thật thì cuộc sống yên bình hạnh phúc lại biến thành thế này.
Mẹ Tồn Tồn dạy lớp 9, học sinh sắp thi chuyển cấp, nửa năm cuối cùng đã tới rồi, cô chịu áp lực lên lớp vài lần, sau đó cô phát hiện có người chụp lén, chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học của học sinh, trường học vì nghĩ cho học sinh, tạm thời cho cô ngừng dạy, mẹ Tồn Tồn không thể không tạm ở nhà, chăm sóc Tồn Tồn.
Nhưng mà, cho dù như vậy, lúc cô đi chợ mua đồ ăn vẫn bị trứng gà đập vào người.
Fan Mông Tử Nhàn yêu Mông Tử Nhàn như si như cuồng, quỳ cả một trước đoàn phim của ả cầu hôn cũng có một đống, dù sao cả nhà này đều là rác rưởi, nữ thần thanh thuần duy mĩ thiện lương hào phóng, người thế này mà tụi bây cũng hố, cả nhà đều là rác rưởi không biết xấu hổ!
Ông bà nội Tồn Tồn tức đến vào bệnh viện, trên mạng còn đang nguyền rủa, báo ứng đó! Báo ứng lên người ông bà cụ! Vậy mới nói con người không thể làm chuyện xấu!
Cũng có fan nói là cố ý bán thảm, diễn thôi, lại tống tiền nữa!
Trong giới không ít người biết chuyện, mọi chuyện đến nước này, Mông Tử Nhàn ra dọn dẹp rối rắm một chút, không chừng còn hút được một đám fan, nhưng hút như vậy thì có hơi thiếu đạo đức.
Quả nhiên, Mông Tử Nhàn thấy mọi người đủ lớn rồi, tự mình đứng ra đăng một bài viết lên Weibo: Chuyện này cũng là tôi không tốt, mọi người bình tĩnh lại đi, đừng làm ảnh hưởng tới cuộc sống của bọn họ.
Fan Mông Tử Nhàn sôi nổi vỗ tay: Nữ thần thâm minh đại nghĩa! Nữ thần quá thiện lương! Nữ thần chính là nữ thần!
Cố Giai Mính nhìn đến đây phải cười ầm, chờ lăn lộn cả nhà người ta suиɠ sướиɠ cho đã, đến mức không thể lăn lộn hơn được nữa rồi đứng ra làm người tốt, mẹ cô biết sinh, sinh cô y chang công chúa Mary Sue, chỗ nào cũng tốt. Vốn thấy người ta là một cô gái, Cố Giai Mính không muốn cãi lộn với ả, giờ không nín được rồi.
@Vẫn là không khí trong núi tốt V: @Diễn viên Mông Tử Nhàn V Mông Tử Nhàn, đừng làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ! Cô có làm không, đoàn phim không có ai biết hết sao? Coi bọn họ chết hết rồi à? Hù con người ta thành như vậy mà cô cũng có lý? Cha mẹ muốn câu công bằng thì nên chết cho xong chuyện? Con gái con nứa, mặt bớt dày lại!
Lâu rồi không tham gia xé lòn cảm thấy cuộc sống trở nên trống trãi lạnh lẽo cô đơn · các Trà Diệp Bao: ⊙▽⊙ wow ~~
Mới giải thích ý nghĩa của câu "làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ" cho Cố Giai Mính xong · Trịnh Học Thiệu: !!!
.
.
.......................
ngâm chương lâu tại đọc còn tức nói gì edit :