Nồng độ của Thiên Địa Nguyên Khí có hạn. Hấp thu của cơ thể tốc độ rất chậm. Mà Ngưng Nguyên Đan có thể giúp tăng cường đẩy nhanh tốc độ, khiến cho Thiên Địa Nguyên Khí trong cơ thể võ giả nhanh chóng tràn đầy lên.
Bồi Nguyên Đan thì dùng để luyện hóa nguyên khí trong cơ thể. Giai đoạn hiện nay Đường Tiêu vẫn chưa cần dùng đến. Bồi Nguyên Đan chỉ có thể sử dụng khi Đường Tiêu đạt đến võ giả Nhân Nguyên cấp hai. Nó có thể giúp cho Đường Tiêu gia tăng tốc độ ngưng tụ nguyên khí trong cơ thể.
Trong ba người Từ Minh, chỉ có Từ Minh là đạt đến đỉnh cao tu vi của võ giả Nhân Nguyên Cấp. Cho nên trong cái hồ lô của y có rất nhiều Bồi Nguyên Đan. Còn của hồ lô Hoàng Quyền thì đại bộ phận đều là Bổ Khí Đan và Ngưng Nguyên Đan.
Nhiều Bổ Khí Đan và Ngưng Nguyên Đan sẽ giúp cho Đường Tiêu trùng kích Nhân Nguyên cấp hai. Điều khiến cho Mục Thương không ngừng hâm mộ chính là, chính bản thân y cũng không có thiên phú luyện võ. Lúc trước từ cấp một lên cấp hai phải mất một năm rưỡi thời gian. Những thánh phẩm luyện công như Bổ Khí Đan, Ngưng Nguyên Đan đối với y mà nói là một hy vọng xa vời.
Đường Tiêu căn bản không biết những loại dược quý báu này. Nghe Mục Thương nói xong thì lập tức nuốt một viên Bổ Khí Đan. Một cảm giác ấm áp nhanh chóng truyền khắp tứ chi của hắn. Sự đau nhức trong cơ thể giảm bớt đi vài phần. Hơn nữa sức mạnh dâng trào trong cơ thể khiến cho hắn muốn lập tức đi luyện tập ngay.
Đường Tiêu lập tức áp dụng loại thay đổi cảm xúc này. Mười nha hoàn lại bắt đầu nhìn thiếu gia như phát bệnh tâm thần chạy tới chạy lui trên mặt đất, ở trong nước bơi qua bơi lại. Rồi Manh Ngọc lại cột thêm cho hắn mấy cái bao cát nặng vào người.
Sau bữa cơm trưa, mọi người lại tụ tập ngoài cổng Di Hồng Viện, nhìn xem bọn gia đinh bận rộn treo bảng hiệu mới.
- Thần mã đều là mây bay. Ta đoán thần mã giống như thần tiên cưỡi ngựa trên bầu trời. Mây bay là các thần tiên đằng vân giá vũ. Thần mã tựu mây bay ý là bất kể thần tiên cưỡi ngựa hay là giẫm mây đều có thể bay đầy trời.
Một tiểu nha đầu tự chủ trương mà phân tích.
- Ừ, nhất định là vậy.
Một nha hoàn khác liên tục gật đầu, cảm thấy giải thích này là thích hợp nhất.
Vô luận như thế nào, cái tên này hơi dài một chút. Chúng nha hoàn rất nhanh tự đặt ra một cái tên gọi tắt cho biệt viện của thiếu gia là "Thần Mã quán".
Đường Tiêu cong lưng chạy bốn phía, căn bản khiến cho cái đám nha hoàn mười mấy tuổi này hiểu là "Thần mã đều là mây bay". Chính thức về sau, hắn lập tức bắt đầu tập luyện cực hạn cho thân thể.
Đường Tiêu ở kiếp trước thành danh ở tổ chức sát thủ, đã đặt biệt hiệu cho mình là "Đạn chỉ" (trong nháy mắt). Tại sao phải lấy biệt hiệu như vậy? Bởi vì đây là tuyệt kỹ hạng nhất của hắn.
Đường Tiêu có thể sử dụng thép tinh để chế tạo ra đạn. Hoặc là tùy chỗ tìm cục đá để làm vũ khí, trong nháy mắt dùng lực bắn đi. Đặc biệt là loại thép tinh chế tạo thành viên đạn. Sau khi viên đạn bắn từ tay hắn ra ngoài, có thể tạo thành lực sát thương siêu cường cho đối thủ. Đối thủ nếu bị trúng chỗ hiểm sẽ lập tức mất mạng.
Môn tuyệt kỹ này của Đường Tiêu được luyện một cách thuần thục. Mỗi một phát bắn ra đều nhằm thẳng vào chỗ hiểm của đối thủ. Sau này, hắn thêm vào bốn chữ đằng sau biệt hiệu của mình thành "Đạn chỉ, lệ vô hư phát".
Đạn chỉ, là một thần kỹ, chính là dưới đạn chỉ của hắn, đối thủ nhất định hồn tiêu phách tán. Tuy nhiên trải qua Mục Thương xem xét, nói đây chỉ là tài mọn. Trong thế giới võ giả, căn bản không cần sử dụng đén. Nhưng Đường Tiêu lại không cho là vậy.
Thần công đạn chỉ của Đường Tiêu ở kiếp trước đã được luyện tập đến mức xuất thần nhập hóa. Cho dù đối thủ có vũ khí, hắn vẫn có thể dùng tuyệt kỹ này cho đối thủ một kích trí mạng.
Nhưng ở kiếp này, khi mới thức dậy, hắn đã dùng lại tuyệt kỹ này nhưng căn bản chẳng có gì chính xác, càng không có lực uy hiếp. Thân thể tạm thời không cách nào đuổi kịp tốc độ tư duy, không có cách nào hình thành phản xạ có điều kiện.
Cũng may là đã có nền tảng ở kiếp trước, sau đợt tập luyện ngắn ngủi, Đường Tiêu rất nhanh có thể cách năm, sáu mét bắn nát một cái bát sứ đặt trên bệ đá.
Đường Tiêu cho rằng, tu vi võ học của hắn ở kiếp này càng ngày càng cao. Tuyệt kỹ tập luyện ở kiếp trước sớm muộn gì cũng phát huy tác dụng, thậm chí đại phóng hào quang.
Đại Minh dùng võ lập quốc, thiết lập đại học phủ truyền thụ cho học sinh có văn có võ. Đồng thời chú ý đến nhân, nghĩa, lễ, tín. Võ thuật phổ biến nhất trong thế giới này là võ học tu hành, từ Nhân Nguyên đến Địa Nguyên rồi đến Thiên Nguyên.
Đương nhiên, chương trình ở đại học phủ chỉ giới hạn đến cấp bậc Nhân Nguyên. Địa Nguyên ngoài tu vi có được thì còn cần nhờ đến tương trợ cá nhân. Còn đến Thiên Nguyên? Đây chẳng qua là truyền thuyết.
Nếu ưu tú về phương diện văn thơ, người sẽ được tuyển vào triều đình làm quan văn. Người ưu tú về phương diện võ học sẽ tòng quân làm võ tướng. Đại học phủ của Đại Minh Hướng liên tục không ngừng đào ra nhân tài văn võ song toàn.
Đại Minh Hướng dùng võ lập quốc. Cho dù là nhân tài quan văn cũng phải tập võ. Trừ phi là đặc biệt ưu tú. Mấy vị Đại Nho ưu tú nếu không có nền tảng võ học, căn bản là không thể tiến cử vào triều đình nhậm chức.
Nhưng chỉ có chức quan tương đối thấp, gia đình điều kiện kém, hoặc là đã xuống dốc, căn bản không thể mời nổi võ sư về nhà dạy võ thì mới có thể mỗi ngày đều đến đại học phủ để học tập. Giống như loại công tử vương công Hầu gia như Đường Tiêu, Từ Minh thì chỉ cần mười ngày đi báo danh một lần là được rồi.
Quy cũ của đại học phủ kinh thành có tình huống đặc biệt. Cứ cách mười ngày, tất cả đám sĩ tử vương công hầu phủ ít nhất phải đến trường đại học phủ báo danh một lần. Đại học phủ sẽ sắp xếp miễn phí một văn sư, võ sư hướng đám sĩ tử truyền thụ văn công vũ lược. Nhưng nếu học tập ngay tại nhà mình thì cũng cần định kỳ đến trường đại học phủ để báo cáo tình hình tiến triển học tập.
Để có thể vượt qua những cửa ải đặc biệt và có thể không đến đại học phủ báo danh, nhưng nhất thiết phải lập hồ sơ, đồng thời phải cam đoan tiếp tục thì mới được.
Đường Tiêu đã xuyên việt vào thế giới này, đương nhiên cũng phải tuân thủ quy củ của nó. Sáng sớm Mục Thương cùng với bốn gã nhất đẳng hộ vệ của Đường phủ hộ tống hắn ngồi xe ngựa đến đại học phủ.
Đại học phủ tọa lạc lân cận hoàng cung. Cho nên mỗi lần đại học phủ đưa tin trước mười ngày, đều có một số hoàng tử, công chúa tiến về đại học phủ, bắt chuyện với tất cả sĩ tử các gia tộc, hoặc đàm văn, hoặc diễn võ. Cái này đối với các hoàng tử có chí lớn mà nói chính là vì chính mình lôi kéo nhân tâm, bồi dưỡng thế lực trọng yếu cho mình.