Chương 80
Mã Sơn cũng cảm thấy đây là một ý kiến hay, nhưng anh ta không dám chắc rốt cuộc khối đá đó trị giá bao nhiêu tiền, bèn nhìn sang Lý Dục Thần.
Anh lắc đầu: “Tôi không ăn lời của người khác”.
Mã Sơn vừa nghe đã hiểu: “Người anh em của tôi nói không ăn lời của người khác, chúng tôi phải mua khối đá đó cho bằng được”.
Lần này ông chủ không nhịn nữa, mắng thẳng vào mặt họ: “Ha ha, hai thằng nhóc không biết tốt xấu này, được thôi, tôi không bán cho các cậu nữa, trả tiền lại cho cậu này, cậu đi sang gian hàng khác mà mua đi”.
Mã Sơn cũng nổi đoá lên, túm chặt lấy cổ áo ông ta, giận dữ hỏi: “Ông mắng ai đó?”
“Cậu… Cậu còn dám đánh người nữa à?”, ông chủ hét toáng lên: “Đánh người! Đánh người này!”
Có vài nhân viên bảo vệ không biết từ đâu xuất hiện lớn tiếng quát: “Dừng tay lại! Để tôi xem ai dám đánh người khác ở đây!”
Họ nhìn Mã Sơn chằm chằm.
Anh ta không hề sợ hãi, vẫn không chịu thả tay ra.
Bỗng nghe có người nói: “Chú Minh đến rồi kìa”.
Phùng Thiên Minh chen vào trong đám đông, sầm mặt hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Lúc này Mã Sơn mới thả tay ra, trả lời: “Chú Minh, người này không uy tín, chúng tôi đã trả tiền rồi mà ông ta muốn đổi ý”.
Ông chủ thấy chú Minh đến thì hơi bối rối, giải thích: “Chú Minh, không phải tôi không bán, chúng tôi chỉ mới thương lượng giá chứ chưa bán. Họ ra giá hai nghìn, có người ra giá một trăm nghìn, chú nói xem tôi nên bán sao đây?”
Nghe xong, chú Minh nhìn sang người đàn ông nhỏ con, hỏi: “Ông bạn này trông lạ mặt quá, không biết ông được người nào dẫn tới nhỉ?”
“Ông hai Phùng, ông ấy là người tôi dẫn vào”, mọi người tránh ra nhường đường, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi trông khá phúc hậu, ngậm một cái tẩu thuốc bước tới: “Ông hai Phùng không chào đón à?”
Vừa nhìn thấy người đến, Phùng Thiên Minh cười ha hả nói: “Hoá ra là cậu Tra, sao tôi lại không chào đón bạn của cậu được chứ”.
Trong đám đông có người xì xào bàn tán.
“Đây là cậu cả của nhà họ Tra, Tra Minh Huy, không ngờ lại gặp được anh ta ở đây”.
“Nhà họ Tra nào thế?”
“Ủa, ngay cả nhà họ Tra ở Hải Thành mà cậu cũng không biết, còn ra ngoài đây làm gì nữa!”
Đây là lần đầu tiên Lý Dục Thần nghe nói đến nhà họ Tra, anh cũng hơi tò mò.
Lúc này Châu Na đi đến bên cạnh Lý Dục Thần, nói nhỏ: “Trong các gia tộc ở thành phố Hòa, xét về sức mạnh, nhà họ Tra thua nhà họ Lâm, nhà họ Phùng và nhà họ Triệu, nhưng nếu xét về độ lâu đời thì tất cả đều thua nhà họ Tra. Trong lịch sử nhà họ Tra từng có rất nhiều quan lớn, căn cơ vững chắc. Có điều nhà họ Tra ở huyện Hải Thành, hầu hết con cháu trong nhà đều sống rải rác ở nước ngoài nên trước giờ rất ít xuất hiện”.
Lý Dục Thần không biết vì sao Châu Na lại muốn nói cho mình biết những điều này, anh chỉ im lặng gật đầu.