Bởi vì có Đơn Tuấn Triết tận tình khuyên bảo, Không Thanh tuy chưa thật sự tiếp xúc với Phạm Tư Xa, nhưng cũng đã âm thầm đề cao cảnh giác với người này.
Thật ra, cho dù Đơn Tuấn Triết không nhắc đi nhắc lại, thì chỉ dựa vào việc Phạm Tư Xa là đàn em mà Từ Nhược Sơ âm thầm nâng đỡ, Không Thanh cũng sẽ không tiếp xúc với người này quá sâu.
Ai biết giữa Phạm Tư Xa và Từ Nhược Sơ có giao dịch gì mờ ám, hay có được Từ Nhược Sơ âm thầm sai sử, cố ý tiếp cận mình, muốn tìm cơ hội âm thầm đối phó mình hay không đâu.
Không phải Không Thanh mắc chứng vọng tưởng bị hãm hại, mà là trong tình huống biết rõ con cưng Thiên Đạo Từ Nhược Sơ có được hào quang vai chính này tràn đầy địch ý với cậu, Không Thanh cũng không dám mất cảnh giác dù chỉ một giây.
Chuyện phát sinh kế tiếp càng làm Không Thanh thêm chắc chắn, Phạm Tư Xa cố ý tiếp cận mình, còn việc Phạm Tư Xa có phải được Từ Nhược Sơ sai khiến hay không, Không Thanh vẫn chưa nói chắc được, nhưng có một điều rất rõ ràng, việc Phạm Tư Xa tự cho là thân quen và hành động tiếp xúc tứ chi thân mật của hắn đã làm Không Thanh rất khó chịu.
Quan hệ giữa Đơn Tuấn Triết và Không Thanh tốt, anh ta kề vai sát cánh, Không Thanh có thể tiếp thu, bởi vì cậu biết Đơn Tuấn Triết là thẳng nam sắt thép hàng thật giá thật, cũng không có tâm từ gì xấu xa với cậu.
Nhưng Phạm Tư Xa thì khác, bọn họ rõ ràng không hề thân, Phạm Tư Xa còn luôn chủ động đến gần, thường xuyên động tay động chân với Không Thanh như bọn họ đã thân quen từ lâu, hắn ta có chủ ý gì, ai mà còn không biết.
Những động tác tứ chi quá mức thân mật đó, nhìn qua thì chỉ như hai đứa con trai giỡn với nhau thôi, không ảnh hưởng đến toàn cục, nhưng chỉ có đương sự bị quấy rầy là Không Thanh mới biết được, Phạm Tư Xa đang nhân cơ hội sờ soạng của cậu, thật sự là làm người ghê tởm.
Không thể không nói, lá gan Phạm Tư Xa thật sự rất lớn, đã sờ còn leo hẳn lên đầu cậu sờ, thật sự là không biết chữ xấu hổ viết thế nào.
"Không Thanh, danh sách tuyển thủ tham gia buổi họp mặt fan đã xác định rồi, hai ta đều có tên trên bảng, đến lúc đó, hai ta cường cường liên thủ, cùng nhau bán hủ nha?"
Da mặt Phạm Tư Xa đủ dày, như không nhìn thấy sự chán ghét trên mặt Không Thanh, không chỉ chủ động lại gần Không Thanh, còn vươn cánh tay bốc mùi gay định ôm eo Không Thanh.
Không Thanh nghiêng người, tránh móng heo của Phạm Tư Xa, đè thấp giọng, nhỏ giọng cảnh cáo: "Phạm Tư Xa, anh liệu hồn mà ở yên cho tôi, đừng tưởng tooi không biết anh được người sai khiến mới bám riết tiếp cận tôi."
Phạm Tư Xa ngờ Không Thanh sẽ vạch trần mình thẳng mặt như vậy, trong tình huống không hề phòng bị, biểu cảm trên mặt hắn ta nháy mắt trở nên rất xấu hổ.
Kỹ thuật diễn sứt sẹo như vậy, còn muốn lăn lộn trong giới giải trí? Không Thanh lại lần nữa hoài nghi, mắt nhìn của Từ Nhược Sơ là sao đây? Mù luôn rồi à? Thế mà để một tên phế vật bùn nhão trét không nổi tường như Phạm Tư Xa tới câu dẫn mình, xem thường ai đấy?
"Không Thanh, em hiểu lầm rồi......" Phạm Tư Xa sửng sốt trong chốc lát, sau khi load xong, lập tức ấp a ấp úng giải thích: "Gì mà được người sai sử với không được người sai sử chứ...... Anh thật sự muốn kết bạn với em mà...... Không phải......"
Không đợi Phạm Tư Xa nói cho hết lời, Không Thanh đã mất kiên nhẫn ngắt lời hắn nói.
"Phạm Tư Xa, anh nghĩ não ai cũng nhỏ như não anh đấy à? Tuy tôi không biết anh nhận được cái gì từ việc này, nhưng ai có tin không, chọc giận tôi, chỉ cần anh trai tôi gọi một cú điện thoại, cả cái giới giải trí này anh đừng hòng mà chen vào."
Rõ ràng là đang uy hiếp, nhưng khi Không Thanh nói lời này, trên mặt vẫn giữ nụ cười, nhìn qua rất chi là trong sáng hiền hậu, rất là vô hại.
Phạm Tư Xa nhìn khuôn mặt đang mỉm cười của Không Thanh, bỗng nhiên nhịn không được lạnh run người.
Phạm Tư Xa không hề nghi ngờ, Không Thanh nói được sẽ có thể làm được, rốt cuộc, hiện tại hầu như tất cả tuyển thủ dự thi đều đã biết, Du Kinh Mặc là anh ruột của Không Thanh, nếu Không Thanh thật sự mách Du Kinh Mặc, lấy quyền thế địa vị của Du Kinh Mặc, muốn phong sát một người còn chưa chính thức debut như mình ở giới giải trí dễ như trở bàn tay.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, Phạm Tư Xa quả nhiên đuối lý.
Không Thanh thấy thế, cũng lười tiếp tục vô nghĩa với Phạm Tư Xa, đang định rời đi lại thấy Đơn Tuấn Triết vội vã tìm tới.
"Không Thanh, em đi đâu đấy? Anh mới đi tìm chú khắp nơi đây."
Đơn Tuấn Triết cũng thấy Phạm Tư Xa, một bên âm thầm đề cao cảnh giác, một bên nhanh chân chạy tới giải cứu Không Thanh, bất động thanh sắc dùng cơ thể mình ngăn Phạm Tư Xa tiếp xúc với Không Thanh.
"Đi thôi, về ký túc xá."
Không Thanh nhận ý tốt của Đơn Tuấn Triết, không để ý tới vẻ mặt xấu hổ của Phạm Tư Xa, cũng không thèm quay đầu rời đi cũng Đơn Tuấn Triết.
Trên đường về ký túc xá, Đơn Tuấn Triết vẫn chưa yên tâm dò hỏi Không Thanh: "Mấy ngày nay sao Phạm Tư Xa cứ quấn lấy chú thế? Đừng nói là hắn ta có cái tâm tư gì bẩn thỉu với chú đó nha?"
Tới mức mà một thẳng nam sắt thép như Đơn Tuấn Triết còn thấy không ổn, có thể thấy mùi gay từ Phạm Tư Xa lan xa cỡ nào.
"Không sao, tôi đã cảnh cáo anh ta rồi, nếu anh ta còn còn không biết thu liễm nữa thì tôi sẽ ra tay dạy cho anh ta biết."
Sau khi Không Thanh rời đi cùng Đơn Tuấn Triết, một mình Phạm Tư Xa đứng đờ người tại chỗ một hồi lâu, sau đó mới ủ rũ cụp đuôi trở về ký túc xá.
Thừa dịp các tuyển thủ khác trong ký túc xá đều vắng mặt, Phạm Tư Xa lên giường, lấy điện thoại được giấu bên dưới gối đầu ra, lén lút trốn vào phòng vệ sinh, gọi điện cho một dãy số đã nhớ kỹ trong lòng.
Không bao lâu, điện thoại được kết nối.
"Học trưởng, là em, Phạm Tư Xa."
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói quen thuộc.
"Không phải đã nhắc cậu không có việc gì thì đừng gọi cho tôi sao? Nếu để tổ tiết mục biết cậu trộm giấu di động thì phiền lắm đấy."
Tự dưng bị Từ Nhược Sơ mắng một trận, trong lòng Phạm Tư Xa cũng rất khó chịu, nhưng không thể nào không nói: "Học trưởng, chuyện quá gấp, em không thể không liên hệ anh."
"Chuyện gì?"
"Học trưởng, Từ Không Thanh hình như là nghe được tiếng gió gì rồi, em vắt hết óc nghĩ cách tiếp cận cậu ta, lấy lòng cậu ta, nhưng căn bản vô dụng, cậu ta còn không khách khí cảnh cáo em, nói là nếu em chọc giận cậu ta, cậu ta sẽ gọi anh trai cậu ta, không cho em tiếp tục lăn lộn trong giới nữa."
Từ Nhược Sơ trầm mặc một lát, nhịn không được nghiến ra một câu từ kẽ răng.
"Đồ vô dụng, không phải cậu tự xưng là tình thánh, rất am hiểu chơi trò yêu đương à? Chỉ mỗi một cậu ấm đến cả nắm tay còn chưa biết mà không trị nổi, còn cần phế vật như cậu làm cái gì."
"Học trưởng......" Một mặt là để cứu vớt cho cái tôi rớt hố của mình, một mặt cũng là vì để Từ Nhược Sơ thấy được giá trị của mình, không từ bỏ mình nhanh như vậy, Phạm Tư Xa nhanh chóng mở miệng nói: " Hào môn quý công tử như Từ Không Thanh, cho dù chưa từng yêu đương nhưng từ nhỏ đến lớn cũng thể thiếu người theo đuổi, muốn dùng tình yêu để cầm chân cậu ta, căn bản là không quá thực tế."
"Câm miệng! Tôi không cần cái loại phế vật dạy tôi phải làm thế nào." Từ Nhược Sơ thẹn quá hóa giận, chửi ầm lên với Phạm Tư Xa: "Vẫn là câu nói kia, mặc kệ cậu làm cái gì, chỉ cần cậu nắm được nhược điểm của Từ Không Thanh, tôi có thể ra tay cho cậu một vị trí debut, nếu không, thì cậu cứ chờ trận chung kết bị đào thải đi."
Vừa đe dọa vừa dụ dỗ xong Từ Nhược Sơ đã cúp điện thoại, để lại mình Phạm Tư Xa ngơ ngác đứng trong phòng vệ sinh, biểu cảm trên mặt đầy sầu khổ, tiến lùi khó chọn.
Giá mà sớm biết Từ Nhược Sơ hỉ nộ vô thường, khó nói chuyện như vậy thì hắn ta đã không ngu ngốc chờ hổ lột da, đi giao dịch với Từ Nhược Sơ, không thì cũng chẳng đến mức rơi vào cục diện hiện tại, cưỡi lên lưng cọp khó xuống, căn bản không biết nên làm thế nào cho phải.
Năm ngày sau.
Không Thanh, Đơn Tuấn Triết, Lệ Quang Khải, Phạm Tư Xa và các tuyển thủ top 10 bảng xếp hạng độ yêu thích của fans đúng hẹn tham gia buổi họp mặt fan của 《 Thần tượng toàn dân 》 mùa thứ ba.
Phạm Tư Xa sau khi bị Không Thanh cảnh cáo cũng đã học ngoan, không tiếp tục mặt dày chủ động dính lại gần Không Thanh, ngược lại, chỉ dám nhìn Không Thanh từ xa, lại còn tránh né theo bản năng, căn bản không dám tiếp xúc tứ chi hay chạm mắt với Không Thanh.
Không Thanh rất vừa lòng với sự thức thời của Phạm Tư Xa, cũng bởi vậy mà khi tham gia buổi họp mặt fan, tâm trạng cậu rất tốt.
Đương nhiên, người vui mừng nhất vẫn là Đơn Tuấn Triết và Lệ Quang Khải, một người là không ngờ mình dù tuổi đã không còn nhỏ, tham gia tiết mục tuyển tú lần hai còn có thể thu hoạch được nhiều fans yêu thích như vậy, một người là căn bản không hề ngờ tới nhân khí có của mình thể xếp hạng top 10 giữa đông đảo các tuyển thủ dự thi, từ khi biết được mình có thể tham gia buổi họp mặt fan, hai người đều kích động đến nỗi mất ngủ cả một đêm.
So sánh với đó, Không Thanh là người bình tĩnh nhất, thế cho nên vào ngày họp mặt fan, khí sắc Không Thanh tốt nhất, thoạt nhìn cũng chói sáng nổi bật nhất.
Khi ngồi xe buýt tới hội trường, nhìn các fans đang canh giữ ở bên ngoài, giơ đèn cùng các loại vật phẩm tiếp ứng khác, nhiệt tình lớn tiếng hô tên bọn họ, Đơn Tuấn Triết và Lệ Quang Khải đều kích động không thôi.
Nhìn nhìn, Lệ Quang Khải bỗng nhiên đứng lên, quay đầu lại nhìn Không Thanh ngồi phía sau anh ta nói to: "Không Thanh, mau xem kìa, vòng hoa tiếp ứng của cậu còn dùng cả hoa hồng Juliet, thật sự tôi chua sắp hỏng luôn á."
Đơn Tuấn Triết không rõ nguyên do, ngây ngô hỏi: "Không phải chỉ là hoa hồng màu hồng phấn thôi à? Này có gì đâu mà hiếm lạ."
"Anh Tuấn à, em phục anh luôn á, hoa hồng Juliet chính là một trong những loài hoa quý nhất trên thế giới luôn đấy, giá vốn đã không thấp có được không? Hơn nữa nhìn nước hoa này đi, chắc là phải vận chuyển đường hàng không từ Châu Âu suốt đêm về đây, chưa nói tới các loại phí phục vụ, giá lại càng cao, nói tóm lại là, chỉ riêng mỗi bông hoa Juliet đó thôi đã dư sức tạo hẳn cho chúng ta mỗi người một tường hoa."
Lệ Quang Khải đang quá mức kích động, não không theo kịp tốc độ nói, không chú ý tới khi lời anh ta vừa nói xong, sắc mặt những người ở đây đều thay đổi.
Thấy thế, Đơn Tuấn Triết nhanh chóng mở miệng hoà giải: "Hoa tiếp ứng đều là tâm ý của các fan cả, không thể nào lấy giá cả cao thấp để so sánh được."
Lệ Quang Khải nghe vậy, cũng muộn màng ý thức được lời mình vừa nói không ổn, hối hận, nhanh chóng gật đầu phụ họa: "Đúng thế đúng thế, hoa tiếp ứng của những người khác cũng rất đẹp, các fan thật là có tâm."
Bởi vì vẫn chưa tới thời gian các fan vào bàn, tổ tiết mục báo với các vị tuyển thủ có thể nhân cơ hội này chụp ảnh lưu niệm trước hoa tiếp ứng của mình.
Mười người ở đây đều tham gia buổi họp mặt fan lần đầu, vừa nghe lời này đều rất kích động.
Đơn Tuấn Triết luôn như hình với bóng cùng Không Thanh cũng không tiếp tục dính với Không Thanh nữa, gấp không chờ nổi chạy trước tường hoa tiếp ứng của mình, chụp ảnh quay video, chuẩn bị cảm ơn các fans của mình thật tốt.
Không Thanh cũng đi tới trước tường hoa tiếp ứng của mình.
Ngoài những bông hoa hồng Juliet tỏa ra sức mạnh đồng tiền vô nhân tính, nhìn vào đã làm người phải líu lưỡi kia, Không Thanh còn thấy được chiếc bánh fondant mười hai tấc được bày cẩn thận ở chính giữa.
Tượng người nhỏ trên chiếc bánh sống động như thật, chính là Không Thanh khi tham gia đêm công diễn đầu tiên.
Nhìn nhìn, Không Thanh nhịn không được nở nụ cười.
Lệ Quang Khải là người thích hoa, vẫn luôn tâm tâm niệm niệm hoa hồng Juliet chỗ Không Thanh, sau khi đi tường hoa tiếp ứng của mình xong đã chạy tới ngay lập tức, kết quả lại bị bánh kem fondant hấp dẫn lực chú ý.
"Uầy~ đây là lần đầu tiên tôi thấy bánh fondant được làm tỉ mỉ vậy luôn á, Không Thanh, fans dát vàng dát kim cương của cậu giàu dữ luôn á."
Không chỉ mỗi Lệ Quang Khải, Đơn Tuấn Triết cũng tới đây, nghe thấy Lệ Quang Khải nói, theo bản năng nói tiếp: "Bánh fondant đắt có tiếng luôn, cái bánh như này ít cũng tầm vài vạn ấy nhỉ?"
"Sợ là không đủ, nhìn độ tinh tế của cái bánh này, ít cũng phải hai ba mươi vạn."
Đơn Tuấn Triết nghe vậy, bỗng nhiên như bị ảnh đế nhập vào người, nhịn không được bắt đầu làm trò.
"Đây là cuộc sống giản dị tự nhiên mà lại khô khan của người giàu ư? Quả nhiên là bần cùng hạn chế sức tưởng tượng."
"Đừng có diễn, tin tôi đi, cái thứ gọi là bánh fondant, vị cũng chỉ có thể, quá ngọt, ê cả răng."
Không Thanh vừa nói xong, Lệ Quang Khải đã dở khóc dở cười mở miệng đáp: "Không Thanh à, chú tỉnh tí dùm anh đi, bánh fondant là để chú ăn đấy à? Đây là tác phẩm nghệ thuật, dùng để thưởng thức rồi trưng bày, không phải dùng để ăn."
Bộ dạng nhìn rất ư là có lý.
Không Thanh nghe vậy, bất đắc dĩ nhún vai, chụp ảnh rồi quay video cảm ơn fans, lúc sau mới theo tuyển thủ khác cùng vào hội trường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương