“Tiêu Diệp Nhiên, đồ tiện nhân, mày vốn dĩ không phải người nhà họ Tiêu, mày là con hoang do mẹ mày cùng với người đàn ông khác ở bên ngoài sinh ra..”
Tiếng sỉ nhục nhức nhối của Cố Tống Vy như nghe văng vắng bên tai, cô cố gắng mở mắt ra nhưng chỉ nhìn thấy gương mặt xấu xí nhăn nhúm lại vì tức giận của Cố Tống Vy đang lắc lư trước mặt, miệng cô ta thì không ngừng phun ra những lời nói khó nghe.
Sỉ nhục cô, sỉ nhục mẹ cô.
Chửi ai cũng được, nhưng chửi mẹ cô là đã động vào giới hạn cuối cùng của cô, cô rất muốn liều mạng với Cố Tống Vy, xé rách miệng cô ta ra, nhưng cơn đau ở lưng khiến cô mở mắt thôi cũng đã rất tốn sức.
Cuối cùng, trong tiếng mắng chửi ngày càng mơ hồ của Cố Tống Vy, cô ngất đi.
Tập đoàn giải trí Hoàng Đình.
Trong phòng họp lớn, không khí vô cùng căng thẳng, ai nấy đều ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nhìn lên vị giám đốc bộ phận nào đó đang báo cáo.
Mà người ngồi ở ngay vị trí đầu là Cố Mặc Đình lại có chút mất tập trung, nhấc cổ tay lên nhìn đồng hồ.
Tô Lân ngồi cạnh anh thầm đếm trong lòng: 27 lần.
Đây là số lần chủ tịch của anh ta xem đồng hồ từ lúc bắt đầu họp đến bây giờ.
Trước giờ chủ tịch chưa từng dự họp mà... hồn vía lên mây. như thế này, dường như anh đang có điều gì khúc mắc nên tâm hồn treo ngược cành cây mất rồi.
Chắc hẳn là đang lo lắng cho phu nhân đây.
Hôm nay Tiêu thị mở cuộc họp cổ đông lớn để chọn ra Chủ tịch mới, mà phu nhân chủ tịch lại chính là một trong các ứng cử viên.
Thảo nào chủ tịch lại lo lắng như vậy.
Trong lúc Tô Lân đang mải nghĩ ngợi, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên giữa cuộc họp.
Bầu không khí trong phòng rõ ràng đã trở nên càng căng thẳng hơn trong nháy mắt, mọi người người này nhìn người kia, đoán xem ai là kẻ muốn chết đến vậy, trong cuộc họp. mà lại không tắt điện thoại.
Lúc này, chỉ thấy Cố Mặc Đình rút chiếc điện thoại đang reo không ngừng từ trong túi ra nghe.
Tô Lân lặng lẽ thè lưỡi, vị chủ tịch này hôm nay đúng là khiến người ta choáng váng, không những không tập trung họp, mà còn không cả thèm tắt điện thoại.
Có thể tưởng tượng được những người khác sẽ sốc đến mức nào.
Anh ngẩng đầu nhìn mọi người, quả nhiên ai cũng mang bộ mặt như vừa nhìn thấy quỷ.
Mà chuyện xảy ra tiếp sau đó càng làm mọi người kinh ngạc hơn.
Cố Mặc Đình nghe điện thoại, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói lạ đầy nôn nóng: “Anh là chồng của Diệp Nhiên đúng không, bây giờ cô ấy đang trong bệnh viện Không đợi đối phương nói hết câu, anh lập tức cúp máy, sau
đó đứng dậy sải bước ra ngoài, không thèm để mắt đến vẻ. mặt sửng sốt của mọi người. Tô Lân thấy vậy cũng gấp gáp đứng dậy theo, vội vàng nói một câu “Tan họp” rồi đuổi theo anh ra ngoài.
Một chiếc Maybach màu đen lái trên đường quốc lộ đi nhanh đến mức các xe xung quanh phải dạt hết ra.
May mà sắp trưa rồi, nên xe trên đường không nhiều, nếu không thì với tốc độ nên sợ rằng sẽ xảy ra tai nạn mất.
Tiếng sỉ nhục nhức nhối của Cố Tống Vy như nghe văng vắng bên tai, cô cố gắng mở mắt ra nhưng chỉ nhìn thấy gương mặt xấu xí nhăn nhúm lại vì tức giận của Cố Tống Vy đang lắc lư trước mặt, miệng cô ta thì không ngừng phun ra những lời nói khó nghe.
Sỉ nhục cô, sỉ nhục mẹ cô.
Chửi ai cũng được, nhưng chửi mẹ cô là đã động vào giới hạn cuối cùng của cô, cô rất muốn liều mạng với Cố Tống Vy, xé rách miệng cô ta ra, nhưng cơn đau ở lưng khiến cô mở mắt thôi cũng đã rất tốn sức.
Cuối cùng, trong tiếng mắng chửi ngày càng mơ hồ của Cố Tống Vy, cô ngất đi.
Tập đoàn giải trí Hoàng Đình.
Trong phòng họp lớn, không khí vô cùng căng thẳng, ai nấy đều ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nhìn lên vị giám đốc bộ phận nào đó đang báo cáo.
Mà người ngồi ở ngay vị trí đầu là Cố Mặc Đình lại có chút mất tập trung, nhấc cổ tay lên nhìn đồng hồ.
Tô Lân ngồi cạnh anh thầm đếm trong lòng: 27 lần.
Đây là số lần chủ tịch của anh ta xem đồng hồ từ lúc bắt đầu họp đến bây giờ.
Trước giờ chủ tịch chưa từng dự họp mà... hồn vía lên mây. như thế này, dường như anh đang có điều gì khúc mắc nên tâm hồn treo ngược cành cây mất rồi.
Chắc hẳn là đang lo lắng cho phu nhân đây.
Hôm nay Tiêu thị mở cuộc họp cổ đông lớn để chọn ra Chủ tịch mới, mà phu nhân chủ tịch lại chính là một trong các ứng cử viên.
Thảo nào chủ tịch lại lo lắng như vậy.
Trong lúc Tô Lân đang mải nghĩ ngợi, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên giữa cuộc họp.
Bầu không khí trong phòng rõ ràng đã trở nên càng căng thẳng hơn trong nháy mắt, mọi người người này nhìn người kia, đoán xem ai là kẻ muốn chết đến vậy, trong cuộc họp. mà lại không tắt điện thoại.
Lúc này, chỉ thấy Cố Mặc Đình rút chiếc điện thoại đang reo không ngừng từ trong túi ra nghe.
Tô Lân lặng lẽ thè lưỡi, vị chủ tịch này hôm nay đúng là khiến người ta choáng váng, không những không tập trung họp, mà còn không cả thèm tắt điện thoại.
Có thể tưởng tượng được những người khác sẽ sốc đến mức nào.
Anh ngẩng đầu nhìn mọi người, quả nhiên ai cũng mang bộ mặt như vừa nhìn thấy quỷ.
Mà chuyện xảy ra tiếp sau đó càng làm mọi người kinh ngạc hơn.
Cố Mặc Đình nghe điện thoại, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói lạ đầy nôn nóng: “Anh là chồng của Diệp Nhiên đúng không, bây giờ cô ấy đang trong bệnh viện Không đợi đối phương nói hết câu, anh lập tức cúp máy, sau
đó đứng dậy sải bước ra ngoài, không thèm để mắt đến vẻ. mặt sửng sốt của mọi người. Tô Lân thấy vậy cũng gấp gáp đứng dậy theo, vội vàng nói một câu “Tan họp” rồi đuổi theo anh ra ngoài.
Một chiếc Maybach màu đen lái trên đường quốc lộ đi nhanh đến mức các xe xung quanh phải dạt hết ra.
May mà sắp trưa rồi, nên xe trên đường không nhiều, nếu không thì với tốc độ nên sợ rằng sẽ xảy ra tai nạn mất.
Danh sách chương