CHƯƠNG 185

Tiêu Tùng như là sớm đã đoán được, cũng không mở miệng, Triệu Uyển Nhan lập tức lớn tiếng cả giận nói: “Tiêu Diệp Nhiên, 20% cổ phần công ty này, là ba con cho Tống Vy làm của hồi môn, cho nên con phải ký tên lên.”

“Ông ta cho phép, sao tôi phải ký? Cổ phần tập đoàn Tiêu thị, có một phần là mẹ tôi để lại cho tôi, các người cũng xứng có được sao?”

Tiêu Diệp Nhiên cười lạnh mỉa mai, chuyển tầm mắt, nhìn trên mặt Tiêu Tùng, đạm mạc nói: “Ba, mặc dù tập đoàn Tiêu thị vẫn luôn là ba quản lý, nhưng người có tư cách thừa kế là con. Đó là thứ mà mẹ để lại cho con, ai cũng đừng nghĩ đụng bào, nếu như ba không muốn làm con và ba hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ cha con, thì cũng đừng để hai mẹ con kia có chủ ý kia, bởi vì con chết cũng không đồng ý.”

Nói xong lời này, Tiêu Diệp Nhiên cũng không đợi Tiêu Tùng nói cái gì, xoay người muốn đi.

Triệu Uyển Nhan nóng nảy, vội vàng đuổi theo, cầm lấy tay Tiêu Diệp Nhiên nói: “Diệp Nhiên, con không thể không đồng ý, 20% cổ phần công ty này là ba con đã nói, ông ấy là người lớn, con nên nghe lời ông ấy. Tống Vy bây giờ thật sự rất cần 20% cổ phần công ty này, bằng không nhà họ Bùi sẽ xem thường nó.”

“Liên quan gì đến tôi?”

Tiêu Diệp Nhiên chán ghét bỏ tay Triệu Uyển Nhan ra, cười lạnh: “Cố Tống Vy và Bùi Hạo Tuấn kết hôn, tôi cũng đã mai mối cho chị ta, từ đầu đến cuối ngoại trừ nghĩ muốn đối phó tôi, nhưng có từng có chút áy nát với tôi? Tôi cũng muốn biết, da mặt hai mẹ con mấy người dày đến mức nào, mới không biết xấu hổ đưa ra yêu cầu như thế?

“Ông à…”

Thấy Tiêu Diệp Nhiên cứng ngắc như vậy, Triệu Uyển Nhan vội vàng cầu khẩn nhìn Tiêu Tùng đằng sau.

Tiêu Tùng mở to miệng, muốn nói chuyện, nhưng ánh mắt sắt bén của Tiêu Diệp Nhiên, lại làm ông thể mở miệng được.

“Mẹ, cô ta đã không muốn cho, quên đi, sao phải cầu cô ta.”

Lúc này, Cố Tống Vy rốt cục lên tiếng, giống như đối với kết quả này cũng không có bất ngờ gì lớn.

Triệu Uyển Nhan không cam lòng, còn muốn tranh thủ thêm nhưng lại bị Cố Tống Vy ngăn lại.

Cô ta bây giờ với Tiêu Diệp Nhiên đã như nước với lửa, Tiêu Diệp Nhiên từ chối, hoàn toàn nằm trong dự tính.

Nhưng mà, Cố Tống Vy cũng không bỏ qua như vậy, nhà họ Tiêu đã cho cô ta, vậy cô ta dù dùng hết thủ đoạn, cũng nhất định phải làm nhà họ Tiêu nhả ra.

Đồ gì đó của Cố Tống Vy cô ta, đừng ai hòng chiếm đoạt!

Lại một lần ồn ào tan rã không vui, Tiêu Diệp Nhiên cũng lười ở nhà lâu, sau khi lên lầu cầm một ít đồ, trực tiếp rời đi.

Lúc ở cửa, cô chuẩn bị rời đi thì gặp Cố Tống Vy.

Triệu Uyển Nhan nộ khí bừng bừng đứng đó không biết nói gì, đợi đến lúc thấy Tiêu Diệp Nhiên, sự phẫn hận và ác độc trên gương mặt kia, hoàn toàn không che dấu.

Tiêu Diệp Nhiên cười lạnh một tiếng, rút ánh mắt về, nhìn qua hai người.

Triệu Uyển Nhan cắn răng, khuôn mặt không cam lòng: “Con gái, chẳng lẽ chúng ta bỏ qua cho con tiện nhân này sao? 20% cổ phần này vốn là của con!”

“Mẹ, mẹ còn chưa nhìn rõ sự thật sao, Tiêu Tùng cho tới bây giờ cũng không muốn đưa tài sản cho con. Ông ta biết chúng ta và Tiêu Diệp Nhiên không hợp, lại còn bảo chúng ta tìm Tiêu Diệp Nhiên ký tên, căn bản ông ta một phân tiền cũng không muốn cho con.”

Cố Tống Vy nắm hai đắm, ánh mắt lạnh lùng gần như nhỏ máu.

“Mệt cho mẹ nhưng năm này trả giá cho nhà họ Tiêu không oán không hối.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện