CHƯƠNG 171

Nhìn thấy Tiêu Diệp Nhiên tới Lina liền bỏ lại công việc trong tay, vẻ mặt lạnh lùng xưa nay cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

“Ừm.”

Tiêu Diệp Nhiên gật đầu cũng không đợi Lina chủ động mở miệng liền đi thẳng vào vấn đề nói: “Quản lý, chuyện của công ty tôi đã nghe nói, không biết bên trên định xử lý chuyện này như thế nào?”

Lina ngơ ngác một chút giống như không ngờ Tiêu Diệp Nhiên vừa mới gặp đã trực tiếp dứt khoát như vậy, một lát sau cô ta mới hồi phục tinh thần lại, tỉnh táo nói: “Bên trên tạm thời tôi đã ép xuống được rồi, cô cũng biết là tôi không tin lời từ một phía mà hơn nữa nếu quả thật muốn nghe thì so với Cố Tống Vy tôi còn cảm thấy tin tưởng cô hơn một chút vì dù sao tôi cũng đã làm cấp trên của cô được hai năm rồi!”

“Cảm ơn quản lý.”

Đối với sự tán thưởng của Lina, Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy rất cảm kích và cảm động.

“Nói một chút xem có chuyện gì xảy ra đi.”

Lina chỉ chỉ ghế sofa ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Tiêu Diệp Nhiên gật đầu, nhu thuận ngồi xuống đơn giản nói lại một chút chuyện đã xảy ra với Lina, sau đó hỏi cô ta: “Phía công ty thật sự muốn tôi đơn phương công khai làm sáng tỏ chuyện này với bên ngoài sao?”

Nhìn cô gái sắc sảo trước mặt, Lina thở dài một hơi: “Quả thực là công ty có đưa ra yêu cầu như vậy nhưng cô yên tâm đi, từ đầu đến cuối chuyện này cũng không phải cô làm sai cho nên công ty cũng không thể đem tội này chụp lên trên đầu cô được mà tôi cũng sẽ không trơ mắt nhìn bọn họ đẩy cô ra ngoài để làm sáng tỏ chuyện này đâu.”

Đối với Tiêu Diệp Nhiên mà nói thì Lina không thể nghi ngờ gì là một cấp trên tốt, cô ta là người ân oán rõ ràng, về công về tư hay bình thường đều cho người ta một cảm giác rất nghiêm cẩn nhưng không phải là người không biết đúng sai.

Trong lòng Tiêu Diệp Nhiên lại càng cảm kích và tán thưởng Lina hơn nhưng cô cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta chống lại với toàn bộ nhân viên cấp cao của Thời Thụy được.

Lina có được địa vị hôm nay cũng không dễ dàng gì, Tiêu Diệp Nhiên cũng không muốn bởi vì mình mà hại cô ta bị tiện nhân Cố Tống Vy kia nhằm vào.

Sau một lúc trầm ngâm, bỗng nhiên Tiêu Diệp Nhiên nói với Lina: “Quản lý, chuyện này cứ làm theo yêu cầu của công ty đi, tôi có thể công khai đứng ra làm sáng tỏ.”

Lời này vừa nói ra mà người tỉnh táo như Lina cũng không nhịn được giật mình nhìn cô: “Tiểu Đường cô nói cái gì vậy? Cô có biết một khi cô giải thích như vậy thì tất cả tiếng xấu đều sẽ chụp hết lên trên đầu của cô không?”

“Biết.”

“Vậy cô còn…”

“Không sao đâu quản lý, tôi đã có biện pháp ứng đối rồi! Mặt khác cũng rất cám ơn cô vì đã bảo vệ tôi nhưng chuyện này dù gì cũng là phân tranh giữa tôi và Cố Tống Vy nên tôi không muốn liên lụy tới cô. Từ nhỏ tôi đã cùng nhau lớn lên với người phụ nữ kia nên biết là chuyện gì cô ta cũng có thể làm ra được nên sau này khó mà đảm bảo là cô ta sẽ không trút giận lên cô, chuyện này cứ quyết định như vậy đi.”

Sau khi nói xong lời này, Tiêu Diệp Nhiên đứng dậy cúi chào Lina sau đó liền đi ra khỏi văn phòng.

Mà lúc Tống An Kỳ nghe thấy chuyện Tiêu Diệp Nhiên đồng ý công khai xin lỗi liền sợ đến mức ngây người: “Tiêu Diệp Nhiên cậu điên rồi à, sao lại đồng ý đứng ra làm sáng tỏ chuyện này chứ? Tôi thật sự rất muốn mở đầu của cậu ra để xem trong đầu có chứa cái gì đấy!”

“Lo cái gì chứ, trò hay vừa mới bắt đầu thôi, cậu cho rằng tôi dễ bắt nạt như vậy à?”

Tiêu Diệp Nhiên liếc mắt nhìn Tống An Kỳ đang phát điên một chút, giọng điệu không có chút rung động nào nói.

“Có ý gì? Cậu đã có biện pháp ứng đối rồi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện