CHƯƠNG 163
“Con khốn này!”
Cô ta oán hận đạp vào cánh cửa, bởi vì cô ta dùng sức quá mức nên đau đến mức khóe miệng giật giật.
Tiểu Ngải và Tiểu Mỹ nơm nớp lo sợ đứng ở đó, một câu cũng không dám lên tiếng.
Cố Tống Vy nghiến răng nghiến lợi: “Được, được lắm, Tiêu Diệp Nhiên, cô dám đối xử với tôi như vậy thì cũng đừng trách tôi tàn nhẫn, cô cứ chờ đó, tôi muốn nhìn xem dưới quyền thế ở công ty thì rốt cuộc xương cốt của cô cứng thế nào!”
Bởi vì Cố Tống Vy liên tiếp không chiếm được tiện nghi Tiêu Diệp Nhiên nên hiển nhiên cũng có chút bực bội, sáng hôm sau, cô ta mang theo hai trợ lý đến phim trường, trực tiếp bỏ Tiêu Diệp Nhiên lại trong khách sạn.
Lúc đầu Tiêu Diệp Nhiên còn kinh ngạc hai giây, nhưng sau đó tràn đập vui sướng: “Em vừa đang suy nghĩ lát nữa phải dùng lý do gì thoát khỏi bọn họ, hiện tại hình như không cần nữa.”
Cố Mặc Đình cười gật đầu: “Vậy em chuẩn bị một chút, anh đưa em ra ngoài.”
“Vâng vâng.”
Khoảng nửa tiếng sau, Tiêu Diệp Nhiên nhanh chóng tắm rửa thay quần áo, sau đó cùng Cố Mặc Đình đi xuống lầu.
Cố Mặc Đình lái xe, Tiêu Diệp Nhiên cửa khách sạn chờ anh.
Một lát sau, Bùi Hạo Tuấn cũng đi ra, lúc anh ta thấy Tiêu Diệp Nhiên thì ngẩn ra một chút.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy liền áo màu đỏ với phong cách đơn giản, lộ ra dáng người và đường cong xinh đẹp, mái tóc dài tùy tiện buộc lên, khí chất tao nhã, lúc này mang theo sự gợi cảm, cả người có vẻ mê người lại hấp dẫn, giống như một đóa hoa nở rộ tỏa ra nét phong tình.
Bùi Hạo Tuấn kinh ngạc nhìn một chút.
Trước kia mỗi ngày anh ta và Tiêu Diệp Nhiên ở bên nhau cũng không phát hiện cô mê người như vậy, nhưng sau khi chia tay, cô luôn làm cho anh ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
So với Cố Tống Vy thì Tiêu Diệp Nhiên chắc chắn xinh đẹp hơn.
Trái tim Bùi Hạo Tuấn không khỏi nóng lên, trong mắt trào ra lửa nóng không tên, suy nghĩ muốn cướp Tiêu Diệp Nhiên cướp về càng kiên định. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lúc này, Tiêu Diệp Nhiên hiển nhiên cũng phát hiện ra Bùi Hạo Tuấn, cô thấy anh nhìn không chớp mắt mình thì không khỏi nghiêng đầu qua một bên, giả vờ như không thấy.
Bùi Hạo Tuấn lấy lại tinh thần, đi tới chào hỏi cô: “Cô muốn đến phim trường sao? Tôi có xe, có thể đi cùng.”
“Không cần, anh đi đi, mặc kệ tôi, chúng ta không thân thiết như thế.”
Tiêu Diệp Nhiên lạnh nhạt đáp, chưa liếc mắt nhìn anh ta một cái.
Bùi Hạo Tuấn nhíu mày, đang định nói thêm gì đó thì phía trước lại đột nhiên vang lên tiếng còi xe.
Anh ta nhìn qua đi thì thấy một chiếc xe Maserati dừng ở ven đường, sau đó Tiêu Diệp Nhiên cong môi cười, không thèm chào hỏi anh ta đã chạy chậm đi tới rồi leo lên xe, nghênh ngang rời đi.
Bùi Hạo Tuấn đứng tại chỗ nheo mắt, trên mặt bắn ra hơi thở u ám.
Xem ra anh đoán cũng không sai, quả nhiên lần này đi quay, người đàn ông kia vẫn luôn bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên!
…
Trên xe, Tiêu Diệp Nhiên nhìn bóng dáng Bùi Hạo Tuấn dần thu nhỏ lại qua kính xe thì mở to mắt nói: “Thật xui xẻo.”