Cố Thịnh Nhân bớt thời giờ đến vương quốc Louki.

Cô không báo cho bất kì ai biết, lúc cô nhìn thấy Rita, còn có chút kinh ngạc.

Nữ nhân xinh đẹp tà mị đang bưng một chén tiên huyết uống chính là Rita. 

“Rita, đã lâu không gặp.” Cố Thịnh Nhân mở miệng lên tiếng chào hỏi.

Rita vẻ mặt cứng đờ, tựa hồ có chút không dám tin: “Điện hạ?”

“Là ta.” Cố Thịnh Nhân đi tới. 

Rita tựa hồ có chút bối rối, nàng ta đứng dậy, hướng phía Cố Thịnh Nhân chào một cái, đứng dậy thấy làn váy diễm lệ và móng tay màu đen trên tay, động tác hơi dừng một chút.

“Điện hạ người ngồi xuống trước đã.” Rita rót cho Cố Thịnh Nhân rót một chén máu tươi, sau đó xoay người rời đi.

Lúc đi ra, nàng ta lại biến thành hình dáng quen thuộc của Cố Thịnh Nhân. 

Cố Thịnh Nhân chợt bừng tỉnh, hóa ra nàng ta vừa phải đi cởi bỏ lớp hóa trang.

“Nhìn tự nhiên như vậy, ta thiếu chút nữa không nhận ra.” Cố Thịnh Nhân thuận miệng nói một câu.

Rita tựa hồ có chút ngượng ngùng cười cười: “Điện hạ sao lại rảnh rỗi tới đây?” 

Cố Thịnh Nhân nhìn nàng: “Ta nghe nói gần đây ngươi tiến bộ rất nhanh, tới thăm tân công tước huyết tộc của chúng ta một chút.”

Dựa theo tốc độ này của Rita, trở thành công tước hầu như không thành vấn đề, cấp bậc công tước, trong số toàn bộ huyết tộc cũng không quá hai con số.

Rita tựa hồ có chút ngượng ngùng: “Trước mặt điện hạ, công tước có là gì.” 

Cố Thịnh Nhân nhìn nàng ta: “Không nên tự coi nhẹ mình, Rita, ngươi đã làm rất tốt.”

Cố Thịnh Nhân ở vương quốc Louki một ngày, lúc rời đi Rita lại bịn rịn.

“Ngươi có thời gian, có thể tới lâu đài bóng đêm, lúc nào cũng hoan nghênh.” Cố Thịnh Nhân nói. 

Đáng tiếc. Rita cụp mắt, Olivia điện hạ sẽ không cho phép ta, một người nghi ngờ có dị tâm bước vào lâu đài bóng đêm.

Sau khi Cố Thịnh Nhân trở lại lâu đài bóng đêm, bắt đầu chuẩn bị thủ tục ngủ.

Huyết tộc mỗi trăm năm, sẽ có một lần kỳ suy yếu, thường thường bọn họ cũng sẽ ngủ say trong thời gian này. 

Đây cũng không phải là một chuyện nhỏ, nguyên Ekaterina trong lúc đang ngủ say bị Rita chui vào chỗ trống, liên hợp một đám huyết tộc phong ấn cô.

Xác nhận toàn bộ hệ thống phòng ngự đã khởi động, Cố Thịnh Nhân cũng đang chọn tầng hầm để ngủ, ngầm vẽ một trận pháp phòng hộ lớn.

Cô để lại lời nhắn cho Lancelot, nói rõ có khả năng trăm năm tới sẽ không xuất hiện. 

Huyết tộc ngủ say, ngắn thì vài thập niên, dài thì mấy trăm năm.

Cô có lòng tin với người mình yêu, dựa vào tư chất của hắn, trăm năm sau, còn không biết sẽ trở thành hình dáng ra sao.

Cảm nhận được năng lượng trong cơ thể mình đang nhanh chóng trôi qua, Cố Thịnh Nhân an tĩnh chìm vào giấc ngủ. 

Nhưng cô không biết, đến khi cô vừa tỉnh lại, bên ngoài đều đã thay đổi.

Khi cô tỉnh dậy, hệ thống thở phào nhẹ nhõm.

“Kí chủ, ngươi cuối cùng cũng thức tỉnh.” Hệ thống nói như rất may mắn. 

“Ta ngủ bao lâu? Xảy ra chuyện gì sao?”

Hệ thống trả lời: “Kí chủ ngủ say tròn một trăm sáu mươi năm. Rita mang theo không ít tộc nhân bộ tộc Malkavian, phản bội Olivia.”

“Ngươi nói cái gì?” Cố Thịnh Nhân kinh ngạc không thôi: “Vì sao?” 

Hệ thống chần chờ một chút: “Nghe nói là bởi vì... Rita công tước muốn trở thành vị hôn thê của  Malkavian thân vương, bị thân vương giận dữ trục xuất khỏi bộ tộc Malkavian.”

Cố Thịnh Nhân: “Muốn trở thành vị hôn thê của Olivia? Không phải nàng ta thích Olivia sao? Chờ một chút!”

Cố Thịnh Nhân trợn trừng mắt: “Vị hôn thê của Olivia!” 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện