Trần Dung tới rất nhanh, không ngoài suy đoán của Cố Thịnh Nhân, kịch bản trong tay cô ấy là "Thần Tính".
Cố Thịnh Nhân xem một lúc, hít sâu một hơi: "Chị Trần, chút nữa chị hãy nói với đạo diễn, em bỏ kịch bản này."
Trần Dung cũng không suy nghĩ gì nữa, cô ấy gật đầu: "Chút nữa chị sẽ trả lời bên kia, quy trình cụ thể chúng ta sẽ thương lượng."
"Chào chị Kha Nghi."
"Chào chị Nguyễn."
Cố Thịnh Nhân đi trong công ty, không ít nghệ sĩ chủ động tới chào hỏi cô. Cố Thịnh Nhân đều cho nụ cười thân thiết.
Có vài nghệ sĩ mới được ký kết khẽ bàn tán với nhau: "Trời ạ, ảnh hậu Nguyễn thật gần gũi, không chút ra vẻ ta đây tý nào." Bọn họ là nghệ sĩ mới ký kết nên không có danh tiếng gì, thế nhưng mấy ngày hôm nay đã được tăng thêm không ít kiến thức, không ít nghệ sĩ hạng hai đang hót nhìn thấy bọn họ đều như nhìn thấy không khí, đến ánh mắt cũng không cho.
Không ngờ, vị ảnh hậu lâu năm Nguyễn Kha Nghi này lại quá thân thiện.
Người đại diện phụ trách dẫn dắt bọn họ nhìn họ một cái rồi nói: "Ảnh hậu Nguyễn vốn có tiếng tính tình tốt trong làng giải trí, không gây khó dễ cho người mới."
Tinh Ngu chỗ Nguyễn Kha Nghi, chính là một trong những công ty giải trí lớn nhất trong nước, ảnh đế ảnh hậu có tới mấy người, nghệ sĩ hạng nhất cũng có không ít, chẳng qua cho dù ở đây, Nguyễn Kha Nghi cũng được xứng đáng nhất tỷ.
"Kha Nghi." Một giọng nói trong trẻo truyền tới.
Cố Thịnh Nhân quay ra nhìn anh ta cười: "Anh Phương."
Người tới mặc một chiếc áo khoác màu xém, dáng người cao ráo, diện mạo nhã nhặn.
Phương Minh, ba mươi tuổi, được nhận ảnh đế hai lần, cũng là một trong số nghệ sĩ nam hợp tác đóng phim với Nguyễn Kha Nghi nhiều lần. Hai người được xưng là tình nhân đẹp nhất màn ảnh, không ít fan hâm mộ hi vọng bọn họ có thể phim giả tình thật, gọi chung CP Phương Kha.
Phương Minh vẫn luôn thích Nguyễn Kha Nghi, nhưng từ trước đến nay Nguyễn Kha Nghi chỉ coi anh ta là người bạn tốt, hợp tác tốt, cô đã xác minh từ chối anh ta, thế như hình như Phương Minh vẫn không từ bỏ. Lần này hai người tới đây là để tham gia tuyên truyền nâng một bộ phim mùa hè của công ty năm nay.
Phương Minh và Nguyễn Kha Nghi đều không phải là nhân vật chính, Phương Minh diễn vai anh trai của nhân vật chính, miễn cưỡng được coi là một vai phụ quan trọng, mà Nguyễn Kha Nghi hoàn toàn chỉ lộ mặt đúng một lần.
Bộ phim này khởi quay vào lúc lịch trình của hai người đều rất bận, công ty kêu họ dành chút thời gian đến để mượn danh hai người tạo thế cho bộ phim. Không thể không nói chiêu này của công ty rất thành công, không ít fan hâm mộ vì được nhìn thấy thần tượng nhà mình một chút, tình nguyện vì vài giây phút ngắn ngủi mà mua vé những vài chục đồng để xem phim.
"Dựa vào cái gì, tôi mới là nhân vật chính! Hai cái phòng hóa trang này đều là chỗ tôi thích nhất, sao lại phải nhường cho người khác?" Hai người vừa mới tới cửa của phòng hóa trang, đã nghe thấy tiếng phàn nàn như vậy.
Sau đó là tiếng của người đại diện khuyên nhủ cô ta: "Đại tiểu thư của tôi ơi, Nguyễn Kha Nghi và Phương Minh là diễn viên như thế nào? Cô cứ nhịn trước đi, chờ đến khi nào danh tiếng của cô lớn hơn so với bọn họ, dĩ nhiên tài nguyên tốt nhất sẽ là của cô..."
Người đại diện này vừa nói vừa muốn mở cửa đi ra để lấy cái gì đó, bỗng nhiên nhìn thấy hai người Nguyễn Kha Nghi và Phương Minh đang đứng ở ngoài cửa như cười mà không phải cười, vẻ mặt cứng đờ.
Anh ta cố cười nói: "Chị Nguyễn và anh Phương tới rồi ư? Là tới hóa trang chuẩn bị có buổi họp báo ư?"
Anh ta vội vàng đứng sang bên cạnh, nhường đường cho hai người.
Hai người đều không nói gì, thế nhưng Trần Dung vẫn luôn đi theo phía sau hai người lại mở miệng: "Nghệ sĩ được dùng xắp xếp thế nào đều do công ty quy định, nếu Lâm tiểu thư có phản đối gì thì có thể báo với công ty."
Nói xong, cũng không nhìn vẻ mặt người đại diện này xấu mức nào, ung dung đi vào
Cố Thịnh Nhân xem một lúc, hít sâu một hơi: "Chị Trần, chút nữa chị hãy nói với đạo diễn, em bỏ kịch bản này."
Trần Dung cũng không suy nghĩ gì nữa, cô ấy gật đầu: "Chút nữa chị sẽ trả lời bên kia, quy trình cụ thể chúng ta sẽ thương lượng."
"Chào chị Kha Nghi."
"Chào chị Nguyễn."
Cố Thịnh Nhân đi trong công ty, không ít nghệ sĩ chủ động tới chào hỏi cô. Cố Thịnh Nhân đều cho nụ cười thân thiết.
Có vài nghệ sĩ mới được ký kết khẽ bàn tán với nhau: "Trời ạ, ảnh hậu Nguyễn thật gần gũi, không chút ra vẻ ta đây tý nào." Bọn họ là nghệ sĩ mới ký kết nên không có danh tiếng gì, thế nhưng mấy ngày hôm nay đã được tăng thêm không ít kiến thức, không ít nghệ sĩ hạng hai đang hót nhìn thấy bọn họ đều như nhìn thấy không khí, đến ánh mắt cũng không cho.
Không ngờ, vị ảnh hậu lâu năm Nguyễn Kha Nghi này lại quá thân thiện.
Người đại diện phụ trách dẫn dắt bọn họ nhìn họ một cái rồi nói: "Ảnh hậu Nguyễn vốn có tiếng tính tình tốt trong làng giải trí, không gây khó dễ cho người mới."
Tinh Ngu chỗ Nguyễn Kha Nghi, chính là một trong những công ty giải trí lớn nhất trong nước, ảnh đế ảnh hậu có tới mấy người, nghệ sĩ hạng nhất cũng có không ít, chẳng qua cho dù ở đây, Nguyễn Kha Nghi cũng được xứng đáng nhất tỷ.
"Kha Nghi." Một giọng nói trong trẻo truyền tới.
Cố Thịnh Nhân quay ra nhìn anh ta cười: "Anh Phương."
Người tới mặc một chiếc áo khoác màu xém, dáng người cao ráo, diện mạo nhã nhặn.
Phương Minh, ba mươi tuổi, được nhận ảnh đế hai lần, cũng là một trong số nghệ sĩ nam hợp tác đóng phim với Nguyễn Kha Nghi nhiều lần. Hai người được xưng là tình nhân đẹp nhất màn ảnh, không ít fan hâm mộ hi vọng bọn họ có thể phim giả tình thật, gọi chung CP Phương Kha.
Phương Minh vẫn luôn thích Nguyễn Kha Nghi, nhưng từ trước đến nay Nguyễn Kha Nghi chỉ coi anh ta là người bạn tốt, hợp tác tốt, cô đã xác minh từ chối anh ta, thế như hình như Phương Minh vẫn không từ bỏ. Lần này hai người tới đây là để tham gia tuyên truyền nâng một bộ phim mùa hè của công ty năm nay.
Phương Minh và Nguyễn Kha Nghi đều không phải là nhân vật chính, Phương Minh diễn vai anh trai của nhân vật chính, miễn cưỡng được coi là một vai phụ quan trọng, mà Nguyễn Kha Nghi hoàn toàn chỉ lộ mặt đúng một lần.
Bộ phim này khởi quay vào lúc lịch trình của hai người đều rất bận, công ty kêu họ dành chút thời gian đến để mượn danh hai người tạo thế cho bộ phim. Không thể không nói chiêu này của công ty rất thành công, không ít fan hâm mộ vì được nhìn thấy thần tượng nhà mình một chút, tình nguyện vì vài giây phút ngắn ngủi mà mua vé những vài chục đồng để xem phim.
"Dựa vào cái gì, tôi mới là nhân vật chính! Hai cái phòng hóa trang này đều là chỗ tôi thích nhất, sao lại phải nhường cho người khác?" Hai người vừa mới tới cửa của phòng hóa trang, đã nghe thấy tiếng phàn nàn như vậy.
Sau đó là tiếng của người đại diện khuyên nhủ cô ta: "Đại tiểu thư của tôi ơi, Nguyễn Kha Nghi và Phương Minh là diễn viên như thế nào? Cô cứ nhịn trước đi, chờ đến khi nào danh tiếng của cô lớn hơn so với bọn họ, dĩ nhiên tài nguyên tốt nhất sẽ là của cô..."
Người đại diện này vừa nói vừa muốn mở cửa đi ra để lấy cái gì đó, bỗng nhiên nhìn thấy hai người Nguyễn Kha Nghi và Phương Minh đang đứng ở ngoài cửa như cười mà không phải cười, vẻ mặt cứng đờ.
Anh ta cố cười nói: "Chị Nguyễn và anh Phương tới rồi ư? Là tới hóa trang chuẩn bị có buổi họp báo ư?"
Anh ta vội vàng đứng sang bên cạnh, nhường đường cho hai người.
Hai người đều không nói gì, thế nhưng Trần Dung vẫn luôn đi theo phía sau hai người lại mở miệng: "Nghệ sĩ được dùng xắp xếp thế nào đều do công ty quy định, nếu Lâm tiểu thư có phản đối gì thì có thể báo với công ty."
Nói xong, cũng không nhìn vẻ mặt người đại diện này xấu mức nào, ung dung đi vào
Danh sách chương