Bộ vùng bắng tuyết kia có ấn tượng sâu sắc với Cố Thịnh Nhân bởi tiếng tăm vô cùng lớn.

Người mẫu nam là siêu mẫu quốc tế Ludwig Gardner, người mẫu nữ là Cecilia cũng vô cùng nổi tiếng, cũng nhờ những trang phụ này mà nổi danh, trở thành một trong những siêu mẫu hot nhất. Lúc đó thanh danh của Tống Tây Tây vẫn chưa lớn lắm, tuy không biết tại sao siêu mẫu quốc tế Lugwid lại chọn bộ trang phục này, lần này Cố Thịnh Nhân cũng không từ bỏ cơ hội này.

“Tây Tây, có phải cậu định tham gia tuần lễ thời trang quốc tế Thanh Hoa không?” Cố Thịnh Nhân đang cầm trang phục trên người cô hỏi Tống Tây Tây. 

Tống Tây Tây ngồi xuống: “Kha Kha, làm sao cậu biết?”

Cô ấy hơi kinh ngạc, chuyện này cô ấy chưa từng nói với ai, tuần lễ thời trang quốc tế Thanh Hoa là một trong tuần lễ thời trang đỉnh cao quốc tế, tuy cô ấy đã nhận được sự cổ vũ của thầy cô ấy là nhà thiết kế lừng danh của CCRU, tổng giám đốc Kevin, chuẩn bị đưa những tác phẩm này vào tuần lễ thời trang, nhưng chưa từng nói với bất cứ ai.

Cô gái này bây giờ có chút không tự tin, sợ bị người ta nói bản thân là không biết tự lượng sức mình. 

Cố Thịnh Nhân cười nói: “Chúng ta lớn lên cùng nhau, cậu suy nghĩ gì mà mình không biết chứ?”

Cô nói tiếp: “Đến lúc đó mình sẽ làm người mẫu cho cậu được không?”

Lúc này Tống Tây Tây không còn kinh ngạc mà là vui mừng ngạc nhiên. Cô biết Nguyễn Kha Nghi rất có tài người mẫu, rất nhiều nhãn hàng nổi tiếng thế giới tranh giành để mời cô là người phát ngôn cho sản phẩm của họ, nhưng bốn năm trước, từ sau khi cô bước vào làng giải trí, chưa từng tỏa sáng trong tuần lễ thời trang nào nữa. 

Cô lại đồng ý vì bản thân mình, một lần nữa đứng trên sàn catwalk sao? Cố Thịnh Nhân nhìn Tống Tây Tây dường như sắp khóc tới nơi, buồn cười nói: “Được rồi, mình tin tưởng đây là tài năng thiên phú của cậu, dám cược là trang phục lần này của cậu sẽ khiến mình trở nên nổi tiếng. Nếu cậu mà thiết kế quá xấu, mình sẽ đổi ý đó!”

Tống Tây Tây thở hắt ra, nói về thiết kế của bản thân, trong mắt cô lại lấp lánh: “Đi, mình dẫn cậu đi xem.” 

Cô ấy kéo Cố Thịnh Nhân đi vào trong, đến gian phòng cuối cùng.

Tống Tây Tây lấy chìa khóa mở cửa phòng ra, Cố Thịnh Nhân mới phát hiện phòng này rất rộng nhưng lại chỉ treo có hai bộ quần áo.

Tống Tây Tây đi đến một giá treo ở trước mặt, lật những bộ quần áo đang được phủ bằng vải. 

Cố Thịnh Nhân mở to hai mắt.

“Thật là đẹp!” Hiện giờ trước mắt chính là bộ trang phục nữ màu ánh kim, cổ áo chữ V được thiết kế bằng sợi tổng hợp với viền hoa mỹ, chất liệu mềm mại, nhẹ nhàng, cảm giác và xúc giác đều vô cùng hoàn hảo, trên ống tay áo được thiết kế bằng vải ren trong suốt có một bông tuyết, những viên đá nhỏ xếp tầng trên thân váy, giống như những hạt bông tuyết vỡ tan vào chiếc váy, dưới ánh đèn cho thấy một sắc thái tao nhã, lộng lẫy không gì sánh bằng.

Cố Thịnh Nhân kinh ngạc cảm thán, cô thấy bộ trang sức này được gắn hàng trăm viên đá nhỏ, mà những thứ này đều là đồ thật. 

Tống Tây Tây quan sáy biểu cảm của Cố Thịnh Nhân cũng vô cùng vui sướng: “Thế nào?”

Cố Thịnh Nhân hít một hơi thật sau, nhìn cô ấy nói một cách chân thành: “Tây Tây, chắc chắn cậu sẽ kinh ngạc. Tươi đẹp toàn thế giới luôn đó!”

Dường như Tống Tây Tây không ngờ lại được đánh giá cao như vậy, nhưng cô ấy vui vẻ: “Vậy mình sẽ mượn lời vàng ngọc của cậu nhé!” 

Cố Thịnh Nhân hỏi: “Người mẫu nam thì sao, cậu định chọn ai vậy?”

Tống Tây Tây lắc đầu: “Thầy của mình nhìn thấy tác phẩm của mình, ông ấy nói ông ấy đã có người thích hợp rồi.”

Cố Thịnh Nhân hiểu rõ, hóa ra là Kevin ra mặt nên cũng khó trách lúc đó Ludwid lại được chọn cho tác phẩm của Tống Tây Tây. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện