Quay trở lại với con chó mắc dạy, và cũng là thủ phạm gây ra tất cả mọi chuyện, Bá Thiên Vũ.

Bá Thiên Vũ sau khi bị một thương chí mệnh xuyên thủng lồng ngực. Khắp thế gian trong hắn chỉ còn lại là một màu đen bất tận.

- Hư hư hư… hư hư hứ….

Thế rồi cũng không biết đã trôi qua bao lâu, liệu bản thân hắn có còn sống hay không. Bất chợt những âm thanh kỳ lạ như tiếng ai đó đang cười, cười một tràng cười rất độc ác, quỷ quyệt và pha cả sự kinh thường hòa trộn bên trong, bỗng nhiên vang lên trong đầu hắn, làm thế gian trong hắn biến đổi, từ màu đen tối bất tận dần dần hiện lên những hình ảnh mờ mịt, mơ hồ, giống như làn sương khói mờ ảo.

Hắn nhìn nó, những thứ ẩn trong làn sương kia. Tồn tại ở đó, có lẽ là bóng dáng của rất nhiều người hoặc con vật kỳ lạ, như: một người có 8 cánh tay, người thì mọc gai nhọn trên đầu, người lại một chiếc đuôi cá, người có đuôi dài như dây leo, còn có… con vật đó là rắn hay rồng, sao chúng lại có nhiều đầu như vậy? Hắn không thể nhìn rõ được chúng, cứ giống như đó là một phần ký ức mà hắn không tài nào nhớ được.

Thế nhưng hắn lại thấy rõ những đồi, núi, sông, suối, cánh rừng vô cùng nhỏ bé ngay phía dưới chân họ. Khiến hắn hiểu ra ngay, à, hóa ra bọn dị hợp này là người khổng lồ.

- Ngươi…

- Ác ma…

- Trời bằng vung…

- Hành đạo…

- …

Vô số âm thanh đứt đoạn, tràn ngập sự giận dữ đến tột độ của những bóng hình mờ ảo kia, vang vọng như sấm nổ khắp bầu trời.

- Hư hư hư hư… hư hư hư…

Tiếng cười quái đản lại vang lên, rõ rành rành trong tai hắn chứ không hề đứt đoạn, chữ được, chữ mất như những âm thanh kia.

Chừng nửa giây sau thì tiếng cười dừng lại, thay vào đó là một âm thanh lạnh lùng của sự kinh thường, coi thường tất cả mọi vật, xem chúng chỉ là con sâu cái kiến.

- Các ngươi… thật tẻ nhạt.

Âm thanh này vừa dứt. Tất cả những bóng hình mờ ảo, và cả sông, núi, đất đai dưới chân họ đều kỳ lạ bốc hơi, biến mất khỏi thiên địa ngay trước mắt hắn.

Thế gian xung quanh hắn cũng một lần nữa quay trở về màn đêm tĩnh mịch.

Thời gian dần trôi, trôi, trôi, rồi lại trôi.

Ở một thời điểm mà hắn không có khả năng xác định, thậm chí cũng không thể mở mắt hay cử động thân thể dù chỉ một chút.

Cơ thể hắn đột nhiên cảm nhận thấy có một bàn tay khá nhỏ nhắn, mềm mại, ôn nhuyễn mà hẳn là của một nữ nhân còn ở độ tuổi thiếu nữ, chạm vào.

Đầu tiên là ở vùng bụng. Bàn tay này sờ soạng một hồi rất lâu, đầu ngón tay của nó lả lướt liên hồi trên múi cơ bụng của hắn, cứ như là cực kỳ yêu thích, không muốn buông tay vậy.

Tịt tịt tịt…

Những giọt nước có chút lạnh, có chút nóng, lại hơi nhơn nhớt, sao mà trông giống như nước dãi nhỉ, rơi xuống từng giọt, từng giọt lên bụng hắn.

Có lẽ là vài tiếng sau, bàn tay đó mới nuối tiếc thu về, tha cho hắn. Nhưng thật tội nghiệp cho cơ thể đang đau yếu của hắn, đây chỉ là dấu hiệu của sự bắt đầu mà thôi.

Thời gian tiếp tục trôi nhanh. Chắc hẳn là đã trôi qua đúng một ngày kể từ lần đầu bàn tay đó mò đến bụng hắn. Bàn tay đó lại quay trở lại. Nhưng lần này là cả hai bàn tay, chứ không phải một.

Chúng mò khắp bụng hắn, mò đến tay, đến chân, mặt, đầu, cổ, thậm chí là ngay cả con chim cu đang ngủ gật của hắn nhưng vì thấy có vẻ nó bùn nhão quá, với lại bàn tay này dường như cũng chẳng biết nó là cái gì nên không chú tâm nhiều, sờ chút, vuốt vuốt một chút liền mò đi chỗ khác, sờ đi, sờ lại.

Chỉ duy nhất một chỗ mà đôi tay này không bao giờ chạm đến, đó là ngực hắn, nơi đang được băng bó rất kỹ lưỡng, chờ đợi vết thương lành lặn nhờ thuốc thủy dịch.

Tịt tịt tịt… tịt…

Nước dãi rơi đầy người hắn. Mùi thơm, vị ngọt, vị ham muốn dục vọng của nước dãi tỏa ra, xông vào mũi hắn, dần dần kích thích cơ thể hắn có dấu hiệu tỉnh lại.

Ngày thứ hai cũng tương tự ngày đầu, rất lâu sau mới kết thúc.

Ngày thứ ba.

Lần này đã không chỉ có đôi tay, mà là còn có thêm một thứ gì đó rất mềm mại, rất trơn nhẵn, căng tràn đang ngồi trên vùng hạ bộ của hắn, che phủ bầu trời của con chim cu 15 năm tuổi.

Tịt tịt tịt tịt… tịt tịt tịt…

Cái thứ mềm mềm mà có lẽ là bờ mông của thiếu nữ, nhẹ nhàng đung đưa trên hạ bộ của hắn. Nước dãi của nàng thì nhiễu xuống từng giọt, còn đôi tay thì vẫn vuốt ve, mơn trớn khắp thân thể hắn một cách hết sức yêu thích. Yêu thích đến nỗi mà vùng dưới bụng của nàng cũng đã bắt đầu trở nên ẩm ướt.

Không lâu sau thì mặt hắn liền cảm nhận đến từng làn hơi thở ấm nóng, hương thơm nhuyễn hương, phì phà thở vào.

Chúng cứ thế, lúc thì gần, lúc thì xa, lúc thì lại gần hơn nữa, lúc thì lại nhanh chóng rụt ra. Cứ như thiếu nữ đang muốn hôn, nhưng lại rụt rè rút về, lúc sau thì can đảm hơn, sắp hôn hắn thì đỏ mộng gương mặt thu nhanh về.

Và rồi…

Môi hắn cảm thấy có thứ gì rất mềm, rất ngọt ngào hôn mạnh vào, nhưng lại rất đơ, cứ để môi kề môi, kề thật chặt như vậy thì liền xem như là hôn, thiếu kiến thức vô cùng.

- !!!

Ý thức của hắn trong hai ngày nay đã dần dần vực tỉnh lại đôi chút. Cho nên ngay khi cảm nhận được bờ môi quyến rũ, nước miếng ngọt như kẹo xuyên qua kẽ răng, rơi xuống cuống họng hắn. Con chim cu 15 năm tuổi của hắn lập tức dựa theo bản năng mà thức tỉnh, nhưng vì nó đang bị cặp mông mềm mại kia đè, không cho nó ngẩn cao đầu lên, nên chỉ đành cương cứng, nóng hổi ở một chỗ ngay giữa vùng bụng dưới của thiếu nữ.

- Ưm?

Thiếu nữ rất nhanh phát hiện được điểm kỳ lạ. Nàng thu lại bờ môi, cái mông nhích xuống một đoạn, bàn tay khẽ cởi quần hắn ra, khiến con chim cu tìm được lối thoát, vươn thẳng cơ thể to lớn, đỏ nâu, đầy gân guốc lên trời cao một cách cứng ngắc.

- ???

Vốn không biết con chim cu 15 năm tuổi này là vật gì, thiếu nữ cứ trơ đôi đẹp nhìn nó. Nàng nhìn tới, nhìn lui, rồi lại nhìn ngang, nhìn dọc.

Nhìn một hồi thì bản năng nguyên thủy nhất của một người nữ nhân trong nàng đã lập tức bị con chim cu 15 năm tuổi thôi miên, kích thích, làm nó thức tỉnh.

Cơ thể nàng nóng lên, làn da nàng từ màu trắng thuần khiết của bạch sen bỗng chốc chuyển thành màu hồng nhạt của mẫu đơn trắng. Đặc biệt, vùng bụng dưới của nàng càng là nóng bừng bừng, một thứ nước quái lạ cứ nhiễu ra nhớt nhát, làm ướt hết hai lớp quần của nàng.

Hai bàn tay của nàng trở nên ngứa ngáy, rồi chúng nhanh chóng vươn đến chạm ngay vào con chim cu 15 năm tuổi để vuốt ve, nắn nắn, cảm thụ thân nhiệt của nó truyền đến.

Một lúc sau thì miệng nàng cũng đã không kiềm được cơn thèm, nó mang theo muôn vàng nước miếng rồi dần dần tiến đến mà hôn xuống đầu nấm của con chim cu, liếm nó, ngậm cái đầu khất này trong miệng với đầy yêu thương của cái lưỡi mềm, của lực mút.

Vùng hạ bộ của nàng đã rất khó chịu. Cho nên ngay khi chiếc miệng nhỏ của nàng mỏi mệt, thả đầu nấm ra thì nàng lập tức cởi quần trong vô thức, rồi dùng cặp mông trắng tươi, cong, vểnh của mình di chuyển đến.

Bất quá vì không có kiến thức về việc “dùng miệng dưới để ăn nấm”, nên chỉ có thể đưa “miệng dưới” của nàng vẫn đang còn non, không khác so với Tiên Tiên là mấy nhưng không hề có lông, rất nhẵn nhụi và mũm mĩm, đụng chạm với thân thể to lớn của con chim cu, chà chà, đẩy lên, đẩy xuống để bớt đi cảm giác khó chịu trong người, đồng thời tận hưởng cảm xúc mỹ diệu khi hai thứ va chạm.

- Ưmmmm ưm...

- Ưmmm... ưm..

Tiếng rên ướt át của nàng không ngừng vang lên. Đôi mắt màu bạc của nàng như sắp hóa thành nước, nó mông lung, mỹ lệ, kiều diễm đến chết người.

- Thiếu chủ, người không ngủ hay sao?

Bất thình lình, một thiếu nữ xinh đẹp, dễ thương, tuổi chỉ cỡ 13, 14, với mái tóc được búi thành hai cục tròn tròn, trông rất đáng yêu bước vào phòng. Nàng hơi bất ngờ khi thấy vị thiếu chủ dù đêm đã khuya nhưng vẫn chưa ngủ, chạy đến đây thăm tên phế vật được người trong trấn nhỏ kia gọi là “con Hổ”, nói.

Nhưng rồi ngay khi nàng xoa đôi mắt ngái ngủ, thấy rõ điều thiếu chủ đang làm thì lập tức hoảng hốt, kêu.

- Thiếu chủ, người đang làm gì hắn vậy, hắn vẫn chưa bình phục đâu! Thiếu chủ mau xuống, người đè hắn như thế, hắn sẽ không thở được mà chết đó!

Ừ, nàng cũng ngáo lắm, không hề biết chuyện gì là chuyện gì. Chỉ thấy thiếu chủ tự dưng không mặc quần, đè lên vùng dưới eo của tên phế vật nên mới vội hô lên vì sợ hắn sẽ nghẹt thở, dẫn đến tử vong.

///

Cầu độc giả hãy bình luận, làm ơn cho mình biết: hai nữ nhân này đã xuất hiện ở chương mấy, trong tình cảnh nào? Nếu không bạn nào biết, hoặc không bình luận, chương sau mình sẽ đặt VIP, đặt đến chương thứ 100!!

Thứ hai. Mình xin nhắc lại cách xin vào Tông của mình (hiện còn 4 chỗ trống). Vào mục môn phái, tìm kiếm môn phái tên "Thiên Tiêu Tiên Tự", gửi đơn gia nhập. Sau đó gửi tin nhắn cho mình hoặc bình luận dưới truyện, để mình xác minh danh tính.

Tất nhiên, độc giả nào ở trong Tông sẽ có đôi chút đặc quyền. Cảm ơn các bạn vì tất cả, tác YÊU!

Cảm tạ vuhongphan97 cho mình TLT.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện