Bá Thiên Vũ nhạt lời.

- Tại sao cần phải giới thiệu khi ta và ngươi đều đã đoán ra được lai lịch của đối phương? Sựt!

Bá Thiên Vũ lại biến mất, xuất hiện ở sau lưng thiếu niên tuyệt mỹ, thế nhưng lần này người bị đâm lại không phải là thiếu niên tuyệt mỹ, mà đó chính là Bá Thiên Vũ.

- Ngươi từng là Cổ THẦN, còn ta từng là Tân THẦN. Chúng ta ở hai thời đại khác nhau, chưa từng gặp nhau một lần, lời giới thiệu tất nhiên rất cần thiết.

- Từ trước đến nay, Phong Vân Lôi ta chưa từng nỡ lòng hạ thủ với những kẻ vô danh, không tên tuổi.

Thiếu niên tuyệt mỹ vẫn treo nụ cười ngạo nghễ, vui đùa trên môi. Còn bàn tay hắn thì quay ngược ra sau lưng, mang theo một tia Lôi linh lực đâm xuyên não thiếu niên không thể thấy đôi mắt vừa xuất hiện.

- Gia cảnh, tên tuổi, thiên phú, tu vi, danh vọng, những thứ này liệu có đáng để quan tâm khi sức mạnh còn chưa đủ?

Xoạc xoạc soẹt!

Thân thể thiếu niên không thấy đôi mắt bỗng nhiên hóa thành ba đạo Phong Đao, chém mạnh và cực nhanh vào người thiếu niên tuyệt mỹ, đem đầu hắn chém rụng xuống đất.

- Bộp bộp bộp!

- Hay cho câu “không đáng để quan tâm khi sức mạnh còn chưa đủ”.

Phong Vân Lôi dường như ngay từ đầu đã đứng nơi đó, cho đến bây giờ vẫn đứng nơi đó chứ chưa hề dịch chuyển đi bất cứ đâu. Hắn vỗ tay, nói lớn.

- Nhưng nó là thứ cần thiết để ta khắc lên bia mộ cho ngươi, phải không?

ĐOÀNH!

Một tia sét từ trên trời đánh xuống ngay tại vị trí Bá Thiên Vũ đang đứng, cũng là chỗ hắn vẫn luôn đứng ngay từ đầu, phân chia cơ thể hắn ra làm hai nửa ngay trong mắt người nhìn.

Thế nhưng Bá Thiên Vũ vẫn luôn đứng tại chỗ, còn tia sét vốn đã trúng hắn thì lại hóa thành oanh kích vào ngay sát bên cạnh hắn một cách kỳ quái.

Hắn trầm giọng.

- Nếu ngươi đã muốn, vậy thì xin mời. Sẽ thật khiếm nhã nếu ngươi không biết, trước khi hỏi người khác thì ngươi phải tự giới thiệu chính mình.

Ngay lập tức, một luồng sức mạnh kỳ dị nhưng không thể xác định đến từ hướng nào, có hình dạng ra sao ập đến người Phong Vân Lôi.

Phong Vân Lôi vẫn luôn duy trì nụ cười tự tin trên môi.

- Vậy ta không khách sáo rồi.

Roẹt roẹt!

Hai tia lôi sắc từ cơ thể hắn phóng ra hai hướng, triệt tiêu hoàn toàn luồng sức mạnh phong hệ kỳ lạ đang áp sát. Tiếp đó…

Đoàng!

Một tiếng sấm vang lên.

Phong Vân Lôi biến mất, hoàn toàn biến mất!

- Ta là Phong Vân Lôi, gia cảnh đơn thân, mồ côi từ nhỏ. Bằng vào thiên phú trời ban, ta may mắn được Sư Tôn từng là THẦN của Lôi hệ thu nhận.

Đoàng!

Một tiếng sấm lại vang lên, thân thể Bá Thiên Vũ lập tức bị một luồng sức mạnh mà có lẽ là một cú đá cực mạnh đánh bay đi.

- Tuy nhiên ta không tu theo Lôi hệ sức mạnh, mà theo hướng Hồng Hoang Hỗn Độn sức mạnh, loại sức mạnh được xem là vô địch và đã tuyệt tích từ lâu, cho đến nay vẫn chưa từng có một vị thần nào thành công nối chức vị THẦN.

Đoành!

Tiếng sấm lại vang lên, một cú đấm lao thẳng từ trên xuống, đập thân thể Bá Thiên Vũ lún mạnh xuống đất, khiến đất đá xung quanh đều vỡ nát.

- Sư Tôn không ngăn cản điều đó, ngược lại còn cổ vũ ta, để ta tự mình phát triển.

Thật không ngờ, thân thể Bá Thiên Vũ bị đánh chết ở dưới đất này hóa ra chỉ là một làn gió.

- Chỉ mất gần 100 năm. Ta đã trở thành THẦN của sức mạnh Hồng Hoang Hỗn Độn, nhưng ta không nhỏ mọn, sợ chết như những vị THẦN khác. Ta không hề cấm hay hạn chế bất cứ ai đang còn chuyên tâm tu luyện sức mạnh Hồng Hoang Hỗn Độn, chỉ cần kiến giải của họ tốt hơn ta, giỏi hơn ta, ta đều chào đón họ chà đạp lên ta, cướp lấy chức THẦN này.

Roẹt roẹt!

Và thân ảnh Phong Vân Lôi cũng chỉ là những tia sét đang giải thể, tan biến, chứ không phải chân thân thật của hắn.

- Ngươi biết không. Cuộc đời ta trước khi chuyển sinh xuống Hạ giới, trong mười tỷ năm cuộc sống ta chỉ chiến đấu được ba trận, đánh với ba vị THẦN gồm cả Tân THẦN lẫn Cổ THẦN.

Bá Thiên Vũ ẩn núp vô định trong không khí.

Đoàng!

Hắn nghe thấy tiếng sấm vang lên ở đằng kia.

Roẹt roẹt!

Hắn thấy lôi quang tóe lên ở nơi này.

…!

Thế nhưng cảm giác chết chóc, những đòn đánh phi thường kinh khủng của một Linh Nhân cảnh đối với một Linh Nhân cảnh lại theo sát bên hắn không rời. Những thứ kia bất quá chỉ là một vài thứ khiến những người còn non yếu phải bận tâm, bị phủ mờ mọi giác quan nhạy bén.

- Tại sao ư? Đó là bởi khi ta đến đâu, tất cả bọn chúng đều run sợ, dù chúng là THẦN, chúng vẫn không dám liếc mắt đến ta, không dám khiêu khích trước mặt ta, không dám nói về ta dù chỉ một chữ. Chúng khiến ta cảm thấy vô vị.

…!

Một cú đá không hề có tiếng động, lặng lẽ như vô hình đánh đến. Nhưng thật may mắn, hắn đã suýt sao tránh được.

- Ba trận ta được chiến đấu cũng không phải là do chúng dám đối diện với ta, chấp thuận một trận chiến thẳng thắng. Mà là ta nghe tin đồn chúng là ba vị THẦN mạnh nhất hiện tại nên đến gõ cửa để thưởng thức sức mạnh của chúng. Ấy vậy mà…

Một sức mạnh áp đảo từ trên đánh xuống, hắn không thể né, hắn bị buộc phải dùng tay đón đỡ.

Huỵch!

Hai chân hắn lún mạnh xuống đất, mặt đất xung quanh cũng rạn rứt.

Vù!

Trong sát na đối chiêu, hắn lập tức vung tay còn lại lên trên để tiêu diệt kẻ địch vừa đánh đến, bất quá chỉ là đánh vào không khí.

- Tổ Đồng được người đời xưng danh “một ánh nhìn, địch đã chết” hóa ra lại là một lão già mù lòa, đôi mắt từng khiếp hãi Thần Giới của lão không biết đã bị ai móc mất. Con trai lão đành phải thay cha ra tiếp chiến với ta nhưng lại gục ngã chỉ bởi một ánh nhìn hời hợt khi ta nhìn hắn trước trận chiến. Đúng là một phế THẦN!

Lại là một luồng sức mạnh vô thanh, vô tức đánh đến, nó rõ ràng là xuất phát từ phía trước nhưng hắn lại có dự cảm là còn cả ở phía sau. Đây chắc chắn là một chiêu thức dùng thứ hiện hữu mạnh mẽ để che lấp đi thứ mờ nhạt.

Hắn lập tức dùng hai tay đón đỡ ở hai hướng.

Bụp!

Dù đã thành công cản chiêu thức, hắn vẫn cảm thấy cơ thể nhộn nhạo, khó chịu trong người như nước biển đang vỗ mạnh vào thuyền.

- Ta đến Luân Hồi Đảo. Nghe nói Luân Hồi Tiên Sinh là một lão quái, đã luân hồi đi luân hồi lại không dưới trăm lần, số tuổi nhiều không thể đếm vậy mà sức mạnh của lão lại quá yếu. Đánh với ta chưa đến chiêu thứ ba đã tự động xin thua, bỏ chạy vào nhà.

Năm luồng sức mạnh nhưng thật ra là bảy luồng sức mạnh vô tức liên tiếp mà lại như đồng loạt đánh đến, làm hắn phải nghiêm mặt, tuyệt đối không thể có sơ suất trong đón đỡ.

- Và khi ta đến Thiên Cơ Sơn. Lão già Thiên Cơ đã đoán được từ trước nên đứng bên ngoài đợi ta, lúc ta đến liền dứt khoát cuối người nhận thua mà không cần chiến. Lão nói ta là con của Thiên, là Chân Long vốn sở hữu sức mạnh vô địch đứng trên mọi vị thần nên không hề có đối thủ. Lão nói việc ta cố gắng tìm một vị thần có sức mạnh ngang ngửa để sảng khoái một trận là điều hoàn toàn vô nghĩa. Những lời đó của lão đã khiến ta có một thời gian dài chán trường, cảm thấy bản thân thật cô độc khi thế giới rộng lớn nhưng người có thể đứng trước mặt ta, nói chuyện ngang hàng cùng ta lại không hề có.

Lần này, sức mạnh vô hình bao trùm tứ phía, hắn chỉ có thể đón đỡ chứ không thể trốn tránh.

Hắn vung tay liên tiếp ba lần với tốc độ cực nhanh, lạ thường tạo nên vô số phong thủ (bàn tay gió) cùng lúc oanh kích ra ngoài.

- Cho đến một ngày khi Sư Tôn ta sắp lâm chung, chuẩn bị bước vào luân hồi, đầu thai chuyển thế. Người có nói tối qua trong giấc mộng trắng xóa, có một âm thanh vang lên bên tai người, nhắn với người rằng, nếu muốn đệ tử ngươi có một đối thủ xứng tầm, vậy thì hãy bảo nó chuyển sinh xuống Hạ giới, vận mệnh rồi sẽ dắt nó đến gặp được người đó, kẻ được mệnh danh là Chân Hổ sở hữu sức mạnh sánh ngang với Chân Long.

Lập tức, một luồng sức mạnh khủng bố khóa chặt lấy Bá Thiên Vũ, phong tỏa mọi cử động của hắn, đồng thời tạo nên uy áp cực kỳ khổng lồ nhấn xuống, khiến cơ thể hắn như bị bóp nghẹt, đầu đội núi to, chân lún sâu vào đất, đại địa cũng liên tục vỡ ra thành hàng trăm khe nứt vì sức ép.

- Ta đã nghe lời Sư Tôn, từ bỏ chức THẦN để chuyển sinh đến Hạ giới, nơi nhỏ bé ta chưa từng đặt chân.

UỲNH! ĐOÀNH ĐOÀNG!

ĐÙNG ĐÙNG!

Mây đen không hiện nhưng sấm chớp lại nổi lên, rền vang to lớn cả một vùng trời trên cao.

Nhìn kỹ lại có thế thấy, dường như tất cả các đạo sấm sét đang hội tụ lại một chỗ, tạo nên một điểm lôi quang càng lúc càng lớn, càng lúc càng dày đặc.

- Đây quả thật là một trải nghiệm thú vị đối với ta. Và nó còn thú vị hơn nữa khi ta, khi dòng máu cuồng chiến trong ta cảm nhận được một nguồn sức mạnh tử địch đang vẫy gọi ta đến, nào đến đây, cùng nó chiến một trận!

GRỐNG!!!!

Khi điểm lôi quang trên cao đạt đến cực hạn, nó liền hóa thành một con Lôi Long dữ tợn, to lớn 10 thước, dài cao gần 200 thước gầm rống trên bầu trời. Âm thanh chứa đầy lôi sát của nó vang vọng âm ĩ, tàn phá bất cử thứ gì chạm phải trong phạm vi hai dặm đường.

- Đó… là ngươi!!!

GRỐNGGGGGGGGG!

Lôi Long dữ tợn gầm rống, mang theo sức mạnh hủy diệt lao xuống…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện