Nét đỏ bừng trên mặt Thẩm Đình Vị còn chưa phai, lại mang theo nét giận giữ khi bị hắn nhục nhã, hai mắt đẫm lệ trừng Liên Quyết, đôi mắt đỏ hồng không giống như phát cáu, mà giống như một con mèo sẽ lập tức ỷ sủng sinh kiêu chỉ với một chút ngọt ngào.

Cậu nổi nóng, muốn đừng dậy từ trên đùi Liên Quyết, lại không chịu vịn lên bả vai của Liên Quyết, mà dùng đầu gối chống cơ thể lên.
Khoang sinh sản nóng ướt hút chặt lấy qυყ đầυ của Liên Quyết rồi kéo lên, Liên Quyết hít sâu một hơi, ƈôи ŧɦịŧ vừa mới bắn xong vô cùng nhạy cảm, bị cậu kẹp như thế, ƈôи ŧɦịŧ vốn dĩ đã hơi mệt nhanh chóng cứng lên lại ở trong cơ thể cậu, Liên Quyết bóp vòng eo hẹp của Thẩm Đình Vị ấn người về lại trên hạ thân.
Đầu gối của Thẩm Đình Vị không thể dùng sức được nữa, bị hắn kéo ngã về một nửa, vật kia ở trong cơ thể mạnh mẽ đâm ngược lại vào chỗ sâu trong khoang sinh sản, Thẩm Đình Vị lại nhịn không được mà kêu lên tiếng.
Toàn bộ ƈôи ŧɦịŧ của Liên Quyết cắm vào cực sâu, qυყ đầυ hòa với tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi đâm vào trong khoang sinh sản bị hắn thao mở, hắn dựa lưng lên ghế sofa, cúi đầu nhìn xuống ƈôи ŧɦịŧ chậm rãi đứng thẳng vì bị hắn thao của Thẩm Đình Vị ở bên hông, bàn tay đè lên eo Thẩm Đình Vị càng mạnh hơn, ấn mông của cậu mài lên trên hạ thân của mình.
Qυყ đầυ của hắn cọ sâu vào vách trong của Thẩm Đình Vị, khoang sinh sản bị cưỡng ép xâm nhập giống một gốc cây trinh nữ yếu ớt, bị hắn mài nhẹ hai lần liền khép kín, càng khép càng chặt.
Kɦoáı ƈảʍ tê dại mãnh liệt lan từ khoang sinh sản chạy đến xương cụt, eo của Thẩm Đình Vị mềm nhũn đến mức không thể thẳng lên được, nửa xô đẩy nửa dung túng mà bị Liên Quyết ấn vào trong ngực, lại làm rất lâu ở trong cơ thể của cậu
Lần này khi Liên Quyết bắn vào Thẩm Đình Vị không còn kháng cự nữa, có lẽ là đã không còn sức lực.

Liên Quyết một tay ôm phía sau lưng của cậu, một tay đưa ra phía trước giúp cậu bắn ra.
Thẩm Đình Vị một đêm bắn đến mấy lần, đồ vật chảy ra loãng và có màu nhàn nhạt.
Liên Quyết một bên cầm áo len của cậu xoa tay, còn một bên lấy một ít tâm tư ra chế giễu cậu: "Bị thao tiểu rồi?"
Khi lui ra khỏi nơi đó của Thẩm Đình Vị, kéo ra một mảng sền sệt, tϊиɦ ɖϊƈh͙ hòa với bọt mép do thọc vào rút ra chạy dọc theo thân cây xuống gốc, làm ướt nhúm tóc quăn tươi tốt của Liên Quyết.
Hắn vốn muốn bảo Thẩm Đình Vị liếm sạch sẽ cho hắn, ngước mắt lại thấy Thẩm Đình Vị cuộn tròn cơ thể ôm đầu gối ngồi ở bên cạnh, hai mắt thất thần cúi thấp đầu, sắc mặt không được tốt lắm, đành từ bỏ, đặt Thẩm Đình Vị xuống rồi một mình đứng dậy rồi đi vào phòng tắm trong phòng ngủ dành cho khách ở lầu một để tắm.
Hắn không cầm quần áo mới để thay, tắm rửa xong chỉ mang một chiếc áo choàng tắm rồi đi ra, dây lưng lỏng lẻo buộc quanh eo.
Thẩm Đình Vị vẫn là cái tư thế kia, ôm chân ngồi trên ghế sofa, đặt cằm lên trên đầu gối, rủ mắt xuống không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Liên Quyết nhìn cậu một cái, đi đến trước bồn rửa chén rửa một cái ly thủy tinh.
Máy lọc nước đã rất lâu rồi không được sử dụng, sau khi mở lên liền phát ra một tiếng vang ùng ục ùng ục, dừng lại một hồi mới có dòng nước chảy ra.
Giọng nói khàn khàn của Thẩm Đình Vị xen lẫn với tiếng chảy của dòng nước: "Tôi muốn tắm."
Tiếng nước dừng lại.
Liên Quyết đưa lưng về phía Thẩm Đình Vị, nâng ly nước lên uống một ngụm: "Chờ tôi ôm cậu đi sao?"
Thẩm Đình Vị đứng dậy khỏi ghế sofa, kéo áo len, vạt áo hơi dài miễn cưỡng che khuất thịt mông, trên đôi chân trắng nõn ngoại trừ được bao phủ bởi chất lỏng loang lổ ra còn có các dấu tay đỏ thẫm.

Bước chân của cậu rất nhỏ, chân trần giẫm lên mặt đất cũng không phát ra âm thanh nào, hành động chậm chạp mà đi tới bên cạnh Liên Quyết, nhẹ nhàng nói: "Mượn phòng tắm một lát, cảm ơn."
Mới vừa nãy còn là dáng vẻ giương nanh múa vuốt, lúc này lại dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói chuyện với hắn, Liên Quyết quay đầu nhìn thoáng qua cánh cửa phòng khách khép lại, trong lòng tự nhủ thì ra là lần trước không hầu hạ người đúng cách.

Nhưng lại cảm thấy không hợp lý, rõ ràng hắn mới phải là người được phục vụ, làm thế nào mà lại để cho người ta bắt bẻ.
Thẩm Đình Vị nắm lấy nắm cửa bằng kim loại, trán dựa lên trên ván cửa, trên gương mặt rút dần máu trắng bệch một mảng.
Cậu lê cơ thể đau nhức đi vào phòng tắm, bên trong vẫn còn giữ độ ẩm và hơi nóng sau khi Liên Quyết tắm xong, vòi sen chảy ra dòng nước có nhiệt độ thích hợp, Thẩm Đình Vị có hơi đứng không vững, nhưng cũng không muốn dựa vào gạch tường ẩm ướt, bản năng chống lại việc nhiễm phải hơi thở của Liên Quyết.
Cậu chỉnh nhiệt độ nước thấp đi, dòng nước băng giá xối lên trên da thịt đỏ hồng, cậu bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến nổi da gà chi chít.

Thẩm Đình Vị dùng nước lạnh cẩn thận rửa sạch những thứ dinh dính ở trên người, cậu mím môi, đưa tay vịn lên kệ, ngón tay thon dài thò ra sau lưng moi móc.
Thứ kia của Liên Quyết quá nhiều ở bên trong, cậu nhịn xuống xúc động muốn mở miệng thở dốc, nhẫn nại sự khó chịu vì ngứa ngáy và mỏi nhừ ở sau lưng, ngón tay đưa vào càng sâu hơn.

Thẩm Đình Vị tự mình làm cả nửa ngày, thứ ở chỗ sâu bên trong vẫn không thể rửa sạch, sự hoang mang cùng lo lắng ở trong lòng xen lẫn vào nhau, đôi mắt ướt đẫm chẳng có tiêu cự dạo quanh một vòng ở trong phòng, hoảng loạn vươn tay tìm vòi hoa sen treo trên tường.
Cậu tắt vòi nước, không được khéo léo mà tháo đầu vòi hoa sen, cầm đoạn kim loại lạnh băng đưa ra phía sau lưng.
Đầu trước của ống kim loại có cạnh lõm, ma sát miệng huyệt sưng đỏ, cảm giác đương nhiên sẽ không dễ chịu.
Vật kia vừa mới tiến vào một đoạn nhỏ, Thẩm Đình Vị liền đau đến không chịu nổi, cậu tùy tiện lấy một cái chai ở trên kệ, đôi mắt rời rạc không thể nhìn thấy rõ, cũng không nhìn kỹ dòng chữ ở phía trên, dùng răng cắn mở nắp chai, bóp một ít chất lỏng sền sệt hơi trong lên tay.
Cậu khom lưng ngồi xổm xuống mặt đất, qua loa bôi đồ vật ở trong lòng bàn tay lên trên ống kim loại đã bị nuốt vào một đầu nhỏ, hơi thở nặng nhọc, đẩy vật kia vào.
Lần này tiến vào vì có bôi trơn mà thuận lợi hơn một chút.

Có điều kéo dài một thời gian, ống kim loại tiếp xúc với thành ruột đột nhiên lạnh bất thường, cái lạnh cùng đau đớn dữ dội kíƈɦ ŧɦíƈɦ tràng đạo yếu ớt, đầu gối của cậu đột nhiên mất sức, nặng nề nện lên trên gạch men sứ.

Hai nổi đau trong ngoài chồng chéo lên nhau khiến cậu nhịn không được mà kêu lên tiếng, gây ra động tĩnh không nhỏ ở trong phòng tắm chật chội.

Ngoài cửa có tiếng bước chân càng lúc càng gần, Thẩm Đình Vị không muốn để cho người ta nhìn thấy bộ dạng chật vật này của mình, nhưng lại đau đến nói không ra lời, đành phải cắn răng khôn muốn rút đồ vật ở phía sau ra trước.
"Cậu......"
Tiếng mở cửa ở đằng sau dừng lại cùng với tiếng nói.
Thẩm Đình Vị khó chịu nhắm mắt lại, rút vật kia ra ngoài, tràng đạo xoắn chặt lại do vách trong bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt, cạnh lõm ở đầu trước của ống kim loại bị cùn, lúc cưỡng ép rút ra cào cho thành ruột đau nhức.
"Ưʍ......" Thẩm Đình Vị thống khổ nhíu mày, tiếng thở hổn hển bị phóng đại bởi không gian thu hẹp tràn ngập hơi nước.


Rất nhanh tay của cậu bị người ta kéo ra.
Chiếc áo choàng tắm mang theo lông tơ rủ lên tấm lưng căng chặt của cậu, cánh tay mạnh mẽ vòng qua lồng ngực dính đầy hơi nước của cậu.
"Thả lỏng."
Giọng nói bình tĩnh vang lên bên tai cậu, Thẩm Đình Vị muốn kháng cự, cơ thể lại không nghe lời mà thả lỏng với giọng nói của hắn, cậu nhắm mắt lại, chậm rãi hít thở.
Liên Quyết ngồi xổm ở phía sau cậu, để cậu dựa vào ngực mình, giữ lấy ống kim loại rồi dùng sức chậm rãi rút ra khỏi cơ thể cậu.
Thẩm Đình Vị dốc hết sức lực, nhưng bên trong lại đau rát.
Liên Quyết ném vòi hoa sen xuống đất, lạnh lùng buông người ra, để cậu ngồi xuống mặt đất.

Sữa tắm chứa các phân tử lạnh vươn vãi khắp mặt đất, bị nước tạo ra bọt, Liên Quyết nhìn xuống người ở dưới chân mình: "Cậu cứ dục cầu bất mãn như vậy sao?"
Thấy Thẩm Đình Vị không lên tiếng, Liên Quyết nhìn cậu một cái, mở vòi hoa sen ở trên đầu đến mức tối đa.
Nước lạnh chảy xuống, Thẩm Đình Vị chậm rãi cuộn tròn cơ thể, hai tay vòng ở trước đầu gối, chôn mặt xuống.
Liên Quyết quay người muốn đi, bên tai lại nghe được âm thanh nhỏ nhẹ, bước chân hơi dừng lại.
Hắn quay đầu, hai bàn tay của Thẩm Đình Vị đặt trên cánh tay gầy gò của cậu, đầu ngón tay bấu vào cánh tay không tới hai lạng thịt, bóp ra một cái hố sâu nhỏ.

Bả vai gầy yếu của Thẩm Đình Vị run rẩy nhè nhẹ dưới làn nước lạnh, tiếng khóc bị kiềm nén phát ra từ đầu gối, bị tiếng nước ép đi một nửa.
Liên Quyết trầm mặc nhìn cậu một hồi, đi qua, vươn tay chỉnh nóng nước, sau đó kéo người lên từ trên mặt đất.
Thẩm Đình Vị muốn hất tay của hắn ra, bị Liên Quyết nắm chặt cổ tay đẩy vào tường, Liên Quyết hơi khom lưng, dòng nước ấm áp ở trên đỉnh dầu dần dần thấm ướt áo choàng tắm của hắn, dán lên trên người không quá dễ chịu.

Hắn đè lại Thẩm Đình Vị đang giãy dụa, bất lực: "Nằm xuống, đừng làm phiền."

Thẩm Đình Vị không vùng ra được, toàn bộ lồng ngực trần trụi dán lên trên gạch men sứ, Liên Quyết nắm lấy eo của cậu ép cậu nâng mông lên, luồn ngón tay vào trong.
Liên Quyết chưa bao giờ làm chuyện này giúp bạn giường, ban đầu làm rất không kiên nhẫn, nhưng Thẩm Đình Vị khóc đến thương tâm, bên trong cũng run rẩy theo, dẫn tới động tác của hắn cũng bất giác hòa hoãn lại.
Nhưng trong lòng vẫn không vui: "Được rồi, cậu khóc cái gì, bắn vào bên trong cũng sẽ không mang thai, bày cái bộ dạng này ra cho ai nhìn."
Thẩm Đình Vị bị chọc thủng tâm tư bỗng chốc siết chặt bên trong lại, kẹp lấy ngón tay của Liên Quyết, Liên Quyết không nặng không nhẹ mà bóp lên mông cậu một chút, nói "Đừng kẹp".
Thẩm Đình Vị phân hóa trễ, toàn bộ hiểu biết về Omega đều bắt nguồn từ buổi phổ cập khoa học của trường cùng với lời nhắc nhở mờ mịt của cha mẹ sau khi hoàn thành phân hóa.
Cậu mơ hồ nhớ kỹ trong trường học có nói qua Alpha và Omega gánh vác các chức năng xã hội khác với Beta.
Sự kết hợp giữa Alpha và Omega là điều kiện tất yếu để duy trì các hoạt động bình thường của xã hội, sự kết hợp của bọn họ ngoại trừ vì yêu ra, còn chú ý nhiều hơn đến độ phù hợp của tin tức tố, vì vậy mà gánh lấy trách nhiệm nặng nề về nhân giống.
Mà Beta vì cấu trúc sinh lý đặc thù, không có cách nào nhạy cảm nắm bắt được tin tức tố, sẽ không bị tin tức tố kíƈɦ ŧɦíƈɦ phát tình, sẽ không bị độ phù hợp quá cao hấp dẫn, có thể lựa chọn một nửa kia phù hợp hoàn toàn bằng tình yêu -- Chỗ không hoàn mỹ duy nhất chính là khả năng sinh sản không quá lý tưởng.

Cũng bởi vì vậy mà không được quá nhiều người hướng về.

Liên Quyết không phải Beta.

Nhưng cấu trúc sinh lý của hắn hình như cũng không khác với Beta......!Không có tin tức tố, sẽ không bị ảnh hưởng bởi Omega đang phát tình, thậm chí lúc bắn tinh cũng không thể tạo thành kết ở trong khoang sinh sản của cậu......
Nghĩ tới đây, bả vai của Thẩm Đình Vị run nhẹ hai lần, quay đầu: "......!Thật sự là sẽ không sao?"
Liên Quyết mở to mắt: "Sẽ không cái gì?"
Chóp mũi đỏ lên của Thẩm Đình Vị giống như là đã phải chịu một ủy khuất to lớn, nhìn Liên Quyết, mờ mịt hỏi: "......Thật sự là sẽ không mang thai sao?"
Liên Quyết không thể nhịn được nữa mà nắm miệng của cậu, trừng mắt nhìn cậu một cái, tức giận nói: "Câm miệng, lúc chơi cậu sao lại không thấy cậu nói nhiều như vậy.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện