“ Tôi hứa với em sẽ thật nhẹ nhàng”.
Tuy miệng hứa hẹn nhưng sau đó là một nụ cười đầy bí ẩn, anh thật sự đang muốn làm gì đây? Vừa buông câu hứa xong, cái đẩy hông mạnh và dứt khoát một lần nữa khiến Cẩn Du tê tái hết cả thân dưới. Cô không nhịn được mà hét lên: “ Ah~”.
Vĩ Thành cười nhếch mép, liên tục nhấp mạnh vào hang động nhỏ đang co thắt. Nó vừa khít khiến anh không khỏi vui sướng, biểu cảm cũng thật điên rồ.
“ E… Em… chịu hết nổi rồi… Anh… nhẹ… nh… nhẹ~ Ưm~”. Cô càng muốn nhẹ, anh càng đẩy mạnh vào, nhát nào nhát nấy đầy chí mạng.
Cẩn Du đang nằm trong vòng kh.oái l.ạc, cô không chịu nổi nữa mà thở mạnh nói: “ Không… Không được rồi e… em r… ra mất”.
Vừa nói xong từ cuối, một dòng nước chảy ra từ cô bé xuống sàn. Cô giật giật người, thở hổn hển, biểu cảm vô cùng hài lòng… Nhưng phía Vĩ Thành thì vẫn chưa, thoả mãn chưa thể dừng ngay lúc này.
Chưa để cô kịp nghỉ ngơi, anh bế cô lên, cho hai chân nàng câu vào hông mình rồi tiến về phía ghế. Hai bàn tay đỡ lấy hai quả mông tròn trịa, nắn bóp thành thục. Anh ngồi xuống ghế, để cô ngồi trên đùi.
Vĩ Thành ch.ấm m.út bờ ngực, những vết nước bọt hiện hữu trên làn da trắng mịn. Cô cũng hết kiên nhẫn mà chủ động đưa cậu nhóc vào vị trí trung tâm rồi từ từ ngồi xuống.
“ Ưh~ ưm~”.
Cậu nhỏ vừa vào trong đã khiến cô sướng đến rung người, không khỏi nhịn được phát ra tiếng thoả mãn.
Cẩn Du đưa hai bàn tay ôm mặt anh, trao nhau nụ hôn ướt át vị ngọt. Phía dưới thân không ngừng nhấp lên nhấp xuống không trượt phát nào.
Biểu hiện thoả mãn cùng với hơi thở nặng nhọc, hai cơ thể này cứ thế mà chìm vào khoái lạc không biết điểm dừng.
Bỗng anh rên nhẹ, đôi mày nhíu lại rồi ngay sau đó ôm cô giúp sức cho việc lên xuống nhanh hơn.
“ Em lại ra mất… Ah~… Ahhh~”.
Cùng lúc này anh cũng xuất ra một chất d.ịch nh.ờn màu trắng đục, anh muốn lấy ra nhưng cô không chịu: “ Hãy cho em hết của anh”.
Vĩ Thành chạm tay vào má cô đề nghị: “ Tôi giúp em tắm”.
Anh bế cô lên đi vào phòng tắm, vòi nước cũng bắt đầu mở ra. Bên trong bồn tắm mà cả hai vẫn quấn lấy nhau không rời, môi chạm môi còn ướt hơn nữa bởi lưỡi cứ hoạt động liên hồi.
Vĩ Thành nâng cô lên thành bồn tắm, anh đứng lên, cậu nhỏ lại một lần nữa đang ở trước mặt. Cẩn Du hiểu ý anh muốn mình làm gì nên không ngần ngại chạm vào nó vuốt ve.
Khi cô định cho vào miệng thì anh nâng cằm cô lên cảnh báo: “ Tôi cấm em làm hành động trước đó”.
Cẩn Du ngước mắt nhìn anh với sự khiêu khích đáp lại: “ Nếu em cứ làm…”.
Anh liền hỏi lại: “ Em có muốn sướng hay không?”
Chỉ một câu hỏi ngắn gọn mà đã trúng ngay điểm yếu của cô, không thể để anh bị đau như lúc nãy nữa. Cô nhẹ nhàng ngậm lấy cậu nhỏ, lúc này anh hưng phấn mà rên lên: “ Huh~”.
Cô m.út lấy m.út để, tuy những đường gân nổi lên chằn chịt nhưng cũng không cản trở được sự thèm khát của cô.
Không biết ở phía dưới đã làm cách nào mà cả thân thể anh nóng bừng bừng. Anh nhắm đôi mắt hưởng thụ, sau đó cúi xuống rồi gầm lên một tiếng: “ Arrggg~~~”.
Một dòng d.ịch đục ngầu b.ắn ra, nó nhanh đến nỗi Cẩn Du không kịp rút ra. Khoé môi cô bắt đầu chảy ra thành phẩm, cô đưa ngón tay chùi đi sau đó lại ngước nhìn anh bằng đôi mắt trong veo.
Cô gái này thật khiến người ta điên cuồng mãi, cứ muốn chiếm đóng hết lần này đến lần khác.
Một lúc sau, Vĩ Thành bế Cẩn Du ra khỏi phòng tắm đặt cô nằm lên giường. Cả hai ai nấy trần như nhộng, liếc mắt một cái cũng biết nguyên đêm nay cái giường này không được yên rồi.
Anh nằm ở phía trên, nhìn cô với ánh mắt đầy dịu dàng.
“ Lý Thiên Kỳ! Một chút nữa tôi sẽ không nương tay đâu, em muốn dừng vẫn còn kịp”, anh đột nhiên cảnh báo trước.
Cẩn Du đưa bàn tay ôm trọn lấy khuôn mặt anh đáp: “ Em chưa bao giờ muốn dừng lại cả. Đêm nay em muốn ở bên anh và anh là của em”.
Lời hồi đáp của cô ngay lập tức được anh tiếp nhận, nhanh chóng đã chiếm lấy đôi môi mềm mọng ở phía dưới. Anh thong thả đưa môi xuống trườn từ cổ đến bờ ngực trần.
Cặp gò bồng đào không thoát khỏi cảnh nhào nắn một bên, còn bên kia thì được anh dùng môi và lưỡi thay phiên m.ơn tr.ớn.
Sau khi thưởng thức hai quả đào tròn trịa xong, phần mềm giữa hai hai chân là điểm quan trọng tiếp theo. Anh mở nhẹ hai bên chân của cô ra, bắt đầu cúi đầu xuống.
Vừa đưa lưỡi ra l.iếm một phát nhẹ mà cô đã bị kích thích đến mức ngả đầu về phía sau, còn cắn môi dưới thể hiện sự khao khát muốn hơn nữa.
Vĩ Thành cũng hiểu ý liền đưa chiếc lưỡi hư đánh liên tục vào h.ạt đ.ậu nhỏ khiến toàn thân cô sướng đến phát r.ên lên.
“ Ưmh~… Ưh~… Sư… Sướng… chết m… mất”.
Sau đó là màn m.út mạnh vào khiến cô tê tái mà tiết ra một chất d.ịch ướt đẫm một mảng dưới tấm ga giường.
Chưa để cô kịp thở, anh lại trêu đùa cô bằng cánh để cậu nhỏ cạ xung quanh nơi cô bé đang ẩm ướt.
Cẩn Du kích thích: “ Ưm~~”. Trong khi đó anh thì biểu cảm vô cùng thách thức yêu cầu: “ Thiên Kỳ! Hãy nhớ rằng em là của tôi, cái nơi ẩm ướt này chỉ thuộc về tôi… Gọi tên tôi đi nào?”
Tuy miệng hứa hẹn nhưng sau đó là một nụ cười đầy bí ẩn, anh thật sự đang muốn làm gì đây? Vừa buông câu hứa xong, cái đẩy hông mạnh và dứt khoát một lần nữa khiến Cẩn Du tê tái hết cả thân dưới. Cô không nhịn được mà hét lên: “ Ah~”.
Vĩ Thành cười nhếch mép, liên tục nhấp mạnh vào hang động nhỏ đang co thắt. Nó vừa khít khiến anh không khỏi vui sướng, biểu cảm cũng thật điên rồ.
“ E… Em… chịu hết nổi rồi… Anh… nhẹ… nh… nhẹ~ Ưm~”. Cô càng muốn nhẹ, anh càng đẩy mạnh vào, nhát nào nhát nấy đầy chí mạng.
Cẩn Du đang nằm trong vòng kh.oái l.ạc, cô không chịu nổi nữa mà thở mạnh nói: “ Không… Không được rồi e… em r… ra mất”.
Vừa nói xong từ cuối, một dòng nước chảy ra từ cô bé xuống sàn. Cô giật giật người, thở hổn hển, biểu cảm vô cùng hài lòng… Nhưng phía Vĩ Thành thì vẫn chưa, thoả mãn chưa thể dừng ngay lúc này.
Chưa để cô kịp nghỉ ngơi, anh bế cô lên, cho hai chân nàng câu vào hông mình rồi tiến về phía ghế. Hai bàn tay đỡ lấy hai quả mông tròn trịa, nắn bóp thành thục. Anh ngồi xuống ghế, để cô ngồi trên đùi.
Vĩ Thành ch.ấm m.út bờ ngực, những vết nước bọt hiện hữu trên làn da trắng mịn. Cô cũng hết kiên nhẫn mà chủ động đưa cậu nhóc vào vị trí trung tâm rồi từ từ ngồi xuống.
“ Ưh~ ưm~”.
Cậu nhỏ vừa vào trong đã khiến cô sướng đến rung người, không khỏi nhịn được phát ra tiếng thoả mãn.
Cẩn Du đưa hai bàn tay ôm mặt anh, trao nhau nụ hôn ướt át vị ngọt. Phía dưới thân không ngừng nhấp lên nhấp xuống không trượt phát nào.
Biểu hiện thoả mãn cùng với hơi thở nặng nhọc, hai cơ thể này cứ thế mà chìm vào khoái lạc không biết điểm dừng.
Bỗng anh rên nhẹ, đôi mày nhíu lại rồi ngay sau đó ôm cô giúp sức cho việc lên xuống nhanh hơn.
“ Em lại ra mất… Ah~… Ahhh~”.
Cùng lúc này anh cũng xuất ra một chất d.ịch nh.ờn màu trắng đục, anh muốn lấy ra nhưng cô không chịu: “ Hãy cho em hết của anh”.
Vĩ Thành chạm tay vào má cô đề nghị: “ Tôi giúp em tắm”.
Anh bế cô lên đi vào phòng tắm, vòi nước cũng bắt đầu mở ra. Bên trong bồn tắm mà cả hai vẫn quấn lấy nhau không rời, môi chạm môi còn ướt hơn nữa bởi lưỡi cứ hoạt động liên hồi.
Vĩ Thành nâng cô lên thành bồn tắm, anh đứng lên, cậu nhỏ lại một lần nữa đang ở trước mặt. Cẩn Du hiểu ý anh muốn mình làm gì nên không ngần ngại chạm vào nó vuốt ve.
Khi cô định cho vào miệng thì anh nâng cằm cô lên cảnh báo: “ Tôi cấm em làm hành động trước đó”.
Cẩn Du ngước mắt nhìn anh với sự khiêu khích đáp lại: “ Nếu em cứ làm…”.
Anh liền hỏi lại: “ Em có muốn sướng hay không?”
Chỉ một câu hỏi ngắn gọn mà đã trúng ngay điểm yếu của cô, không thể để anh bị đau như lúc nãy nữa. Cô nhẹ nhàng ngậm lấy cậu nhỏ, lúc này anh hưng phấn mà rên lên: “ Huh~”.
Cô m.út lấy m.út để, tuy những đường gân nổi lên chằn chịt nhưng cũng không cản trở được sự thèm khát của cô.
Không biết ở phía dưới đã làm cách nào mà cả thân thể anh nóng bừng bừng. Anh nhắm đôi mắt hưởng thụ, sau đó cúi xuống rồi gầm lên một tiếng: “ Arrggg~~~”.
Một dòng d.ịch đục ngầu b.ắn ra, nó nhanh đến nỗi Cẩn Du không kịp rút ra. Khoé môi cô bắt đầu chảy ra thành phẩm, cô đưa ngón tay chùi đi sau đó lại ngước nhìn anh bằng đôi mắt trong veo.
Cô gái này thật khiến người ta điên cuồng mãi, cứ muốn chiếm đóng hết lần này đến lần khác.
Một lúc sau, Vĩ Thành bế Cẩn Du ra khỏi phòng tắm đặt cô nằm lên giường. Cả hai ai nấy trần như nhộng, liếc mắt một cái cũng biết nguyên đêm nay cái giường này không được yên rồi.
Anh nằm ở phía trên, nhìn cô với ánh mắt đầy dịu dàng.
“ Lý Thiên Kỳ! Một chút nữa tôi sẽ không nương tay đâu, em muốn dừng vẫn còn kịp”, anh đột nhiên cảnh báo trước.
Cẩn Du đưa bàn tay ôm trọn lấy khuôn mặt anh đáp: “ Em chưa bao giờ muốn dừng lại cả. Đêm nay em muốn ở bên anh và anh là của em”.
Lời hồi đáp của cô ngay lập tức được anh tiếp nhận, nhanh chóng đã chiếm lấy đôi môi mềm mọng ở phía dưới. Anh thong thả đưa môi xuống trườn từ cổ đến bờ ngực trần.
Cặp gò bồng đào không thoát khỏi cảnh nhào nắn một bên, còn bên kia thì được anh dùng môi và lưỡi thay phiên m.ơn tr.ớn.
Sau khi thưởng thức hai quả đào tròn trịa xong, phần mềm giữa hai hai chân là điểm quan trọng tiếp theo. Anh mở nhẹ hai bên chân của cô ra, bắt đầu cúi đầu xuống.
Vừa đưa lưỡi ra l.iếm một phát nhẹ mà cô đã bị kích thích đến mức ngả đầu về phía sau, còn cắn môi dưới thể hiện sự khao khát muốn hơn nữa.
Vĩ Thành cũng hiểu ý liền đưa chiếc lưỡi hư đánh liên tục vào h.ạt đ.ậu nhỏ khiến toàn thân cô sướng đến phát r.ên lên.
“ Ưmh~… Ưh~… Sư… Sướng… chết m… mất”.
Sau đó là màn m.út mạnh vào khiến cô tê tái mà tiết ra một chất d.ịch ướt đẫm một mảng dưới tấm ga giường.
Chưa để cô kịp thở, anh lại trêu đùa cô bằng cánh để cậu nhỏ cạ xung quanh nơi cô bé đang ẩm ướt.
Cẩn Du kích thích: “ Ưm~~”. Trong khi đó anh thì biểu cảm vô cùng thách thức yêu cầu: “ Thiên Kỳ! Hãy nhớ rằng em là của tôi, cái nơi ẩm ướt này chỉ thuộc về tôi… Gọi tên tôi đi nào?”
Danh sách chương