Chương 175
Sam Sam và Giang Vũ nói chuyện được vài câu rồi cô chốt câu “Buổi tối tới đây ăn cơm” rồi cúp điện thoại.
Thư Vãn thấy Sam Sam cúp điện thoại, lúc này mới tiến lên hỏi: “Sao cậu không cùng anh ấy về quê?”
Theo lý thuyết vợ chồng mới cưới phải cùng nhau trở về mới đúng, như thế nào lại để Giang Vũ tự mình trở về?
Sam Sam vừa đặt điện thoại xuống vừa nói: “Anh ấy nói hoàn cảnh quê nhà không tốt lắm, bảo tớ đừng đi.”
Thật ra thì Sam Sam không sao cả, cô từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện, hoàn cảnh gì mà chưa từng thấy qua.
Thư Vãn nhìn Sam Sam, “Trước đây cậu cũng chưa từng đến nhà anh ấy sao?”
Sam Sam gật đầu: “Không có, vốn định trước khi kết hôn tớ muốn về quê gặp ba mẹ anh ấy, nhưng còn chưa kịp trở về thì ba mẹ anh ấy đã lên thành phố gặp tớ và cho tớ quà gặp mặt, còn giúp chúng tớ gom góp tiền trả phòng cưới. Nên tớ cũng không cần phải về.”
Lúc trước Thư Vãn có chút lo lắng cho Sam Sam, chính là vì Giang Vũ nghe được Sam Sam muốn về quê với anh ta. Anh ta liền tìm mọi cách ngăn cản, bao gồm cả ba mẹ Giang Vũ cũng không đồng ý cho cô về, lý do đều là hoàn cảnh ngoại ô không tốt, sợ Sam Sam ở không quen.
Thư Vãn có chút lo lắng người nhà Giang vũ che giấu điều gì đó, nhưng Sam Sam lại cảm thấy bọn họ quan tâm đến cô. Sợ sau khi cô đi đến vùng ngoại ô sẽ cảm thấy không tốt và ảnh hưởng đến tình cảm của cô và Giang Vũ, nên Thư Vãn cũng không tiện nói thêm gì.
Chỉ là hiện tại bọn họ đã kết hôn mọi chuyện cũng đã xong. Nhưng vì sao người của Giang gia còn không cho con dâu mới về cửa chứ?
Thư Vãn cảm thấy có chút kỳ quái, Sam Sam lại nói: “Mặc kệ đi, dù sao tớ cũng không muốn đi vùng ngoại ô chút nào. Tớ và Giang Vũ ở thành phố A, ba mẹ anh ấy ở quê sau này không cần ở chung, sẽ không có nhiều mâu thuẫn mẹ chồng và con dâu. Tớ không kịp vui nữa là.”
Thư Vãn thấy Sam Sam nói như vậy, cũng nuốt xuống lời muốn nói.
Chắc là do cô suy nghĩ quá nhiều, ba mẹ Giang Vũ đối với Sam Sam rất nhiệt tình. Họ cũng rất tốt khi nghe hai người Sam Sam sắp kết hôn, bọn họ vội vàng lấy ra số tiền tiết kiệm nhiều năm, gom góp cho Giang Vũ và Sam Sam gần một nửa số tiền đặt cọc mua nhà.
Hơn nữa ba mẹ Giang Vũ ở quê trồng trọt không có thu nhập gì nhiều, nhưng họ có thể lấy ra gần một nửa còn trả tiền sính lễ, cũng coi như dốc hết toàn lực.
Có lẽ không cho Sam Sam về quê, vì họ thật sự sợ Sam Sam sẽ ghét bỏ hoàn cảnh nông thôn quá kém.
Thư Vãn thu hồi tâm tư, kéo cánh tay Sam Sam lại, hai người vừa nói vừa cười đi siêu thị mua sắm.
Lúc xuống lầu ngồi vào trong xe, Dạ tiên sinh lại gửi mấy tin nhắn wechat cho cô. Thư Vãn cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua.
[Cô thật đê tiện]
[Ngủ với tôi, cô còn phải ngủ với người đàn ông khác, cô thiếu đàn ông như vậy sao?]
[Tiện nhân, tôi hận không thể bóp chết cô.]
Liên tục mấy câu đều là mắng cô.
Thư Vãn sau khi nhìn thấy những dòng tin nhằn này, cả người cô tức giận đến phát run. Anh ta cho rằng anh ta là ai chứ, chỉ là một tên không dám lộ mặt có tư cách gì mắng cô?
Cô cầm lấy di động, nghiến răng đánh chữ: [Anh có bệnh không, tôi cũng không phải là người của anh. Tôi muốn ngủ với ai thì ngủ với người đó, anh quản được sao?]