Chương 149
Thư Vãn bị ép đối diện với cặp mắt đầy phẫn nộ kia. Giờ đây cô có muốn tránh cũng không thể tránh.
Cô sợ Quý Tư Hàn như vậy, nhưng không biết nên giải thích như thế nào cho hắn hiểu.
Hôm đó cô nói dối hắn là mới quen Cố Cảnh Thâm, cũng là sợ tiết lộ quá khứ của Cố Cảnh Thâm và cô.
Cô lại không nghĩ tới Quý Tư Hàn nhanh như vậy đã biết chân tướng sự việc và càng không nghĩ tới hắn sẽ đến chất vấn mình.
Cô luôn cảm thấy Quý Tư Hàn không để ý gì đến mình, cũng sẽ không quá chú ý đến chuyện có liên quan đến cô.
Nhưng cô đã đánh giá thấp Quý Tư Hàn. Hắn ngay cả việc cô và Lâm Trạch Thần có ngủ với nhau hay không cũng tra ra được thì chuyện này tất nhiên sẽ không thể nào qua mắt được hắn.
Chỉ là phía Cố Cảnh Thâm, nếu biết Thư Vãn tiết lộ quá khứ của bọn họ cho hắn, cô sợ anh ta sẽ không dễ dàng buông tha cô.
Nghĩ tới đây, Thư Vãn liền mím chặt môi không giải thích gì.
So với thủ đoạn tàn nhẫn của Cố Cảnh Thâm. Chẳng thà tốt hơn là bị Quý Tư Hàn hiểu lầm, hoài nghi, chất vấn.
“Nói.”
Đầu Quý Tư Hàn một lần nữa ghét sát Thư Vãn, cánh môi mỏng manh của hắn khẽ chạm vào gương mặt cô.
Theo bản năng cô muốn tránh nhưng lại bị hắn giữ chặt sau gáy, hắn không cho cô nhúc nhích.
“Tôi cho cô một cơ hội giải thích!”
Giọng nói từ tốn của hắn xen lẫn lửa giận bên trong, khiến Thư Vãn có chút tiến thoái lưỡng nan.
Phía trước là Quý Tư Hàn, phía sau là Cố Cảnh Thâm, cô bị kẹp ở giữa có cảm giác sống không bằng chết.
“Tôi không có gì để giải thích, tôi có quen hay không cũng không liên quan đến Quý tổng.”
Thư Vãn im lặng một lúc lâu cho đến khi Quý Tư Hàn sắp mất kiên nhẫn, cô mới trả lời một câu.
“Không liên quan đến tôi…”
Quý Tư lạnh lùng lặp lại một tiếng, bỗng nhiên lại mặt hắn gần mặt cô.
Khoảnh khắc Thư Vãn bị khuôn mặt thanh tú như đao gọt kia đè xuống, trái tim cô lại lệch nửa nhịp.
Đôi môi mỏng của hắn đến gần đôi môi đỏ mọng của cô, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hôn cô.
Thư Vãn không biết hắn muốn làm gì, cô có chút sợ hãi lại có chút chột dạ.
Khi cô nắm bàn tay mình lại một cách bối rối, Quý Tư Hàn lạnh lùng nói.
“Cô gạt tôi là vì hắn chính là Tống Tư Việt. Cô không muốn cho tôi biết quá khứ của các người. Cho nên cô đã nói dối. Tôi nói đúng không?”
Những lời này của hắn tựa như sấm sét, nổ tung trong lòng Thư Vãn.
Làm sao hắn lại có thể liên tưởng đến Cố Cảnh Thâm chính là Tống Tư Việt?!
Quả nhiên ở trước mặt Quý Tư Hàn không thể giở trò khôn vặt.
Đầu óc, năng lực của hắn vượt xa tầm với của những người bình thường.
Bộ dáng không còn gì để nói của Thư vãn càng chứng thực suy đoán của Quý Tư Hàn.