Chương 140
Cô cúi thấp đầu, ngay cả nhìn cũng không dám liếc người đàn ông này một cái.
May mắn là hắn cũng không chú ý đến cô, chỉ ngồi vào vị trí của mình.
Hắn ngồi ở phía trước cô, chỉ cần cô ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cái ót của hắn.
Mái tóc đen dày đặc kia giống như mọc trong lòng cô, tùy ý kích thích trái tim cô.
Trong lúc cô thất thần, Cố Cảnh Thâm vỗ vai cô, Thư Vãn sợ tới mức suýt nữa hét lên thành tiếng.
Cũng may cô kịp thời che miệng lại.
Cô hạ giọng, nhỏ giọng hỏi anh: “Cố tổng, sao vậy?”
Cố Cảnh Thâm nhìn thời gian trên đồng hồ: “Thư tiểu thư, trước khi tôi phát biểu, cần uống một ly cà phê, cô có thể đi pha giúp tôi một ly không?”
Vốn là để phó tổng giám đốc Tô thay mặt công ty đứng ra đấu thầu, nhưng Quý Tư Hàn tới, Cố Cảnh Thâm đành phải tự mình cầm dao.
Từ trước đến Quý Tư Hàn yêu cầu nghiêm khắc, lúc thuyết trình nếu nói sai một chữ đều có thể mất đi quyền cạnh tranh.
Cố Cảnh Thâm sẽ không cho phép sai lầm như vậy xuất hiện, cũng tạm thời tiếp nhận chức trách của phó tổng.
Phó giám đốc Tô thở phào nhẹ nhõm, còn Cố Cảnh Thâm trong vòng một giờ phải sắp xếp lại tất cả suy nghĩ.
Vì để tập trung tinh thần anh ta cần uống một ly cà phê nồng độ cao để tỉnh táo, việc này cũng chỉ có thể nhờ Thư Vãn đi làm.
Thư Vãn lại nhỏ giọng hỏi: “Còn kịp không?”
Cố Cảnh Thâm chớp mắt: “Cố thị tới thứ mười lận, còn kịp.”
Thư Vãn sau khi biết thời gian, cũng không hỏi nhiều nữa, trực tiếp khom lưng đứng dậy, đi về phía cửa sau hội trường.
Cô đối với công ty của Quý thị không quen thuộc lắm, sau khi đi ra gặp phải đều là sản phẩm công nghệ cao, ngay cả người cũng không có.
Cô ở tòa nhà này, lên xuống lầu tìm nhiều lần cũng không tìm được phòng trà pha cà phê.
Cô chỉ có thể ra khỏi tòa nhà, nhưng dường như khắp nơi đều phải quẹt thẻ mới có thể tùy ý đi vào.
Cô lại không có thẻ, chỉ có thể trở về hội trường tìm người của Quý thị hỗ trợ mở cửa.
Cô vừa định xoay người, đã thấy Quý Lương Xuyên từ ngoài cửa đi vào.
Thư Vãn thấy anh ta quét mặt ở cửa, cửa liền mở ra.
Trong nháy mắt cửa mở ra, cô thiếu chút nữa thừa dịp khe hở này chui ra ngoài, nhưng cũng may cô còn chưa mất đi lý trí.
Quý Lương Xuyên thấy cô đứng ở cửa lắc lư lung tung, đánh giá cô từ trên xuống dưới một cái, cũng không có ý định để ý tới cô, trực tiếp rời đi.
“Quý, Quý tiên sinh, chờ một chút……”
Thư Vãn đánh bạo, ngăn Quý Lương Xuyên lại.
Quý Lương Xuyên không nghĩ tới Thư Vãn lại dám ngăn mình, sắc mặt nhất thời khó coi.
“Thư tiểu thư, cô muốn làm gì?”