Chương 138
Cuộc đấu thầu được tổ chức tại khu công viên Quý thị, xe lái vào khu công viên giống như đi vào thế giới tương lai.
Nhà cao tầng tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, cảnh quan cực kì tráng lệ, hệ thống an ninh tiên tiến nhất, tất cả đều thể hiện rõ thân phận của giới tài phiệt.
Nhưng đối với Quý thị mà nói những thứ này chẳng qua chỉ là muối bỏ biển.
Nghe đồn các chi nhánh của Quý thị ở nước ngoài đều tương tự như vậy.
Tập đoàn bao gồm hàng loạt các doanh nghiệp cực kỳ rộng lớn và bất động sản chỉ là một phần nhỏ trong số đó.
Nghề chính kiệt xuất nhất của Quý thị, là khai thác trí tuệ và nghiên cứu hàng không vũ trụ.
Tập đoàn dẫn dắt tương lai sáng tạo như vậy, là sự tồn tại mà các tập đoàn khác không thể với tới.
Mà Thư Vãn sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực của Quý thị, mới hiểu được mình nhỏ bé cỡ nào.
Cô đã từng vọng tưởng Quý Tư Hàn sẽ cưới mình, bây giờ lại cảm thấy buồn cười.
Người đàn ông có bối cảnh cường đại và thực lực hùng hậu như vậy, làm sao có thể cưới cô?
Cho đến giờ khắc này, cô mới ý thức được mình hoàn toàn không thể xứng đôi với Quý Tư Hàn.
Một chút niệm tưởng đối với hắn, bị một tòa nhà cao tầng này hoàn toàn đánh nát bấy.
Cố Cảnh Thâm thấy cô ngẩng đầu ngẩn người nhìn tòa nhà trước mắt, nhẹ nhàng đẩy cô.
“Thư tiểu thư, đi theo tôi.”
Lúc này Thư Vãn mới phục hồi tinh thần lại, đi theo sau Cố Cảnh Thâm, đi vào một tòa nhà lơ lửng.
Hệ thống an ninh của Quý thị vô cùng nghiêm ngặt, nhân viên từ bên ngoài đến nhất định phải xác minh thân phận mới có thể tiến vào, nếu không không mở cửa được.
Bọn họ đang xác minh thân phận thì Ninh Uyển dẫn theo quản lý cấp cao đi vào.
Cô ta chào hỏi Cố Cảnh Thâm sau đó liền nghiêng đầu nhìn về phía Thư Vãn đang đi theo sau.
“Cố tổng, không ngại tôi nói vài câu với Thư Vãn chứ?”
“Thư tiểu thư là người của công ty cô, sao tôi lại để ý chứ?”
Cố Cảnh Thâm không thích giọng nói của Ninh Uyển lắm, thoạt nhìn lễ phép nhưng lại cố ý châm chọc, làm cho người ta không thoải mái.
Nhưng Thư Vãn là người của Ninh thị, anh ta không có quyền nói thêm gì.
Sau khi nói với Thư Vãn một tiếng ‘tôi chờ ở bên trong’, liền dẫn người của Cố thị đi vào.
Cố Cảnh Thâm vừa đi, Ninh Uyển liền nhếch môi cười với Thư Vãn.
“Thư Vãn, xem ra cô chiêu đãi Cố tổng cũng không tệ lắm.”
Cô ta nói xong câu này, lại khinh miệt nhìn Thư Vãn.
“Cuộc đấu thầu của Quý thị không phải ai cũng có thể tới, Cố tổng lại dẫn cô tới, chứng tỏ anh ta rất coi trọng cô.”
Ba chữ ‘xem trọng cô’ cô ta cố ý kéo dài âm cuối, tựa hồ đang nói ‘Không phải xem trọng năng lực công việc mà làcông phu trên giường của cô’.”
Thư Vãn nghe ra ý trào phúng trong lời cô, lại cảm thấy nhiều lời vô ích, liền mím chặt môi không đáp lời.
Ninh Uyển thấy cô không để ý tới mình, thần sắc lạnh lùng, lập tức lộ ra nụ cười dịu dàng hào phóng.