Chương 135
Anh ta cho rằng Quý Tư Hàn sẽ phủ nhận, nhưng anh lại bỗng nhiên trả lời một câu: “Thật sự thích thì sao?”
Quý Lương Xuyên hoảng sợ, vội vàng ngồi thẳng người, khẩn trương không thôi khuyên bảo: “Anh hai, anh đừng làm bậy mà nghĩ không thông, nếu anh thật sự thích cô ấy, thì cô ấy sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, tuy rằng cô ấy không được xem là tốt lắm, nhưng chúng ta cũng không muốn nhìn thấy máu tanh nữa.”
Quý Tư Hàn nghe vậy, Hắn quay đầu nhìn Quý Lương Xuyên, trên khuôn mặt lập thể tinh xảo, mang theo nụ cười.
“Lão Thất, cậu vẫn dễ lừa gạt như thời niên thiếu.”
Quý Lương Xuyên từ trên mặt hắn nhìn ra ý vui đùa, thần kinh căng thẳng lúc này mới thả lỏng xuống.
Nhưng vẻ mặt anh ta vẫn nghiêm túc, nhắc nhở Quý Tư Hàn: “Anh hai, sau này đừng nói những lời như vậy trước mặt người khác.”
Ở trước mặt anh ta nói thì không sao, nhưng nếu rơi vào tai người khác Quý gia vĩnh viễn sẽ không bình yên.
Quý Tư Hàn thu hồi tầm mắt, trong con ngươi lãnh đạm lộ ra tuyệt vọng sâu không thấy đáy.
Quý Lương Xuyên xuyên qua kính chiếu hậu thấy mặt của Quý Tư Hàn vẫn lạnh lùng xa cách như thường.
Do dự một lát, anh ta vẫn cố lấy dũng khí hỏi: “Anh hai, khi nào anh kết hôn với Ninh Uyển?”
Anh ta luôn cảm thấy anh hai và Ninh Uyển kết hôn xong thì không cần lo lắng chuyện gì nữa.
Quý Tư Hàn tựa hồ nở nụ cười: “Cậu cũng hy vọng tôi cưới cô ấy?”
Quý Lương Xuyên theo bản năng lắc đầu: “Không hy vọng, nhưng…”
“Nhưng không còn cách nào khác, đúng không?”
Quý Lương Xuyên cân nhắc nên nói như thế nào, Quý Tư Hàn bỗng nhiên lạnh nhạt nói: “Tôi sẽ cưới cô ấy.”
Giọng nói của hắn rất nhạt, phảng phất không có một tia tình cảm, tựa như một cái máy lạnh đến không có ý thức.
Dưới đáy lòng Quý Lương Xuyên thở dài thật sâu, dường như anh hai chưa từng vui vẻ……
Cố Cảnh Thâm đưa Thư Vãn về nhà.
Trước khi xuống xe, Cố Cảnh Thâm đưa thuốc mỡ cho cô: “Tiêu sưng.”
Thư Vãn nói tiếng cảm ơn, khéo léo từ chối: “Tôi về dùng đá là được rồi.’
Nói xong cô liền trực tiếp xoay người rời đi, Cố Cảnh Thâm nhìn bóng lưng nhỏ nhắn xinh xắn kia, trong lòng lại có chút buồn bã.
Anh ta cảm giác được Thư Vãn đối với mình tràn ngập phòng bị, thậm chí còn mang theo một tia địch ý, điều này làm cho anh ta rất khó hiểu.
Cố Cảnh Thâm nhíu mày trầm tư, Cố Triết nhắc nhở: “Cố tổng, Thư tiểu thư đang lạt mềm buộc chặt, ngài ngàn vạn lần đừng mắc mưu.”
Từ khi Cố Cảnh Thâm mất trí nhớ tới nay, chưa từng yêu đương, không hiểu cái gì là lạt mềm buộc chặt, nghe Cố Triết nói như vậy, theo bản năng phản bác: “Cô ấy còn không muốn gặp tôi, làm sao có thể lạt mềm buộc chặt.”