Mấy ngày nay mưa cứ liên tục lạnh lùng, sau khi Đoàn Thần Phi đi vẫn không lúc nào ngừng nghỉ.

” Năm nay mưa tới sớm.” Đoàn Thăng trầm ngâm.” Tiểu Ngũ, ngươi khoái mã đi Sơn Đông, Hà Nam, Hồ Bắc mua hạ bông, chặn thị trường.”

” Tổng… tổng quản…” Tôi tớ được gọi là Tiểu Ngũ, khẩn trương nói không ra lời. Mua hạ bông…?” Vừa mới qua thu, lúc này không sớm thu hoạch như thế…” Tổng quản luôn làm một ít chuyện kỳ quái!

Đoàn Thăng liếc mắt nhìn hắn.

” Đi đến các điền hộ nói… mùa vụ năm nay, Đoàn phủ chúng ta bao hạ!”

Tiểu Ngũ ngây ngốc nói không ra lời. Tuy rằng mấy năm nay thu hoạch khá tốt, nhưng mà bán đứt phí tổn quá lớn, phiêu lưu lại cao… tổng quản làm như vậy không sợ thâm hụt tiền? Vả lại vừa qua thu, chờ một chút cũng không muộn a!

Nhưng những lời này hắn không dám nói ra khẩu, ai đều biết tổng quản Đoàn phủ luôn nhìn xa trông rộng, việc buôn bán chưa từng thất bại qua. Không biết chừng đây lại việc làm kinh người cũng nên!

Tiểu Ngũ thuỳ đầu đi ra ngoài, tuy rằng hắn cái gì cũng chưa nhìn ra… hắn thân thân đầu lưỡi, lại là một khoản tiền cực lớn a!

” Tẩu tử xin dừng bước!” Một bàn tay đem Mạc Ngôn ngăn lại. Mạc Ngôn ngẩng đầu nhìn thấy, là Đoàn Thanh Tú… là tiểu cô hắn không thường tiếp xúc.

” Có việc gì sao…?” Vừa rồi thật khó khăn mới ăn xong một chút cơm, tâm tình Mạc Ngôn vẫn còn căng thẳng, hắn bây giờ còn không muốn… đối mặt phiền toái!

Đoàn tổng quản vẫn bận rộn giống như bình thường, Mạc Ngôn mấy ngày nay bởi vì Đoàn Thần Phi không ở đây… chịu uỷ khuất lớn hơn nữa, nhưng hắn không có cùng bất luận kẻ nào nói qua.

Chỉ có Yến Hinh cô nương suốt ngày đi theo bên người hắn.

” Chị dâu hảo lãnh đạm… tẩu tử đến mấy ngày này… có cần gì, có thể nói với ta!” Đoàn Thanh Tú cười khẽ.

Nàng cười thật ngây thơ, Mạc Ngôn cũng liền buông lỏng cảnh giới.

” Không có, ở trong này ta cảm thấy tốt lắm.” Mạc Ngôn cúi đầu, nhẹ giọng nói.

Hảo ngoạn… thật sự là hảo ngoạn cực kỳ ~!! Cuối cùng biết đại lão hổ ca ca vì sao lại bảo bối nàng như thế… Đoàn Thanh Tú mỉm cười, rồi mới xoay người đem Yến Hinh chi khai.

” Tẩu tử theo giúp ta uống một chén, tâm sự đi!” Đoàn Thanh Tú không đợi Mạc Ngôn đáp ứng, liền kéo tay Mạc Ngôn đi về phía trước.

” A… nhưng mà Yến Hinh cô nương…” Mạc Ngôn thốt ra, ở đây mọi người đều ngẩn người.

” Không quan hệ, ta cho nàng đi về trước.” Đoàn Thanh Tú mị nhanh ánh mắt, lại là một cái hiền lành tươi cười. Kia bộ dáng thân thiết, làm cho Mạc Ngôn hoàn toàn yên lòng.

Mạc Ngôn gật gật đầu.” Hảo…”

Quái lạ…sao là Yến Hinh cô nương…? Dọc theo đường đi, Đoàn Thanh Tú kéo lấy Mạc Ngôn, không ngừng vui vẻ sôi nổi nói cười, nhưng lại đi về chính phòng cô ta.

Mạc Ngôn tuy rằng cảm thấy có điểm kỳ quái, nhưng vẫn cười tuỳ ý nàng. Hắn đã biết vì sao Đoàn Thần Phi lại sủng muội muội như thế, bởi vì mặc kệ là Đoàn Linh Vân hay là Đoàn Thanh Tú, tuy rằng tính tình có chút hay đùa giỡn, nhưng đều rất đỗi đáng yêu…

Xem ra đã sớm có dự mưu.

Trong phòng đã dọn sẵn rượu và thức ăn, Đoàn Thanh Tú vui mừng rạo rực kéo Mạc Ngôn ngồi xuống, rồi mới ngã một chén rượu.” Tẩu tử.” Đoàn Thanh Tú nói.” Đến, cạn chén a, đây là nữ nhi hồng tốt nhất, ngươi nhất định sẽ thích.”

Một chén rượu đổ đầy trước mặt Mạc Ngôn, nhưng Mạc Ngôn không có cầm lên.

” Kia… cái kia… Thanh Tú…” Mạc Ngôn bối rối nói.” Ta… ta không biết uống rượu.”

Đoàn Thanh Tú nhẫn nại nghe xong, nghe được câu cuối cùng thiếu chút nữa cười lăn ra.

” Ha ha ha…” Nàng ghé vào trên bàn cuồng tiếu.” Ngươi… ngươi không biết uống rượu?”

Nhìn thấy Mạc Ngôn gật gật đầu, biểu tình của nàng lại trở nên nghiêm túc.

” Ngươi là thật sự… không biết uống rượu?” Đoàn Thanh Tú nghiêm túc hỏi, nhìn thấy Mạc Ngôn lần thứ hai gật đầu, nàng cuối cùng mới tin…

Thiếu phu nhân tương lai của Đoàn gia cũng sẽ không uống rượu…

” Kia không quan hệ, ta uống thì tốt rồi…” Cảm thấy có điểm không thú vị, Đoàn Thanh Tú trực tiếp đem rượu uống cạn một hơi.” Ai nha, tẩu tử đúng là người thực tế!” Đoàn Thanh Tú thét chói tai.

Không thể nào… nữ tử gia đình nghèo hèn như vậy, mà lại suy nghĩ sâu xa đến thế, thật đúng là ngạc nhiên a…

Mạc Ngôn đỏ mặt, trong lúc né tránh, hắn để cho nàng nhìn thấy ôn ngọc trên thắt lưng.

” Ôn ngọc Giang Nam?” Đoàn Thanh Tú ánh mắt chợt loé.” Ca ca mang về tặng chị dâu?”

” Đúng vậy…” Mạc Ngôn khoé miệng giấu không được nụ cười.

” Ta muốn xem!” Đoàn Thanh Tú trực tiếp đánh móc sau gáy……

Chuyện bi thảm, rõ ràng phát sinh ở trên người Mạc Ngôn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện