CHƯƠNG 38

Đêm hôm đó phát sinh xôn xao không nhỏ, nhưng mọi người lại có một nghi vấn: Sao khi đó không thấy Thiếu phu nhân? ” Nghe nói ngày hôm qua bắt được một tên trộm a…” Lúc Yến Hinh thay Mạc Ngôn chải đầu, cao hứng phấn chấn nói.” Ngày hôm qua là Trữ gia bắt được, nhưng cuối cùng là Đoàn tổng quản đem kẻ trộm doạ chạy… giống như  rất thú vị.”

Mạc Ngôn hoảng sợ.” Đem kẻ trộm doạ chạy?” Dựa vào cá tính của Đoàn tổng quản… điều này…rất có có thể phát sinh.

Đêm qua a…

” Ha hả a…Thiếu phu nhân… ngài còn không có chuẩn bị tốt sao?” Ngoài cửa một bóng người thiểm tiến.” Lý tẩu đã ở bên ngoài thật lâu rồi a!” Trữ Ngự Diệp theo lệ thường, buổi sáng liền đến chỗ Mạc Ngôn. Chờ một chút y còn phải mang bữa sáng cho Đoàn đại tổng quản, không biết tâm tình hắn hôm nay có hảo lên chút nào hay chưa …

Mạc Ngôn quay đầu lại.

” Đã tốt lắm… Dù sao Lý tẩu có chờ một chút cũng không sao. Ta xem xem… Ân! Hảo đáng yêu…” Yến Hinh kéo qua Mạc Ngôn, trái nhìn phải ngắm, cuối cùng vừa lòng.

Công việc rửa mặt chải đầu buổi sáng chính thức được giao cho Yến Hinh, chính yếu là bởi vì Du Hương cùng Mạc Ngôn đều thật tín nhiệm nàng. Bất đồng chính là…thời gian đổi trang kéo dài hơn, Yến Hinh so với Du Hương càng thêm khủng hoảng, quả thật đem Mạc Ngôn giống như hình nhân tha hồ bố trí.

Trữ Ngự Diệp thoạt nhìn tâm tình tốt lắm, thẳng đến Yến Hinh nhìn thấy nơi cảnh bộ y có một vết thương thật nhỏ.” Di? Ngươi bị thương… nơi này là bị làm sao vậy?”

Trữ Ngự Diệp vội vàng pha trò để qua chuyện. Không thể nói là bởi vì nhìn lén người khác… chính là cái người độc nhất vô nhị, Đoàn đại tổng quản tắm rửa… rồi mới bị đâm một chút.

” Lý tẩu… ngài đợi lâu.” Mạc Ngôn đến thư phòng, quả nhiên thấy Lý tẩu ngồi ở nơi đó chờ đã lâu.

Thái độ Lý tẩu chuyển biến một trăm tám mươi độ.” Không có…” Lý tẩu chuyển biến rất đột nhiên, nhưng lại bắt đầu từ ngày sau khi ở chỗ Đoàn Thần Phi đi ra, Mạc Ngôn đã sớm hoài nghi…

Đại khái là gia đã cùng nàng nói cái gì đó.

Vốn không muốn làm cho y lo lắng, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là……

Ngồi xuống nghe Lý tẩu tiếp tục nói đủ loại quy củ nặng nề, Mạc Ngôn không khỏi cười khổ. Cảm giác cứ như chính mình thật vô dụng…

Không thể sự tình nào đều dựa vào người khác a…

Kỳ thật ở chung một thời gian, hắn cảm thấy Lý tẩu cũng là người tốt……

Ngoài cửa một thân ảnh đùng đùng nổi giận tiến vào, phía sau còn theo mấy gia đinh.

” Uy! Uy! Ngươi… ngươi ngày hôm qua đi đâu vậy?” Thanh âm này cao đến quãng tám … không cần nhìn, nhất định là Đoàn gia Đại tiểu thư ──  Đoàn Linh Vân.

Yến Hinh yên lặng nhìn thoáng qua Mạc Ngôn ngồi ở trên ghế, trong lòng âm thầm kêu khổ.

” Việc này rất trọng yếu sao?” Mạc Ngôn có điểm hoảng hốt, hắn ngày hôm qua quả thật không ở trong phòng. Tối hôm qua hắn đi bồi lão bà bà kia, nhưng cái này không thể nói.

Đoàn Linh Vân hừ một tiếng.” Đương nhiên trọng yếu. Tất cả mọi người đều biết ngày hôm qua bắt được một tên trộm… Ai biết được còn có một con chuột không biết xấu hổ nào đó cùng tên trộm kia nội ứng ngoại hợp hay không?” Đoàn Linh Vân rõ ràng ám chỉ Mạc Ngôn.” Nói! Ngươi đêm qua… đi chỗ nào?”

” Ngủ không được, đi ra ngoài dạo một chút.” Mạc Ngôn nghe nàng nói như vậy, cũng có chút phát hỏa. Buổi tối chỉ đi ra ngoài, cần phải bẩm báo sao?

Đoàn Linh Vân trừng mắt nhìn Yến Hinh liếc một cái.” Ai đi theo ngươi?” Chuyển hướng chất vấn Mạc Ngôn.

” Ta theo…” Yến Hinh vội vàng lên tiếng.

” Không ai theo ta. Có việc gì không?” Mạc Ngôn chậm rãi mở miệng.

” Kia nói không chừng chính là ngươi!” Đoàn Linh Vân mỉm cười.” Như vậy tốt lắm, ngươi cũng phải bị áp giải lên quan phủ…”

Mọi người ngẩn ngơ. Nói gì đi nữa, Mạc Ngôn vẫn là phu nhân mà đại thiếu gia định ra, không ai dám động hắn a…

” Tiểu thư, ngài không chứng cớ…” Yến Hinh còn muốn nói nữa, nhưng trên mặt đã bị Đoàn Linh Vân hung hăng cho một cái tát.

” Nơi này không đến phiên ngươi mở miệng.” Đoàn Linh Vân trừng mắt.

Mạc Ngôn cảm thấy vị đại tiểu thư này thật sự không thể nói lý.” Đi theo ngươi là được, khó xử nàng làm gì?”

Tại sao người trong nhà này… đều cứ thích đánh người như thế?

” Thiếu phu nhân…” Thiếu gia nếu còn ở nhà, tiểu thư quyết không dám kiêu ngạo như thế.

” Không có việc gì… không có việc gì…” Mạc Ngôn thật đúng là không tin nàng sẽ đem chính mình áp nhập quan phủ đâu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện