Tần Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vị Hoàng Tử vừa đứng bên cạnh Linh Dục Tú kia chẳng biết đi tới phía sau bọn họ lúc nào, thật giống là Nhị ca của Linh Dục Tú, gương mặt như mặt nước phẳng lặng, cũng đang nhìn cuộc chiến giữa không trung.
Linh Dục Tú cũng từ bên trên sườn núi xuống theo hắn và đứng ở phía sau Nhị Hoàng Tử.
Ngay trong nháy mắt khi Tần Mục quay đầu lại, Côn Tử Vũ từ giữa không trung ngã xuống, phù phù té trên mặt đất.
Hắn cận chiến cùng Đạo Tử Lâm Hiên, trong chớp mắt chưởng lực đôi bên va chạm thì nguyên khí của hắn bị đối phương dùng Tiên Thiên Thái Huyền công đánh tan, sau đó chiêu thức bị phá, từ không trung ngã xuống.
Khóe mắt Thẩm Vạn Vân nhảy lên, trong lòng một mảnh lạnh lẽo: "Chỉ sợ ta không phải đối thủ. Sức chiến đấu của hắn quá mạnh mẽ, dù cho phong ấn Thần Tàng khác, chỉ bảo lưu Ngũ Diệu cảnh, ta cũng rất khó vượt qua hắn! Không, hắn bại lộ càng nhiều, liền càng có thể bị ta nhìn ra kẽ hở! Ta tiếp tục quan sát một quãng thời gian, nói không chừng có thể tìm được nhược điểm của hắn!"
Tiên Thiên Thái Huyền công.
Đây vẫn là lần đầu tiên Tần Mục nhìn thấy công pháp có thể đặt ngang hàng cùng Bá Thể Tam Đan công.
Công pháp mà vị Đạo Tử Lâm Hiên này triển khai cực kỳ mạnh mẽ, tu vi cùng cảnh giới của hắn cũng không tinh thuần bằng Tần Mục, thế nhưng chất lượng nguyên khí lại cực cao, vượt xa cùng thế hệ. Vừa nãy Tần Mục nhìn ra nguyên khí của Đạo Tử Lâm Hiên tinh khiết đến mức độ khó có thể tin, cho nên mới có câu hỏi này.
Đại Dục Thiên Ma kinh được gọi là kinh điển có thể thành Thần thành Ma, Tiên Thiên Thái Huyền công của Đạo môn có thể nổi danh cùng Đại Dục Thiên Ma kinh, đủ thấy phi phàm! Đạo môn và Thiên Ma giáo, một chính một ma, là hai Thánh địa lớn của chính đạo và ma đạo.
Nếu thêm Đại Lôi Âm tự của Phật môn nữa, vậy thì là ba Thánh địa lớn. Ngoại trừ ba phái lớn này, còn có một vài Thánh địa bí ẩn, danh tiếng không hiện ra, nhưng thỉnh thoảng cũng ra ngoài đi lại.
"Đạo Tử của Đạo môn đã xuất hiện, không biết Đại Lôi Âm tự có đến ngăn cửa, tàn nhẫn gọt mặt mũi của quốc sư?" Tần Mục thầm nghĩ.
Nhị Hoàng Tử hít vào một hơi thật dài, bước ra ngoài sơn môn, Linh Dục Tú vội vàng nói: "Nhị ca, ngươi ra đó làm gì?"
"Ta cũng là sĩ tử thái học, lại là huyết thống Hoàng thất, há có thể không chiến?"
Tinh quang trong mắt Nhị Hoàng Tử bắn ra xung quanh: "Linh gia chúng, là Hoàng đế nhờ đánh ra, không phải là Hoàng đế dựa vào văn võ bá quan nâng lên!"
Tiếng nói của hắn âm vang mạnh mẽ, Tần Mục không khỏi than thở, đây mới là Hoàng tử, Linh gia có thể làm Hoàng đế, trở thành Hoàng tộc cao cao tại thượng, quả thực không phải ngẫu nhiên.
"Sĩ tử thái học Linh Ngọc Thư, xin Đạo Tử chỉ giáo!"
Nhị Hoàng Tử đi tới trước mặt Đạo Tử Lâm Hiên, khom người thi lễ, ngẩng đầu nghiêm nghị nói: "Đạo Tử có muốn nghỉ một chút, khôi phục nguyên khí hay không?"
Đạo Tử Lâm Hiên gật đầu, nói: "Mời Linh sư huynh chờ chốc lát."
Tần Mục vỗ tay than thở, nói: "Đổi lại là ta, cũng sẽ nghỉ một chút."
Vị Đạo Tử Lâm Hiên kia nghe nói như thế, theo âm thanh nhìn về phía sau sơn môn, ánh mắt rơi vào trên mặt Tần Mục, nhìn thấy con mắt của Tần Mục thì rùng mình trong lòng. Tần Mục mỉm cười đáp lại, Đạo Tử Lâm Hiên cũng lộ ra nụ cười, gật gật đầu, nói với lão đạo nhân bên người: "Đan Dương Tử sư thúc, ta thấy một nhân vật lợi hại, con mắt của hắn nhiều hơn người bình thường hai tầng tròng mắt, tựa hồ có thể nhìn thấu hư thực của ta... "
Đan Dương Tử sắc mặt hờ hững: "Tâm như nước phẳng lặng, không bị tác động bên ngoài, không nên rối loạn trận tuyến. Quốc sư Duyên Khang được xưng là người mạnh nhất dưới Thần, đương nhiên trong Thái học viện này phải có vài nhân vật lợi hại."
Đạo Tử Lâm Hiên tiếp tục điều chỉnh khí tức, khôi phục tu vi, hắn khống chế Tiên Thiên Thái Huyền công, chỉ thấy một vị Linh Thai nho nhỏ vậy mà trồi lên mi tâm của hắn, ngồi trước mặt hắn, dưới chỗ ngồi là một cái huyền đàn.
Linh Thai này hô hấp thổ nạp, trước người sau người lại hiện ra năm cái lọng che, từ trong tinh không dẫn dắt đến tinh lực nồng nặc!
Bên dưới lọng che mơ hồ hiện ra năm vị Thần Ma, cực kỳ đáng sợ, đây là dị tượng Ngũ Diệu Thần Tàng tạo thành.
Sau khi năm cái lọng che nổi lên, lại thấy sáu cái vòng tròn vờn quanh, dị tượng của Lục Hợp Thần Tàng hình thành xuất hiện.
Tần Mục híp mắt, Tiên Thiên Thái Huyền công quả thực không bình thường, công pháp của vị Đạo Tử Lâm Hiên này khác với tất cả mọi người, thế nhưng càng thêm chính tông, đại khí huy hoàng, mức độ phức tạp trong công pháp của hắn cũng không kém Bá Thể Tam Đan công bao nhiêu.
"Đạo môn là đệ nhất môn phái của chính đạo, quả thực bình thường!"
Sau khi Đạo Tử Lâm Hiên khôi phục xong xuôi, đứng dậy, khom người chào Nhị Hoàng Tử Linh Ngọc Thư.
Linh Ngọc Thư đáp lễ, trong lúc đứng dậy đột nhiên nguyên khí bùng phát, rồng ngâm hổ gầm, chỉ một lát, hầu như toàn bộ mọi người trước sơn môn đều cảm giác được một luồng long uy từ trong cơ thể vị Hoàng tử này bộc phát ra!
Nhị Hoàng Tử Linh Ngọc Thư di động bước chân, thân hình tựa như Du Long, năm ngón tay giang rộng ra, năm ngón tay như rồng, năm sợi long khí lao ra, vọt lên giữa không trung oai vệ biến hóa, dị thường hung ác, nhào về phía Đạo Tử Lâm Hiên!
Ngũ Long giảo sát!
Năm ngón tay của Linh Ngọc Thư chụp xuống phía dưới một cái, năm sợi long khí chụp Đạo Tử Lâm Hiên vào trong, thân rồng quay quanh người Đạo Tử Lâm Hiên, năm con rồng lớn cắn giết, há mồm phun chân hỏa về thiếu niên này, ngọn lửa hừng hực hừng hực!
Tốc độ của hắn cực nhanh, ngay trong chớp mắt năm con rồng lao ra, thân hình của hắn cũng đã đi tới bên cạnh Đạo Tử Lâm Hiên, run tay tụ khí làm kiếm, thân kiếm như rồng cuộn, đâm vào trong Ngũ Long tráo!
Bên trong Ngũ Long tráo, Đạo Tử Lâm Hiên bị chân hỏa hừng hực kia dội khắp toàn thân, thế nhưng thân thể lại lộ ra ánh sáng lộng lẫy như ngọc, chân hỏa Ngũ Long vậy mà không thể gây tổn thương cho hắn!
Kiếm của Nhị Hoàng Tử đâm vào bên trong Ngũ Long tráo, Đạo Tử Lâm Hiên giơ phất trần lên đón lấy, sợi phất trần quấn lên trên Long Kiếm. Nhị Hoàng Tử giậm chân, mặt đất rung chuyển, từng con rồng lớn từ dưới nền đất chui lên, lao lên phía Đạo Tử Lâm Hiên.
Đạo Tử Lâm Hiên dùng một chưởng phá tan Ngũ Long tráo, bay lên trời, từng sợi từng sợi phất trần tựa như kiếm xẹt qua, cắt đứt đầu lâu từng con rồng lớn, sau đó kiếm quang tách ra phóng về phía dưới.
"Lưu phái pháp thuật!"
Tần Mục kinh ngạc, những đòn tấn công liên tiếp của Nhị Hoàng Tử càng là đấu pháp của lưu phái pháp thuật, lại cũng cương mãnh bá đạo giống như lưu phái chiến kỹ, vô cùng sắc bén!
Triển khai pháp thuật bá đạo đến như vậy, mạnh mẽ như thế, thực sự là của hiếm, Tần Mục vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại đấu pháp này!
"Muội tử, công pháp của Hoàng thất các ngươi rất lợi hại đấy." Tần Mục nói với Linh Dục Tú.
Linh Dục Tú dương dương tự đắc: "Đó là đương nhiên, Nhị ca ta tu luyện chính là Cửu Long Đế Vương công, không thể kém hơn Tiên Thiên Thái Huyền công của Đạo môn! Nhị ca ta cũng là có chức quan trong người, là Du Kỵ tướng quân ngũ phẩm đấy!"
Nhị Hoàng Tử bay lên trời, hai sợi long khí dưới chân hóa thành hình rồng, lắc đầu quẫy đuôi, lao nhanh trên không trung, phóng về phía Đạo Tử Lâm Hiên, sự tinh diệu trong pháp thuật của hắn, khiến người ta nhìn mà than thở.
Điều này cũng khó trách, bản thân Thái học viện liền được xây dựng ở trung tâm hội tụ của Cửu Long sơn mạch, Cửu Long khí cực kỳ nồng nặc, hơn nữa Nhị Hoàng Tử có thân phận của Hoàng gia, bản thân chính là mượn long khí tu luyện. Thái học viện là Thánh địa đối với những người khác, còn đối với hắn mà nói càng là Thánh địa trong Thánh địa, thu thập long khí tu luyện làm ít mà hiệu quả nhiều!
Nguyên khí của hắn hùng hồn dồi dào, triển khai pháp thuật bá đạo như vậy cũng không thấy nguyên khí hao tổn chút nào, đây chính là chỗ lợi hại của Cửu Long Đế Vương công.
Tần Mục nhìn chốc lát, nói: "Muội tử, Nhị ca ngươi muốn thất bại."
Linh Dục Tú hơi chấn động trong lòng, đột nhiên chiến đấu giữa không trung dĩ nhiên đã kết thúc, Nhị Hoàng Tử Linh Ngọc Thư gặp phải sự phản kích của Đạo Tử Lâm Hiên, Đạo Tử Lâm Hiên sử dụng tới pháp thuật, lấy pháp thuật đấu với pháp thuật, uy lực pháp thuật của thần thông Đạo môn không kém Cửu Long Đế Vương công chút nào!
Cùng lúc đó, phất trần trong tay Đạo Tử Lâm Hiên bay ra, từng sợi từng sợi phất trần bỗng nhiên mở ra, sợi phất trần tăng vọt, hóa thành từng thanh từng thanh kiếm tinh vi, xoay tròn cắt chém, điên cuồng tấn công về phía Linh Ngọc Thư, Linh Ngọc Thư dùng Long Kiếm chống lại, nhưng căn bản không ngăn được nhiều thanh kiếm tinh vi như thế, trong chớp mắt người bị trúng mấy vết thương, không thể không rơi xuống đất chịu thua.
Sự thất bại của Linh Ngọc Thư làm cho Thái học viện chấn động mạnh, dù gì thì hắn cũng là Nhị Hoàng Tử của Hoàng gia, bản lĩnh bản thân siêu quần, hơn nữa lại được Thái học viện và Hoàng gia hết sức bồi dưỡng, Linh Ngọc Thư là nhân vật số một số hai trong Thái học viện!
Ngay cả hắn cũng bị Đạo Tử Lâm Hiên đánh bại, bên trong Thái học viện hầu như không còn tìm được người nào có thể đánh với vị Đạo Tử này!
Việt Thanh Hồng nhìn Tần Mục một chút, nói: "Này, tỉ lệ năm năm, Thái học viện chúng ta đã bị người ngăn cửa, ngươi còn không đi lên?"
Tần Mục buồn bực, nói: "Vì sao ta phải lên?"
Việt Thanh Hồng hừ một tiếng, khích tướng nói: "Ngươi không phải nói ngươi đối đầu Đạo Tử này, thắng bại năm năm sao?"
Tần Mục lắc đầu: "Ta vừa trở thành sĩ tử thái học, chỉ nghe một bài giảng ở Hàm Quang điện, không có học được võ học của Thái học viện, cho dù đánh thắng thì thế nào? Cũng không thể xem như là bản lĩnh của Thái học viện. Hơn nữa, ta là vứt bỏ dân Đại Khư, các ngươi vốn là muốn đuổi ta đi, hiện tại lại muốn cho ta ra mặt thay Thái học viện, còn có chuyện tốt bực này sao?"
Việt Thanh Hồng tắt tiếng.
Vân Khuyết hòa thượng nói: "Thế nhưng ngươi là đệ tử của Thái học viện ta! Thái học viện gặp nạn, ngươi có thể nào không giúp?"
Tần Mục cười nói: "Những năm này chẳng lẽ Thái học viện liền không có một tên thiên tài nào có thể ngang hàng Đạo Tử sao? Hơn nữa, chẳng phải là đệ tử của quốc sư vẫn chưa xuất hiện sao? Quốc sư chính là người mạnh nhất thiên hạ, đệ tử của hắn tự nhiên phi phàm, có đệ tử của hắn ở, ta hà tất bao biện làm thay?"
Trong lòng mọi người hơi chấn động, sinh ra điểm hi vọng, quốc sư được khen là người mạnh nhất dưới Thần, mỗi một vị đệ tử của hắn đều cực kỳ xuất sắc, nếu đệ tử quốc sư đến đây nói không chừng có thể chiến thắng vị Đạo Tử Đạo môn này!
Linh Dục Tú nhẹ nhàng nhíu mày, thấp giọng nói: "Nhưng mà đệ tử của quốc sư, đều không phải là sĩ tử Thái học viện à... "
Trong khi nói chuyện, lại có mấy vị sĩ tử thái học tiến lên, nhưng đều không ngoại lệ bị thua.
Thậm chí còn có người định dùng đấu pháp xa luân chiến, muốn tiêu hao tu vi nguyên khí của Đạo Tử Lâm Hiên, không cho hắn thời gian nghỉ ngơi, nhưng loại ý nghĩ này quá bẩn thỉu, rất nhanh liền có Quốc Tử giám đến đây ngăn lại.
Đạo Tử Lâm Hiên thắng liên tiếp hơn mười trận, sắc mặt lại nghiêm túc hiếm thấy, nói với Đan Dương Tử bên người: "Sư thúc, Thái học viện vô cùng đáng sợ."
Đan Dương Tử nhẹ nhàng gật đầu, nhẹ giọng nói: "Những sĩ tử thái học này đều rất mạnh. Nếu những sĩ tử này trưởng thành mà nói thì không có giáo phái nào có thể chống lại."
Người trong nghề nhìn cách thức, tuy nói Thái học viện còn chưa xuất hiện một nhân vật có thể chiến thắng Đạo Tử Lâm Hiên, nhưng mỗi một vị sĩ tử tới khiêu chiến đều cực kỳ lợi hại, ở trong cùng cảnh giới được cho là cường giả cao cấp nhất.
Đáng sợ nhất chính là, trong Thái học viện cường giả như vậy chỗ nào cũng có!
Môn phái lớn như Đạo môn vậy, có thể bồi dưỡng được một hai tồn tại tài năng xuất chúng như Đạo Tử vậy, mà những cường giả cao cấp nhất như Khuất Bình, Côn Tử Vũ lại là không nhiều lắm, thế nhưng bên trong Thái học viện, cường giả như vậy đâu đâu cũng có, điều này liền phi thường đáng sợ rồi!
Ánh mắt của Đạo Tử Lâm Hiên lướt qua mọi người, rơi vào người Tần Mục, Tần Mục tự có cảm giác, nhìn về phía hắn, mỉm cười tỏ ý. Lâm Hiên mỉm cười đáp lễ, trong lòng buồn bực: "Trong sĩ tử thái học không phải là không có nhân vật tài năng xuất chúng, thế nhưng vì sao hắn không ra khiêu chiến ta?"
Linh Dục Tú cũng từ bên trên sườn núi xuống theo hắn và đứng ở phía sau Nhị Hoàng Tử.
Ngay trong nháy mắt khi Tần Mục quay đầu lại, Côn Tử Vũ từ giữa không trung ngã xuống, phù phù té trên mặt đất.
Hắn cận chiến cùng Đạo Tử Lâm Hiên, trong chớp mắt chưởng lực đôi bên va chạm thì nguyên khí của hắn bị đối phương dùng Tiên Thiên Thái Huyền công đánh tan, sau đó chiêu thức bị phá, từ không trung ngã xuống.
Khóe mắt Thẩm Vạn Vân nhảy lên, trong lòng một mảnh lạnh lẽo: "Chỉ sợ ta không phải đối thủ. Sức chiến đấu của hắn quá mạnh mẽ, dù cho phong ấn Thần Tàng khác, chỉ bảo lưu Ngũ Diệu cảnh, ta cũng rất khó vượt qua hắn! Không, hắn bại lộ càng nhiều, liền càng có thể bị ta nhìn ra kẽ hở! Ta tiếp tục quan sát một quãng thời gian, nói không chừng có thể tìm được nhược điểm của hắn!"
Tiên Thiên Thái Huyền công.
Đây vẫn là lần đầu tiên Tần Mục nhìn thấy công pháp có thể đặt ngang hàng cùng Bá Thể Tam Đan công.
Công pháp mà vị Đạo Tử Lâm Hiên này triển khai cực kỳ mạnh mẽ, tu vi cùng cảnh giới của hắn cũng không tinh thuần bằng Tần Mục, thế nhưng chất lượng nguyên khí lại cực cao, vượt xa cùng thế hệ. Vừa nãy Tần Mục nhìn ra nguyên khí của Đạo Tử Lâm Hiên tinh khiết đến mức độ khó có thể tin, cho nên mới có câu hỏi này.
Đại Dục Thiên Ma kinh được gọi là kinh điển có thể thành Thần thành Ma, Tiên Thiên Thái Huyền công của Đạo môn có thể nổi danh cùng Đại Dục Thiên Ma kinh, đủ thấy phi phàm! Đạo môn và Thiên Ma giáo, một chính một ma, là hai Thánh địa lớn của chính đạo và ma đạo.
Nếu thêm Đại Lôi Âm tự của Phật môn nữa, vậy thì là ba Thánh địa lớn. Ngoại trừ ba phái lớn này, còn có một vài Thánh địa bí ẩn, danh tiếng không hiện ra, nhưng thỉnh thoảng cũng ra ngoài đi lại.
"Đạo Tử của Đạo môn đã xuất hiện, không biết Đại Lôi Âm tự có đến ngăn cửa, tàn nhẫn gọt mặt mũi của quốc sư?" Tần Mục thầm nghĩ.
Nhị Hoàng Tử hít vào một hơi thật dài, bước ra ngoài sơn môn, Linh Dục Tú vội vàng nói: "Nhị ca, ngươi ra đó làm gì?"
"Ta cũng là sĩ tử thái học, lại là huyết thống Hoàng thất, há có thể không chiến?"
Tinh quang trong mắt Nhị Hoàng Tử bắn ra xung quanh: "Linh gia chúng, là Hoàng đế nhờ đánh ra, không phải là Hoàng đế dựa vào văn võ bá quan nâng lên!"
Tiếng nói của hắn âm vang mạnh mẽ, Tần Mục không khỏi than thở, đây mới là Hoàng tử, Linh gia có thể làm Hoàng đế, trở thành Hoàng tộc cao cao tại thượng, quả thực không phải ngẫu nhiên.
"Sĩ tử thái học Linh Ngọc Thư, xin Đạo Tử chỉ giáo!"
Nhị Hoàng Tử đi tới trước mặt Đạo Tử Lâm Hiên, khom người thi lễ, ngẩng đầu nghiêm nghị nói: "Đạo Tử có muốn nghỉ một chút, khôi phục nguyên khí hay không?"
Đạo Tử Lâm Hiên gật đầu, nói: "Mời Linh sư huynh chờ chốc lát."
Tần Mục vỗ tay than thở, nói: "Đổi lại là ta, cũng sẽ nghỉ một chút."
Vị Đạo Tử Lâm Hiên kia nghe nói như thế, theo âm thanh nhìn về phía sau sơn môn, ánh mắt rơi vào trên mặt Tần Mục, nhìn thấy con mắt của Tần Mục thì rùng mình trong lòng. Tần Mục mỉm cười đáp lại, Đạo Tử Lâm Hiên cũng lộ ra nụ cười, gật gật đầu, nói với lão đạo nhân bên người: "Đan Dương Tử sư thúc, ta thấy một nhân vật lợi hại, con mắt của hắn nhiều hơn người bình thường hai tầng tròng mắt, tựa hồ có thể nhìn thấu hư thực của ta... "
Đan Dương Tử sắc mặt hờ hững: "Tâm như nước phẳng lặng, không bị tác động bên ngoài, không nên rối loạn trận tuyến. Quốc sư Duyên Khang được xưng là người mạnh nhất dưới Thần, đương nhiên trong Thái học viện này phải có vài nhân vật lợi hại."
Đạo Tử Lâm Hiên tiếp tục điều chỉnh khí tức, khôi phục tu vi, hắn khống chế Tiên Thiên Thái Huyền công, chỉ thấy một vị Linh Thai nho nhỏ vậy mà trồi lên mi tâm của hắn, ngồi trước mặt hắn, dưới chỗ ngồi là một cái huyền đàn.
Linh Thai này hô hấp thổ nạp, trước người sau người lại hiện ra năm cái lọng che, từ trong tinh không dẫn dắt đến tinh lực nồng nặc!
Bên dưới lọng che mơ hồ hiện ra năm vị Thần Ma, cực kỳ đáng sợ, đây là dị tượng Ngũ Diệu Thần Tàng tạo thành.
Sau khi năm cái lọng che nổi lên, lại thấy sáu cái vòng tròn vờn quanh, dị tượng của Lục Hợp Thần Tàng hình thành xuất hiện.
Tần Mục híp mắt, Tiên Thiên Thái Huyền công quả thực không bình thường, công pháp của vị Đạo Tử Lâm Hiên này khác với tất cả mọi người, thế nhưng càng thêm chính tông, đại khí huy hoàng, mức độ phức tạp trong công pháp của hắn cũng không kém Bá Thể Tam Đan công bao nhiêu.
"Đạo môn là đệ nhất môn phái của chính đạo, quả thực bình thường!"
Sau khi Đạo Tử Lâm Hiên khôi phục xong xuôi, đứng dậy, khom người chào Nhị Hoàng Tử Linh Ngọc Thư.
Linh Ngọc Thư đáp lễ, trong lúc đứng dậy đột nhiên nguyên khí bùng phát, rồng ngâm hổ gầm, chỉ một lát, hầu như toàn bộ mọi người trước sơn môn đều cảm giác được một luồng long uy từ trong cơ thể vị Hoàng tử này bộc phát ra!
Nhị Hoàng Tử Linh Ngọc Thư di động bước chân, thân hình tựa như Du Long, năm ngón tay giang rộng ra, năm ngón tay như rồng, năm sợi long khí lao ra, vọt lên giữa không trung oai vệ biến hóa, dị thường hung ác, nhào về phía Đạo Tử Lâm Hiên!
Ngũ Long giảo sát!
Năm ngón tay của Linh Ngọc Thư chụp xuống phía dưới một cái, năm sợi long khí chụp Đạo Tử Lâm Hiên vào trong, thân rồng quay quanh người Đạo Tử Lâm Hiên, năm con rồng lớn cắn giết, há mồm phun chân hỏa về thiếu niên này, ngọn lửa hừng hực hừng hực!
Tốc độ của hắn cực nhanh, ngay trong chớp mắt năm con rồng lao ra, thân hình của hắn cũng đã đi tới bên cạnh Đạo Tử Lâm Hiên, run tay tụ khí làm kiếm, thân kiếm như rồng cuộn, đâm vào trong Ngũ Long tráo!
Bên trong Ngũ Long tráo, Đạo Tử Lâm Hiên bị chân hỏa hừng hực kia dội khắp toàn thân, thế nhưng thân thể lại lộ ra ánh sáng lộng lẫy như ngọc, chân hỏa Ngũ Long vậy mà không thể gây tổn thương cho hắn!
Kiếm của Nhị Hoàng Tử đâm vào bên trong Ngũ Long tráo, Đạo Tử Lâm Hiên giơ phất trần lên đón lấy, sợi phất trần quấn lên trên Long Kiếm. Nhị Hoàng Tử giậm chân, mặt đất rung chuyển, từng con rồng lớn từ dưới nền đất chui lên, lao lên phía Đạo Tử Lâm Hiên.
Đạo Tử Lâm Hiên dùng một chưởng phá tan Ngũ Long tráo, bay lên trời, từng sợi từng sợi phất trần tựa như kiếm xẹt qua, cắt đứt đầu lâu từng con rồng lớn, sau đó kiếm quang tách ra phóng về phía dưới.
"Lưu phái pháp thuật!"
Tần Mục kinh ngạc, những đòn tấn công liên tiếp của Nhị Hoàng Tử càng là đấu pháp của lưu phái pháp thuật, lại cũng cương mãnh bá đạo giống như lưu phái chiến kỹ, vô cùng sắc bén!
Triển khai pháp thuật bá đạo đến như vậy, mạnh mẽ như thế, thực sự là của hiếm, Tần Mục vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại đấu pháp này!
"Muội tử, công pháp của Hoàng thất các ngươi rất lợi hại đấy." Tần Mục nói với Linh Dục Tú.
Linh Dục Tú dương dương tự đắc: "Đó là đương nhiên, Nhị ca ta tu luyện chính là Cửu Long Đế Vương công, không thể kém hơn Tiên Thiên Thái Huyền công của Đạo môn! Nhị ca ta cũng là có chức quan trong người, là Du Kỵ tướng quân ngũ phẩm đấy!"
Nhị Hoàng Tử bay lên trời, hai sợi long khí dưới chân hóa thành hình rồng, lắc đầu quẫy đuôi, lao nhanh trên không trung, phóng về phía Đạo Tử Lâm Hiên, sự tinh diệu trong pháp thuật của hắn, khiến người ta nhìn mà than thở.
Điều này cũng khó trách, bản thân Thái học viện liền được xây dựng ở trung tâm hội tụ của Cửu Long sơn mạch, Cửu Long khí cực kỳ nồng nặc, hơn nữa Nhị Hoàng Tử có thân phận của Hoàng gia, bản thân chính là mượn long khí tu luyện. Thái học viện là Thánh địa đối với những người khác, còn đối với hắn mà nói càng là Thánh địa trong Thánh địa, thu thập long khí tu luyện làm ít mà hiệu quả nhiều!
Nguyên khí của hắn hùng hồn dồi dào, triển khai pháp thuật bá đạo như vậy cũng không thấy nguyên khí hao tổn chút nào, đây chính là chỗ lợi hại của Cửu Long Đế Vương công.
Tần Mục nhìn chốc lát, nói: "Muội tử, Nhị ca ngươi muốn thất bại."
Linh Dục Tú hơi chấn động trong lòng, đột nhiên chiến đấu giữa không trung dĩ nhiên đã kết thúc, Nhị Hoàng Tử Linh Ngọc Thư gặp phải sự phản kích của Đạo Tử Lâm Hiên, Đạo Tử Lâm Hiên sử dụng tới pháp thuật, lấy pháp thuật đấu với pháp thuật, uy lực pháp thuật của thần thông Đạo môn không kém Cửu Long Đế Vương công chút nào!
Cùng lúc đó, phất trần trong tay Đạo Tử Lâm Hiên bay ra, từng sợi từng sợi phất trần bỗng nhiên mở ra, sợi phất trần tăng vọt, hóa thành từng thanh từng thanh kiếm tinh vi, xoay tròn cắt chém, điên cuồng tấn công về phía Linh Ngọc Thư, Linh Ngọc Thư dùng Long Kiếm chống lại, nhưng căn bản không ngăn được nhiều thanh kiếm tinh vi như thế, trong chớp mắt người bị trúng mấy vết thương, không thể không rơi xuống đất chịu thua.
Sự thất bại của Linh Ngọc Thư làm cho Thái học viện chấn động mạnh, dù gì thì hắn cũng là Nhị Hoàng Tử của Hoàng gia, bản lĩnh bản thân siêu quần, hơn nữa lại được Thái học viện và Hoàng gia hết sức bồi dưỡng, Linh Ngọc Thư là nhân vật số một số hai trong Thái học viện!
Ngay cả hắn cũng bị Đạo Tử Lâm Hiên đánh bại, bên trong Thái học viện hầu như không còn tìm được người nào có thể đánh với vị Đạo Tử này!
Việt Thanh Hồng nhìn Tần Mục một chút, nói: "Này, tỉ lệ năm năm, Thái học viện chúng ta đã bị người ngăn cửa, ngươi còn không đi lên?"
Tần Mục buồn bực, nói: "Vì sao ta phải lên?"
Việt Thanh Hồng hừ một tiếng, khích tướng nói: "Ngươi không phải nói ngươi đối đầu Đạo Tử này, thắng bại năm năm sao?"
Tần Mục lắc đầu: "Ta vừa trở thành sĩ tử thái học, chỉ nghe một bài giảng ở Hàm Quang điện, không có học được võ học của Thái học viện, cho dù đánh thắng thì thế nào? Cũng không thể xem như là bản lĩnh của Thái học viện. Hơn nữa, ta là vứt bỏ dân Đại Khư, các ngươi vốn là muốn đuổi ta đi, hiện tại lại muốn cho ta ra mặt thay Thái học viện, còn có chuyện tốt bực này sao?"
Việt Thanh Hồng tắt tiếng.
Vân Khuyết hòa thượng nói: "Thế nhưng ngươi là đệ tử của Thái học viện ta! Thái học viện gặp nạn, ngươi có thể nào không giúp?"
Tần Mục cười nói: "Những năm này chẳng lẽ Thái học viện liền không có một tên thiên tài nào có thể ngang hàng Đạo Tử sao? Hơn nữa, chẳng phải là đệ tử của quốc sư vẫn chưa xuất hiện sao? Quốc sư chính là người mạnh nhất thiên hạ, đệ tử của hắn tự nhiên phi phàm, có đệ tử của hắn ở, ta hà tất bao biện làm thay?"
Trong lòng mọi người hơi chấn động, sinh ra điểm hi vọng, quốc sư được khen là người mạnh nhất dưới Thần, mỗi một vị đệ tử của hắn đều cực kỳ xuất sắc, nếu đệ tử quốc sư đến đây nói không chừng có thể chiến thắng vị Đạo Tử Đạo môn này!
Linh Dục Tú nhẹ nhàng nhíu mày, thấp giọng nói: "Nhưng mà đệ tử của quốc sư, đều không phải là sĩ tử Thái học viện à... "
Trong khi nói chuyện, lại có mấy vị sĩ tử thái học tiến lên, nhưng đều không ngoại lệ bị thua.
Thậm chí còn có người định dùng đấu pháp xa luân chiến, muốn tiêu hao tu vi nguyên khí của Đạo Tử Lâm Hiên, không cho hắn thời gian nghỉ ngơi, nhưng loại ý nghĩ này quá bẩn thỉu, rất nhanh liền có Quốc Tử giám đến đây ngăn lại.
Đạo Tử Lâm Hiên thắng liên tiếp hơn mười trận, sắc mặt lại nghiêm túc hiếm thấy, nói với Đan Dương Tử bên người: "Sư thúc, Thái học viện vô cùng đáng sợ."
Đan Dương Tử nhẹ nhàng gật đầu, nhẹ giọng nói: "Những sĩ tử thái học này đều rất mạnh. Nếu những sĩ tử này trưởng thành mà nói thì không có giáo phái nào có thể chống lại."
Người trong nghề nhìn cách thức, tuy nói Thái học viện còn chưa xuất hiện một nhân vật có thể chiến thắng Đạo Tử Lâm Hiên, nhưng mỗi một vị sĩ tử tới khiêu chiến đều cực kỳ lợi hại, ở trong cùng cảnh giới được cho là cường giả cao cấp nhất.
Đáng sợ nhất chính là, trong Thái học viện cường giả như vậy chỗ nào cũng có!
Môn phái lớn như Đạo môn vậy, có thể bồi dưỡng được một hai tồn tại tài năng xuất chúng như Đạo Tử vậy, mà những cường giả cao cấp nhất như Khuất Bình, Côn Tử Vũ lại là không nhiều lắm, thế nhưng bên trong Thái học viện, cường giả như vậy đâu đâu cũng có, điều này liền phi thường đáng sợ rồi!
Ánh mắt của Đạo Tử Lâm Hiên lướt qua mọi người, rơi vào người Tần Mục, Tần Mục tự có cảm giác, nhìn về phía hắn, mỉm cười tỏ ý. Lâm Hiên mỉm cười đáp lễ, trong lòng buồn bực: "Trong sĩ tử thái học không phải là không có nhân vật tài năng xuất chúng, thế nhưng vì sao hắn không ra khiêu chiến ta?"
Danh sách chương