Cung Vân Thần Vương giương mắt nhìn hắn, nói:

- Vậy phải xem tin tức của ngươi có đáng giá hay không.

Tần Mục mỉm cười, thản nhiên nói:

- Nghe nói mối quan hệ giữa ngươi và Hồng Thiên Tôn không tốt lắm.

Vẻ mặt của Cung Vân Thần Vương run lên, lạnh như băng nói:

- Ta đã đánh với hắn vài lần, chỉ tiếc không thể đánh chết hắn. Ngươi nhắc đến việc này làm gì?

- Hồng Thiên Tôn không phải Thái Đế.

Tần Mục cười tủm tỉm nói:

- Khuê trung mật hữu của ngươi - Tường Thiên Phi, mới là Thái Đế.

Cung Vân Thần Vương trợn mắt há hốc mồm, quả quyết nói:

- Không thể nào!

Tần Mục cười ha ha, nói:

- Có phải nữ nhân phóng đãng kia có quan hệ rất tốt với ngươi đúng không? Bất kể là có việc hay không có việc đều đến tìm ngươi?

Cung Vân Thần Vương ma xui quỷ khiến gật đầu.

Tần Mục hỏi:

- Có phải Hồng Thiên Tôn hễ gặp ngươi là chạy trốn đúng không? Còn trốn càng xa càng tốt?

Cung Vân gật đầu lần nữa, đột nhiên tỉnh ngộ, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Thái Đế thấy ta thì chắc chắn sẽ không trốn mà dính lại gần hơn, dù ta ngoan độc đánh hắn thì hắn cũng không rời đi! Chết tiệt, vậy mà cái tên này lại biến thành con điếm dâm tiện đến như thế!

Nàng tức lộn cả ruột, Tường Thiên Phi đã từng mời nàng ngủ chung, tỷ muội nằm chung trên một cái giường lớn nói chuyện thâu đêm, chuyện gì cũng nói hết, bây giờ Cung Vân nghĩ lại, không khỏi thấy rùng hết cả mình.

Tần Mục cười nói:

- Mạch khoáng Thái Cổ của Nữ Tân Thị sản sinh ra Thạch Thần, ta muốn một phần mười trong số đó. Tin tức kia có đáng giá một phần mười Thần Thạch hay không?

Cung Vân Thần Vương hừ một tiếng, hững hờ nói:

- Nếu như tin tức này là thật thì ta hứa sẽ cho ngươi phần Thạch Thần này, nếu con điếm dâm tiện Tường Thiên Phi kia đã là Thái Đế, vậy thì Hồng Thiên Tôn là ai? Vì sao lúc ta đánh hắn, hắn không phản kháng mà chỉ bỏ chạy?

Vẻ mặt của Tần Mục vô cùng chấn động, hắn tham lam mở miệng nói:

- Tin tức này, ta muốn đổi lấy nguyên thạch sản xuất ở trong mạch khoáng của ngươi! Nếu như ngươi đào được nguyên thạch thì nguyên thạch thuộc về ta.

Cung Vân Thần Vương ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu nói:

- Hồng Thiên Tôn không đáng với cái giá này.

Tần Mục thở dài, hơi tiếc nuối, trong lòng thầm nghĩ:

- Thiên Công không thể bán được với giá tốt mà..

Cung Vân Thần Vương nói:

- Ngươi nói cho ta biết thân phận thật sự của Hồng Thiên Tôn, ta nói cho ngươi biết phương hướng của mạch khoáng Thái Cổ khác.

Tần Mục lắc đầu nói:

- Ta có cách để tìm được những mạch khoáng kia. Ta cũng không thể vì chuyện nhỏ này mà bán bạn bè kiếm thêm chút tiền được.

Tần Mục giơ hai ngón tay lên:

- Ngươi chia cho ta hai phần Thạch Thần.

Sắc mặt của Cung Vân vặn vẹo, lắc đầu nói:

- Thân phận thật sự của Hồng Thiên Tôn không đáng cái giá này, ta không mua nữa. Đợi khi ta nghiệm chứng thân phận của tiểu tiện nhân Tường Thiên Phi, mỗi lần khai thác được Thạch Thần, ta đều sẽ chia cho ngươi một phần.

Tần Mục thấy nàng không có ý tăng thêm tiền, gương mặt hắn lộ ra vẻ thất vọng nói:

- Mạch khoáng Thái Cổ của Thần Vương này sản sinh ra được loại Thạch Thần nào vậy?

Cung Vân Thần Vương tiện tay ném ra một viên rồi nói:

- Chính là loại đá này. Lúc trước Tạo Vật Chủ không hiểu được nguyên thần nguyên khí, cũng không hiểu được việc tu luyện hồn phách, vì vậy mà bí mật của loại Thạch Thần này mới không bị khai phá. Lần này ta đến đây cũng là vì muốn xem xem liệu mạch khoáng giống với mạch khoáng Thái Sơ này có thể sinh ra Cổ Thần Noãn hay không, vậy thì chắc chắn loại Thạch Thần này cũng có tác dụng khác! Ngươi cầm viên này đi nghiên cứu trước đi.

Tần Mục nhận lấy Thạch Thần, hắn quan sát tỉ mỉ thì thấy Thạch Thần hiện ra tia sáng bảy màu, có tám góc mười hai cạnh, nhưng mà kì lạ ở chỗ, viên Thạch Thần này lại giống như vật sống vậy!

Hắn cầm lấy hai góc trên dưới của Thạch Thần, vậy mà Thạch Thần này lại co rụt vào trong, mà không gian bên trong lại lộn ngược ra ngoài, tuần hoàn lặp đi lặp lại, cho người ta có loại cảm giác huyền diệu khó giải thích.

Thứ này không giống với Thạch Thần Thái Sơ.

Hắn muốn tra xét thử năng lực của loại Thạch Thần này, có điều bây giờ tìm kiếm một bảo địa để đứng vững mới là quan trọng nhất, đợi đến khi có bảo địa rồi mới từ từ nghiên cứu cũng không muộn.

Tần Mục nhận lấy Thạch Thần, cáo từ rời đi, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu bán thân phận của Thiên Cung cho Thiên Tôn khác thì chắc chắn giá trị cũng là một phần Thạch Thần. Đáng tiếc là không thể tùy tiện bán cho nhiều người được, nếu không thì sẽ hại hắn mất.. Đúng là muốn bán luôn cả Thái Đế, Thiên Đế để đổi lấy cái giá tốt quá đi! Nhưng nếu như ta bán đi rồi thì chắc chắn bọn họ sẽ không tiếc giá nào để tiêu diệt ta.

Sau khi đã đi xa rồi, Tần Mục mới lại lấy ra Lưu Ly Thanh Thiên Tràng một lần nữa, như vô tình vô ý nói:

- Vùng bảo địa này bị Cung Thiên Tôn chiếm lĩnh, cũng may nàng nhận phần tình cảm của ta, còn hứa cho ta một phần Thạch Thần. Có điều ta cũng nên tìm một nơi bảo địa không kém gì nơi này, khai thác ra càng nhiều bảo vật mới có thể đổi được càng nhiều Thạch Thần từ chỗ nàng ta. Phải đi đâu mới tìm được nơi bảo địa như vậy đây?

Hư Không Thú lại chẳng có mục đích gì mà tiến lên phía trước.

Tần Mục yên lòng, ánh mắt lóe lên:

- Mục đích thật sự của Thiên Cầu bên trên viên Cổ Thần Noãn này chính là mạch khoáng Thái Cổ kia của Nữ Tân Thị, hầu hết hắn đều cần dùng mạch khoáng đó mới có thể trưởng thành rồi lột xác. Cho nên bất kể thế nào thì hắn vẫn buộc phải tìm ra một mạch khoáng khác vì ta thôi!

- Chỉ có như vậy, ta mới có thể đổi được thật nhiều Thạch Thần từ chỗ Cung Thiên Tôn.

Tần Mục thản nhiên nhìn ánh mắt xuất quỷ nhập thần ở bốn phía xung quanh, thầm nghĩ:

- Hơn nữa hắn còn biết thói quen cất hết bảo vật vào trong đại lục Tần Tự của ta, vậy nên hắn có thể

nhân cơ hội hấp thụ những Thạch Thần này để ra đời sớm hơn! Có điều khi tìm được mạch khoáng của thời kỳ Thái Cổ, ta phải làm thế nào mới có thể bỏ Thạch Thần đã rơi vào tay vào trong đại lục Tần Tự

đây? Khà khà..

Hư Không Thú đi hai ngày, tới trước một mạch khoáng cổ xưa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện