U Đô của Thái Hư!
- Thật sự là to gan thật đấy, vậy mà Vô Ưu Hương và Thái Hư Thổ Biết lại xây dựng một U Đô ở đây rồi lên làm Thổ Hoàng Đế!
Trong lòng của Âm Thiên Tử có hơi không vui:
- Ta cũng chỉ xưng đê ́ ở Bắc Thiên Minh Đô, không dám tự xưng Thổ Bá, vậy mà thôn phu dân quê trong Thái Hư lại tự tạo ra một thế giới riêng, còn làm một Thổ Bá.
Đột nhiên, Thời Không lại giống như mơ hồ, bóng tối ngập tràn, nhanh chóng quét qua trời đâ ́t, bao phủ vô số đại quân Thiên Đình.
Trong bóng tối, một vị Thần giống như ngọn nến trong đêm đen, phát ra ánh sáng thần thánh, ngăn cản bóng tối đến gần.
Đúng lúc này, một đứa bé mũm mĩm với ba đầu sáu tay chín mắt chồi lên từ trong lòng đất tối tăm và xuất hiện trước mặt đại quân Thiên Đình.
- Phụt!
Một vị Thần Nữ không khỏi bật cười ra tiếng, thấp giọng nói:
- Vị Thổ Bá đáng yêu thật đấy.
Rất nhiều Nữ Thần Ma nhao nhao phì cười, nói:
- Nếu nhỏ hơn một chút, ôm trong lòng cũng có thể cười vui.
- Không được cười!
Đứa bé mũm mĩm ba đầu sáu tay chín mắt nắm chặt sáu nắm đấm, vừa xấu hổ vừa tức giận, giọng nói của trẻ con non nớt vang lên, thẹn thùng nói:
- Kẻ nào dám cười, ta sẽ giết kẻ đó!
Đại quân Thiên Đình cười to.
- Không được cười…
Sắc mặt Tần Phượng Thanh đỏ bừng, giọng nói cũng mang theo chút nghẹn ngào, hổn hển nói:
- Đệ đệ ta có thể đánh chết các ngươi! Nương, bọn chúng cười ta!
Mọi người càng cười lớn tiếng hơn.
Sắc mặt Âm Thiên Tử nghiêm trọng, thấp giọng nói:
- Thần Tử U Đô … Không hổ là sinh linh đầu tiên được thai nghén rồi sinh ra ở U Đô, hắn đã mạnh mẽ đến mức ngay cả ta cũng cảm thấy bị uy hiếp!
Không phải bất cứ Thần Ma trong Thiên Đình cũng có tầm nhìn hiểu biết của Âm Thiên Tử, chỉ có vài người mới có thể nhìn ra được, căn cơ tu luyện hiện tại của Tần Phượng Thanh đã hùng hậu đê ́n khó có
thể tưởng tượng được!
Nhưng chỉ e rằng cảnh giới của Tần Phượng Thanh vẫn là cảnh giới Thiên Hà Thần Tàng, tương đương với cảnh giới Thần Kiều.
Đứa bé lớn này không biê ́t gì về tu luyện, trước kia lúc vẫn còn là một thể với Tâ ̀n Mục, đều là Tần Mục tu luyện, khai sáng đạo pháp thần thông. Khi hă ́n tách ra khỏi Tần Mục, Tần Mục vẫn ở cảnh giới Thiên Hà, chưa hề tu đến cảnh giới Thần.
Hă ́n mượn đôi mắt Tần Mục khoét ra định hình lại thân thể, có thể nói là thân thể của cả hai người đều là lúc cảnh giới Thiên Hà, sự khác biệt chính là, con đường mà Tâ ̀n Phượng Thanh đi giống như con đường của Bán Thần trước khi cảnh giới mở ra, mà Tần Mục lại tiếp tục tu luyện, tu đến cảnh giới Thần.
Tuy nhiên, thực lực của Tần Phượng Thanh không thể đo lường bằng cảnh giới, bởi vì hắn sinh ra đã là quỷ thần, quỷ thần thì không có cảnh giới!
Tần Phượng Thanh khác Bán Thần ở chỗ, hắn không dựa vào huyết mạch mà dựa vào đại đạo U Đô và Ma tính Ma khí xâm nhập vào cơ thể lúc mới sinh ra.
Hắn có tốc độ phát triển cao hơn cả một Bán Thần, vì vậy ngay cả Thổ Bá cũng vô cùng ghen tị với hắn ta, muốn tìm kiếm con đường để bản thân thoát khỏi trói buộc của đại đạo từ trên người hắn.
Hắn giống như một sự kết hợp của Bán Thần và Cổ Thần.
Âm Thiên Tử nhìn về phía Hư Thiên Tôn, sắc mặt của Hư Thiên Tôn không thay đổi, Âm Thiên Tử lại nhìn về phía Hỏa Thiên Tôn, mặt Hỏa Thiên Tôn không có chút biểu cảm nào.
Đột nhiên Hư Thiên Tôn mở miệng nói:
- Đệ đệ…
- Ngươi nên gọi là thúc thúc mới đúng.
Tần Phượng Thanh nhìn về phía Hư Thiên Tôn, cười nói:
- Đại Thổ Bá mới có thể gọi ta là đệ. Ngươi là nữ nhi của hắn, gọi Phượng Thanh thúc thúc đi.
Hư Thiên Tôn hừ một tiếng, ung dung nói:
- Đại đạo U Đô của ngươi rất mạnh, nhưng cũng không phải là đối thủ của ta, nếu ngươi một lòng muốn tìm đường chết, vậy thì để ta giúp cho ngươi.
- Ngươi đang doạ ta sao?
Tần Phượng Thanh tức giận nói:
- Nhưng hình như ta thật sự đánh không lại ngươi. Ta đến là muốn nói cho các ngươi biết, đi từ trong U Đô của ta, cũng có thể đi vào Bỉ Ngạn Hư Không.
Hư Thiên Tôn khẽ giật mình, chậm rãi gật đầu:
- Ngươi có lòng trung thành, râ ́t đáng khen ngợi…
Tần Phượng Thanh cười nói:
- Ta không nói cái này. Ý của ta là, ta đã bố trí đủ loại nguy hiểm trong U Đô của ta, các ngươi chạy vào trong cho ta thêm bữa ăn. Phì phì, ta định lừa các ngươi tiến vào, sao lại nói ra thế này nhỉ?
Hư Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đỉnh đầu và hai chân phát ra ánh lửa, đó là Ma Hỏa U Đô cuồn cuộn dâng lên giống như hai luồng Cửu Khúc Hoàng Tuyền, chẳng qua là hoàng tuyê ̀n thiêu đốt mà thôi!
Tần Phượng Thanh dựng thẳng ấn đường mắt mở ra, luồng hoa văn hình bướm lập tức dày đặc lên, hưng phấn nói:
- Ngươi râ ́t mạnh, hương vị chắc chắn rất ngon! Còn có một chuyện…
Hai luồng Hoàng Tuyền một trước một sau gào thét lướt đi, luồng hoa văn trên ấn đường của Tâ ̀n Phượng Thanh nghênh đón Hoàng Tuyền, lại bị phá vỡ sau một tiếng đùng.
Tần Phượng Thanh quay đầu, đôi mắt thẳng đứng của cái đầu thứ hai tỏa sáng rực rỡ, lại bị đập vỡ lần nữa, thân thể hắn xoay tròn, Ma Nhãn thứ ba toả sáng nghênh đón Hoàng Tuyền, thân thể run rẩy, bay ngược lại!
Ầm…
Toàn bộ Thái Hư U Đô đều chìm xuống theo hắn, bóng tối khắp bầu trời lập tức tan biến.
Luồng Cửu Khúc Hoàng Tuyền thứ hai của Hư Thiên Tôn đánh vào không trung, lập tức nhìn về phía Thái Hư U Đô, chỉ thấy đứa trẻ mũm mĩm ba đầu sáu tay kia chân trần, hai chân bạch bạch chạy như điên, hoàn toàn không còn chút phong độ của cao thủ nào hết!
Giọng nói của Tâ ̀n Phượng Thanh truyền đến từ trong Thái Hư U Đô, cười hi hi ha ha nói:
- Nếu như các ngươi đánh cược với người, có thể thề với tư cách tiểu Thổ Bá! Ta làm việc công bằng, sẽ
không có chút đối xử thiên vị nào vì Tạo Vật Chủ hay người hay Thần Ma cả. Ta ăn tất cả mọi thứ!
Trong giọng nói của hắn tràn ngập sự kiêu ngạo:
- Đại Thổ Bá không hề đê ́n đây, nếu lập lời thề, chỉ có thể thê ̀ với ta, ta không kén chọn thức ăn đâu!
- Thật sự là to gan thật đấy, vậy mà Vô Ưu Hương và Thái Hư Thổ Biết lại xây dựng một U Đô ở đây rồi lên làm Thổ Hoàng Đế!
Trong lòng của Âm Thiên Tử có hơi không vui:
- Ta cũng chỉ xưng đê ́ ở Bắc Thiên Minh Đô, không dám tự xưng Thổ Bá, vậy mà thôn phu dân quê trong Thái Hư lại tự tạo ra một thế giới riêng, còn làm một Thổ Bá.
Đột nhiên, Thời Không lại giống như mơ hồ, bóng tối ngập tràn, nhanh chóng quét qua trời đâ ́t, bao phủ vô số đại quân Thiên Đình.
Trong bóng tối, một vị Thần giống như ngọn nến trong đêm đen, phát ra ánh sáng thần thánh, ngăn cản bóng tối đến gần.
Đúng lúc này, một đứa bé mũm mĩm với ba đầu sáu tay chín mắt chồi lên từ trong lòng đất tối tăm và xuất hiện trước mặt đại quân Thiên Đình.
- Phụt!
Một vị Thần Nữ không khỏi bật cười ra tiếng, thấp giọng nói:
- Vị Thổ Bá đáng yêu thật đấy.
Rất nhiều Nữ Thần Ma nhao nhao phì cười, nói:
- Nếu nhỏ hơn một chút, ôm trong lòng cũng có thể cười vui.
- Không được cười!
Đứa bé mũm mĩm ba đầu sáu tay chín mắt nắm chặt sáu nắm đấm, vừa xấu hổ vừa tức giận, giọng nói của trẻ con non nớt vang lên, thẹn thùng nói:
- Kẻ nào dám cười, ta sẽ giết kẻ đó!
Đại quân Thiên Đình cười to.
- Không được cười…
Sắc mặt Tần Phượng Thanh đỏ bừng, giọng nói cũng mang theo chút nghẹn ngào, hổn hển nói:
- Đệ đệ ta có thể đánh chết các ngươi! Nương, bọn chúng cười ta!
Mọi người càng cười lớn tiếng hơn.
Sắc mặt Âm Thiên Tử nghiêm trọng, thấp giọng nói:
- Thần Tử U Đô … Không hổ là sinh linh đầu tiên được thai nghén rồi sinh ra ở U Đô, hắn đã mạnh mẽ đến mức ngay cả ta cũng cảm thấy bị uy hiếp!
Không phải bất cứ Thần Ma trong Thiên Đình cũng có tầm nhìn hiểu biết của Âm Thiên Tử, chỉ có vài người mới có thể nhìn ra được, căn cơ tu luyện hiện tại của Tần Phượng Thanh đã hùng hậu đê ́n khó có
thể tưởng tượng được!
Nhưng chỉ e rằng cảnh giới của Tần Phượng Thanh vẫn là cảnh giới Thiên Hà Thần Tàng, tương đương với cảnh giới Thần Kiều.
Đứa bé lớn này không biê ́t gì về tu luyện, trước kia lúc vẫn còn là một thể với Tâ ̀n Mục, đều là Tần Mục tu luyện, khai sáng đạo pháp thần thông. Khi hă ́n tách ra khỏi Tần Mục, Tần Mục vẫn ở cảnh giới Thiên Hà, chưa hề tu đến cảnh giới Thần.
Hă ́n mượn đôi mắt Tần Mục khoét ra định hình lại thân thể, có thể nói là thân thể của cả hai người đều là lúc cảnh giới Thiên Hà, sự khác biệt chính là, con đường mà Tâ ̀n Phượng Thanh đi giống như con đường của Bán Thần trước khi cảnh giới mở ra, mà Tần Mục lại tiếp tục tu luyện, tu đến cảnh giới Thần.
Tuy nhiên, thực lực của Tần Phượng Thanh không thể đo lường bằng cảnh giới, bởi vì hắn sinh ra đã là quỷ thần, quỷ thần thì không có cảnh giới!
Tần Phượng Thanh khác Bán Thần ở chỗ, hắn không dựa vào huyết mạch mà dựa vào đại đạo U Đô và Ma tính Ma khí xâm nhập vào cơ thể lúc mới sinh ra.
Hắn có tốc độ phát triển cao hơn cả một Bán Thần, vì vậy ngay cả Thổ Bá cũng vô cùng ghen tị với hắn ta, muốn tìm kiếm con đường để bản thân thoát khỏi trói buộc của đại đạo từ trên người hắn.
Hắn giống như một sự kết hợp của Bán Thần và Cổ Thần.
Âm Thiên Tử nhìn về phía Hư Thiên Tôn, sắc mặt của Hư Thiên Tôn không thay đổi, Âm Thiên Tử lại nhìn về phía Hỏa Thiên Tôn, mặt Hỏa Thiên Tôn không có chút biểu cảm nào.
Đột nhiên Hư Thiên Tôn mở miệng nói:
- Đệ đệ…
- Ngươi nên gọi là thúc thúc mới đúng.
Tần Phượng Thanh nhìn về phía Hư Thiên Tôn, cười nói:
- Đại Thổ Bá mới có thể gọi ta là đệ. Ngươi là nữ nhi của hắn, gọi Phượng Thanh thúc thúc đi.
Hư Thiên Tôn hừ một tiếng, ung dung nói:
- Đại đạo U Đô của ngươi rất mạnh, nhưng cũng không phải là đối thủ của ta, nếu ngươi một lòng muốn tìm đường chết, vậy thì để ta giúp cho ngươi.
- Ngươi đang doạ ta sao?
Tần Phượng Thanh tức giận nói:
- Nhưng hình như ta thật sự đánh không lại ngươi. Ta đến là muốn nói cho các ngươi biết, đi từ trong U Đô của ta, cũng có thể đi vào Bỉ Ngạn Hư Không.
Hư Thiên Tôn khẽ giật mình, chậm rãi gật đầu:
- Ngươi có lòng trung thành, râ ́t đáng khen ngợi…
Tần Phượng Thanh cười nói:
- Ta không nói cái này. Ý của ta là, ta đã bố trí đủ loại nguy hiểm trong U Đô của ta, các ngươi chạy vào trong cho ta thêm bữa ăn. Phì phì, ta định lừa các ngươi tiến vào, sao lại nói ra thế này nhỉ?
Hư Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đỉnh đầu và hai chân phát ra ánh lửa, đó là Ma Hỏa U Đô cuồn cuộn dâng lên giống như hai luồng Cửu Khúc Hoàng Tuyền, chẳng qua là hoàng tuyê ̀n thiêu đốt mà thôi!
Tần Phượng Thanh dựng thẳng ấn đường mắt mở ra, luồng hoa văn hình bướm lập tức dày đặc lên, hưng phấn nói:
- Ngươi râ ́t mạnh, hương vị chắc chắn rất ngon! Còn có một chuyện…
Hai luồng Hoàng Tuyền một trước một sau gào thét lướt đi, luồng hoa văn trên ấn đường của Tâ ̀n Phượng Thanh nghênh đón Hoàng Tuyền, lại bị phá vỡ sau một tiếng đùng.
Tần Phượng Thanh quay đầu, đôi mắt thẳng đứng của cái đầu thứ hai tỏa sáng rực rỡ, lại bị đập vỡ lần nữa, thân thể hắn xoay tròn, Ma Nhãn thứ ba toả sáng nghênh đón Hoàng Tuyền, thân thể run rẩy, bay ngược lại!
Ầm…
Toàn bộ Thái Hư U Đô đều chìm xuống theo hắn, bóng tối khắp bầu trời lập tức tan biến.
Luồng Cửu Khúc Hoàng Tuyền thứ hai của Hư Thiên Tôn đánh vào không trung, lập tức nhìn về phía Thái Hư U Đô, chỉ thấy đứa trẻ mũm mĩm ba đầu sáu tay kia chân trần, hai chân bạch bạch chạy như điên, hoàn toàn không còn chút phong độ của cao thủ nào hết!
Giọng nói của Tâ ̀n Phượng Thanh truyền đến từ trong Thái Hư U Đô, cười hi hi ha ha nói:
- Nếu như các ngươi đánh cược với người, có thể thề với tư cách tiểu Thổ Bá! Ta làm việc công bằng, sẽ
không có chút đối xử thiên vị nào vì Tạo Vật Chủ hay người hay Thần Ma cả. Ta ăn tất cả mọi thứ!
Trong giọng nói của hắn tràn ngập sự kiêu ngạo:
- Đại Thổ Bá không hề đê ́n đây, nếu lập lời thề, chỉ có thể thê ̀ với ta, ta không kén chọn thức ăn đâu!
Danh sách chương