Cánh cửa trước sảnh nhà mở ra, một người phụ nữ mang dáng vẻ của một bà nội trợ xuất hiện. Kusanagi chìa phù hiệu cảnh sát.
"Xin lỗi vì làm phiền lúc chị đang bận rộn. Rất mong chị hợp tác với đội tuần tra."
"Có chuyện gì thế ạ?" Người phụ nữ ở độ tuổi trung niên e ngại, vẻ bất an.
"Chúng tôi muốn được xem qua chiếc ô tô trong nhà để xe của gia đình. Chị có thể cho chúng tôi xem bên trong nó một chút không?"
"Xe nhà tôi ạ? Được thôi."
"Cảm ơn chị," Kusanagi nói và đưa mắt ra hiệu cho Kishitani đang chờ sẵn ở phía sau. Kishitani rảo bước về phía nhà để xe.
"Các anh tuần tra gì thế?" Người phụ nữ trung niên hỏi. "Chắc là liên quan tới trung tâm công nghệ cao à?"
Dân địa phương có khác, có vẻ họ đều biết hôm nay có sự kiện gì.
"Vâng, đại loại thế ạ," Kusanagi trả lời mập mờ rồi đưa ra một bức ảnh. "Chị có từng nhìn thấy người này không?"
Đó là ảnh Koshiba Shingo. Người phụ nữ lắc đầu:
"Tôi chưa thấy bao giờ."
Kishitani quay trở lại.
"Không có vấn đề gì."
Kusanagi lại quay sang phía người phụ nữ:
"Đã làm mất thời gian của chị," anh cúi đầu.
Ra khỏi cửa, anh và Kishitani bước đi bên cạnh nhau. Họ nhìn vào nơi để xe của ngôi nhà cạnh đó, bên trong là một chiếc Sedan bốn cửa. Không vấn đề gì, anh lẩm bẩm trong miệng và bỏ qua ngôi nhà. Để chở railgun cần có khoang chứa lớn. Xe của gia đình trước là một chiếc minivan nên anh mới phiền họ cho xem bên trong.
Điện thoại di động bên trong áo vest của anh rung lên. Cuộc gọi từ Mamiya. "Vâng," Anh nhấn nút nhận cuộc gọi.
"Tình hình thế nào?"
"Ở khu vực của chúng tôi thì gần như đã kiểm tra xong. Không có gì đặc biệt khác thường."
"Thế à. Các nơi khác cũng sắp xong rồi mà vẫn chưa phát hiện railgun."
"Vẫn tiếp tục kiểm tra chứ ạ?"
"Tạm thời cứ tiếp tục cho tới khi lễ động thổ kết thúc. Nhóm cậu xong việc thì đến lều D đợi tôi. Tôi sẽ sớm liên lạc về công việc tiếp theo."
"Tôi hiểu rồi ạ."
Kusanagi ngắt máy rồi truyền đạt lại chỉ thị từ Mamiya cho Kishitani biết.
"Việc chúng ta phòng bị đến mức này có lẽ Koshiba cũng biết. Liệu cậu ấy có từ bỏ không?" Cậu cảnh sát trẻ hỏi anh.
"Tôi cũng mong vậy, nhưng chủ quan là kẻ thù nguy hiểm. Dù sao đi nữa, đó cũng là đệ tử của Yukawa."
Tối muộn hôm trước, nhóm Kusanagi gồm năm mươi điều tra viên thuộc Sở cảnh sát đã đổ xuống thị trấn Mitsuhara, quê hương của Oga Jinsaku. Một cuộc họp bàn về biện pháp phối hợp đã diễn ra ở phòng họp lớn tại trụ sở cảnh sát tỉnh.
Theo lời khai làm chứng của Kurasaka Yurina, chắc chắn Koshiba Shingo đang toan tính hạ sát Oga. Vấn đề là cậu ta sẽ hành động vào lúc nào, ở đâu và cảnh sát dự đoán cậu ta sẽ chọn lễ động thổ. Buổi lễ sẽ được cử hành tại khu đất xây dựng nhà triển lãm số 4 của Siêu trung tâm công nghệ cao và Oga Jinsaku chắc chắn sẽ có mặt. Ông ta dự định sẽ có lời phát biểu sau khi kết thúc lễ động thổ.
Cán bộ cấp cao của Sở cảnh sát thành phố đã đến văn phòng của Oga, đề nghị ông ta vắng mặt ở lễ động thổ. Nhưng câu trả lời của Oga là KHÔNG. "Tôi chưa có trải nghiệm trở thành mục tiêu ám sát, bỏ chạy cũng không hợp với bản tính của tôi", hình như Oga đích thân giải thích như vậy. Khi nghe được chuyện này, Kusanagi liền nghĩ, vậy kẻ bỏ chạy khỏi nơi tình nhân đang thập tử nhất sinh là ai? Từ sáng sớm, đội của Kusanagi đã phối hợp cùng cảnh sát tỉnh đi tuần tra dò xét khu vực xung quanh nơi tổ chức nghi lễ. Mục đích tuần tra là tìm kiếm những người từng trông thấy Koshiba Shingo và để ý những chiếc xe ô tô đáng ngờ. về phần xe cộ, có chỉ thị yêu cầu cẩn thận xem xét cả những chiếc xe nằm trong nhà để xe của các gia đình. Bởi vì, không loại trừ khả năng ở đây có người quen hoặc họ hàng thân thích của Koshiba Shingo mà cảnh sát chưa nắm được và cậu ta đang ẩn mình ở đó.
Cấp trên ra chỉ thị bắt giữ Koshiba Shingo ngay lập tức nếu phát hiện cậu ta, với tội danh hủy hoại tài sản và có âm mưu gϊếŧ người. Lệnh bắt giữ được đề xuất căn cứ vào lời khai của Kurasaka Yurina.
Kusanagi đi về phía lều D cùng Kishitani. Trong khu vực bán kính một ki lô mét xung quanh địa điểm tổ chức lễ động thổ có bố trí sáu điểm tập trung của cảnh sát. Lều D là một trong số đó.
Bên trong lều có người thuộc Sở cảnh sát mà anh biết mặt. Người đó vào sở cùng thời gian với Kusanagi. Anh ta giữ cương vị khác, có lẽ đến đây để động viên là chính.
"Làm quá rồi. Thế này thì hung thủ không lại gần đâu. Buông lỏng việc phòng bị một chút để dụ hắn có hơn không," người đồng nghiệp nói với vẻ bất mãn.
"Cấp trên lo, chẳng may railgun được bắn ra thì sẽ rất gay. Dù sao đi nữa, chúng ta đâu rõ uy lực của nó thế nào."
"Thứ ấy kinh khủng thế cơ à? Chỉ là đồ chơi do một thằng nhóc cấp ba tạo ra thôi mà."
Kusanagi phải kiềm chế để không phản bác, rằng người chế tạo có thể là học sinh cấp ba nhung người dạy cho thằng bé lại là một thiên tài vật lý.
Một lúc sau, anh nhận được thông báo cho biết lễ động thổ đã kết thúc. Kusanagi ra khỏi lều, dùng ống nhòm quan sát tình hình. Ở chính giữa đồng cỏ thênh thang, Oga đang phát biểu trước đông đảo những người có liên quan và nhóm phóng viên tác nghiệp.
Kusanagi nhìn bao quát xung quanh.
Không có chiếc xe nào đáng ngờ.
Oga rời khỏi chiếc micro ở trước mặt. Quan khách đang ngồi trên ghế cũng đứng dậy. Có thể thấy Oga đã leo vào chiếc xe Benz đỗ ngay bên cạnh.
Kishitani từ lều bước ra. "Đã nhận được liên lạc. Tất cả về trụ sở cảnh sát tỉnh."
"Tôi biết rồi," Kusanagi trả lời. Nếu lễ động thổ kết thúc vô sự thì chẳng có lý do nào để ở lại đây nữa.
Nhưng vấn đề lại phát sinh khi cả đội tách ra để lên ô tô và đang trên đường trở về trụ sở cảnh sát tỉnh. Họ đã nhận được liên lạc khẩn cấp qua hệ thống vô tuyến với nội dung "Hãy di chuyển đến Sunny Grand". Hình như đó là một sân bóng chày nằm ở ngoại ô thị trấn Mitsuhara.
"Có chuyện gì thế ạ?" Kusanagi gọi điện hỏi Mamiya.
"Chẳng thế nào cả. Kế hoạch của nghị sĩ Oga thay đổi rồi. Nói đúng hơn là có thêm lịch trình mà cảnh sát không được biết. Ông ta ghé vào Sunny Grand trước khi ra ga. Oga nói sẽ thực hiện nghi thức ném bóng trước khi trận đấu bắt đầu."
"Nghi thức ném bóng?"
"Nghe nói hôm nay có trận chung kết giải bóng chày thiếu niên. Hình như nghi thức ném bóng là thông lệ rồi. Nhưng đó không phải là nghi thức bình thường. Nghị sĩ Oga sẽ là người ném còn thị trưởng đứng ở bục đánh bóng, họ sẽ nghiêm túc phân thắng bại trong một loạt phát bóng. Nghị sĩ Oga và thị trưởng đều tham gia câu lạc bộ bóng chày thời còn học cấp ba. Thật là chẳng thèm quan tâm gì đến chúng ta."
"Việc đó có được công khai không?"
"Blog của thị trưởng trên website của thị trấn Mitsuhara chỉ viết là "Năm nay cũng rất hào hứng quyết đấu với địch thủ" chứ không nói rõ đó là ai. Nhưng, nếu tìm kiếm tin tức trên báo của năm trước thì sẽ biết người đó là nghị sĩ."
Koshiba Shingo đã xem tin đó chưa đây, Kusanagi thầm nghĩ.
"Sân bóng chày đó có khán đài chứ?"
"Không. Hình như không phải là sân bóng cao cấp đến vậy. Có căng lưới nhưng ai cũng có thể quan sát thi đấu từ bên ngoài. Mặt đất ở khu vực đó có độ cao thấp rất khác nhau, vài chỗ còn quan sát được bên trong sân từ trên cao đấy."
"Thế thì... không phải sẽ rất nguy hiểm sao ạ."
"Thế nên mới phải khẩn cấp tổ chức phòng bị. Trước hết là cậu mau mau ra đó đi." Mamiya nói như quát rồi ngắt máy mà không đợi Kusanagi đáp lại.