Edit: Thảo My
Thật sự giống như Quý Phi Nhi đã nói: "Muốn thì tự mình tới lấy", cho nên hiện tại Nguyệt Lưu Sương lấy được sự cho phép đặc biệt, có thể tự do đi lại ở trong Đế Cung, cho dù đi tìm Túc Ly Mị cũng không có vấn đề gì.
Mục tiêu của nàng dĩ nhiên chính là Túc Ly Mị rồi, dứt khoát dưới sự kiên trì của Quý Phi Nhi, Túc Ly Mị rốt cuộc đồng ý với nàng không làm biểu hiện bất mãn như vậy với Nguyệt Lưu Sương.
Cho nên thời điểm Nguyệt Lưu Sương tới tìm hắn, cho dù hắn không quát lớn bắt nàng rời đi, nhưng cũng là một bộ tư thái lạnh nhạt. Nguyệt Lưu Sương dĩ nhiên sẽ không cam lòng, nghĩ hết mọi cách chủ động quyến rũ hắn, hấp dẫn hắn, ở thời điểm nàng vẫn đắc chí hoàn toàn chưa phát hiện từng bước một khiêu chiến cực hạn nhẫn nại của Túc Ly Mị.
Khụ vị "Kẹo kéo" khó chơi này liền tạm thời giao cho phu quân nàng tới giải quyết, Quý Phi Nhi cũng vui vẻ tự tại, nhàn hạ cũng có thể đi tìm Mẫu Đơn tiếp tục nói chuyện tâm tình, tìm hiểu tình địch —— Tử Huyên trong cảm nhận của nàng một phen.
Từ ngày đó sau khi Quý Phi Nhi bị Túc Ly Mị cưỡng chế lôi đi, Mẫu Đơn cũng không gặp lại nàng.
Chỉ nghe nói Đại công chúa Hồ Tộc tới, chắc hẳn nàng chỉ lo đi cùng tỷ tỷ nàng một lời tình tỷ muội, sớm vứt cái tỷ muội tốt như nàng ra sau đầu.
Mặc dù nàng giả bộ hết sức an phận, chân không ra khỏi nhà, nhưng lại âm thầm hiểu rõ như lòng bàn tay tình thế Yêu ma giới này, nàng đều không cần đi làm việc quá phiền toái, chỉ cần quấn chặt Thương Mặc Tuyết, muốn từ trong miệng hắn thăm dò chuyện gì, vậy đều dễ như trở bàn tay.
Nhưng không nghĩ, mấy ngày nay lại đồn đại tin tức tình cảm hai người Đế Quân và Đế hậu không tốt, nguyên do, thật đúng là do Đại công chúa Hồ Tộc vừa mới đến.
Mẫu Đơn đang ở phòng ăn của mình tự tay làm "Nguyệt Quế Thiên Hương", đây là điểm tâm Tử Huyên thích ăn nhất, lần trước bánh đậu xanh là nàng cố ý thử dò xét, lần này chính là có ý tứ cố ý thân cận cùng lấy lòng.
Chắc hẳn mấy ngày nay nàng thân cận với nàng ta, nàng ta cũng có thể đối với mình hết sức tín nhiệm mới đúng, nói không chừng còn có thể tự mình ngoan ngoãn thẳng thắn tất cả với nàng.
Mẫu Đơn xách theo một hộp điểm tâm tinh xảo thơm dịu, trở về Lan U Các bây giờ mình ở, hiện tại trong cung lời đồn đãi bay nửa ngày như vậy, nàng là tỷ muội tốt, cũng không thể giả bộ mắt điếc tai ngơ, có chút bày tỏ mới đúng, cho nên mới tự mình xuống bếp làm điểm tâm Tử Huyên thích nhất.
Vốn là tính toán phái thị nữ trực tiếp đưa đến tẩm điện Đế Quân, nhưng không nghĩ sau khi nàng trở về, lại phát hiện Quý Phi Nhi đã ngồi trong đại sảnh điện của nàng.
Vừa nhìn thấy nàng, Quý Phi Nhi liền cười hì hì đi lên phía trước: "Mẫu Đơn, ngươi đã đi đâu, người ta tới tìm ngươi chơi, thị nữ lại nói ngươi không có ở đây, ta liền một mực chờ ngươi trở lại."
Mẫu Đơn đặt hộp đựng thức ăn ở trên bàn, nhìn nàng biểu tình hơi hơi có ý chua xót: "Hừ, làm khó ngươi vẫn không quên ta, còn tưởng rằng bây giờ trong lòng ngươi chỉ có phu quân ngươi, sớm quên tỷ muội tốt ta đây."
"Nào có, đây ta không phải tới tìm ngươi sao!" Quý Phi Nhi cẩn thận hít hà, "Tại sao có thể có mùi thơm như vậy, nơi nào bay ra?"
Tìm nửa ngày, ánh mắt nàng định ở hộp đựng thức ăn trên bàn: "Đây là cái gì?"
Mẫu Đơn cười mở nắp hộp đựng thức ăn ra, trong chốc lát, mùi thơm kia càng thêm nồng đậm, tràn đầy cả căn phòng.
"Đây là điểm tâm ta đặc biệt làm cho ngươi, Nguyệt Quế Thiên Hương, là dùng cánh hoa cây Nguyệt Quế cùng nước Thiên Tuyền, lại thêm bột sen Dao Trì tinh chế mà thành."
Oa, nghe vật liệu cũng biết hết sức truyền kỳ danh quý, không phải phàm phẩm, ngửi mùi vị càng thêm mùi thơm nồng đậm, nàng vốn là người tham ăn, lúc này cặp mắt càng thêm sáng lên: "Mẫu Đơn, ngươi đối với ta thật quá tốt!"
"Lần trước thời điểm tới tìm ngươi, chuẩn bị những thứ điểm tâm kia ngươi không thích, ta sớm đã nói sẽ làm tốt hơn cho ngươi, ngươi chỉ cần không ghét bỏ ta làm thô tục là tốt."
Quý Phi Nhi không kịp chờ đợi cầm một khối điểm tâm hồng hào đặt ở trong miệng, không dính không ngấy, mềm ngọt vừa phải, vào miệng là tan, quả nhiên là mỹ thực tuyệt đỉnh thế gian: " Trời ạ, Mẫu Đơn ngươi quá lợi hại, cái này thật là quá mỹ vị, cám ơn ngươi."
Nhìn nàng ăn vui vẻ dáng vẻ thỏa mãn như vậy, trong mắt Mẫu Đơn xẹt qua một tia âm lãnh, ban đầu mỗi lần Tử Huyên năn nỉ nàng làm Nguyệt Quế Thiên Hương, còn có mỗi lần khi nàng ăn cũng thỏa mãn như vậy, ngay cả lý do cũng nghĩ ra như vậy.
Nàng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Chỉ cần ngươi thích là tốt rồi, Nguyệt Quế Thiên Hương là điểm tâm ta thích ăn nhất, nhưng mà mỗi lần ta ăn, nàng đều cau mày tránh đi thật xa, nói không thích bột sen Dao Trì, ai không đề cập nữa, xem ra vẫn là khẩu vị hai chúng ta hợp nhau, hứng thú gần, nếu thích vậy thì ăn nhiều một chút, lần sau ta còn giúp ngươi làm."
Quý Phi Nhi nghe được câu này, ăn ăn cũng cảm giác không quá tư vị, nhưng mà nàng cũng không nói gì, vẫn là vẻ mặt nụ cười vui vẻ: "Mỹ vị hiếm có, có thể ăn một lần ta cũng rất thỏa mãn, mà qua mấy ngày ngươi cũng cần phải trở lại Thiên giới, ngươi là tiên nữ, cũng không thể cứ ở lại Yêu ma giới, nếu ta thật sự ăn nghiện, về sau ngươi không có ở bên cạnh ta, vậy thì không xong rồi."
Quý Phi Nhi thật sự không có ý tứ đặc biệt gì, chỉ là nói ra cảm xúc của mình mà thôi, nhưng mà lời này Mẫu Đơn nghe tới, nhưng là ý tứ đuổi mình đi.
Trong lòng Đơn hết sức phẫn hận, nhưng mà mặt ngoài cũng phải giả bộ như không có chuyện gì xảy ra: "Làm sao có thể? Cho dù ta trở lại Tiên giới, cũng sẽ thường xuyên vụng trộm trốn xuống xem ngươi."
"A, vậy ngươi thật phải cẩn thận, nghe nói năm đó Tử Huyên chính là như thế bị Tiên Đế phát hiện cho nên mới phải chết thê thảm như vậy, cho nên ta thật sự lo lắng cho ngươi."
Mẫu Đơn cười cười, không tiếp tục cái đề tài này nữa.
Nàng nguyên tưởng rằng Quý Phi Nhi vừa tiến đến nhất định sẽ phàn nàn với nàng chuyện tình Túc Ly Mị cùng Đại công chúa Hồ Tộc, nhưng không muốn lại nói đến chuyện này đến đây, trên thực tế cũng là chính nàng chột dạ, cho nên cũng trở nên đặc biệt nhạy cảm.
"Đúng rồi, mấy ngày nay ta nghe được một chút tin đồn không tốt, nói mấy ngày nay Mị vẫn ở chung một chỗ với tỷ tỷ ngươi, còn nói tình cảm hai người các ngươi có vấn đề, đây không phải là thật chứ?"
Quý Phi nhi rất muốn cười, quả nhiên lời người đáng sợ, nhanh như vậy nàng liền từ Đế hậu nhận hết muôn vạn sủng ái biến thành một nữ nhân đáng thương bị vứt bỏ.
Nàng nén cười, gật đầu một cái: "Là thật."
Mẫu Đơn nhất thời quá sợ hãi: "Tại sao có thể như vậy, Mị không phải nói bây giờ hắn chỉ thích một mình ngươi sao? Làm sao lại nhấc lên quan hệ gì đó với tỷ tỷ ngươi, hơn nữa nàng không phải là tỷ tỷ ngươi sao, vậy làm sao có thể tới cướp đoạt hạnh phúc của ngươi?"
"Ai, chuyện này nói rất dài dòng."
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Chẳng lẽ Mị thật sự là người như thế? Thật là quá đáng, hắn trước cô phụ Tử Huyên, bây giờ lại muốn cô phụ ngươi, ta tuyệt đối không thể cho phép chuyện như vậy xảy ra, Phi Yên ngươi yên tâm, ta lập tức phải đi tìm hắn lấy lại công đạo cho ngươi."
Quý Phi Nhi vừa nhìn nàng kích động như thế, vội vàng ngăn nàng lại: "Mẫu Đơn ngươi trước đừng nóng giận, chuyện không phải như ngươi nghĩ?"
"Chuyện cho tới bây giờ ngươi lại vẫn bảo vệ hắn?"
"Không phải bảo vệ, ôi chao, ai, ôi, ngươi ngồi xuống trước, hãy nghe ta nói!"
Mặc dù nàng giấu Mẫu Đơn chuyện mình có khả năng là Tử Huyên, nhưng mà đối với cái khác, cũng không có gì không thể nói.
"Được, ngươi nói cho ta biết nhanh lên, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
"Chuyện là như vậy, Nguyệt Lưu Sương mặc dù là tỷ tỷ của ta, nhưng mà chúng ta cũng không phải một mẹ sinh ra, nàng là nữ nhi vương hậu, thân phận tôn quý cao cao tại thượng, mà ta ở Hồ Tộc kỳ thật là công chúa cũng không được sủng ái, ban đầu gả vào Đế Cung, ta cũng không ngờ mình lại có thể cùng Tiểu Bạch yêu nhau, có thể làm Đế hậu, nhưng lại bởi vậy bị Nguyệt Lưu Sương ghen tỵ, bây giờ nàng đến, chính là muốn cướp đoạt vị trí Đế hậu của ta, cướp đi Tiểu Bạch."
"Cho dù như vậy, Mị chung quy cũng không thể tùy nàng hồ nháo chứ?"
"Đây cũng chính là chúng ta tương kế tựu kế, bây giờ mẫu thân của ta bị vây ở Vương Cung Hồ Tộc, nếu ta hành động thiếu suy nghĩ, nàng nhất định sẽ gặp nguy hiểm, cho nên Mị chỉ có thể tạm thời giả vờ trấn an nàng, sau đó sẽ tính toán."
"Hoá ra là như vậy, là ta hiểu lầm hắn."
Thật ra thì nàng tính không có sai, nàng biết Túc Ly Mị không thể nào là người như vậy, hắn làm gì đều có đạo lý của hắn, nàng cố ý nói như vậy chỉ muốn khiến Quý Phi Nhi hiểu lầm mà thôi, lại không nghĩ rằng đây là mưu kế chung của hai người bọn họ.
"Đúng vậy, Tiểu Bạch yêu ta như vậy, làm sao có thể còn thích nữ nhân khác được."
Mẫu Đơn cười gượng: "Mẫu thân của ngươi bị vây trong nguy hiểm, trước đây tại sao không có nghe ngươi nói?"
"Đây ta cũng không muốn làm ngươi lo lắng." Trên thực tế mấy ngày gần đây nàng cũng mới biết mà thôi, nàng cũng không phải Nguyệt Phi Yên, làm sao có thể biết nhiều như vậy.
"Nguyệt Lưu Sương còn quá đê tiện như vậy, không để ý chút nào tình tỷ muội sao?"
Quý Phi Nhi cười lạnh: "Ta cùng nàng, cho tới bây giờ cũng không tính là cái gì tỷ muội, phải nói tỷ muội tốt của ta, dĩ nhiên không phải ngươi thì còn ai, ngươi đối với ta tốt như vậy, nàng lại mọi cách hại ta, bây giờ ta rất không dễ dàng lấy được hạnh phúc, nàng lại còn muốn tới đây cướp đi."
"Dĩ nhiên, ta chính là vĩnh viễn đều đứng ở phía bên ngươi. Đúng rồi, trước nghe Mặc Tuyết nói qua, Hồ Vương muốn mưu phản, ngươi còn chưa tính, nhưng Nguyệt Lưu Sương không phải nữ nhi hắn sủng ái nhất, hắn làm sao có thể cũng tùy nàng tới hồ nháo?"
"Cái này ta nghĩ có chỗ không rõ, lúc đầu ta cũng cho là phụ thân ta để cho nàng đến, bây giờ nhìn lại hẳn không phải có chuyện như vậy, cũng có thể là chính nàng tự chủ trương nói cũng không chừng, hiện tại cả ngày nàng đều quấn Mị, cũng vẫn có người giám thị nàng, nếu nàng thật sụ muốn làm chuyện xấu gì cũng sẽ không thực hiện được, ta thấy bây giờ nàng còn mộng mình sẽ trở thành Đế hậu đấy."
A Nguyệt Lưu Sương, Nguyệt Vô Tu, Hồ Tộc? Mẫu Đơn âm thầm nảy ra ý hay, có lẽ nàng đã tìm được biện pháp có thể hãm hại Quý Phi Nhi rồi.
"Ha ha, nàng làm sao có thể trở thành Đế hậu, ngươi là nữ nhân Mị sủng ái nhất, nàng sẽ không có cơ hội này."
Quý Phi Nhi vui vẻ tiếp tục ăn điểm tâm, một cúi đầu như vậy, cổ áo khẽ mở rộng lộ ra một ít da thịt tuyết nhược nõn nà, chỉ là trên da thịt này, thậm chí có một dấu màu hồng rõ ràng, giống như Mẫu Đơn người nhìn quen phong hoa tuyết nguyệt mà nói, tự nhiên hiểu rõ kia có ý nghĩa gì.
Tay trong ống tay áo nắm thật chặt ở một chỗ, gân xanh trên mu bàn tay lộ ra, sau khi nàng thở phào nhẹ nhõm, đẩy hộp đựng thức ăn về phía trước, lộ ra ý cười hiền lành: "Thích thì ăn nhiều một chút."
Thật sự giống như Quý Phi Nhi đã nói: "Muốn thì tự mình tới lấy", cho nên hiện tại Nguyệt Lưu Sương lấy được sự cho phép đặc biệt, có thể tự do đi lại ở trong Đế Cung, cho dù đi tìm Túc Ly Mị cũng không có vấn đề gì.
Mục tiêu của nàng dĩ nhiên chính là Túc Ly Mị rồi, dứt khoát dưới sự kiên trì của Quý Phi Nhi, Túc Ly Mị rốt cuộc đồng ý với nàng không làm biểu hiện bất mãn như vậy với Nguyệt Lưu Sương.
Cho nên thời điểm Nguyệt Lưu Sương tới tìm hắn, cho dù hắn không quát lớn bắt nàng rời đi, nhưng cũng là một bộ tư thái lạnh nhạt. Nguyệt Lưu Sương dĩ nhiên sẽ không cam lòng, nghĩ hết mọi cách chủ động quyến rũ hắn, hấp dẫn hắn, ở thời điểm nàng vẫn đắc chí hoàn toàn chưa phát hiện từng bước một khiêu chiến cực hạn nhẫn nại của Túc Ly Mị.
Khụ vị "Kẹo kéo" khó chơi này liền tạm thời giao cho phu quân nàng tới giải quyết, Quý Phi Nhi cũng vui vẻ tự tại, nhàn hạ cũng có thể đi tìm Mẫu Đơn tiếp tục nói chuyện tâm tình, tìm hiểu tình địch —— Tử Huyên trong cảm nhận của nàng một phen.
Từ ngày đó sau khi Quý Phi Nhi bị Túc Ly Mị cưỡng chế lôi đi, Mẫu Đơn cũng không gặp lại nàng.
Chỉ nghe nói Đại công chúa Hồ Tộc tới, chắc hẳn nàng chỉ lo đi cùng tỷ tỷ nàng một lời tình tỷ muội, sớm vứt cái tỷ muội tốt như nàng ra sau đầu.
Mặc dù nàng giả bộ hết sức an phận, chân không ra khỏi nhà, nhưng lại âm thầm hiểu rõ như lòng bàn tay tình thế Yêu ma giới này, nàng đều không cần đi làm việc quá phiền toái, chỉ cần quấn chặt Thương Mặc Tuyết, muốn từ trong miệng hắn thăm dò chuyện gì, vậy đều dễ như trở bàn tay.
Nhưng không nghĩ, mấy ngày nay lại đồn đại tin tức tình cảm hai người Đế Quân và Đế hậu không tốt, nguyên do, thật đúng là do Đại công chúa Hồ Tộc vừa mới đến.
Mẫu Đơn đang ở phòng ăn của mình tự tay làm "Nguyệt Quế Thiên Hương", đây là điểm tâm Tử Huyên thích ăn nhất, lần trước bánh đậu xanh là nàng cố ý thử dò xét, lần này chính là có ý tứ cố ý thân cận cùng lấy lòng.
Chắc hẳn mấy ngày nay nàng thân cận với nàng ta, nàng ta cũng có thể đối với mình hết sức tín nhiệm mới đúng, nói không chừng còn có thể tự mình ngoan ngoãn thẳng thắn tất cả với nàng.
Mẫu Đơn xách theo một hộp điểm tâm tinh xảo thơm dịu, trở về Lan U Các bây giờ mình ở, hiện tại trong cung lời đồn đãi bay nửa ngày như vậy, nàng là tỷ muội tốt, cũng không thể giả bộ mắt điếc tai ngơ, có chút bày tỏ mới đúng, cho nên mới tự mình xuống bếp làm điểm tâm Tử Huyên thích nhất.
Vốn là tính toán phái thị nữ trực tiếp đưa đến tẩm điện Đế Quân, nhưng không nghĩ sau khi nàng trở về, lại phát hiện Quý Phi Nhi đã ngồi trong đại sảnh điện của nàng.
Vừa nhìn thấy nàng, Quý Phi Nhi liền cười hì hì đi lên phía trước: "Mẫu Đơn, ngươi đã đi đâu, người ta tới tìm ngươi chơi, thị nữ lại nói ngươi không có ở đây, ta liền một mực chờ ngươi trở lại."
Mẫu Đơn đặt hộp đựng thức ăn ở trên bàn, nhìn nàng biểu tình hơi hơi có ý chua xót: "Hừ, làm khó ngươi vẫn không quên ta, còn tưởng rằng bây giờ trong lòng ngươi chỉ có phu quân ngươi, sớm quên tỷ muội tốt ta đây."
"Nào có, đây ta không phải tới tìm ngươi sao!" Quý Phi Nhi cẩn thận hít hà, "Tại sao có thể có mùi thơm như vậy, nơi nào bay ra?"
Tìm nửa ngày, ánh mắt nàng định ở hộp đựng thức ăn trên bàn: "Đây là cái gì?"
Mẫu Đơn cười mở nắp hộp đựng thức ăn ra, trong chốc lát, mùi thơm kia càng thêm nồng đậm, tràn đầy cả căn phòng.
"Đây là điểm tâm ta đặc biệt làm cho ngươi, Nguyệt Quế Thiên Hương, là dùng cánh hoa cây Nguyệt Quế cùng nước Thiên Tuyền, lại thêm bột sen Dao Trì tinh chế mà thành."
Oa, nghe vật liệu cũng biết hết sức truyền kỳ danh quý, không phải phàm phẩm, ngửi mùi vị càng thêm mùi thơm nồng đậm, nàng vốn là người tham ăn, lúc này cặp mắt càng thêm sáng lên: "Mẫu Đơn, ngươi đối với ta thật quá tốt!"
"Lần trước thời điểm tới tìm ngươi, chuẩn bị những thứ điểm tâm kia ngươi không thích, ta sớm đã nói sẽ làm tốt hơn cho ngươi, ngươi chỉ cần không ghét bỏ ta làm thô tục là tốt."
Quý Phi Nhi không kịp chờ đợi cầm một khối điểm tâm hồng hào đặt ở trong miệng, không dính không ngấy, mềm ngọt vừa phải, vào miệng là tan, quả nhiên là mỹ thực tuyệt đỉnh thế gian: " Trời ạ, Mẫu Đơn ngươi quá lợi hại, cái này thật là quá mỹ vị, cám ơn ngươi."
Nhìn nàng ăn vui vẻ dáng vẻ thỏa mãn như vậy, trong mắt Mẫu Đơn xẹt qua một tia âm lãnh, ban đầu mỗi lần Tử Huyên năn nỉ nàng làm Nguyệt Quế Thiên Hương, còn có mỗi lần khi nàng ăn cũng thỏa mãn như vậy, ngay cả lý do cũng nghĩ ra như vậy.
Nàng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Chỉ cần ngươi thích là tốt rồi, Nguyệt Quế Thiên Hương là điểm tâm ta thích ăn nhất, nhưng mà mỗi lần ta ăn, nàng đều cau mày tránh đi thật xa, nói không thích bột sen Dao Trì, ai không đề cập nữa, xem ra vẫn là khẩu vị hai chúng ta hợp nhau, hứng thú gần, nếu thích vậy thì ăn nhiều một chút, lần sau ta còn giúp ngươi làm."
Quý Phi Nhi nghe được câu này, ăn ăn cũng cảm giác không quá tư vị, nhưng mà nàng cũng không nói gì, vẫn là vẻ mặt nụ cười vui vẻ: "Mỹ vị hiếm có, có thể ăn một lần ta cũng rất thỏa mãn, mà qua mấy ngày ngươi cũng cần phải trở lại Thiên giới, ngươi là tiên nữ, cũng không thể cứ ở lại Yêu ma giới, nếu ta thật sự ăn nghiện, về sau ngươi không có ở bên cạnh ta, vậy thì không xong rồi."
Quý Phi Nhi thật sự không có ý tứ đặc biệt gì, chỉ là nói ra cảm xúc của mình mà thôi, nhưng mà lời này Mẫu Đơn nghe tới, nhưng là ý tứ đuổi mình đi.
Trong lòng Đơn hết sức phẫn hận, nhưng mà mặt ngoài cũng phải giả bộ như không có chuyện gì xảy ra: "Làm sao có thể? Cho dù ta trở lại Tiên giới, cũng sẽ thường xuyên vụng trộm trốn xuống xem ngươi."
"A, vậy ngươi thật phải cẩn thận, nghe nói năm đó Tử Huyên chính là như thế bị Tiên Đế phát hiện cho nên mới phải chết thê thảm như vậy, cho nên ta thật sự lo lắng cho ngươi."
Mẫu Đơn cười cười, không tiếp tục cái đề tài này nữa.
Nàng nguyên tưởng rằng Quý Phi Nhi vừa tiến đến nhất định sẽ phàn nàn với nàng chuyện tình Túc Ly Mị cùng Đại công chúa Hồ Tộc, nhưng không muốn lại nói đến chuyện này đến đây, trên thực tế cũng là chính nàng chột dạ, cho nên cũng trở nên đặc biệt nhạy cảm.
"Đúng rồi, mấy ngày nay ta nghe được một chút tin đồn không tốt, nói mấy ngày nay Mị vẫn ở chung một chỗ với tỷ tỷ ngươi, còn nói tình cảm hai người các ngươi có vấn đề, đây không phải là thật chứ?"
Quý Phi nhi rất muốn cười, quả nhiên lời người đáng sợ, nhanh như vậy nàng liền từ Đế hậu nhận hết muôn vạn sủng ái biến thành một nữ nhân đáng thương bị vứt bỏ.
Nàng nén cười, gật đầu một cái: "Là thật."
Mẫu Đơn nhất thời quá sợ hãi: "Tại sao có thể như vậy, Mị không phải nói bây giờ hắn chỉ thích một mình ngươi sao? Làm sao lại nhấc lên quan hệ gì đó với tỷ tỷ ngươi, hơn nữa nàng không phải là tỷ tỷ ngươi sao, vậy làm sao có thể tới cướp đoạt hạnh phúc của ngươi?"
"Ai, chuyện này nói rất dài dòng."
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Chẳng lẽ Mị thật sự là người như thế? Thật là quá đáng, hắn trước cô phụ Tử Huyên, bây giờ lại muốn cô phụ ngươi, ta tuyệt đối không thể cho phép chuyện như vậy xảy ra, Phi Yên ngươi yên tâm, ta lập tức phải đi tìm hắn lấy lại công đạo cho ngươi."
Quý Phi Nhi vừa nhìn nàng kích động như thế, vội vàng ngăn nàng lại: "Mẫu Đơn ngươi trước đừng nóng giận, chuyện không phải như ngươi nghĩ?"
"Chuyện cho tới bây giờ ngươi lại vẫn bảo vệ hắn?"
"Không phải bảo vệ, ôi chao, ai, ôi, ngươi ngồi xuống trước, hãy nghe ta nói!"
Mặc dù nàng giấu Mẫu Đơn chuyện mình có khả năng là Tử Huyên, nhưng mà đối với cái khác, cũng không có gì không thể nói.
"Được, ngươi nói cho ta biết nhanh lên, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
"Chuyện là như vậy, Nguyệt Lưu Sương mặc dù là tỷ tỷ của ta, nhưng mà chúng ta cũng không phải một mẹ sinh ra, nàng là nữ nhi vương hậu, thân phận tôn quý cao cao tại thượng, mà ta ở Hồ Tộc kỳ thật là công chúa cũng không được sủng ái, ban đầu gả vào Đế Cung, ta cũng không ngờ mình lại có thể cùng Tiểu Bạch yêu nhau, có thể làm Đế hậu, nhưng lại bởi vậy bị Nguyệt Lưu Sương ghen tỵ, bây giờ nàng đến, chính là muốn cướp đoạt vị trí Đế hậu của ta, cướp đi Tiểu Bạch."
"Cho dù như vậy, Mị chung quy cũng không thể tùy nàng hồ nháo chứ?"
"Đây cũng chính là chúng ta tương kế tựu kế, bây giờ mẫu thân của ta bị vây ở Vương Cung Hồ Tộc, nếu ta hành động thiếu suy nghĩ, nàng nhất định sẽ gặp nguy hiểm, cho nên Mị chỉ có thể tạm thời giả vờ trấn an nàng, sau đó sẽ tính toán."
"Hoá ra là như vậy, là ta hiểu lầm hắn."
Thật ra thì nàng tính không có sai, nàng biết Túc Ly Mị không thể nào là người như vậy, hắn làm gì đều có đạo lý của hắn, nàng cố ý nói như vậy chỉ muốn khiến Quý Phi Nhi hiểu lầm mà thôi, lại không nghĩ rằng đây là mưu kế chung của hai người bọn họ.
"Đúng vậy, Tiểu Bạch yêu ta như vậy, làm sao có thể còn thích nữ nhân khác được."
Mẫu Đơn cười gượng: "Mẫu thân của ngươi bị vây trong nguy hiểm, trước đây tại sao không có nghe ngươi nói?"
"Đây ta cũng không muốn làm ngươi lo lắng." Trên thực tế mấy ngày gần đây nàng cũng mới biết mà thôi, nàng cũng không phải Nguyệt Phi Yên, làm sao có thể biết nhiều như vậy.
"Nguyệt Lưu Sương còn quá đê tiện như vậy, không để ý chút nào tình tỷ muội sao?"
Quý Phi Nhi cười lạnh: "Ta cùng nàng, cho tới bây giờ cũng không tính là cái gì tỷ muội, phải nói tỷ muội tốt của ta, dĩ nhiên không phải ngươi thì còn ai, ngươi đối với ta tốt như vậy, nàng lại mọi cách hại ta, bây giờ ta rất không dễ dàng lấy được hạnh phúc, nàng lại còn muốn tới đây cướp đi."
"Dĩ nhiên, ta chính là vĩnh viễn đều đứng ở phía bên ngươi. Đúng rồi, trước nghe Mặc Tuyết nói qua, Hồ Vương muốn mưu phản, ngươi còn chưa tính, nhưng Nguyệt Lưu Sương không phải nữ nhi hắn sủng ái nhất, hắn làm sao có thể cũng tùy nàng tới hồ nháo?"
"Cái này ta nghĩ có chỗ không rõ, lúc đầu ta cũng cho là phụ thân ta để cho nàng đến, bây giờ nhìn lại hẳn không phải có chuyện như vậy, cũng có thể là chính nàng tự chủ trương nói cũng không chừng, hiện tại cả ngày nàng đều quấn Mị, cũng vẫn có người giám thị nàng, nếu nàng thật sụ muốn làm chuyện xấu gì cũng sẽ không thực hiện được, ta thấy bây giờ nàng còn mộng mình sẽ trở thành Đế hậu đấy."
A Nguyệt Lưu Sương, Nguyệt Vô Tu, Hồ Tộc? Mẫu Đơn âm thầm nảy ra ý hay, có lẽ nàng đã tìm được biện pháp có thể hãm hại Quý Phi Nhi rồi.
"Ha ha, nàng làm sao có thể trở thành Đế hậu, ngươi là nữ nhân Mị sủng ái nhất, nàng sẽ không có cơ hội này."
Quý Phi Nhi vui vẻ tiếp tục ăn điểm tâm, một cúi đầu như vậy, cổ áo khẽ mở rộng lộ ra một ít da thịt tuyết nhược nõn nà, chỉ là trên da thịt này, thậm chí có một dấu màu hồng rõ ràng, giống như Mẫu Đơn người nhìn quen phong hoa tuyết nguyệt mà nói, tự nhiên hiểu rõ kia có ý nghĩa gì.
Tay trong ống tay áo nắm thật chặt ở một chỗ, gân xanh trên mu bàn tay lộ ra, sau khi nàng thở phào nhẹ nhõm, đẩy hộp đựng thức ăn về phía trước, lộ ra ý cười hiền lành: "Thích thì ăn nhiều một chút."
Danh sách chương